TruyenHHH.com

So Phan

- Sayonara... - và bắn ra hai phát đạn liên tiếp...

" Đoàng !! " - Một tên thuộc hạ ngã xuống...

" Đoàng !! " - Viên đạn xuyên qua tim của vị chủ tịch, ông ta chết không chớp mắt...

   Nhanh, gọn, lẹ. Xoay khẩu súng mấy vòng rồi nhét vào thắt lưng, tôi thở dài. Vui thật đấy. Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ. Xong việc rồi.

   ...

   Haha...Tôi bị làm sao thế này? Tôi điên thật rồi. Ôi vui quá... tôi giết được lão già đó rồi.

   ...

   Tôi trả được mối thù này rồi. Thế nào? Em vui chứ? Tôi đã giết ông ta để báo thù cho em rồi...

   ...

   Tôi đã giết chết người cha ruột của em gái tôi rồi...

- Zen, anh làm gì vậy!?

   Tại sao, em lại trừng mắt nhìn tôi như thế cơ chứ? Tôi đã làm gì sai sao?...

- Đâu cần phải giết ông ấy?... Giao ông ấy cho cảnh sát là ổn thôi mà?

   Em ngốc thật đấy. Em nghĩ làm như vậy thì em vẫn có thể sống yên bình một các trọn vẹn hay sao? Ông ta có thể quay lại báo thù bất cứ lúc nào... như cái cách mà ông ta đã làm với bố tôi này.

- Về nhà thôi nào... tôi mệt rồi. 

    Tôi không quan tâm đến những lời em nói nữa, thản nhiên bế xốc em lên mặc cho em giẫy giụa la hét rồi rời khỏi nơi này. Đám ruồi nhặn kia cũng đã bỏ đi từ lúc nào rồi. Đúng là một lũ nhát cấy. Tôi thất vọng về ông thật đó chủ tịch à.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

   Khi cả hai vừa ra khỏi tòa nhà thì lại bắt gặp một khung cảnh không thể nực cười hơn. Là mẹ hắn, đang run rẩy trước họng súng của Jun. Kế bên là Miu đang quỳ dưới chân của Tomi và Kemuri để nài nỉ, van xin, khóc lóc đủ thứ. Hắn nhịn không được liền cười thành những tiếng giễu cợt dị hợm.

- Chậc chậc, chúng mày đang diễn hài kịch à? 

- Zen, bảo bạn con bỏ súng xuống, được không con?... - bà ta dùng ánh mắt dịu dàng đó, hy vọng hắn có thể mủi lòng mà vâng lời, mà nhớ đến cái tình mẫu tử bà từng dành cho hắn.

- Hana, em có muốn biết lí do mẹ ghét em đến vậy không? Là vì bà ấy không có khả năng sinh con. Là bởi vì... em là con của một người ở trong nhà. Là bởi vì... bạn thân của bà ấy chính là tình nhân của người mà bà ấy yêu nhất.

- Anh... nói gì cơ? - Hana như không tin vào tai mình, có thể tin được lời hắn nói không?

- Zen, anh có phải là hiểu lầm gì rồi không?... - Miu cũng hoang mang không kém gì nó.

- Mười tám năm về trước, ông Kurokawa dù biết vợ mình ngoại tình nhưng vì yêu bà mà ông ta đã bỏ qua tất cả mọi lỗi lầm của bà ta mà chấp nhận một đứa con hoang như em ấy. Ông ấy đã không than phiền với bà lấy một lời. Vậy thì tại sao... BÀ LẠI CẤU KẾT VỚI GÃ TÌNH NHÂN ĐÓ MÀ HÃM HẠI BỐ TÔI !!?? - Hắn hét lên, nắm chặt bàn tay thành nắm đấm đến bật cả máu tươi. Không ngừng lảm nhảm " Tại sao... tại sao... tại sao... "

- Vì lão già đó là MỘT GÃ ĐIÊN. Lão đã giết bố mẹ ta chỉ vì họ từ chấp nhận anh ấy mà từ hối lời cầu hôn của lão ta. Lão cũng đã từng thuê sát thủ của tộc Kagewa ( Sari ) và giết không biết bao nhiêu người mà ta từng tiếp xúc. Trong đó có cả gia đình của Jun cũng bị liên lụy theo. Và mày, KUROKAWA ZEN...loại quái vật quỷ dữ không phải người bình thường như mày cũng không khác gì lão đần đó đâu con trai ạ. Ngang tàn, xấc xược, toàn một lũ điên... - Bà ta nhếch mép, vài giọt nước mắt chợt chực ra.

- Ông ấy chỉ cố bảo vệ bà, bà không hiểu sao? Bà không hề biết việc năm xưa bố mẹ mình đã lên kế hoạch để bán mình lấy tiền giải tỏa cơn nghiện ngập. Bà không hề biết lão già đó yêu bà vì tiền và dục, cả lũ người khác cũng chỉ vì cái nhan sắc muốn ói và tiền của bà mà tiếp cận. Chẳng phải bây giờ vì thiếu tiền nên bà mới bảo Miu ăn cắp tiền của tôi để trả tiền phí phẫu thuật hay sao? Bố tôi... ông ấy đã cố bảo vệ bà, tôi và em ấy. Tại sao bà vẫn không chịu hiểu cho ông ấy?

   Giọng hắn nhỏ dần, tưởng như nhẹ tựa lông tơ, càng lúc càng bị mưa át đi âm thanh gào thét đau đớn đó. Zen lấy ống tay áo che mặt mình lại, ngửa đầu lên trời. Thì ra, ngay đến cả một thứ không ra người như hắn mà cũng biết khóc...

  Jun cũng hạ súng xuống, lặng người đi. Hóa ra bao lâu nay, anh đã luôn trách lầm Sari sao? Kemuri nhẹ nhàng bước đến ôm chầm lấy Miu, người cô giờ đây cứng đờ, lạnh ngắt, cô cứ khóc mãi không ngừng, khóc đến nghẹn giọng, không thành tiếng. Tiếng than khóc ấy đã đủ để trải lòng hay chăng? Hana ngồi thất thần, đôi mắt xanh đen vô hồn nhìn vào khoảng không vô định. Hết chuyện này đến chuyện khác cứ ập đến. Bảo sao nó chịu nổi được đây?

- Hana... - Tomi chầm chậm bước lại gần ôm nó vào lòng. Lòng anh cũng đau như thắt. Dù anh cố bảo vệ nó đến bất chấp cả tính mạng, cũng không thể chống lại cái gọi là số phận này được.

   Trời vẫn mưa không ngớt. Ông cũng khóc thay cho những con người bị số phận vùi dập đến mức mù quáng, không còn nhận thức được điều gì. Không nhìn nhận được mọi thứ. 

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

   Khi gặp và biết được em là con gái cưng của vị chủ tịch, người mà tôi từng phục vụ hết mình và xem như là bố kia thì tôi đã rất vui mừng vì ít ra thì... em vẫn còn sống. Từ đó, tôi bắt đầu công việc lật ngược lại điều tra vụ án của gia tộc Shukaido. Ai mà có thể ngờ rằng, kết quả tôi đạt được lại là một mớ lộn xộn này đâu chứ. 

   Cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rồi... Shukaido Haku, vốn dĩ ông ta chẳng hề mù quáng, ông ta không làm sai điều gì cả. Tôi hiểu vấn đề hơi muộn rồi...

   Thì ra, ông muốn bảo vệ cô con gái tránh xa khỏi người vợ tâm thần của mình, đúng không? Ông ngăn cản cuộc hôn nhân của Tomi và cô ấy là bởi vì... ông sợ rằng em ấy sẽ bị cuốn vào thế giới hắc đạo, tôi nói đúng chứ? Hôm nay ông đến đây, là để gặp mặt cô ấy lần cuối cùng trước khi đoàn tụ với người vợ quá cố của mình. Dù tôi không bắn, ông cũng sẽ tự sát.

   Thì ra câu: " ... có thể bảo vệ con gái ta sau này. " là như vậy sao? 

    Còn việc ông ăn nằm với mẹ tôi... thật sự là vì tình yêu... hay vì tiền và dục. Tôi cũng không thể hiểu nổi.Lão già ác nghiệt, tôi sẽ không giờ tha thứ cho ông đâu. Nhưng ít ra thì, ông vẫn còn có tính người đấy...

The end


   Mình xin lỗi vì cái kết dở dang thế này... Mình lười viết tiếp sao sao ấy :v Mà tóm lại là Zen đã chấp nhận bà mẹ của mình và mọi người sống hạnh phúc bên nhau :v Các couple tuy hơi mờ nhạt, có ai không hiểu rõ phần nào có thể comment để hỏi :v

   Với thêm tin wattpad đang lọc truyện nên mình end sớm bộ này luôn :v dù sao mình cũng thấy truyện này nhạt nhẽo vcl :v ...

   Thôi dù sao cũng cảm cảm chân thành cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ bộ truyện này của mình và mình sẽ đổi tên truyện vì mình thấy tên truyện éo có cái mẹ gì liên quan với cốt truyện hết ấy :v ....

   Mấy cậu ủng hộ mấy truyện khác hộ mình luôn nha :v ... mình thấy mấy truyện khác cũng được được chứ cũng chả hay hơn truyện này đâu mà kệ đi :v

   Pờ li đừng đọc chùa hộ au nha :v VOTE mạnh vào :v CMT mạnh vào :v 

   au yêu tất cả các cậu <3 

   Lễ vui vẻ nha các tềnh yêu :v <3 

   

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com