TruyenHHH.com

Song Gioi Di Tim Em Gai Giua The Gioi Dan Ong

Bài hát: Louis Amstrong - What A Wonderful World

Bên trên là trần đá vôi trắng xám sần sùi cao hơn hai trăm mét, dấu tích của dòng sông cổ xưa đã khoét vào lòng núi tạo ra hang động vĩ đại này. Bên dưới là cả một cánh rừng mưa nhiệt đới. Trên những chiếc Reid nhỏ một người ngồi hình nòng nọc, bay chậm rãi như trôi và sơn màu trần hang kèm họa tiết rong rêu, họ khám phá Miền Nương Náu.

Ánh sáng rạng ngời từ giếng trời to đã nuôi lớn rêu tản, quyết "cổ đại", dương xỉ, vạn tuế... thành những mái ấm và bữa ăn xanh tốt cho bọn Mắt Tròn Má Phính có cái mõm hạt dẻ, hay Búa Be Bé - Minmi, những gia đình Ục À Ục Úm dưới lòng đất, hay một đàn khủng long đi hai chân màu xanh ngọc. Đến phiên chúng sẽ bồi dưỡng những kẻ ăn thịt đang lẩn khuất lác đác. Nhìn từ trên cao, Cánh Tay Nhí mang dáng vẻ chuyên tâm mắc cười của một con mèo đang rình sóc. Bên bờ cái ao nhỏ đầy rong, có con Masiakasaurus non cố đớp cá với hàm răng vẩu chìa ra trên dưới. Nó lúc lắc đầu, đi qua lại kiểu anh gà trống bực dọc. Thế giới côn trùng cũng nhộn nhịp không kém. Trên những cánh mộc lan, mao lương và những loài hoa-chưa-giống-hoa, bọ cánh cứng, ruồi và thứ giống-bướm-nhưng-là-con-cánh-gân bay vờn nhộn nhịp. Chúng sẽ là mồi ngon cho thứ chuồn chuồn to tổ nái đang sà xuống... À không. Từ giữa nhánh thạch tùng, một con chim khủng vừa lao ra đớp nó gọn hơ, rồi đáp vào một cây thạch tùng khác thật duyên dáng trên bốn cánh.

Đi vào sâu hơn, khuất sáng, quang cảnh không còn là một Guglu Ha thu nhỏ nữa mà dần mang hơi thở hang động. Thạch nhũ và măng đá khổng lồ như những cái răng lởm chởm chắn đường cả sinh vật lẫn mặt trời. Không khí trở lạnh bất chợt. Tiếng lá xào xạc và tiếng kêu nhộn nhịp ngoài kia nhường chỗ cho tiếng nước chảy róc rách. Mùi đất đá ẩm, rêu phong và hoai mục ngày một rõ ràng. Ánh sáng ít ỏi bị tán xạ và khúc xạ qua các cột đá và mặt sông đổ những lớp bóng ma mị và bóng nước lấp lánh, có chỗ ánh sắc cầu vồng lên vách hang và thân những thứ trông giống những chiếc ngà voi khổng lồ. Thực chất chúng là nấm của Đại Cổ sinh mà ngay cả ở Clymaferon Ben cũng không nghĩ còn tồn tại. Nó không bị sốc bởi chiều cao tám mét của từng "cây", mà bởi tưởng tượng kích cỡ của khối thể sợi là thân nấm dưới lòng đất đang nối chúng với nhau.

Rêu khắp mọi ngóc ngách, dương xỉ tranh thủ xuyên đủ kẽ đá, địa y hơn chục kiểu từ mảng bám trên cây đến thòng xuống chìa ra như hoa lá. Dòng chảy ngầm chứa chấp những con cá, tôm, lũ rệp nước, kỳ giông ma quái trắng đục, trong mờ hay hồng lớt phớt sẽ "phắn" ngay trước tiếng động nhỏ nhất. Và gần trên trần là... một đàn dơi ngủ đứng? Ben há hốc. Trên vách đá chi chít những cái tổ nhỏ trắng đục nhô ra, trên mỗi tổ là một, hai con chim khủng lông màu trắng đang rúc mặt vào cánh, nhưng thay vì lông vũ, cánh chúng là những màng da đen căng giữa những ngón tay dài ngoằng. Nó biết Ambopteryx vốn quái gở thế, nhưng biến thể này có vẻ đã tiến hóa làm tổ nước miếng giống chim én và sống bầy đàn kiểu dơi luôn. Mùi cũng gần bằng.

Và rồi, bóng tối bất thình lình bao trùm tất cả. Chỉ còn tiếng nước rỏ tí tách, tí tõm đều đều cùng những tiếng rít não nề vang vọng khắp hướng. Những luồng không khí lúc lạnh lúc oi nồng mang theo mùi hăng của nấm mốc và rêu, cùng chút hơi thở của lưu huỳnh - dấu hiệu rằng đâu đó sâu và xa hơn cả chỗ này nữa, có một nơi thậm chí ô-xi cũng không còn, và những vi khuẩn, cổ khuẩn hóa tự dưỡng đang thay mặt trời duy trì một hệ sinh thái tuy ẩn khuất nhưng không kém phần nhộn nhịp. Nếu không có những con mắt làm cột mốc phản quang trong bóng tối dõi theo, bọn nó cũng không dám chắc mình vẫn đang di chuyển. Chúng là thú ăn thịt, thú móng guốc, gặm nhấm hay là... khủng long đã tiến hóa mô mắt gương?

"Ben, mắt anh cũng hơi sáng sáng."

Tiếng Carina cất lên bên cạnh nó. El quay lại nhìn nó.

"Mọi người, coi kìa."

Grian kêu lên. Phía trước là quầng sáng vàng tựa đường đến kho báu. Và rồi thế giới là chốn thần tiên siêu thực. Trên trần, hàng trăm ngàn đốm sáng nhỏ lấp lánh, lập lòe, mỗi đốm lúc lắc tiên tục đằng sau những lớp rèm rủ xuống như làm bằng các chuỗi hạt pha lê tí hon. Phải chăng chúng là một dạng bọ phát sáng, dệt đầy sao lên nền thảm nhung đen để dẫn dụ côn trùng lạc lối bay vào những tấm mạng chết chóc kia? Dù sao, chúng cũng phủ lên quang cảnh một ánh trăng giả hiệu nhưng dịu dàng, cùng với cơ man những búp nấm huỳnh quang soi sáng huyền ảo cho những loài côn trùng, ếch nhái không thể nhìn thấy nhưng vang rền lời hòa ca, và những bé vảy lông thực sự bé nhỏ đang thoăn thoắt, cặm cụi nhảy nhót giữa các phiến đá kiếm ăn.

Bọn nó dừng lại ở nơi cách đó không xa nhưng lại là cảnh rừng lá kim, nhờ ơn mưa móc của giếng trời nhỏ. Nắng chiếu thẳng xuống một cột đá lớn bị bào mòn giờ tương đối bằng phẳng và có mấy tầng giống cái bánh kem trang trí bằng rêu xanh mướt. Vừa đáp xuống, Carina đã kéo tay Ben về phía rìa, chỉ trỏ xuống dưới hỏi nó tên con này cây kia. Nhưng nó đã nuôi con bé này lớn, và nó biết có gì mờ-

Cầu liên lạc báo có yêu cầu giao tiếp truyền hình từ Thiera. Nó đang phân vân thì nghe một điệu nhạc chầm chậm.

C C D C F E (Đồ Đồ Rê Đồ Fá Miii)

C C D C G F (Đồ Đồ Rê Đồ Sól Faaa)

...

Ben xoay lại. Giữa tia nắng chiếu xuống giống ánh đèn sân khấu, Jazz đang cầm nút chứa dương cầm giả lập giương lên, còn El đeo tai nghe đứng chăm chú bấm từng nốt nhạc. El tự mò đàn được bài kinh điển nhất quả đất đấy, "thầy" Ben hãnh diện quá đi mất. Nó móc liền điện thoại ra. Không giờ, một phút sáng ngày ba mươi mốt tháng Ba ở Trái Đất. Camlynk khoác vai nó, nói.

"Biết có thể sẽ ở lại đây tận hôm nay, và biết mày cũng quên bà nó sinh nhật mình rồi nên Carina nó 'nhanh trí'."

Ben bật cười xúc động. Nó đã mừng sinh nhật sớm với gia đình, và với Alisdair thì nó đinh ninh là sẽ làm bù sau chuyến này. Nhưng quả thật chu kỳ ngày đêm ngắn ngủn của Clymaferon đã làm nó bị loạn. Khi mọi người loay hoay bày thảm picnic và đồ nhậu giấu trong "cốp" Reid, Ben ghi âm một câu cảm ơn tin nhắn chúc mừng của cô bạn thân nhất. Ai nấy an vị, El trịnh trọng đưa ra một gói trắng nhỏ có cái nơ cam. Ben xớ rớ định lấy thì cô ra hiệu chỉ giật nơ thôi. Vừa kéo nơ thì nguyên cả một cái bánh phô mai to phồng lên như được xả nén, thơm bể mũi. Nó trố mắt nhìn El. Thế ra mùi hương buổi sáng trước khi hạ cánh là... El thức sớm làm bánh gia truyền? Cho nó? Nó liếc Quentin. Lão khịt mũi.

"Gì, tưởng bọn Mầm Địa Cầu tụi mày thích bất ngờ?"

Thích. Rất thích. Nó không ngăn được mình tủm tỉm cười.

Carina khoác áo choàng ngụy trang cho nó. May quá không phải bộ vòng nguyệt quế, áo bào hoàng đế giống lần trước mà là... bộ vest đuôi tôm? Khi mọi người tấm tắc khen nó bảnh, Ben càu nhàu rằng con em làm lố lăng, đây đâu phải mừng thọ. Nhưng... Mình đẹp thật mà - Eileen nhìn không chớp mắt kìa. Carina tâm đắc vừa kể câu chuyện đã chuẩn bị vừa dùng đũa phép "thắp" từng mô hình trẻ em từ bé đến thiếu niên đang lơ lửng quanh cái bánh. Vì là Carina, nên hành trình đổ bộ được xuống trần thế của Ben thay vì có cầu vồng và máy bay giấy vàng, thì bao gồm một con kỳ lân gắn súng la-ze, một ông gác cổng nhà trời khó chịu nhưng dễ dụ, và năm lần bảy lượt đi lạc đường lạc đề. Nếu Ben thật sự có từng là một thiên thần như chuyện, nó cũng đã không nhìn thấy mái nhà đẹp chuẩn văn mẫu của tụi nó ở Isolda. Nó sinh ra tại Đức, tới giờ vẫn biết tiếng Đức - chắc vì thế nó học nói Galyx cũng dễ. Nó cũng đã không nhìn thấy cha của tụi nó sống bên mẹ. Nếu thấy ông ta, có khi giờ nó vẫn còn ở Thiên Đường cho khỏe. Tới màn "bà mẹ đặt tên".

"Ôi không, đây là Benedictine của tôi cơ mà, sao lại là con trai?"

Carina hoảng hốt kêu lên với Đại Úy Noobin ngu ngơ con nhỏ đang ẵm, cát-cai-đơ của bé Bennie. Ben phải công nhận con nhỏ giống mẹ dễ sợ. Đại Úy ọc vào mặt con nhỏ một bãi nhớp nháp màu trắng sữa. Dạo này nó hay thế, con nhỏ lại hay quên mà ẵm ngửa nó lâu quá. Carina ré lên, vội lau mặt, nhưng rồi lấy tay vét vét đống chất dẻo kéo sợi quanh miệng con vật, nhét trở vô mồm Đại Úy trong sự nhăn nhó của mọi người. Nielew xem chừng có cách giải quyết khác, mắt cứ hau háu ngó con sâu múp rụp.

"Ước đi Ben."

Mọi người giục, trừ El không biết phong tục này. Nó ngẩn ra một chốc. Rồi nó nhìn khắp các bạn, dừng lại ở "điều không thể tránh khỏi", rồi xoay sang Carina đang cười toe toét, dứt khoát lấy hoa phép "thổi" tắt con người gỗ đang đứng khoanh tay rất bố đời.

"Tham thì thâm đó nhen."

Jazz thì thào. Nó chỉ cười khẩy.

Đến lúc thưởng thức gói dịch vụ "Liên hoan, sinh nhật Galyx hương vị Clymaferon": thay vì bánh tráng hay vỏ bột thì có miếng rong biển nori, gelatin hoặc bột rau câu tráng mỏng để cuốn thịt, cá, ốc, hến, đọt cây, lá non. Nấu chín rồi cuộn lại ngon lành thế này, Ben dám thử đủ thứ kể cả "tôm cạn", da ếch dẻo, hay châu chấu chiên giòn. Và khi nó nhận ra thứ trà "kombucha" kì lạ thật ra có cồn thì nó cũng đã đủ hưng phấn để thử món "thập toàn hạ thổ", nhầm, "đại bổ" của Clymafer: salad trứng gồm trứng tôm sông, tôm cạn, ếch, cá hồi, nhện, trứng và ấu trùng kiến mối trong một thứ nước sốt nâu sệt có vẻ ngọt, phết lên giữa hai cái lá cây gắm và nướng trên cục đá làm nóng bằng các tinh thể lẫn bên trong. Camlynk trấn an cả đám là anh có thể xử lý mười kiểu dị ứng một lúc nên cứ vô tư.

Khi mọi người đã phủ phê món chính, SinoJ từ tốn nói, "Đã cho chúng tôi vào thăm bí mật, có thể giải thích thêm về nó được không?"

Carina nói vội, "Trò chỉ kêu muốn tổ chức tiệc ở nơi nào nhiều cây nhiều con đi tự do anh Ben sẽ thích thôi à. Ủa đây không phải khu du lịch cao cấp ạ?"

Mọi người nhìn nhau. Đúng là nãy giờ ngoài lác đác những người mặc trang phục lao động và mang theo các hộp đồ nghề, Ben không thấy Hoomanz khác.

SinoJ nhìn nhỏ đệ tử, cười tủm tỉm. "Một mạng lưới chống thăm dò mà khi thằn lằn bay vượt ngọn cây lại không còn bị nhiễu sóng thì nghĩa là... ?"

"Cái được bảo vệ..."

"... nằm ngay dưới chân du khách!"

Carina mở đầu và Jazz kết thúc.

"Người Moorock tư vấn đúng không? 'Lạy ông con ở bụi này' thật á." Grian kêu lên.

"Thì chúng tôi có định giấu nơi này kỹ lắm đâu," Nielew nói tỉnh rụi."Có câu 'Ba người có thể giữ bí mật, miễn là hai trong số đó đã chết' mà. Đây là một quy trình chiêu mộ."

"Và bọn này được chọn làm...?" El nhướng mày.

"Người ủng hộ. Tôi biết các bạn đang có hành trình phải đi, nhưng sau khi xong việc mong các bạn có thể dành chút thời gian đến đóng góp cho nơi này."

"Rất sẵn lòng luôn," Grian nói, Ben, El và Carina cũng gật gật đầu.

"Và bọn này được chọn vì...?" Ben nheo mắt.

"Vì khi bị hất xuống, anh không chửi hay đánh con Nhún Nha Nhún Nhảnh, các bạn khác cũng không lúc nào trêu chọc, giật lông tụi nhỏ. Ở Sân Khấu, các bạn không tỏ ra khát máu. Và ở Miền Nguyên sinh, anh đã thành thật với tôi và nỗ lực thật nhiều để không làm hại một quả trứng nào. Chúng tôi rất trân trọng điều đó. À, các bạn cũng rất chịu chi nữa."

Tụi nó phì cười.

Nhìn xung quanh, El nói, "Và nơi này là để bảo vệ vảy lông, đúng không?"

"Vâng ạ, khỏi họa diệt vong."

Tất cả rướn người tới để nghe.

"Hang động này trước đây rất hoang vu. Nhiều triệu năm nay, khi các loài sắp tuyệt chủng bên ngoài, chúng tôi thường đưa chúng vào đây. Thường thì cái gì tới cũng tới, nhưng có nhiều loài làm ăn khá lắm. Cơ mà từ khi họ xuất hiện..."

Họ? Ben như thấy lại trong khoảng tối trước mặt thấp thoáng gương mặt bò sát của loài thú có cái mũi dạng khe, đôi mắt nhỏ đen đặc tựa hạt cườm không ánh sáng, cái miệng rộng đóng khung trong một nụ cười vĩnh cửu. Nó rùng mình.

"Bảy trăm năm trước, Clymafer có làm được gì đâu khi họ biết sắp thua Hoomanz và bắt đầu khai hóa lục địa hoang dã bên kia - chỉ may mắn là không có khủng long phía đó."

Grian nói, "Đó cũng là lúc các bạn 'mở cửa'!"

"Vâng ạ, trước đó Clymafer đâu cần gì từ Hoomanz đâu."

Họ đâu thích khô bò hay bánh trái, đâu cần vải vóc, đồ hiệu, trang sức, họ không cần siêu xe hay du thuyền, tinh thể và ma thuật có lẽ cũng đã đủ dùng. Từng như vậy.

"Nhưng Arofojur đã biến đổi thành phần không khí, khí hậu, và trường ma thuật nhiều đến mức hành tinh này trở thành hai sinh quyển khác nhau. Chúng tôi mất dần một phần tư số loài vì chúng không thích nghi được với môi trường mới. Đó là lúc chúng tôi biết phải 'tới công chuyện' rồi."

Carina và Jazz cùng bất giác bốc nấm sấy giòn tẩm gia vị ăn như bắp rang.

"Khắp bán cầu, không ngừng nghỉ, chúng tôi 'sửa soạn'. Phải tìm những cái hang hay vực sâu thế này, cải tạo chúng, trồng cây, dẫn nước, lắp tinh thể dẫn ánh sáng... Mục đích là tạo ra các hệ sinh thái biệt lập, bền vững."

Ben có thể hình dung đã vất vả thế nào để làm ra được một Miền Nương Náu. Cần tuần tự đưa vào từng nhóm, từ loài tiên phong như địa y, nấm, rồi tới cây bụi, cây lâu năm, cây tỏa bóng. Rồi tạo điều kiện sống tốt cho từng loài, bảo đảm lưu thông nước, không khí, ánh sáng, quản lý dân số v.v Không những tốn công mà còn tốn của.

"Bán gỗ, khoáng sản, luyện tinh thể, rèn dụng cụ phép thuật... chúng tôi làm mọi cách để củng cố vị thế. Nhưng các bạn biết mà, làm dịch vụ mới có tiền, nên phải mở ra Guglu Ha."

Cùng lúc, có hai người bay ngang trên hai chiếc Reid nòng nọc.

"... Đáp án rất rõ ràng: thêm tinh thể và bùa chú."

"Anh cứ auto thêm tinh thể với bùa chú! Sao không nghĩ cách tối ưu hóa những gì đang có, ví dụ: Gắn máy lau bề mặt phản ứng của tinh thể để giữ hiệu suấ-"

"Thì cũng là thêm thôi. Giống lúc cô đòi đổi chổi thần thành mấy con tinh trùn-"

"Này nhá..."

Ben ngó họ bay khuất. Hóa ra chính những người như họ đã tạo ra bọn rô-bốt cát-cai-đơ cũng như chăm sóc, phát triển và ngụy trang cho nơi này.

"Và các bạn đã nhờ sự trợ giúp của Hoomanz?"

"Không, chúng tôi làm việc với một số Hoomanz. Ở số lượng lớn, các bạn cũng ghê lắm. Cái gì đáng sợ hơn, một loài vốn dĩ không thể đồng cảm, hay một loài có lương tri nhưng thường xuyên chọn đi ngược lại nó?"

Không oan ức lắm.

"Không phải chưa từng có đề xuất 'rải thảm' cả BexAros. Anh mường tượng được không, Amagog và Eusperia, Moorock và Diabarrah mà lại đồng thuận một vấn đề?"

Ben rùng mình. Jazz và Carina cùng lắc đầu.

"Tuy là không tấn công trực tiếp chúng tôi, nhưng hậu quả chắc chắn sẽ là đại tuyệt chủng. Nhưng ai quan tâm đến những con cu li siêu lùn lạc hậu chứ?"

"Có, đề xuất đó bị bác bỏ bởi Gryslee và Louponidad," Grian hớn hở. "Ô, thời gian ấy rất gần với triển lãm và vườn thú lưu động các bạn đã làm ở bờ biển biên giới hai vùng này, nhỉ?"

"Đúng vậy, một điều chúng ta giống nhau, đó là tình thương hình thành nhờ tiếp xúc. Chúng tôi muốn càng nhiều Hoomanz càng tốt có thể nhìn tận mắt khủng long, chạm vào chúng, cảm thấy kết nối và có gì đó mang về khiến họ nghĩ đến chúng."

Thế nên mới có đủ trò ngoài kia. Mặt Ben giãn ra.

"Các bé cống hiến sức lao động một xíu trong ngày nhưng hiệu quả lắm ạ. Theo bộ khảo sát năm ngàn câu hỏi, cảm tình của Hoomanz đã tăng-"

"Nhưng còn... những 'bé' khủng long bị làm thịt thì?" SinoJ nói chậm rãi.

"Chúng phải hy sinh đến mức đó sao?" El tiếp lời.

"Lắc Lư Cuồn Cuộn á? C.hết già đấy. Một em đông lạnh nấu dần phục vụ khách được cả tháng."

"Biết ngay mà! Hầm, kho, cắt mỏng nướng chậm, ướp một đống thảo mộc... mấy món buffet toàn nấu kiểu làm mềm thịt dai, thịt cũ." Jazz kêu lên, rồi giả lảng khi mọi người nhìn.

Đúng là một đứa như mình sẽ không bao giờ biết những điều này.

"Già gân thiệt nhưng không cũ đâu, 'xuất hồn' là mổ liền."

"Nhưng đó là... bạn của các anh mà." Ben nói.

"Clymafer thì cũng thế."

Grian la lên, "Có món nào là Cl-"

"Không không, ý là khi đồng loại 'ngủm' chúng tôi cũng thả ngay xuống sông cho bọn Da Nhớt. Thân thể vốn mượn từ chuỗi thức ăn, chỉ là trả lại thôi."

Ben đang đồng tình...

"Cho bọn ăn xác thối rỉa cũng vậy, thôi cho Hoomanz."

... thì mặt lại tối sầm.

"Làm du lịch khó lắm các bạn ạ. Gì cũng phải cân đối. Hoomanz đa số đều muốn nếm thử khủng long, một số thì muốn g.iết thử. Arofojur cũng ăn côn trùng tưởng là dễ, nhưng họ còn đòi ăn hoa. Mộc lan và mao lương thì không hợp khẩu vị, hoa khô nhập khẩu cũng không chịu vì không còn Sinh lực. Thế là phải xây nhà kính trồng hoa gây ra đủ thứ vấn đề..."

"Nhưng cuối cùng làm gì cũng không thể lay động Arofojur," Ben nói khẽ.

Nielew lắc đầu. Đến lắc đầu anh bạn cũng tập chưa mượt.

"Từ mấy chục năm nay, họ bắt cóc và nhân giống vảy lông để làm rào chắn sống."

Chắn Hoomanz. Bọn Mầm Địa Cầu nhìn nhau. El đang cuộn mình tay xếp trên hai gối, mắt nhìn xuống đất, nói khẽ.

"Mọi bé trai Eusperia đều thuộc tên và biết tính từng loài khủng long. Ngoài sự yêu thích thì còn là với tinh thần một ngày nào đó sẽ phải... bắn hạ chúng nữa."

"Chúng tôi đang cân đối tiền để gia cố biên phòng, nhưng vẫn là quá thua sút. Và không có cái biên giới nào cản được những tác động lên đất, nước, không khí của chiến tranh hủy diệt. Khi Hoomanz và Arofojur đánh nhau, chúng tôi hy vọng những nơi thế này sẽ là thánh địa cuối cùng của các bé."

Những ngân hàng giống Clymaferon, boong-ke hạt nhân, chiếc thuyền cứu thế.

"Không thể hình dung Hoomanz có thể đồng lòng làm được một phần mười như vậy." Carina phồng má.

"Chúng tôi làm được những điều này không phải vì chúng tôi tốt đẹp hơn các bạn, mà chỉ là chúng tôi khác các bạn. Chúng tôi là một tập đoàn."

Phải chăng Nielew sắp tiết lộ mình là Tổng tài Trùm cuối?

Nielew nói chậm rãi, "Clymafer không phải một loài với hàng chục triệu cá thể, mà là một cá thể với hàng chục triệu cơ thể..."

Ben sững người. Nói vậy, dù mỗi cơ thể Clymafer có sinh lão bệnh tử, có thể duy trì nòi giống, suy nghĩ và hành động độc lập, tích lũy kiến thức và kinh nghiệm, thậm chí có cá tính và tâm tính khác nhau, nhưng...

"... Có ở cách xa nhau cỡ nào, chúng tôi cũng mang cùng một ý chí, một tâm nguyện, một tiếng gọi sâu thẳm bên trong: bảo vệ mầm sống ở Clymaferon, nhất là những con vật có kết nối trực tiếp với chúng tôi - các bé vảy lông."

Tập đoàn Clymafer không phải tập đoàn™, mà là tập đoàn như trùng roi... Và những tiếng kêu siêu thanh tương đương với chất dẫn truyền thần kinh và tín hiệu điện, là cách tập đoàn giao cảm với nhau. Như những tế bào trong cùng cơ thể, những nơ-ron của một hệ thần kinh.

"Vậy, các bạn có... tâm trí bầy đàn?" Grian hỏi.

"Không, tâm hồn bầy đàn. Hồn của chúng tôi nối với nhau. Hay có thể nói, toàn bộ Clymafer có cùng một linh hồn."

Ben nhìn sang vị Tu sĩ. Đôi chân mày dài đang khẽ cau lại, miệng anh ngậm chặt. Có vẻ anh đang cố "thấm" một điều vượt ngoài giáo lý chính thống. Thật ra, nó cũng đang cùng trạng thái chới với giống anh. Kiến, mối cũng sống xã hội chặt chẽ đến mức mục đích tồn tại của mỗi con là vì cả đàn, nhưng mục đích của cả đàn cũng chỉ là tồn tại. Còn hàng chục triệu "tế bào" Clymafer là một trong sứ mệnh linh hồn: dù chỉ còn một "tên", "nó" vẫn sẽ tiếp tục. Ben đang được kết nối với một siêu sinh vật tâm linh.

Grian mếu xệch. "Vậy là tất cả các sách vở của chúng tôi đều đã sai về hình thái sinh học - xã hội của Clymafer à?"

"Bởi vì các bạn không muốn biết. Thấy bọn tôi trần trụi, ngủ lăn lóc chung một bầy, không có nhà riêng, không có tài sản, không kết đôi vợ chồng mà chỉ hợp tác sản xuất con rồi xem nó như mọi thành viên khác, cùng bầy đàn nuôi dưỡng, các bạn nghĩ gì?"

Thấy giống một khối mô, cứ theo chu kỳ phân chia ra tế bào mới.

"Không biết phải nghĩ gì..." Carina lắc đầu.

"Nếu có nghĩ cũng không tích cực." Jazz nhún vai.

"Đối với các bạn lối sống này quá xa lạ, quái gở, và các bạn không muốn dính líu đến. Chi bằng cho các bạn một hình ảnh dễ chịu: Những mái tranh lụp xụp, quần lông áo lá, hai lớn ẵm bốn bé. Đấy đấy, các bạn nhận ra rồi: Lạc hậu, nghèo nàn, đáng thương. Lúc này các bạn đã yên tâm mà tham quan để ủng hộ, giúp đỡ. Vui cả làng." Nielew ngoe nguẩy đuôi.

El hỏi, "Các bạn thực sự không thấy buồn khi bị chúng tôi hiểu lầm sao?"

"Có sao đâu, chúng tôi biết mình thế nào là đủ."

El gật đầu cảm khái.

"Cũng như bọn tôi không thể hiểu được các bạn, dù có cố du học đó thôi. Thực tế là chúng ta dành cho hai thế giới khác nhau, và ở cõi thể xác này chúng ta sẽ không bao giờ 'cảm' được nhau trọn vẹn. Điều đó hoàn toàn tự nhiên như dầu nước không thể hòa tan..."

Ben nhắc bản thân chỉ được mỉm cười cảm động...

"Miễn là chúng tôi hiểu đủ về các bạn để tối đa hóa lợi nhuận."

...khi Nielew đã nói xong hoàn toàn.

Camlynk hỏi, "Nãy giờ chưa nghe: Còn bản thân các bạn thì sao trong cuộc chiến sẽ diễn ra?"

Không phải "cuộc chiến có thể diễn ra", mà là "cuộc chiến sẽ diễn ra".

"Clymafer thích nghi tốt lắm, lo các bé trước đã. Làm người phải có ưu tiên. Dù không phải người nhưng chắc tụi này cũng nên thế."

Ben gật gù, khoác vai thiên thần hộ mệnh của nhánh Dinosauria trên cây sự sống. Nó thấy người "tế bào" trẻ bỗng cứng cả lại.

"Quý khách Ben, đây... đâu phải một biểu hiện 'gù' của Hoomanz đâu phải không?"

Thế là, mặc kệ những điềm báo biến loạn sắp đến, Benedict Pfeiffer - đúng mười lăm tuổi - bật cười khanh khách.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com