TruyenHHH.com

Song Song

Hôm sau cô thấy hắn nhắn tin bảo rằng lại phải trực thay. Thiếu tướng lại có việc đột xuất. Dạo gần đây đều như vậy. Cũng cùng lúc đó, cô nhận được một tin nhắn khác. Chỉ thấy cô hài lòng nở một nụ cười.

Cô vẫn đến trực cùng hắn, buổi đêm cùng nhau ăn uống, nói chuyện rồi lại trên chiếc giường nhỏ ôm nhau ngủ.

TH : Sau này khi mình cưới nhau rồi, anh sẽ xây cho em một ngôi nhà thật đẹp. Cùng em sinh con đẻ cái, sống hạnh phúc đến hết đời.

Y/n : Ai nói là em sẽ lấy anh?

TH : Vậy em không muốn gả cho anh?

Y/n : Để em xem đã.

TH : Không cho xem. Không lấy buộc lấy.

Y/n : Haha, nhột em.

Hắn cù léc cô cười ná thở, bản thân ước rằng sẽ luôn như thế này mãi mãi. Thời gian qua hắn thực sự quá hạnh phúc. Hắn nhìn cô trong lòng, không kìm được mà hôn lấy một cái.

TH : Thực sự mê em quá rồi.

Y/n : Em nên cảm thấy vinh hạnh nhỉ?

TH : Cái miệng em thật là. À, anh vừa nhớ ra. Mấy nay trời lạnh hơn, thấy em ho mấy tiếng, để ngày mai anh đưa em đi khám.

Y/n : Em tự uống thuốc là được rồi. Không cần vậy đâu.

TH : Không được. Sức khoẻ quan trọng. Tiện thể đi kiểm tra tổng quát.

Y/n : Em không thích đi khám đâu.

TH : Cái này anh không chiều em được.

Y/n : Em không thích mà.

Cô đột nhiên tâm trạng không tốt khi nhắc đến chuyện đi viện. Hắn nhìn qua cũng nhận ra. Nhớ lại cái hôm cô nhập viện giữa đêm đòi về bằng được, hắn bất giác nghĩ ra gì đó. Đưa tay vén tóc, còn nhẹ nhàng hôn lên trán.

TH : Em có phải giấu anh điều gì không?

Hai hàng mi cụp xuống, tay bấu chặt vạt áo trước ngực hắn. Cô thở dài.

TH : Có điều gì khiến em không thích đi viện như vậy?

Y/n : Không có gì đâu, em buồn ngủ rồi.

Cô muốn lảng tránh, hắn lại ôm hai má, để cô nhìn thẳng vào mắt hắn.

TH : Có thể nói anh biết được không?

Hơi thở ấm áp của hắn bủa kín, đôi mắt tràn ngập yêu thương đáng tin cậy. Cô chưa từng nghĩ bản thân thời khắc này lại yếu đuối đến thế. Khi hắn vén lên nỗi đau trong lòng, trái tim và thân xác cô đều mềm nhũn. Cô sợ phải đối mặt với quá khứ tăm tối. Đặc biệt là lúc không có Jungkook, cô càng sợ.

Ấy thế mà lần này đối diện với hắn, với tình yêu của hắn, bản thân cô lại muốn dựa vào.

Y/n : Em sợ.

Hắn để hai trán chạm vào nhau, khuôn mặt gần nhau nhất có thể. Hắn muốn cô cảm nhận được hắn đang ở đây và đang bảo vệ cô.

Y/n : Trước đây có một lần em kéo theo mẹ và San San bỏ trốn. Giữa đường thì mẹ không trụ được. Trước đó bà bị đánh rất nhiều. Khi mẹ ngất đi, em rất sợ, chỉ biết hô hào người ta đưa mẹ đến viện. Em nghĩ rằng ở đây sẽ an toàn, nhưng không phải vậy.

Ngày đó cô và San San chưa đủ tuổi để làm thủ tục cho mẹ. Mẹ cô vì quá mệt nên mới bị ngất. Cô biết nếu còn cứ ở lại viện thì ông ta sẽ tìm ra, muốn đưa mẹ bỏ chạy tiếp nhưng bác sĩ không cho phép. Lúc cô đôi co với bác sĩ thì điều cô sợ nhất cũng xảy ra.

Ông ta đến đứng tên cho mẹ. Mặc cho cô cầu xin nhưng bác sĩ và y tá ở đó đều bị ông ta đánh lừa. Nói rằng vì cô quá lo cho mẹ nên mới vậy, còn tỏ ra bao dung và yêu thương cô.

Mãi cho đến lúc vào phòng đóng cửa, ông ta tát hai chị em ngã ngửa. San San vốn yếu đuối chỉ biết khóc. Mẹ cô không còn chút sức lực muốn bảo vệ con cũng bị ông ta bóp cổ đè lên giường. Bà ấy gần như đã rời bỏ thế giới ở khoảnh khắc đó.

San San chạy đến ôm chân, khóc lóc van xin tha cho mẹ. Còn cô trực tiếp nhảy lên cắn mạnh vào tay ông ta, cắn đến chảy cả máu.

Ông ta điên tiết, túm tóc cô lôi đi. Sau đó đập mạnh vào bờ tường. Cô vốn nghĩ mình sẽ đi gặp tổ tiên rồi, nhưng cuộc đời lại trớ trêu. Thà rằng để cô chết đi còn hơn, ấy vậy mà sống thật dai.

San San ôm mẹ ngất lịm khóc tuyệt vọng, bị ông ta cảnh cáo nếu đi gọi người tới sẽ giết chết chị gái tại đây.

Trán cô chảy máu ròng ròng, bị cô ta dí lên tường, tay không thương tiếc mà bóp lấy chiếc cổ nhỏ đã đầy vết bầm.

Ông ta lấp liếm với bệnh viện, dễ dàng đưa 3 mẹ con cô về nhà. Sau đó là cả một trận đánh thừa sống thiếu chết. Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng ông ta thì khác. Đến con gái mình mà ông ta cũng có thể dùng điện để giật, ông ta vốn không xem cô và San San là con.

Cho nên cô ghét đến bệnh viện, giá mà ngày đó họ nghe lời cầu xin của cô thì chuyện có thể sẽ khác. Hơn hết là sợ, chỉ cần đến viện cô lại nhớ đến cảnh bị đánh đập và nhớ đến ánh mắt tuyệt vọng của mẹ. 

Hắn ôm cô thật chặt, hôn lên đôi mắt ướt đẫm. Hắn xót xa cô gái nhỏ này đã phải chịu quá nhiều đau khổ. Hắn muốn ôm cô chặt hơn nữa, muốn lấy thân mình bảo bọc để cô sẽ không phải chịu bất cứ một nỗi đau nào về sau.

TH : Em đã vất vả rồi.

Cô ở trong lòng hắn, không nghĩ mình lại kể ra hết như vậy. Ngoại trừ Jungkook, hắn là người thứ 2 biết nhiều bí mật của cô.

Vì đêm qua vừa trực nên ngày hôm qua hắn sẽ không phải đi làm. Cô cũng xin nghỉ lấy cớ là bị ốm. Cả hai về nhà, ăn sáng xong thì hắn muốn dẫn cô đi shopping. Cô mặc áo phông của hắn cho thoải mái, rồi khác thêm cái áo phao to đùng.

Hắn nhìn cô một lượt thì trên xuống dưới, sau đó đăm chiêu.

TH : Em béo lên thì phải nhỉ.

Y/n : Há? Bị béo á?

TH : Ừm, trông còn đáng yêu hơn trước. Anh thích như thế này hơn.

Y/n : Béo là kẻ thù của phụ nữ đấy. Anh còn nói được.

TH : Anh thích vậy. Xong chưa, mình đi.

Y/n : Vâng.

Cả hai nắm tay đi dạo phố, hắn mua cho cô vài chiếc váy, giày dép, mũ nón đủ các thể thoại. Sau đó còn dẫn cô đi chơi công viên. Mặc dù cô nói không còn con nít nữa, nhưng hắn muốn làm tròn trách nhiệm của một người bạn trai nên ép đi bằng được.

Cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau ăn kem giữa cái tiết trời lạnh cóng rồi lại ôm nhau run cầm cập. Hắn mua bờm tai gấu cho cô, sau đó cùng nhau đi chụp ảnh.

Chơi một lúc cũng mệt lả, cô không bước nổi nữa nên được hắn cõng trên vai. Tay còn cầm gói bim bim đút cho hắn.

Y/n : Ngon không?

TH : Vị mày cay một chút đấy, em vẫn ăn được hả.

Y/n : Tại em ăn không được nên mới đút cho anh đó. hehe.

Hắn bất lực chỉ biết cười. Thấy xa xa mọi người tụ tập đông cũng cõng cô lại đó xem thử.

Người ta đang có chương trình make up và chụp ảnh miễn phí cho cặp đôi. Được một studio có tiếng trài trợ.

Y/n : A, em có biết cái đó. Chuyên chụp ảnh cưới thì phải.

TH : Đúng rồi. Trên kia người ta nói được thử váy cưới free đó.

Y/n : Hộp gì kia?

TH : Bốc thăm, chắc là cặp nào may mắn. Em muốn thử không?

Y/n : Thôi, mấy trò con nít này.

Mặc cho cô không muốn, hắn vẫn ghi tên rồi bỏ vào thùng. Cô không muốn đơn giản vì nếu bốc trúng, cô sẽ mặc váy cưới và đứng bên cạnh một người không phải Jungkook. Cô không muốn điều đó xảy ra.

Nhưng lúc sau lại nghĩ người bỏ thăm đông như vậy, cũng không đen đến mức bốc trúng mình. Nên đã thu lại thái độ ghét bỏ để hắn không nghi ngờ.

Lúc MC bốc thăm, ai nấy đều hồi hộp hi vọng trúng. Chắc chỉ có mình cô là cầu nguyện trật lất.

MC : Cặp đôi may mắn của chúng ta hôm nay là....

Cô miệng thì cười, trong lòng thì không ngừng lặp đi lặp lại : "đừng trúng, đừng trúng"

MC : Kim Taehyung x Kang Y/n, Xin chúc mừng!

Trời đất thiên địa ơi, hắn mừng đến mức bế cô lên trước mặt mọi người. Cô không có sự lựa chọn nào khác, nếu hiện tại nghĩ cách từ chối, hắn nhất định sẽ tạo khoảng cách với cô.

Vậy là cả 2 được đưa vào trang điểm, thay đồ trong sự chờ đợi của mọi người. Hắn thì đơn giản chỉ thay vest là xong, chẳng cần chỉnh gì vì đã đẹp trai sẵn rồi.

Cô make up và thay đồ 1 tiếng, sau đó bước ra trước sự hò reo.

"Trời đất ơi, quá xinh đẹp. Thực sự quá đẹp đôi. Thật ngưỡng mộ" - Là tất cả những gì cô nghe thấy. Hắn nhìn cô cũng ngơ ra, không ngờ cô có lúc như thế này. Dịu dàng, thuần khiết, trong trẻo.

TH : Đẹp quá.

Cô cười sượng, trong lòng hối hận vì theo hắn đến đây. Nếu như Jungkook trên trời nhìn thấy cảnh này, sợ rằng anh sẽ đau lòng và giận dỗi cô mất.

Hắn nắm tay cô, không một giây nào có thể rời mắt khỏi khuôn mặt ấy.

Hôn đi, hôn đi, hôn đi - Đám đông vì sự đẹp đẽ này mà hô hào cuồng nhiệt. Vậy là trước mặt bao nhiêu người, hắn hôn cô, trong bộ váy cưới trắng.

Trên đường trở về, tâm trạng của cô khá tệ. Cô thực sự muốn gặp Jungkook để giải thích cho anh về sự việc này. Cố tìm hình bóng của anh nhưng không thể. Không biết vì lý do gì, lâu nay cô đã không còn hay nhìn thấy anh như hồi anh mới ra đi. Cô nhắm mắt, cố hình dung ra khuôn mặt ấy, chỉ sợ bản thân vô tình quên đi, cô không cho phép điều đó xảy ra.

Hắn ở bên cạnh, lại nghĩ cô buồn vì đến giờ bản thân vẫn chưa có lời cầu hôn chính thức. Lo cô thiệt thòi rồi lại lo cô tủi thân.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com