TruyenHHH.com

[Songtính/Edit/Caoh]Lớp trưởng phúc hắc lừa gạt cậu bạn nông thôn ngây thơ

Chương 9.1: Khởi đầu của 🔞

Hkzzzzx

Ầy mệt mỏi vì hc 🫂thả 1 ⭐️ cho mình nha
KPI:400 Chuyện dâm edit nung ae cố đợi đi 🫂
Spoil:Chương sau daika họ Lục dụ dỗ bé vk ngây thơ vạch quần cho ❤️‍🔥 -tự hiểu đi 🥵
———-
Chu Nguyên mỉm cười hiền lành, lấy sách giáo khoa ra và trả lời một cách nhẹ nhàng những lời oán trách của bạn cùng bàn. Cứ thế, cả buổi sáng trôi qua, đến cuối cùng tiết học, giáo viên chủ nhiệm lớp lên dán kết quả bài kiểm tra tháng vừa rồi. Thầy cũng bực bội và mắng một tràng, không quên khen ngợi Lục Tư Nam , người học trò xuất sắc, và nhấn mạnh việc phê bình những bạn có thành tích kém kéo cả lớp đi xuống.

Chu Nguyên là một trong số đó. Điểm tiếng Anh của cậu thật sự quá yếu, các môn khác thì chỉ đạt mức trung bình. Kết quả tổng hợp lại thì cậu đứng cuối lớp. Nghe thầy phê bình, Chu Nguyên cảm thấy trong lòng rất buồn. Cậu biết mình học kém, thấy rất có lỗi với cha mẹ và bản thân cũng xấu hổ không biết phải làm sao.

Trưa hôm đó, cậu chẳng còn tâm trạng ăn uống gì, và cả buổi chiều cũng không thiết tham gia tiết thể dục, chỉ lặng lẽ trốn trong lớp học, tự nhốt mình trong suy nghĩ.

Lục Tư Nam thoát khỏi nhóm bạn đang kéo hắn đi chơi bóng rổ, trở lại phòng học thì nhìn thấy cảnh tượng như thế này: Chó nhỏ nằm dài trên bàn, chỉ lộ ra đỉnh đầu với một cái xoáy tóc ngoan ngoãn. Cả người cậu ấy run rẩy đầy mất tự nhiên.

Lục Tư Nam không nói gì, bước nhẹ vào lớp, kéo hết rèm cửa và khóa chặt cửa lớp cả trước lẫn sau. Sau khi làm xong mọi thứ, hắn ngồi xuống bên cạnh Chu Nguyên, đưa tay vào giữa hai tay và đầu của cậu để tạo thành một không gian kín, rồi tìm cái cằm nhỏ đang ướt sũng nước mắt, nhẹ nhàng nâng lên.

Đúng như dự đoán, khuôn mặt Chu Nguyên đỏ bừng vì khóc, đôi mắt hơi sưng lên, cái mũi và miệng cũng chẳng khá hơn. Nước mắt vẫn lăn dài, chảy xuống lòng bàn tay của Lục Tư Nam .

Trong tầm mắt nhòe nhoẹt vì nước mắt, Chu Nguyên mờ mịt nhận ra hình dáng của Lục Tư Nam , đôi tay run run bám vào cánh tay hắn , giọng mũi nghẹn ngào gọi :"Lớp trưởng..."

Lục Tư Nam thở dài, hỏi: "Khảo sát kém, buồn lắm hả?" Hắn đã xem qua kết quả, đứng thứ năm từ dưới lên, đúng là có chút tệ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com