Song Khong Ho Then Voi Ban Than Moi Dieu Tot Se Toi
1
Nghe đến đây, tôi sửng sốt, người bạn này không phải cũng là nữ sao, sao còn khinh thường nữ giới?
Thẩm Gia cười tủm tỉm: "An Hòa, Hi Hi rất lợi hại."
" Chọn " (tui nghĩ là chọn tướng á, chơi Vương Giả Vinh Diệu nha mn)
Cô gái tên An Hoà chọn lane rồi nói với tôi:
"Cô hãy chọn Yao, tôi sẽ bảo kê cô."
"..."
Tôi không nghe lời cô ấy mà ngay lập tức chọn Chung Vô Diệm, vì tôi thích tướng búa tạ.
"Này, cô, cô không có nghe tôi nói sao, đây là trận mà lão Gia lên hạng (rank) đó."
*rank: thông qua các bậc hạng của rank giúp đánh giá và phân loại người chơi ở các trình độ khác nhau.
Sau khi thấy tôi chọn Chung Vô Diệm, An Hoà bắt đầu tranh cãi.
Cô gái này khiến tôi thực sự khó chịu.
Tôi trực tiếp mở voice nói: "Bảo bối, em có thể chọn Chung Vô Diệm không, nếu thua trò chơi anh không trách em chứ?"
Âm thanh đó làm tôi nổi da gà dù chính tôi là người nói ra.
Thẩm Gia chưa bao giờ nghe tôi nói với giọng điệu như vậy, anh có chút kích động.
"Hả... hả, em muốn chọn gì cũng được, muốn chơi gì cũng được, chỉ là game sao có thể so với ngươi quan trọng hơn là em chứ?"
Chà, bảo bối thật ngoan.
2
Có lẽ không ngờ Thẩm Gia lại nói như vậy, An Hòa hồi lâu cũng không nói thêm gì.
Trận đấu diễn ra một nửa thì bạn cùng phòng của tôi Hạ Lâm trở về.
"Hi Hi, tớ mang đồ ăn lên, để bàn cho cậu nhé!"
Tôi quay lại và cảm ơn cô ấy.
Kết quả là không để ý, bị team địch giết chết.
"Cô làm sao vậy, sao lại bất cẩn như thế?"
An Hòa có thể coi như lại tìm được khuyết điểm để nhằm vào tôi và khiển trách.
Tôi nhìn KDA 15-1-6 của mình, rồi lại nhìn KDA 4-6-3 của cô ấy, sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?
*KDA: chỉ số mỗi người theo thứ tự:
số lần giết được địch - số lần c.h.ế.t - số lần hỗ trợ đồng đội ăn được mạng địch.
Tuy nhiên, lần này quả thực là sai lầm của tôi.
"Xin lỗi, vừa rồi tôi không để ý."
Tôi thậm chí không muốn tranh cãi với cô ấy.
"Cô có biết trong trận đấu chỉ một sai lầm nhỏ như vậy của cô có thể dẫn đến team chúng ta thua không?"
Nhìn thấy lời xin lỗi của tôi nhưng An Hòa nhất quyết không bỏ qua cho tôi.
"Tôi..."
"An Hòa, đừng nói nữa, chơi game cho tốt."
Ngay khi tôi gần như không thể chịu đựng được nữa, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Đó là người đi lane rừng trong đội đã im lặng khá lâu.
Nghe thấy giọng nói của người đó, An Hòa như bị ấn nút tắt tiếng, đột nhiên không nói nữa.
Tôi kinh ngạc, không ngờ An Hòa lại ngoan ngoãn như vậy.
3
Chuyện này tôi cũng không để trong lòng, sắp đến ngày lễ Quốc khánh, tôi và Thẩm Gia đã quyết định đi du lịch.
Vì vậy, những ngày này tôi đã chuẩn bị đồ mang theo.
Nhưng chỉ một ngày trước kỳ nghỉ, Thẩm Gia đã gọi tôi ra ngoài.
"Hi Hi, thật xin lỗi, An Hòa đột nhiên nói sẽ tới, vé đều mua rồi, anh và cô ấy cùng nhau lớn lên, anh cũng lo lắng cô ấy ở chỗ này một mình, hay là, chúng ta không đi nữa, được không?"
Thẩm Gia thận trọng nhìn tôi, rồi nói những lời đó.
"Huỷ chuyến đi?" Mặt tôi trở nên lạnh lùng.
"Có phải là quá đột ngột không? Anh không nghĩ tới cô ấy đột nhiên tới nơi này. Hi Hi, hay là thế này? Em đi chơi một mình đi. Hay là anh hoàn trả phí đi lại cho em?"
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Thẩm Gia đề ra một kế mới.
"Thẩm Gia, anh bị điên rồi, lo cô ấy một mình ở đây nhưng không lo bạn gái anh một mình đi nơi khác."
Tôi không biết Thẩm Gia nghĩ gì nữa, tôi tức giận đến mức rất muốn tát bọn họ.
"Không, anh không có ý đó, anh xin lỗi."
Thẩm Gia gãi đầu, biết rằng mình đã nói sai.
"Vậy chúng ta làm sao bây giờ, hay là rủ cô ấy đi cùng? Không, không, không được."
Thẩm Gia đang nói một mình, tôi cũng không thèm nghe, liền quay người trở về ký túc xá.
4
Sau khi Thẩm Gia gây chuyện, không chỉ có anh bắt nạt tôi không cho tôi đi chơi mà bà dì tới sớm rồi... Sao ai cũng bắt nạt tôi hết vậy?
Ngày hôm sau, khi tôi đang nằm trên giường vì đau bụng, tôi lại nhận được một cuộc gọi từ Thẩm Gia.
"Hi bảo bối, An Hòa đến rồi, anh muốn mời em ăn tối cùng bọn anh, lát nữa anh đến đón em nhé!"
Giọng của Thẩm Gia nghe khá vui vẻ.
"Em không đi, em không khỏe."
Tôi chỉ muốn nằm im nên đã từ chối Thẩm Gia.
"Có chuyện gì vậy, em gặp chuyện gì sao?"
Thẩm Gia hơi lo lắng khi anh nghe thấy giọng nói khó chịu của tôi.
"Em..."
"Lão Gia, chị dâu không phải còn giận tôi sao? Tôi tới đây là để xin lỗi, nếu không tôi sẽ rất áy náy."
Anh còn chưa nói xong, đầu bên kia điện thoại đã vang lên một giọng nữ khác, An Hòa.
Nghe An Hòa nói như vậy, Thẩm Gia do dự: "Không thể nào, Hi Hi không phải người như vậy."
"Lão Gia, ông căn bản không hiểu tâm tính con gái, đều là đạo đức giả, cho tôi số điện thoại, tôi nói chuyện."
Sau đó, điện thoại di động đã ở trong tay An Hòa.
"Chị dâu, em một mạch đường xa tới đây, chị cũng không thể không nể mặt em đúng không? Làm sao có thể nói em là huynh đệ cùng nhau lớn lên của Lão Gia, nếu truyền ra ngoài, để cho cậu nhóc tóc xù của nhóm chúng ta biết, lão Gia không còn mặt mũi nào nữa đúng không, chậc, em đã để dành một vị trí, lão Gia sẽ gửi cho chị sau. Chị, hãy đến nhanh nhé."
Thanh âm của Thẩm Gia cũng từ bên cạnh vang lên:
"Hi Hi không được khỏe, tôi đi đón cô ấy."
"A, ông muốn làm gì? Cô ta chỉ là giả bộ thôi, ông càng đi cô ta sẽ càng nóng nảy, những điều này tôi đã sớm nhìn ra, ông không cần đi."
Đang nói chuyện, An Hòa cúp điện thoại.
Tôi đã không phản ứng gì cho đến khi âm thanh bận rộn phát ra từ phía phòng đối diện, tôi chưa bao giờ thấy một cô gái nào cư xử như vậy trước đây.
Tôi đã rất tức giận đến nỗi bụng thậm chí còn đau hơn.
Tôi chỉ đơn giản là tắt điện thoại và chìm vào giấc ngủ sâu.
5
Khi tôi tỉnh dậy, trời đã tối.
Vì là ngày Quốc khánh nên các bạn cùng phòng về nhà hoặc ra ngoài chơi rồi, chỉ mình tôi ở lại ký túc xá.
Mở điện thoại lên nhìn, một loạt tin nhắn gửi đến, đều là của Thẩm Gia gửi đến.
Còn có tin tức, mới nhất là năm phút trước:
"Lâm Tịch, anh ở ký túc xá dưới lầu chờ em, em tốt nhất nên cho anh một lời giải thích."
Bụng tôi đỡ hơn nên tôi đứng dậy và chậm rãi đi xuống tầng dưới của ký túc xá.
Quả nhiên Thẩm Gia đã đợi ở đó, đi cùng còn có một cô gái.
Với mái tóc ngắn gọn gàng, cô ấy trông không được ưa nhìn cho lắm, nhưng cô ấy có dáng người chuẩn, và cô ấy mặc đồ thể thao rất quyến rũ.
Đây hẳn là An Hòa đó.
"Chị dâu, chị thật là kiêu ngạo, chị cũng không đến gặp em, chị coi thường anh em của lão Gia sao?"
Tôi vừa tới gần, giọng nói xa lạ của An Hòa lại vang lên.
Thẩm Gia nhìn tôi với vẻ mặt u ám.
"Như tôi đã nói, tôi không được khỏe. Hơn nữa, mấy người chỉ rủ tôi đi, tôi cũng không hứa sẽ đi cùng."
Vừa gặp đã bị chất vấn thế này, tôi cũng mất bình tĩnh.
"Lâm Hi, anh còn tưởng rằng em chỉ là nổi cơn tam bành, không nghĩ tới em thật sự không tới, em có biết hay không, anh cùng An Hòa chờ em cả buổi chiều."
Nghe đến đây, tôi sửng sốt, người bạn này không phải cũng là nữ sao, sao còn khinh thường nữ giới?
Thẩm Gia cười tủm tỉm: "An Hòa, Hi Hi rất lợi hại."
" Chọn " (tui nghĩ là chọn tướng á, chơi Vương Giả Vinh Diệu nha mn)
Cô gái tên An Hoà chọn lane rồi nói với tôi:
"Cô hãy chọn Yao, tôi sẽ bảo kê cô."
"..."
Tôi không nghe lời cô ấy mà ngay lập tức chọn Chung Vô Diệm, vì tôi thích tướng búa tạ.
"Này, cô, cô không có nghe tôi nói sao, đây là trận mà lão Gia lên hạng (rank) đó."
*rank: thông qua các bậc hạng của rank giúp đánh giá và phân loại người chơi ở các trình độ khác nhau.
Sau khi thấy tôi chọn Chung Vô Diệm, An Hoà bắt đầu tranh cãi.
Cô gái này khiến tôi thực sự khó chịu.
Tôi trực tiếp mở voice nói: "Bảo bối, em có thể chọn Chung Vô Diệm không, nếu thua trò chơi anh không trách em chứ?"
Âm thanh đó làm tôi nổi da gà dù chính tôi là người nói ra.
Thẩm Gia chưa bao giờ nghe tôi nói với giọng điệu như vậy, anh có chút kích động.
"Hả... hả, em muốn chọn gì cũng được, muốn chơi gì cũng được, chỉ là game sao có thể so với ngươi quan trọng hơn là em chứ?"
Chà, bảo bối thật ngoan.
2
Có lẽ không ngờ Thẩm Gia lại nói như vậy, An Hòa hồi lâu cũng không nói thêm gì.
Trận đấu diễn ra một nửa thì bạn cùng phòng của tôi Hạ Lâm trở về.
"Hi Hi, tớ mang đồ ăn lên, để bàn cho cậu nhé!"
Tôi quay lại và cảm ơn cô ấy.
Kết quả là không để ý, bị team địch giết chết.
"Cô làm sao vậy, sao lại bất cẩn như thế?"
An Hòa có thể coi như lại tìm được khuyết điểm để nhằm vào tôi và khiển trách.
Tôi nhìn KDA 15-1-6 của mình, rồi lại nhìn KDA 4-6-3 của cô ấy, sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?
*KDA: chỉ số mỗi người theo thứ tự:
số lần giết được địch - số lần c.h.ế.t - số lần hỗ trợ đồng đội ăn được mạng địch.
Tuy nhiên, lần này quả thực là sai lầm của tôi.
"Xin lỗi, vừa rồi tôi không để ý."
Tôi thậm chí không muốn tranh cãi với cô ấy.
"Cô có biết trong trận đấu chỉ một sai lầm nhỏ như vậy của cô có thể dẫn đến team chúng ta thua không?"
Nhìn thấy lời xin lỗi của tôi nhưng An Hòa nhất quyết không bỏ qua cho tôi.
"Tôi..."
"An Hòa, đừng nói nữa, chơi game cho tốt."
Ngay khi tôi gần như không thể chịu đựng được nữa, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Đó là người đi lane rừng trong đội đã im lặng khá lâu.
Nghe thấy giọng nói của người đó, An Hòa như bị ấn nút tắt tiếng, đột nhiên không nói nữa.
Tôi kinh ngạc, không ngờ An Hòa lại ngoan ngoãn như vậy.
3
Chuyện này tôi cũng không để trong lòng, sắp đến ngày lễ Quốc khánh, tôi và Thẩm Gia đã quyết định đi du lịch.
Vì vậy, những ngày này tôi đã chuẩn bị đồ mang theo.
Nhưng chỉ một ngày trước kỳ nghỉ, Thẩm Gia đã gọi tôi ra ngoài.
"Hi Hi, thật xin lỗi, An Hòa đột nhiên nói sẽ tới, vé đều mua rồi, anh và cô ấy cùng nhau lớn lên, anh cũng lo lắng cô ấy ở chỗ này một mình, hay là, chúng ta không đi nữa, được không?"
Thẩm Gia thận trọng nhìn tôi, rồi nói những lời đó.
"Huỷ chuyến đi?" Mặt tôi trở nên lạnh lùng.
"Có phải là quá đột ngột không? Anh không nghĩ tới cô ấy đột nhiên tới nơi này. Hi Hi, hay là thế này? Em đi chơi một mình đi. Hay là anh hoàn trả phí đi lại cho em?"
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Thẩm Gia đề ra một kế mới.
"Thẩm Gia, anh bị điên rồi, lo cô ấy một mình ở đây nhưng không lo bạn gái anh một mình đi nơi khác."
Tôi không biết Thẩm Gia nghĩ gì nữa, tôi tức giận đến mức rất muốn tát bọn họ.
"Không, anh không có ý đó, anh xin lỗi."
Thẩm Gia gãi đầu, biết rằng mình đã nói sai.
"Vậy chúng ta làm sao bây giờ, hay là rủ cô ấy đi cùng? Không, không, không được."
Thẩm Gia đang nói một mình, tôi cũng không thèm nghe, liền quay người trở về ký túc xá.
4
Sau khi Thẩm Gia gây chuyện, không chỉ có anh bắt nạt tôi không cho tôi đi chơi mà bà dì tới sớm rồi... Sao ai cũng bắt nạt tôi hết vậy?
Ngày hôm sau, khi tôi đang nằm trên giường vì đau bụng, tôi lại nhận được một cuộc gọi từ Thẩm Gia.
"Hi bảo bối, An Hòa đến rồi, anh muốn mời em ăn tối cùng bọn anh, lát nữa anh đến đón em nhé!"
Giọng của Thẩm Gia nghe khá vui vẻ.
"Em không đi, em không khỏe."
Tôi chỉ muốn nằm im nên đã từ chối Thẩm Gia.
"Có chuyện gì vậy, em gặp chuyện gì sao?"
Thẩm Gia hơi lo lắng khi anh nghe thấy giọng nói khó chịu của tôi.
"Em..."
"Lão Gia, chị dâu không phải còn giận tôi sao? Tôi tới đây là để xin lỗi, nếu không tôi sẽ rất áy náy."
Anh còn chưa nói xong, đầu bên kia điện thoại đã vang lên một giọng nữ khác, An Hòa.
Nghe An Hòa nói như vậy, Thẩm Gia do dự: "Không thể nào, Hi Hi không phải người như vậy."
"Lão Gia, ông căn bản không hiểu tâm tính con gái, đều là đạo đức giả, cho tôi số điện thoại, tôi nói chuyện."
Sau đó, điện thoại di động đã ở trong tay An Hòa.
"Chị dâu, em một mạch đường xa tới đây, chị cũng không thể không nể mặt em đúng không? Làm sao có thể nói em là huynh đệ cùng nhau lớn lên của Lão Gia, nếu truyền ra ngoài, để cho cậu nhóc tóc xù của nhóm chúng ta biết, lão Gia không còn mặt mũi nào nữa đúng không, chậc, em đã để dành một vị trí, lão Gia sẽ gửi cho chị sau. Chị, hãy đến nhanh nhé."
Thanh âm của Thẩm Gia cũng từ bên cạnh vang lên:
"Hi Hi không được khỏe, tôi đi đón cô ấy."
"A, ông muốn làm gì? Cô ta chỉ là giả bộ thôi, ông càng đi cô ta sẽ càng nóng nảy, những điều này tôi đã sớm nhìn ra, ông không cần đi."
Đang nói chuyện, An Hòa cúp điện thoại.
Tôi đã không phản ứng gì cho đến khi âm thanh bận rộn phát ra từ phía phòng đối diện, tôi chưa bao giờ thấy một cô gái nào cư xử như vậy trước đây.
Tôi đã rất tức giận đến nỗi bụng thậm chí còn đau hơn.
Tôi chỉ đơn giản là tắt điện thoại và chìm vào giấc ngủ sâu.
5
Khi tôi tỉnh dậy, trời đã tối.
Vì là ngày Quốc khánh nên các bạn cùng phòng về nhà hoặc ra ngoài chơi rồi, chỉ mình tôi ở lại ký túc xá.
Mở điện thoại lên nhìn, một loạt tin nhắn gửi đến, đều là của Thẩm Gia gửi đến.
Còn có tin tức, mới nhất là năm phút trước:
"Lâm Tịch, anh ở ký túc xá dưới lầu chờ em, em tốt nhất nên cho anh một lời giải thích."
Bụng tôi đỡ hơn nên tôi đứng dậy và chậm rãi đi xuống tầng dưới của ký túc xá.
Quả nhiên Thẩm Gia đã đợi ở đó, đi cùng còn có một cô gái.
Với mái tóc ngắn gọn gàng, cô ấy trông không được ưa nhìn cho lắm, nhưng cô ấy có dáng người chuẩn, và cô ấy mặc đồ thể thao rất quyến rũ.
Đây hẳn là An Hòa đó.
"Chị dâu, chị thật là kiêu ngạo, chị cũng không đến gặp em, chị coi thường anh em của lão Gia sao?"
Tôi vừa tới gần, giọng nói xa lạ của An Hòa lại vang lên.
Thẩm Gia nhìn tôi với vẻ mặt u ám.
"Như tôi đã nói, tôi không được khỏe. Hơn nữa, mấy người chỉ rủ tôi đi, tôi cũng không hứa sẽ đi cùng."
Vừa gặp đã bị chất vấn thế này, tôi cũng mất bình tĩnh.
"Lâm Hi, anh còn tưởng rằng em chỉ là nổi cơn tam bành, không nghĩ tới em thật sự không tới, em có biết hay không, anh cùng An Hòa chờ em cả buổi chiều."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com