Song Tham Ta Vi Nguoi
Sống ở Thương Khung Sơn phái, đặc biệt là ở Thanh Tĩnh phong, không một ai lại không biết nơi này lại có đến tận hai vị phong chủ ngự tại một phong.Hai con người, hai gương mặt nhưng lại có nét mặt giống nhau đến bảy phần. Chỉ riêng phần tính khí trời sinh thì lại quá đỗi khác biệt.Một người ôn hòa dễ nói chuyện, tính tình bình đạm rất hiểu lễ nghĩa, luôn dùng hết tấm chân thành mà đối nhân xử thế không ai lại không thích tên Thẩm Viên.Một người khó tính lại càng khó gần, tính tình nóng nảy kiêu ngạo, mỗi lần nói chuyện đều như muốn quăng hết mặt mũi của các vị đồng môn chẳng chút nhân nhượng, con người đó hắn tên là Thẩm Thanh Thu.Hai người dù không phải máu mủ ruột thịt nhưng lại thân quen nhau hơn bất kì ai. Khi xưa Thẩm Thanh Thu còn là một Thẩm Cửu yếu ớt, mặc cho Thu gia chà đạp để đợi chờ con người nào kia sẽ quay về vì hắn, hắn trong một giây phút ngắn ngủi đã gặp được Thẩm Viên và người này đã cứu hắn khỏi Thu gia.Lời hứa của Nhạc Thanh Nguyên cứ ngỡ chỉ là một lời nói mãi mãi sẽ không thành hiện thực đã nhanh chóng thay đổi. Vị Thất ca ngày xưa đã thực sự tìm được hắn, dùng tất cả mối quan hệ của mình đưa hai anh em họ Thẩm cùng lên Thương Khung Sơn trở thành đệ tử Thanh Tĩnh Phong.Vào ngày cựu phong chủ Thanh Tĩnh Phong quyết định sẽ truyền lại vị trí phong chủ cho một trong hai huynh đệ họ Thẩm, Thẩm Viên khi đó đã nhất quyết lui đi, một mực cầu xin sư phụ để cho ca ca của mình được lãnh chức vụ cao cả đó mặc cho Thẩm Cửu nhìn hắn với ánh mắt không đồng thuận."Sư tôn, xin người hãy để Thẩm Cửu ca ca nhận chức phong chủ. Con năng lực yếu kém không bằng ca ca... sợ không đảm đương nổi.""Thẩm Viên, đệ im miệng cho ta! Sư tôn, người hãy để Thẩm Viên làm phong chủ đi. Đệ ấy tài đức đều hơn con, nhất định sẽ làm Thanh Tĩnh phong chúng ta nở mặt nở mày!""Ca ca! Đệ đã nói là đệ không hợp với chức phong chủ mà. Tính tình của đệ không cứng rắn như huynh, chắc chắn không thể...""Ta nói đệ có thể là có thể. Thực lực của đệ ở cái phong này ai lại không biết chứ?""Cũng như ca ca cơ mà, thậm chí còn hơn ta. Huynh lúc nào cũng nhường ta như thế, ta thấy không hay chút nào...""Miễn là cho đệ, ta cái gì cũng làm.""Ca ca... ta cũng muốn làm gì đó cho ca ca mà."Vị phong chủ tiền nhiệm nhìn thấy hai đứa trẻ giờ đây đã trưởng thành kia thầm nở một nụ cười vuốt vuốt bộ râu trắng. Hai đứa trẻ này tính cách kì thực rất khác biệt, nhưng tình cảm chúng dành cho nhau lại phải nói là mãnh liệt như keo sơn gắn kết, như hình như bóng không thể tách rời.Người đệ đệ tính tình vốn mềm mại hơn chỉ có thể bị lép vế mỗi khi ca ca lãnh đạm có chút nóng nảy của hắn lên tiếng. Sau khi dằn vặt nhau rồi nhường nhau chức vị kia không biết đã bao lâu, vị phong chủ tiền nhiệm lúc đó chỉ nhẹ nhàng nói một câu khiến hai con người kia khựng người."Từ nay Thanh Tĩnh phong sẽ có hai vị phong chủ. Ngươi, từ nay danh xưng là Thẩm Thanh Thu, còn ngươi thì... cứ là Thẩm Viên đi."Và vị sư tôn ấy cũng từ từ rời đi, liền quy ẩn ngay ngày hôm sau không nói không rằng.Chính vì thế ở Thanh Tĩnh phong đã rất nhanh báo tin, nơi đây là đang có hai vị phong chủ ngự tại. Một người tên Thẩm Thanh Thu, một người tên Thẩm Viên, hai vị phong chủ cứ thế ở bên nhau tại trúc xá Thanh Tĩnh phong.---------------------------Lời tác giả: Thỉnh cmt và vote của các hạ để ta có động lực để viết tiếp huhu...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com