So Tay Sinh Ton Danh Cho Nu Phu O Mat The Full
Editor: HimeeVân Đào bám vào lam lao lên mặt nước, đuôi cá phủ đầy vảy trơn trượt, không còn gì để dựa vào nên cô chỉ có thể bám vào trên người Lam Chu để giữ thăng bằng.Sự tò mò của cô về hình dạng người cá của mình, còn lấn át những phản ứng cắn trả trong cơ thể vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.Cô di chuyển như thể đang nhấc chân lên, có lẽ là dùng quá nhiều lực, chiếc đuôi màu xanh hồng phấn xinh đẹp cuốn lên một vũng nước và đập thẳng vào đầu họ.Lam Chu không nhịn được cười ra tiếng, hắn vén lại mái tóc bị dội ướt của Vân Đào ra sau tai, "Phải có quá trình mới quen được, bây giờ em có muốn thử không?""Bây giờ?" Vân Đào có chút hoài nghi, "Trong bồn tắm?"Bồn tắm đã quá chật chội đối với hai người trong hình dạng người cá."Tất nhiên là không." Lam Chu gõ nhẹ vào chóp mũi Vân Đào, "Trước tiên hãy nín thở đi đã."Vân Đào nghe lời làm theo, sau đó cũng không thấy Lam Chu làm cái gì. Cửa hàng quần áo rộng hơn 300m2 bỗng bị nước trong suốt sạch sẽ lấp đầy.Bản năng sợ nước của Vân Đào khiến cô vội vàng che miệng mũi, cô kinh ngạc nhìn Lam Chu.Cho dù là hệ người cá, không thể nói được trong nước, Lam Chu cầm lấy tay Vân Đào, hướng dẫn cô chạm vào mang đóng mở sau tai.Lam Chu dùng khẩu hình nói chuyện: Đừng sợ, sẽ không chết đuối đâu.Vân Đào gật đầu, từ từ thả lỏng tay đang bịt mũi miệng, sau đó cô thử miệng mở miệng, để nước chảy vào miệng một cách tự nhiên. Lúc đầu cô còn có chút sợ hãi, thậm chí còn bị sặc một chút, nhưng ngay sau đó cô nhanh chóng nhận ra sự khác biệt, phổi không khó chịu vì thiếu oxy, dường như cô thực sự đang thở bằng mang tai.Cô thậm chí còn phát hiện có thêm một lớp màng mỏng trên nhãn cầu có thể giúp cô nhìn rõ dưới nước.Trời ạ, mình thật sự biến thành người cá trong truyền thuyết ư, vậy khi khóc nước mắt của mình cũng có thể biến thành ngọc trai sao?Lúc cô nghĩ ngợi lung tung, Lam Chu bơi nhẹ nhàng từ trong bồn tắm ra ngoài, áo choàng rộng thùng thình và mái tóc dài màu trắng tự nhiên xõa ra trong nước, khiến hắn trông càng giống tiên nhân phiêu nhiên muốn bay.Vân Đào nhất thời nhìn đến ngây người.Lam Chu bơi quanh bồn tắm, đưa tay về phía Vân Đào, mời cô, giống như một quý ông tại vũ hội mời người phụ nữ mình yêu thích khiêu vũ cùng mình.Vân Đào hoảng hốt cảm giác mình là cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, hốc mắt cô nóng lên, cô nắm lấy tay Lam Chu một cách chậm rãi nhưng không chút do dự.---------------------Đọc bản đầy đủ ở wordpress
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com