Song Ngu Harem Nu Phu Thi Sao Toi Se Chien Thang Nu Chinh
Ai nhớ au không ta (・∀・)
Ủa mà như au thì ai thèm nhớ (゚ー゚)
Buồn sương sương
Thôi không tám nữa vào truyện lẹ nào
-Song Ngư,Song Ngư-Một tiếng nói nhẹ nhàng cất lên.Song Ngư từ từ mở mắt ra.Một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu trắng nhìn cô mỉm cười
-Cô là…………-Song Ngư ngạc nhiên.Cô gái đó vẫn chỉ nhìn Song Ngư mỉm cười
-Chào bản thân tôi ở một thế giới song song-Cô gái tóc trắng nói
-Song Ngư ?-Song Ngư nhìn quanh-Đây là đâu ? Sao cô lại ở đây ?
-Đây là một phần nào đó trong tâm thức của cô.Không hiểu sao tôi lại có thể ở đây.Có thể là do tôi vẫn chưa được siêu thoát- Song Ngư nói
-Vậy à-Song Ngư cúi gằm mặt.Song Ngư tâm thức nắm lấy tay cô
-Song Ngư bây giờ chỉ có cô mới giúp được tôi.Tất cả di nguyện của tôi đều nhờ cô gánh vác và nếu cô muốn quay trở về thế giới của mình cô cũng phải hoàn thành tâm nguyện của tôi và giúp tôi siêu thoát.-Song Ngư tâm thức lo lắng nói.Song Ngư im lặng không nói gì.Lặng đi một lúc Song Ngư tâm thức đứng lên.Song Ngư nhìn cô
-Có vẻ đến lúc tôi phải đi rồi-Song Ngư tâm thức quay đầu lại nhìn Song Ngư
-Hả ? Khoan đợi đã-Song Ngư cố níu lấy Song Ngư tâm thức đang tan biến trước mặt mình
-Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau.Và nhờ cô chăm sóc Bình ca hộ tôi nhé-Song Ngư tâm thức nở nụ cười dịu dàng
-Khoan đừng đi-Song Ngư hét lên.Cô mở mắt ra và thấy mình đang ở một căn phòng rất kỳ lạ
-Đây là đâu ?………
-Song Ngư-Bảo Bình đạp cửa xông vào-Em không sao chứ Song Ngư
Các bạn từ từ chuẩn bị tay để lướt
10
9
8
7
6
5
4
3
2
1
0
-Aaaaaaaaaaaaaaaa-Song Ngư túm lấy gối và bất kỳ thứ gì có thể ném ném về phía Bảo Bình(Rip cái mặt đẹp trai của anh)
-
-Đồ biến thái cậu làm gì ở đây-Song Ngư vẫn ném lia lịa
-Biến thái…………làm gì ở đây ?-Bảo Bình bất giác nói-Đừng nói em quên việc chúng ta đang ở ký túc xá rồi nha
-…………-(não loading các kiểu)
-Với lại anh nghe tiếng em hét tưởng có chuyện gì nên mới chạy qua đây thôi-Bảo Bình nói
-…………-(load part 2)-A-Song Ngư như vừa nhận ra điều gì lại cầm đồ lên ném Bảo Bình tiếp
-Gì nữa đây-Bảo Bình hỏi
-Đồ biến thái tôi đang mặc đồ ngủ đấy-Song Ngư hét
-………-(não loading tình hình)-Bảo Bình đỏ mặt xin lỗi lia lịa rồi chạy về phòng mình
-Sáng sớm chưa gì đã gặp biến thái-Song Ngư nói.Sau đó cô xuống giường vscn và đi xuống lầu
Cảnh tượng thật huy cmn hoàng không khác gì lúc ở lớp
Đám con trai thì quậy phá(trừ một số thanh niên nghiêm túc)
Còn lớp trưởng thì chỉ biết nhìn chứ không dám làm gì(lớp trưởng bù nhìn :DDD)
-Chào lớp trưởng-Song Ngư đi xuống ngồi cạnh Ánh Nguyệt
-À vâng chào cậu-Ánh Nguyệt cúi đầu kính cẩn
-Mộc Hoa đâu rồi lớp trưởng-Song Ngư hỏi
-À cậu ấy có chuyện phải về nhà rồi-Ánh Nguyệt cười
-À vậy à.Cậu có biết địa chỉ nhà cậu ấy không-Song Ngư hỏi
-Có-Ánh Nguyệt gật đầu
-Vậy đưa mình đến nha-Song Ngư vui mừng.Song Ngư kéo Ánh Nguyệt đi
-Eh eh
30' sau(le một con lười lv max)
-Wow đây là nhà cậu ấy sao-Song Ngư bất ngờ nhìn căn biệt thự trước mặt mình
-Vâng-Ánh Nguyệt gật đầu.Một người hầu gái bước ra nhìn hai người
-Kính chào hai vị tiểu thư-người hầu gái kính cẩn cúi đầu.Ánh Nguyệt và Song Ngư cũng cúi đầu
-Chẳng hay hôm nay hai vị tiểu thư đến đây là tìm ai ạ-người hầu gái hỏi
-À chúng tôi tìm Mộc Hoa-Song Ngư nói
-Mộc Hoa tiểu thư đang bị cấm túc trên lầu hai ạ.Nhưng trước tiên mời hai tiểu thư vào nhà trước-người hầu gái mở cửa
Oa rộng thật-Song Ngư nghĩ thầm
-Để tôi đưa hai người lên lầu ạ-người hầu gái bước đến chỗ cầu thang.Vừa mới đến nơi họ đã nghe thấy tiếng hét của Mộc Hoa
-Tôi ko đi thì anh làm gì tôi
-Cô đừng tưởng cô muốn làm gì thì làm.Quyền lực của cô ko phải ai cũng áp dụng được đâu
-Anh im đi biến ngay khỏi phòng tôi
-Tôi ko đi cô làm gì tôi
-Anh…………
-Tiểu thư Mộc Hoa-người hầu gái gõ cửa
-Có chuyện gì-Mộc Hoa nói
-Có hai người bạn của ngài đến gặp ạ
-Được.Cho họ vào-người hầu gái mở cửa
-Mộc Hoa-Ánh Nguyệt chạy vào ôm Mộc Hoa,Song Ngư cũng chạy lại gần
-Đây là………-Người con trai trạc tầm 20 tuổi hỏi
-Đây là bạn học của tôi,anh về đi chuyện hôm nay xử sau-Mộc Hoa nói.Hắn ta chỉ lẩm nhẩm mấy câu gì không ai rõ rồi lẳng lặng đi ra khỏi phòng
-Ai vậy Mộc Hoa-Song Ngư hỏi
-Một người bạn thôi-Mộc Hoa cười gượng-Vậy 2 cậu ở đây làm gì
-Ký túc xá loạn rồi-Ánh Nguyệt nói
-……………-Cả 3 im lặng.Bỗng nhiên Mộc Hoa túm tay cả 2 kéo đi
-Theo mình về nhanh-Cả 2 không kịp nói gì chỉ biết để cuộc đời đẩy như nào thì đẩy
20' sau
-Yeah yeah!Quẩy lên bây ơi-Sư Tử hét
-Hú hú lên là lên là là là lên-Nhân Mã hú(Anh là ngựa hay chó :v ?)
-Sao mấy ông cứ quậy phá vậy lỡ may bả về thì toang-Song Tử nói
-Kệ bả đi.Thoải mái ghê-Sư Tử nói
-Công nhận bà chằn lớp phó đi rồi thoải mái thật-Bạch Dương nói hùa.Mộc Hoa đạp cửa bước vào
-Á à thì ra tụi mày chọn cái chết-Mộc Hoa nhìn cả đám
-Á á bà chằn-Sư Tử hét lên
-Éc éc-Nhân Mã kêu(Ủa hết chó rồi tới lợn hả anh :v ?)
-Thôi xuân này con không về rồi mẹ ơi-Bạch Dương khóc thầm
Vâng và sau đó là màn ăn hành thay cơm của các anh nhà mình vì tội phá nát ký túc xá
-Biết lỗi chưa-Mộc Hoa hỏi.Cả 3 im lặng không trả lời-Tôi hỏi các cậu biết lỗi chưa-Lại im phăng phắc
-Sao không ai chịu trả lời hả-Mộc Hoa gào lên
-Cô làm gì đủ trình mà nói với tôi và cô có biết rằng nói chuyện với tôi là một môn thể thao mạo hiểm……-Sư Tử chưa kịp nói hết câu đã bị ăn một cái tát
-Cực kỳ thuyết phục-Nhân Mã nói và cái kết như trên(Hết lợn rồi tới bò :v ?)
-Còn cậu-Mộc Hoa nhìn Bạch Dương
-Thôi tát tôi luôn đi-Bạch Dương nói và chiều theo ý anh Mộc Hoa đã tát anh một cái còn mạnh hơn 2 thanh niên kia
-Hahahahahahahahahaha.Thứ ngu ngục.Hahahahahahahahaha-2 thanh niên kia ôm bụng cười như được mùa-Mộc Hoa liếc qua 2 người
-Oa trời hôm nay sao đẹp quá ta-Sư Tử nói
-Có nắng,có mây,có sao,có trăng,có gió,có đóm,có cây,có chim,có bướm,……Đẹp quá mày ha-Nhân Mã nói(Uầy ổng nói tiếng người rồi)
-Ừ đẹp mày ha-Sư Tử nhìn nhìn trần nhà
-Tao nhìn cửa sổ cơ mà mày nhìn trần nhà làm gì-Nhân Mã hỏi
-L*n ý lộn nước đi đó mình đi nhầm cho mình đi lại nha-Sư Tử nói
-Nước đi hay đấy-Nhân Mã cười hả hê
-Xàm nho đủ chưa-Mộc Hoa nhìn 2 thanh niên
-Chưa-Cả 2 đồng thanh rồi quay qua nhìn nhau
-I love you baby da da da da da da i love you baby da da da da da da da-Mộc Hoa bật nhạc(Ship lẹ bà con ơi :))))
-Giờ tui mới hiểu thế nào là chỉ có con trai mới đem lại hạnh phúc cho nhau-Mộc Hoa nói và lần này cả đám con gái tụ tập và đẩy thuyền :)))
Sư Tử và Nhân Mã be like:/não đang tải/
Sư Tử nhìn xuống thấy tay mình đang nắm lấy tay Nhân Mã
-Bỏ tay ra đ* má tởm *** ***-Sư Tử hét lên
-Á á ô nhiễm bàn tay tao-Nhân Mã hét theo
-Tay ngọc tay ngà của tao đã bị vấy bẩn bởi thú virus codonqua trên người mày.Giờ làm sao tao đi tán gái đây *** ** ***-Sư Tử hét lần 2
-Thô vừa thôi thằng mặt phụ khoa-Nhân Mã hét
-Tao muốn làm chồng của má mày-Sư Tử hét vào mặt Nhân Mã
-Cẩu sang-Nhân Mã hét lại
-Phò cẩu-Sư Tử hét
-Phò mẫu thân-Nhân Mã hét
-Cậu bé phụ khoa-Sư Tử hét
-Tao cười cứt rớt ra ngoài-Nhân Mã nói
-Âm đạo co giật hả-Sư Tử nói
-Giờ sao ?Mày tính sao-Nhân Mã nói
-Tao tính vậy đó còn mày tính sao-Sư Tử hỏi
-Tao tính vậy đó giờ mày thích gì ?-Nhân Mã hỏi
-Tao thích mày-Đám con gái hét.Cả 2 quay lại nhìn đám con gái
-Xin lỗi các tình yêu anh đã có người khác rồi các em đừng mong ngóng nữa-Sư Tử nói
-À có Nhân Mã chứ gì-Mộc Hoa cười ranh mãnh
-Cô………-Sư Tử tức không nói nên lời
-Mày bị như vậy là đúng các ẻm nói tao chứ đâu phải nói mày xồn xồn là chết nghen con-Nhân Mã cười đắc ý
-Baby em nói anh hả-Nhân Mã cầm lấy tay Song Ngư và hôn lên mu bàn tay cô.Cả đám máy chữ A mồm chữ O câm nín không nói nên lời
-NHÂN MÃ-Nhân Mã quay ra sau lưng
Và đó là sát khí của Bảo Bình và Mộc Hoa.Chưa kịp chạy thì cậu đã ăn nguyên cú đấm trời giáng của Song Ngư
-Đồ biến thái-Song Ngư hét lên.Cả lớp lại thêm được pha kinh ngạc nữa
"Đây là Song Ngư luôn thục nữ hả trời ? Sao mà đô vậy"
-A đau-Nhân Mã xoa khuôn mặt vừa hôn đất mẹ và bị ăn đấm bên má.Cậu nhìn lên-Lớp phó,Bảo Bình
-Cậu nghĩ nên xử lý cậu ta như nào hả Bình Bình-Mộc Hoa mặt đầy sát khí nói
-Tùy cô quyết định nha lớp phó.Nhưng tốt nhất phương án nào cũng có thiến cho tôi-Bảo Bình nói
-Ok-Mộc Hoa gật đầu
-Không không a a a yamete kimochi ư ư onii-chan yamete a a đừng không phải chỗ đó-Nhân Mã hét(Au không hiểu và không muốn hiểu)
5' minutes later
-Aaaaaaaaaaaaaaaaa.Sáng chủ nhật của tôi đi tong rồi trời ơi-Mộc Hoa hét lên
-Tớ hiểu cậu mà Mộc Hoa-Ánh Nguyệt vỗ vỗ vai Mộc Hoa
-Này trưa rồi tụi này đói quá có gì ăn không-Sư Tử dẫn theo đám con trai sau lưng hỏi
-Cậu………rõ ràng là cậu muốn trêu điên tôi đúng không tên cẩu sang này.Sáng giờ tôi chưa kịp ăn uống gì vì lo mấy mớ hỗn độn do các cậu gay ra đấy.Thấy hành hạ tôi chưa đủ.Có ngon thì giết tôi luôn đi.Các cậu tôi là người hay là trâu là ngựa để các cậu muốn làm gì thì làm.Quá đáng vừa thôi có để ai sống nữa không.Muốn ăn thì ra ngoài mà ăn lũ đàn ông đần độn bám váy mẹ-Mộc Hoa xả thẳng cơn tức vào mấy thanh niên đang ngơ ngác các chàng chỉ biết câm nín mà nghe chứ không ai dám bật lại một lời nào
-Xin lỗi cô lớp phó-Sư Tử cúi đầu
-Ừ.Muốn làm gì thì làm đi.Tôi không quản nữa.Mệt rồi-Mộc Hoa nói rồi đi lên phòng
-Hình như lớp phó giận rồi-Bạch Dương nói
-Giận cái mả cha nhà ông *** ** biến nhanh-Mộc Hoa hét.Cả đám hoảng sợ chạy như kiến vỡ tổ ra ngoài
-……………
-Im ắng ghê-Song Ngư nói
-Quá im-Ánh Nguyệt nói
-Im như tờ giấy-Song Ngư nói
-Tự nhiên im quá lại không quen-Ánh Nguyệt nói
-Đúng vậy-Song Ngư gật đầu-Thôi đi ăn không
-Ok.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
End chap
Chòi mé tay au
Bé tay tội nghiệp ghia
Òi au thăng đây
Bye m.n
Hẹn gặp m.n vào 1 ngày không xa(nếu con au không lười)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com