(SONG TÍNH- THÔ TỤC 21+/ EDIT) Đã Làm Pháo Hôi Còn Bị Chụych!
Chương 11 : Nhật Ký Của Chung Khoát (H+)
"Ah, a, a ... !! Phải bị thao hỏng rồi, dương vật lớn của chồng cắm sâu quá! Ư, á , a ——!". Lâm Phỉ bị chơi quá độc ác khóc la rầm rầm. Y ôm lấy cổ Chung Khoát nhẹ giọng khóc thút thít, hai mắt ướt nhẹp khóc đến đáng thương, tuy vậy nhưng hoa huyệt dưới thân lại cắn chặt dương vật lớn, hút đến mức làm côn thịt nhảy lên muốn bắn tinh dịch vào tử cung. "A, a, a ... Tinh dịch bắn vào rồi! Ô, a, ưm ... thật nhiều tinh dịch! Á, á, a ...!!". Chung Khoát thực sự rất thích Lâm Phỉ, đặc biệt là khi hắn thấy vợ dâm nhà mình bị thao đến hai mắt tan rã chỉ biết kẹp chặt dương vật, trong mắt hắn hiện lên sự si mê, cúi đầu cắn lấy bầu vú trước ngực đối phương rồi mút vào, cuối cùng hôn lên đôi môi y. "Huyệt dâm của bảo bối nộn quá, thao thật thích!".Hắn hôn hết mặt Lâm Phỉ, cắn ra hai vết cắn nhợt nhạt trên gò má, rồi lại ngậm lấy môi y hung hăng mút mạnh một ngụm. "Về sau, để chồng thao hoa huyệt mỗi ngày được không? Ngày nào cũng rót tinh dịch vào bên trong tử cung, rót đầy bụng vợ, để sinh bảo bảo cho chồng!". Ý thức Lâm Phỉ mơ hồ, y gật đầu lung tung đáp ứng. "Được, được, được! Chồng bắn tinh dịch vào bên trong, sinh bảo bảo cho chồng!". Chung Khoát ôm chặt lấy Lâm Phỉ, dù cho sau khi bắn tinh dương vật đã mềm xuống thì cũng không rút ra khỏi hoa huyệt, mà giữ lại bên trong, chặt chẽ lấp kín một bụng tinh dịch kia, hắn vừa cắn vừa hôn Lâm Phỉ. - Khi Lâm Phỉ mơ màng tỉnh lại, y nhìn đồng hồ báo thức trên giường thì hai mắt thất thần, miệng nhỏ nhếch lên khẽ mở để lộ đầu lưỡi phấn nộn, nước miếng chảy ra khỏi miệng, cơ thể còn đang liên tục run rẩy luân hãm trong khoái cảm, ý thức mơ hồ không có chút sức lực nào, hai chân trắng nõn mềm nhũn mở ra, nơi giữa hai chân bị chơi đến mức ướt đẫm tinh dịch rối tinh rối mù.Mông thịt bị véo sưng đỏ bất kham, còn hai tiểu huyệt bị cắm đến mức thịt huyệt run run, một lượng lớn tinh dịch cùng nước tiểu chảy ra ngoài, tiểu côn thịt cũng vì bắn quá nhiều mà mềm rũ xuống rủ giữa hai chân. Chung Khoát nhìn cảnh tượng như vậy thì hưng phấn rất lâu, đồng thời cũng lấy điện thoại ra chụp lại rất nhiều hình ảnh dâm mỹ này, hắn rất thích Lâm Phỉ thuần phục dưới thân mình, cả thể xác và tinh thần của đối phương đều là của hắn, giống như một bộ dáng này đều thuộc quyền sở hữu riêng của Chung Khoát hắn! Sau khi hắn rửa sạch sẽ một thân tinh dịch cho Lâm Phỉ, nhìn y đã nặng nề ngủ say, nhưng hai cái tiểu huyệt bị bắn quá nhiều tinh dịch cũng bị bắn quá sâu, cho dù hắn đã cắm ngón tay vào rửa thì huyệt dâm vẫn không ngừng phun ra tinh dịch và nước dâm, không thể nào làm sạch hết được. Chung Khoát cũng không muốn rửa sạch hết đi dấu vết của mình, giống như đánh dấu địa bàn của mình để tuyên bố chủ quyền. Cuối cùng, hắn cũng chỉ rửa sạch dấu vết trên cơ thể bên ngoài cho Lâm Phỉ, sau đó ôm đối phương rồi dùng khăn mềm lau khô bọt nước trên người y, khi lau đến âm đế bị góc bàn cọ sưng không thể co lại như ban đầu, khăn lông mềm mại lau qua cũng làm Lâm Phỉ đang say ngủ phát ra âm thanh khó chịu.Chung Khoát lại có ý xấu, hắn dùng khăn lông bao trùm lên thịt huyệt mẫn cảm tàn nhẫn ma sát vài cái, trực tiếp kích thích đến Lâm Phỉ giãy loạn hai chân muốn trốn đi. "Lấy ra ——! Hưc, ư ưm ... khó chịu!". Đó chưa phải là hư nhất, quá mức hơn nữa là Chung Khoát vừa nhìn thấy âm đế bị bắt nạt đến sưng đỏ mẫn cảm như thế thì lại nhớ đến mình có mua một món sextoy nhỏ, nhưng chưa có dùng trên người Lâm Phỉ. Vòng đeo âm đế xuất hiện trong tay Chung Khoát, hắn dùng chân chen vào giữa tách hai chân Lâm Phỉ ép mở rộng sang hai bên, ngón tay nhéo nhéo âm đế đỏ hồng kia rồi từng chút từng chút một nhét vào vòng đeo, thịt âm đế hoàn toàn chen vào không gian nhỏ hẹp kia."Đi, đi ra ——! Á, a ... khó chịu, khó chịu ư ...!!". Silicon bao bọc từ đáy đến phần mũ bao trùm lên âm đế, gốc rễ món đồ là một vòng tròn nho nhỏ, bên trong không ngờ còn có thiết kế chờ đợi tra tấn người —— gai nhọn rậm rạp mọc lên cọ sát âm đế tăng thêm cảm giác gấp đôi, dùng tay nhéo nhéo một chút sẽ khiến người sướng đến run rẩy phun nước! Càng đừng nói đến Lâm Phỉ có thể chất mẫn cảm, chỉ tròng lên chưa làm gì cũng khiến y triều xuy. Cứ như vậy Lâm Phỉ hôn mê bất tỉnh. Cho đến nửa đêm, chỉ cần y xoay người một chút thì đã bị vòng đeo âm đế kẹp giữa hai chân cọ lên, gai nhọn đâm vào âm đế mẫn cảm khiến y rầm rì kêu vài tiếng khó chịu, ngay sau đó huyệt dâm chảy nước tẩm ướt ga giường dưới thân. Lâm Phỉ tỉnh lại mặt trời đã lên cao, cả người y đau nhức như bị xe tông vô vỡ thành từng mảnh, cơ thể trần trụi xuất hiện vệt đỏ, khi y mở mắt ra thì hiện lên đôi đồng tử màu hổ phách xinh đẹp.Bụng phình trướng trướng, hậu huyệt vẫn đang hàm chứa cây dương vật cương cứng thô to, Chung Khoát dán người lên gắt gao ôm lấy eo Lâm Phỉ, hắn còn nói mê vài tiếng vì hành động của y, sau đó là đỉnh eo đâm dương vật về phía trước kích thích vài cái. "Ưm, a ....!". Lâm Phỉ rên lên vài âm tiết.Y vừa hơi dùng lực tránh nhích về phía trước khỏi gông cùm xiềng xích của Chung Khoát, hậu huyệt còn chưa hoàn toàn rời khỏi dương vật đã bị luồng lực kéo mạnh về phía sau, tràng đạo mềm xốp bị côn thịt cắm sâu vào lần nữa. Lâm Phỉ xoay người lại nhìn chó hư tối hôm qua đã lăn lộn mình cả đêm và bắn vào bụng y cả đống tinh dịch, hiện giờ còn đang mông lung chưa tỉnh ngủ. "Tỉnh?". Chung Khoát mở mắt ra nhìn thẳng vào Lâm Phỉ. Hắn xốc chăn lên lộ ra một cơ thể cường tráng tràn đầy mị lực, trái ngược hoàn toàn với ai kia, mỗi một khối bắp trên người hắn đều hiển thị lực lượng, theo tuyến nhân ngư đi xuống là nơi đang gắn kết sít sao với Lâm Phỉ. "Cậu mau đi ra ngoài, tôi muốn đi wc". Lâm Phỉ đẩy Chung Khoát một chút. "Chồng ôm em đi!". Chung Khoát còn muốn chơi tiếp nhưng chỉ nhận được một từ lăn.Hai chân Lâm Phỉ run run xuống giường, kết quả mới đi được một bước lại hét thảm một tiếng ngã thảm xuống sàn nhà. Mọa nó, mọa nó, mọa nó! Âm đế mẫn cảm bị chơi hư tiếp xúc với thảm lông trải sàn, kích thích y một trận làm hoa huyệt lại phun nước dâm. "Đây là cái gì vậy?". Khi thấy thứ bao lấy âm đế của mình, Lâm Phỉ trợn tròn mắt giống như không thể tin được. Vốn dĩ âm đế đã bị góc bàn cọ sưng, giờ lại bị một thứ kỳ quái gì đó bao bọc, chưa kể gốc của thứ đó còn có hình thù giống như một chiếc nhẫn màu bạc.Chung Khoát đi đến xem xét, hắn lấy ra cái tay đang che đi thân dưới của Lâm Phỉ, trong lòng tràn đầy yêu thích, khóe miệng nở một nụ cười đầy biến thái nói. "Đây là vòng đeo nha, vòng này có thể bao lấy toàn bộ âm đế của vợ dâm!".Hắn vừa nói vừa đồng thời lại kinh ngạc, rõ ràng đêm qua chính mình đã bôi thuốc cho đối phương, thế mà âm đế nhỏ một chút cũng không tiêu sưng, Chung Khoát tò mò dùng ngón tay khảy khảy vài cái. "Sao âm đế dâm lại sưng thành như vậy?". "Á, hưc ... đau! Không cần ——!!". Nào biết Chung Khoát chỉ sờ nhẹ vài cái mà Lâm Phỉ đã không chịu nổi, y ủy khuất nói. "Sao cậu lại có đồ vật kỳ quái thế này? Hình như không rút ra được". "Đáng thương quá!". Chung Khoát không một chút gánh nặng tâm lý nào. "Xem ra vợ không thể đi đường được, đến quần lót cũng mặc không nổi rồi! Nếu không vải dệt chỉ cần cọ một chút lên âm đế thì chẳng phải sẽ vừa khóc vừa phun nước sao?". Thậm chí hắn còn cười lên nói như vậy.Chung Khoát vừa nghĩ đến cảnh tượng Lâm Phỉ đi một bước đã bị cọ đến mức không chịu nổi quỳ rạp xuống đất, hoa huyệt mẫn cảm phun nước mà đối phương lại không dám đứng lên đi tiếp, chỉ có thể đáng thương cầu hắn ôm, toàn thân dựa vào người, rúc vào ngực hắn, là hắn lại thấy hưng phấn. Lâm Phỉ cũng ý thức được điều này, nhưng y cũng không biết nên làm sao? Bàng quang đang căng đầy nước muốn tiểu cố tình thúc giúc y nhanh lên.Chung Khoát ôm Lâm Phỉ vào wc, hai cánh tay hữu lực ôm y theo tư thế xi tiểu hài tử, đối diện cùng bồn cầu. "Không cần như thế! ...". Lâm Phỉ thẹn thùng che mặt lại."Xấu hổ cái gì? Có dáng vẻ nào của em mà chồng chưa thấy qua!". Thấy đứng một lúc lâu mà Lâm Phỉ vẫn không thể tiểu được, Chung Khoát liền dùng ngón tay nhéo nhéo lên âm đế sưng đỏ bất kham không rụt lại được vào kia, vòng đeo trên âm đế một lần nữa lại đâm vào nơi mềm mại. "A, đừng ——!!". Lâm Phỉ đột nhiên run lên, một luồng nước tiểu không chịu khống chế tràn ra từ bên trong nữ huyệt. Chung Khoát giống như mới phát hiện ra thế giới mới, ngón tay hắn nắm lấy âm đế liên tiếp lôi kéo, ngón cái và ngón trỏ bóp chặt dùng sức niết, lúc thì vê tròn lúc thì đè ép xuống. "Không cần! Hưc, ô ... a, a. Âm đế bị chơi hỏng rồi ... á, a ...". Âm đế đáng thương bị chơi một đêm mẫn cảm mười lần so với bình thường, sao có thể chịu được việc đùa giỡn như vậy, Lâm Phỉ khóc hô lên sắp hỏng đến nơi, y đưa hai tay bưng kín giữa hai chân nhưng cảm giác muốn tiểu như sóng vỡ đê đánh úp lại. "Hoa huyệt xinh đẹp bị nước tiểu làm bẩn rồi!". Chung Khoát lẩm bẩm nói. Ngay sau đó, hắn ôm Lâm Phỉ vào bồn tắm, chuẩn bị rửa sạch vợ dâm dơ hề hề.Lâm Phỉ xụi lơ trong lòng hắn, dòng nước ấm áp trút xuống cơ thể sục rửa sạch sẽ mùi hương trên người. Chung Khoát cũng chui vào bên trong, một tay cầm vòi hoa sen, một tay kéo hai chân Lâm Phỉ ra. "Hoa huyệt dơ rồi phải rửa sạch!". "A ——!!!". Lâm Phỉ kêu lên một tiếng sợ hãi, nơi giữa hai chân thình lình bị nước ấm chảy đến. "Ô, nóng quá!". Nước ấm không đủ khiến người bị phỏng, nhưng đối với nữ huyệt mẫn cảm lại quá kích thích, huống chi thủy áp của vòi hoa sen lại đang mở ở mức lớn nhất, với vô số tia nước nhỏ phun ra đánh sâu vào thịt huyệt. Vòng đeo silicon cũng cần phải được rửa sạch, âm đế run run sưng to như một quả anh đào cuối cùng cũng thoát khỏi giam cầm, thấy kích thích như vậy chưa đủ Chung Khoát lại nhắm vòi hoa sen vào nơi đó. "Á, a, a ... không cần! Không cần nhắm vào âm đế, á nóng quá ... a, a!". Chung Khoát bắt lấy đôi chân lộn xộn của Lâm Phỉ, nhìn dòng nước xuyên qua môi âm hộ đánh sâu vào thịt huyệt làm đỏ bừng một mảnh, đặc biệt là âm đế sưng to là đối tượng chủ yếu của cột nước, nó bị cọ rửa mạnh mẽ làm đến nộn huyệt cũng run rẩy theo. "Á, nóng quá! Nóng ... âm đế bị nóng hư rồi! Không được ... a, a ...". Bắp đùi kiều nộn cũng không chịu nổi nhiệt độ nước và thủy áp mạnh mẽ như thế, hai chân Lâm Phỉ điên cuồng giãy dụa muốn khép chân lại, thì bị Chung Khoát cưỡng chế mở ra. "Ngoan, không rửa sạch sẽ sinh bệnh". Một tay Chung Khoát đè lại hai tay Lâm Phỉ, hai đầu gối hữu lực tách đôi chân đang làm loạn của y ra, chỉ dư ra bàn tay còn lại cầm vòi hoa sen cọ rửa hoa huyệt. Lâm Phỉ không thể nào trốn thoát, chỉ có thể cam chịu mở rộng hai chân chịu đựng kích thích, dòng nước đánh sâu vào hoa huyệt y không ngừng. Tia nước mạnh mẽ đánh thẳng khiến thịt môi tách sang hai bên, còn viên thịt bên trong ngã trái ngã phải. "Hưc, á, a, a ... không cần! Muốn phun, phun ra ——!". Lâm Phỉ đáng thương kêu khóc. Chờ đến khi Chung Khoát rửa sạch hoa huyệt cho y thì cũng đã qua nửa giờ, hoa huyệt phun nước dâm lại bị nước ấm súc rửa một phen.Chung Khoát ôm Lâm Phỉ ra ngoài thì y đã giống một con mèo nhỏ rơi xuống nước, cả người ướt dầm dề, cơ thể trắng nõn cũng đã phiếm hồng, rúc trong khăn tắm đáng thương nhỏ giọng nức nở.Khi Chung Lạc Quỳnh biết được tin Chung Khoát không đến tập đoàn nhà mình, mà lại đến công ty nhỏ của mình và Lâm Phỉ mở để làm thực tập sinh thì cô ta rất kinh ngạc, em trai cô lại vì hai ngàn đồng tiền lương mà tình nguyện đến làm trâu làm ngựa cho Lâm Phỉ? Nghi ngờ đã bén rễ trước đó trong lòng Chung Lạc Quỳnh càng sâu hơn. Sau đó không lâu, cô ta cũng đã vô thức phát hiện ra tất cả tâm tư xấu xa của Chung Khoát.Nguyên nhân là do hôn kỳ của Chung Lạc Quỳnh và bạn trai sắp diễn ra, trong nhà họ Chung từ trên xuống dưới đều bận rộn gấp rút chuẩn bị, riêng chỉ có em trai cô ta là không thấy bóng dáng, Chung phu nhân thường xuyên cảm thấy cô đơn khi con gái sắp đi lấy chồng, vì thế cứ rảnh rỗi là bà lại dọn dẹp những món đồ chơi cũ hồi nhỏ của cả hai chị em bọn họ, mẹ con hai người cùng ngồi nhớ lại những chuyện xưa. Một ngày, Chung Lạc Quỳnh nhìn thấy một cái rương xa lạ có mật mã trong đống đồ cũ thì cô ta hết sức tò mò. "Đó là nhật kí của em trai con khi còn bé cho đến khi nó vào học nhị trung (cấp hai), cao trung (cấp ba), thằng bé giấu rất kĩ, nếu không phải do mẹ quét dọn phòng thì sẽ không tìm ra đâu". Mẹ Chung vỗ vỗ cái rương. "Xem đi, còn có khóa đấy!". Vừa nghe đến lịch sử đen của Chung Khoát thì Chung Lạc Quỳnh cảm thấy hứng thú bừng bừng, cô ta gấp không chờ nổi mà thử mật mã để mở, ngày sinh nhật của ba mẹ, Chung Khoát —— đều không đúng! Cho đến khi cô ta sắp bỏ cuộc thì bỗng nhiên lại nghĩ đến Lâm Phỉ, và kết quả là rương thật sự đã mở ra được. Bên trong rương chỉ có vài món đồ lặt vặt, một chiếc bút máy, một chiếc huy hiệu trường và còn một quyển nhật ký cũ kĩ. Quyển nhật ký mở ra, phía trước vài trang đều là những dòng đơn giản ấu trĩ, hắn bị chị gái sai xử, bị chị đánh, bị đoạt bánh kem, Chung Lạc Quỳnh bật cười vì Chung Khoát quá mang thù. Nhưng càng đọc những trang phía sau, sắc mặt cô ta càng ngưng trọng hơn, trái tim nhảy lên liên hồi làm cô ta có cảm giác mình sắp tìm ra được bí mật gì đó, cho nên Chung Lạc Quỳnh đã tìm cớ cùng mẹ Chung rồi ôm cái rương và quyển nhật ký về phòng mình, run rẩy mở ra đọc. [ Mùa thu, Mười Năm tháng Năm ].Hôm nay, đứng ở cổng nhà chờ chị gái tan học về, thấy được một tên không có mắt đi tới, vừa thấy đã xoa đầu tôi, gọi tôi là em gái nhỏ, còn dám cười tôi.Tên đó còn giống con gái hơn chị nữa! [ Mùa thu, Hai Mươi tháng Sáu ].Lại là tên kia, y vẫn luôn vây quanh chị gái tôi giống hệt chú chó nhỏ, mua nước cho chị ấy còn hỏi muốn lạnh hay bình thường, ha ha khi chạy còn vụng về làm rơi mắt kính ... Đôi mắt đối phương thật xinh đẹp, ướt dầm dề còn phiếm quang giống như những ngôi sao nhỏ vụn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com