Smut Meanie Qua Lieu
Người cao lớn lướt qua từ studio đến phòng tập nhảy để tìm kiếm dáng hình quen thuộc của hắn, anh của hắn lại chạy đi đâu chứ gọi mấy cuộc rồi. Bất chợt điện thoại reo lên, cái số điện thoại mà cậu chỉ cần liếc qua.
Wonwoo đi đâu rồi vậy. Em đi tìm mãi chả thấy
Đầu bên kia không tiếng trả lời, tiếng thở dồn dập kì lạ cứ vang lên làm Mingyu khó chịu đến lạ. Tiếng đổ vỡ hay thử gì đó rơi xuống loảng choảng chói tai càng khiến cậu lo lắng hơn.
Wonwoo anh đang ở đâu trả lời em...
Đồ đạc
Kệ tủ cao
Kho!!
Rốt cuộc toà nhà này có mấy cái kho cơ chứ
Kim Mingyu vốn đã sớm phát hiện bản thân mình phân hoá thành enigma từ sớm nhưng ai cũng nghĩ cậu chỉ đơn giản là một alpha. Ở thời đại khi mà ai cũng cảm thấy thứ enigma là giống loài đe doạ đến mọi kẻ khác, uy hiếp kẻ mạnh như alpha mà kẻ yếu như omega càng không cần nói. Ánh mắt sắc lẹm cho mình là bậc quyền lực tối cao khiến xã hội bài trừ thứ giới tính này và đồng tâm hiệp lực đàn áp với danh nghĩa "tránh diệt vong và cân bằng thế giới". Khác với hình ảnh mà người đời tưởng tượng một enigma Mingyu chẳng có ánh mắt khinh đời khinh người hay dùng sức mạnh để đàn áp kẻ khác
Kim Mingyu đồ cún con
Anh Wonwoo hay bảo cậu thế, anh hay cười nhẹ trêu cậu bởi những trò đùa trẻ con hay ngốc nghếc. Thứ duy nhất kì lạ là Mingyu và Wonwoo chung một nhà, có gì đâu anh nghĩ hai bọn họ là alpha mà, làm nghệ sĩ thì để bảo toàn hình ảnh chẳng mong chờ gì ai đó với tình một hay vài đêm. Wonwoo đơn giản nghĩ rằng khi nào có người thương thì dọn ra ngoài còn ở cùng Mingyu chơi game muộn có người nấu đồ ăn đêm, có người giúp anh dọn nhà, cằn nhằn khi anh để đồ lung tung hoặc ngại ngùng đôi chút vì mấy tờ tạp chí với dáng pose sexy của chính mình.
Còn với Mingyu, nguy hiểm lắm bà con ơi ai đó cứu cún đi.
Mingyu thích Wonwoo lắm lắm mà không dám nói, sợ anh cũng sẽ có cái nhìn không tốt về giới tính của cậu, sợ cái nhìn tránh né và lo sợ bị chiếm đoạt hay áp đảo. Thế nên cậu không dám nói cùng anh, nhẫn nhịn hết sức với đống thuốc ức chế và anh crush dễ thương chạy loanh quanh trong nhà. Nhưng mà phải chịu thôi anh Wonwoo không biết chăm sóc bản thân mình lắm đâu nên cậu vẫn là ở lại chăm anh mèo vậy, chứ ai đời chán xíu là không ăn cơm, chơi game bỏ giờ cơm là Mingyu phải nhắc liền nhắc liền.
Mingyu kiếm được anh mèo của cậu sau khi đào gần hết cái nhà kho của toà nhà công ty, xông vào trong thứ đập vào mắt cậu là thứ là bao nhiêu năm ở chung cùng nhau cún đã tưởng tượng ra không biết bao nhiêu lần. Anh Wonwoo nằm thở hổn hển bên cạnh một đống thùng đựng đồ của kho, bên cạnh là cái kệ cao hình như bị đập vào nên đồ đạc rơi đầy xuống đất. Wonwoo ánh mắt khép hờ, cổ áo sơ mi xộc xệch còn tay anh thì đang đưa lên ngực tự giúp mình thoải mái hơn chút
Wonwoo phát tình rồi, Mingyu cảm thấy như có ai đó gõ keng vào cái đầu cậu
Anh Wonwoo, anh đến kì rồi ư. Thuốc ức chế đâu rồi..
Mingyu lao vào lục lọi xem người anh tìm thuốc với mong muốn tìm ngọn cỏ cứu mạng cho anh, và cậu. Chết tiệt, phải nhanh lên thôi cậu sắp không nhịn được mất
Anh... không mang
Wonwoo thở hổn hển trả lời Mingyu làm tâm trí cậu đứt phựt một tiếng, báo hiệu tia lý trí của cậu vừa tạm biệt chính chủ, chết mất
Ê bà có nghe gì không, dạo này trưởng phòng mình bị làm sao ý
Ai biết được dạo này bên trên có vấn đề gì, cứ họp hành miết. Tâm trạng trưởng phòng không tốt làm chúng ta phải chịu theo
Thấy bảo là...
Tiếng hai cô nhân viên của công ty nhỏ giọng nói gì về cấp trên của họ, tiếng chân rảo bước, tiếng rì rầm từ bên ngoài khiến Mingyu hốt hoảng chốt cửa kho nhẹ nhàng. Gì vậy chứ tại sao lại là lúc này. Wonwoo đến kì phát tình dần dần đã đến độ mất đi nhận thức hoàn toàn, anh gần như mở tung cổ áo sơ mi ra tay đưa dần xuống dưới với ánh mắt không còn tiêu cự. Không chỉ vậy, anh cắn môi nhẹ phát ra tiếng rên nhỏ làm Mingyu giật mình đứng chết trân tại trận. Cún ta đảo mắt nhìn ra bên ngoài và nhìn anh của cậu, như này không được rồi nếu anh lỡ miệng người đang đứng ngoài sẽ nghe thấy mất.
Mingyu lao vào phía anh của cậu, nhẹ hôn lên trán rồi khoé mắt anh. Ánh mắt anh nhìn lên cậu đôi môi mấp máy
Mingyu.. giúp anh
Anh mèo ngoan, em giúp anh nhé
Cậu không dám hôn sâu, nhẹ đặt một nụ hôn nơi môi mềm của anh, tay nhanh chóng kéo thứ quần áo vướng víu của anh ra thứ kia đã cương cứng khó chịu rỉ ít dịch trắng nơi đầu khấc. Mingyu nghĩ thầm, chết tiệt nhịn làm quái gì chứ anh mèo đã dâng lên tận miệng không được ăn thì phí hoài thứ tình cảm của cậu giành cho anh quá. Đưa lưỡi đảo vào quanh dương vật, mùi hương nhẹ nhẹ thuộc về anh Wonwoo làm cún ta như muốn điên lên hoá thú nuốt trọn anh không để lại gì. Thứ này của anh độ dài cũng không phải dễ để nuốt hết. Lưỡi Mingyu vừa hoạt động tay còn phải vuốt ve phần thân và sục sạo cho anh, tay còn lại còn phải đỡ khuỷa tay anh để anh không vì phê tới nóc mà quên tự bịt miệng mình. Không được cho người khác nghe tiếng rên của anh Wonwoo đâu.
Wonwoo bị em cún của anh đánh úp thì mặt biến sắc cong người lên vì khoái cảm
Ha... Mingyu à
Một tay anh luồn vào tóc Mingyu ấn sâu hơn vào giữa hai chân mình đưa đẩy, không được anh muốn nhiều hơn nữa. Mingyu ú ớ vài câu rồi hai tay túm chặt bắp đùi non đẩy lên hình chữ m chuyên tâm mút mát chăm sóc cho dương vật của Wonwoo khiến anh ngoài rên vài tiếng ê a nhỏ nhẹ không thể làm gì hơn. Điều đó lại càng khiến Mingyu mút chặt và sâu hơn vì bị kích thích, đến mức anh Wonwoo bất ngờ kêu lớn một tiếng
Ê bà có nghe thấy tiếng gì không
Tiếng gì cơ
Nghe thấy có người sắp phát hiện, đập vào mắt là lỗ nhỏ của anh Wonwoo hồng hào co rút trước mắt cậu, mông nhỏ trắng trẻo giờ trong tay cậu thoải mái nhào nặn. Chạm vào đã thích như vậy, không biết nếu đập hông vào thì sướng như nào nhỉ.
Mingyu...ha chậ..m..một chút.. anhh
Thứ cọ xát ngày càng khiến dương vật Mingyu khó chịu muốn thoát ra ngoài. Muốn được ở bên trong nơi ấm áp đầy nước kia, muốn cảm nhận sự ướt nhẹp đấy, muốn được cắm vào trong, muốn được lên đỉnh cùng anh Wonwoo. Mingyu cảm thấy liên quan đến anh mèo là cậu không thể nhẫn nhịn tự chủ nổi rồi, cậu mút chặt khít và tay sục liên tục khiến anh rùng mình bắn ra rồi nhuốt xuống không để thừa gì. Cậu lao lên nhắm đến môi anh mà giày vò, môi lưỡi dây dưa để cho anh cũng cảm nhận mùi vị của bản thân. Tay Mingyu dần lân la xuống dưới đưa một ngón vào lỗ nhỏ xinh đẹp của anh.
Ha.. Gyu
Mắt Wonwoo tròn mắt bất ngờ nhìn thẳng vào Mingyu như thể sau một lần bắn đã tỉnh táo hơn được phần nào, tay anh chặn trước ngực và túm vai Mingyu đập nhẹ như mèo để ngăn cản cậu làm càn. Không được đâu anh ơi đã muộn rồi. Mingyu bế anh đặt lên mấy thùng nhựa rồi tháo tung quần mình bắt đầu cọ xát dương vậy mình với dương vật của anh
Wonwoo thề cùng là alpha với nhau, anh cũng tự hào về kích cỡ bản thân mình lắm chứ. Nhưng mà cái quái gì đây, thứ đó của Mingyu to lớn, gân guốc nhưng mà... nhìn một chút trông có vẻ ngon.. Không biết nếu anh mút nó như lúc nãy Mingyu mút cho anh thì sao nhỉ, cậu có bắn như anh không, trông nó ngon quá khiến anh nuốt ực một tiếng thèm khát.
Ánh mắt Mingyu như thể đang hoàn toàn bị tình dục lần át, đôi mắt khép hờ nhìn xuống anh, tay đưa dần từ một ngón đến hai ngón xỏ xiên. Giờ thì đang là ba ngón tay của Mingyu đang đâm chọc trong lỗ nhỏ của anh, chưa được anh muốn nhiều hơn thế
Ha...Mingyu à...làm ơn
Anh rên lên vì khoái cảm cậu mang lại, nhiều thứ đánh úp khiến khoé mắt rơi ra giọt lệ. Wonwoo e ấp dưới thân Mingyu cả người như áng mây dưới ánh chiều tà hồng rực và bồng bềnh mơ màng vì được chăm sóc. Nhưng giọt lệ ấy như hồi chuông thức tỉnh với Mingyu, động tác đưa đẩy vào trong đùi non của anh chợt dừng lại, vẻ mặt cún ta ngỡ ngàng nhìn anh với vẻ mặt sắp khóc tới nơi..
Anh Wonwoo mặc đồ vào đi em đưa anh về nhà
Và thực sự cún ta đưa anh mèo về nhà thật, chăm sóc tận tậm nâng khăn sửa túi chả cần anh làm gì. Mingyu đưa anh uống thuốc ức chế, tắm giúp anh để khiến anh thoải mái rồi đặt anh ngay ngắn trên giường sau đó chạy mất tiêu. Nhưng mà sao Wonwoo lại có chút hụt hẫng nhỉ
Wonwoo đi đâu rồi vậy. Em đi tìm mãi chả thấy
Đầu bên kia không tiếng trả lời, tiếng thở dồn dập kì lạ cứ vang lên làm Mingyu khó chịu đến lạ. Tiếng đổ vỡ hay thử gì đó rơi xuống loảng choảng chói tai càng khiến cậu lo lắng hơn.
Wonwoo anh đang ở đâu trả lời em...
Đồ đạc
Kệ tủ cao
Kho!!
Rốt cuộc toà nhà này có mấy cái kho cơ chứ
Kim Mingyu vốn đã sớm phát hiện bản thân mình phân hoá thành enigma từ sớm nhưng ai cũng nghĩ cậu chỉ đơn giản là một alpha. Ở thời đại khi mà ai cũng cảm thấy thứ enigma là giống loài đe doạ đến mọi kẻ khác, uy hiếp kẻ mạnh như alpha mà kẻ yếu như omega càng không cần nói. Ánh mắt sắc lẹm cho mình là bậc quyền lực tối cao khiến xã hội bài trừ thứ giới tính này và đồng tâm hiệp lực đàn áp với danh nghĩa "tránh diệt vong và cân bằng thế giới". Khác với hình ảnh mà người đời tưởng tượng một enigma Mingyu chẳng có ánh mắt khinh đời khinh người hay dùng sức mạnh để đàn áp kẻ khác
Kim Mingyu đồ cún con
Anh Wonwoo hay bảo cậu thế, anh hay cười nhẹ trêu cậu bởi những trò đùa trẻ con hay ngốc nghếc. Thứ duy nhất kì lạ là Mingyu và Wonwoo chung một nhà, có gì đâu anh nghĩ hai bọn họ là alpha mà, làm nghệ sĩ thì để bảo toàn hình ảnh chẳng mong chờ gì ai đó với tình một hay vài đêm. Wonwoo đơn giản nghĩ rằng khi nào có người thương thì dọn ra ngoài còn ở cùng Mingyu chơi game muộn có người nấu đồ ăn đêm, có người giúp anh dọn nhà, cằn nhằn khi anh để đồ lung tung hoặc ngại ngùng đôi chút vì mấy tờ tạp chí với dáng pose sexy của chính mình.
Còn với Mingyu, nguy hiểm lắm bà con ơi ai đó cứu cún đi.
Mingyu thích Wonwoo lắm lắm mà không dám nói, sợ anh cũng sẽ có cái nhìn không tốt về giới tính của cậu, sợ cái nhìn tránh né và lo sợ bị chiếm đoạt hay áp đảo. Thế nên cậu không dám nói cùng anh, nhẫn nhịn hết sức với đống thuốc ức chế và anh crush dễ thương chạy loanh quanh trong nhà. Nhưng mà phải chịu thôi anh Wonwoo không biết chăm sóc bản thân mình lắm đâu nên cậu vẫn là ở lại chăm anh mèo vậy, chứ ai đời chán xíu là không ăn cơm, chơi game bỏ giờ cơm là Mingyu phải nhắc liền nhắc liền.
Mingyu kiếm được anh mèo của cậu sau khi đào gần hết cái nhà kho của toà nhà công ty, xông vào trong thứ đập vào mắt cậu là thứ là bao nhiêu năm ở chung cùng nhau cún đã tưởng tượng ra không biết bao nhiêu lần. Anh Wonwoo nằm thở hổn hển bên cạnh một đống thùng đựng đồ của kho, bên cạnh là cái kệ cao hình như bị đập vào nên đồ đạc rơi đầy xuống đất. Wonwoo ánh mắt khép hờ, cổ áo sơ mi xộc xệch còn tay anh thì đang đưa lên ngực tự giúp mình thoải mái hơn chút
Wonwoo phát tình rồi, Mingyu cảm thấy như có ai đó gõ keng vào cái đầu cậu
Anh Wonwoo, anh đến kì rồi ư. Thuốc ức chế đâu rồi..
Mingyu lao vào lục lọi xem người anh tìm thuốc với mong muốn tìm ngọn cỏ cứu mạng cho anh, và cậu. Chết tiệt, phải nhanh lên thôi cậu sắp không nhịn được mất
Anh... không mang
Wonwoo thở hổn hển trả lời Mingyu làm tâm trí cậu đứt phựt một tiếng, báo hiệu tia lý trí của cậu vừa tạm biệt chính chủ, chết mất
Ê bà có nghe gì không, dạo này trưởng phòng mình bị làm sao ý
Ai biết được dạo này bên trên có vấn đề gì, cứ họp hành miết. Tâm trạng trưởng phòng không tốt làm chúng ta phải chịu theo
Thấy bảo là...
Tiếng hai cô nhân viên của công ty nhỏ giọng nói gì về cấp trên của họ, tiếng chân rảo bước, tiếng rì rầm từ bên ngoài khiến Mingyu hốt hoảng chốt cửa kho nhẹ nhàng. Gì vậy chứ tại sao lại là lúc này. Wonwoo đến kì phát tình dần dần đã đến độ mất đi nhận thức hoàn toàn, anh gần như mở tung cổ áo sơ mi ra tay đưa dần xuống dưới với ánh mắt không còn tiêu cự. Không chỉ vậy, anh cắn môi nhẹ phát ra tiếng rên nhỏ làm Mingyu giật mình đứng chết trân tại trận. Cún ta đảo mắt nhìn ra bên ngoài và nhìn anh của cậu, như này không được rồi nếu anh lỡ miệng người đang đứng ngoài sẽ nghe thấy mất.
Mingyu lao vào phía anh của cậu, nhẹ hôn lên trán rồi khoé mắt anh. Ánh mắt anh nhìn lên cậu đôi môi mấp máy
Mingyu.. giúp anh
Anh mèo ngoan, em giúp anh nhé
Cậu không dám hôn sâu, nhẹ đặt một nụ hôn nơi môi mềm của anh, tay nhanh chóng kéo thứ quần áo vướng víu của anh ra thứ kia đã cương cứng khó chịu rỉ ít dịch trắng nơi đầu khấc. Mingyu nghĩ thầm, chết tiệt nhịn làm quái gì chứ anh mèo đã dâng lên tận miệng không được ăn thì phí hoài thứ tình cảm của cậu giành cho anh quá. Đưa lưỡi đảo vào quanh dương vật, mùi hương nhẹ nhẹ thuộc về anh Wonwoo làm cún ta như muốn điên lên hoá thú nuốt trọn anh không để lại gì. Thứ này của anh độ dài cũng không phải dễ để nuốt hết. Lưỡi Mingyu vừa hoạt động tay còn phải vuốt ve phần thân và sục sạo cho anh, tay còn lại còn phải đỡ khuỷa tay anh để anh không vì phê tới nóc mà quên tự bịt miệng mình. Không được cho người khác nghe tiếng rên của anh Wonwoo đâu.
Wonwoo bị em cún của anh đánh úp thì mặt biến sắc cong người lên vì khoái cảm
Ha... Mingyu à
Một tay anh luồn vào tóc Mingyu ấn sâu hơn vào giữa hai chân mình đưa đẩy, không được anh muốn nhiều hơn nữa. Mingyu ú ớ vài câu rồi hai tay túm chặt bắp đùi non đẩy lên hình chữ m chuyên tâm mút mát chăm sóc cho dương vật của Wonwoo khiến anh ngoài rên vài tiếng ê a nhỏ nhẹ không thể làm gì hơn. Điều đó lại càng khiến Mingyu mút chặt và sâu hơn vì bị kích thích, đến mức anh Wonwoo bất ngờ kêu lớn một tiếng
Ê bà có nghe thấy tiếng gì không
Tiếng gì cơ
Nghe thấy có người sắp phát hiện, đập vào mắt là lỗ nhỏ của anh Wonwoo hồng hào co rút trước mắt cậu, mông nhỏ trắng trẻo giờ trong tay cậu thoải mái nhào nặn. Chạm vào đã thích như vậy, không biết nếu đập hông vào thì sướng như nào nhỉ.
Mingyu...ha chậ..m..một chút.. anhh
Thứ cọ xát ngày càng khiến dương vật Mingyu khó chịu muốn thoát ra ngoài. Muốn được ở bên trong nơi ấm áp đầy nước kia, muốn cảm nhận sự ướt nhẹp đấy, muốn được cắm vào trong, muốn được lên đỉnh cùng anh Wonwoo. Mingyu cảm thấy liên quan đến anh mèo là cậu không thể nhẫn nhịn tự chủ nổi rồi, cậu mút chặt khít và tay sục liên tục khiến anh rùng mình bắn ra rồi nhuốt xuống không để thừa gì. Cậu lao lên nhắm đến môi anh mà giày vò, môi lưỡi dây dưa để cho anh cũng cảm nhận mùi vị của bản thân. Tay Mingyu dần lân la xuống dưới đưa một ngón vào lỗ nhỏ xinh đẹp của anh.
Ha.. Gyu
Mắt Wonwoo tròn mắt bất ngờ nhìn thẳng vào Mingyu như thể sau một lần bắn đã tỉnh táo hơn được phần nào, tay anh chặn trước ngực và túm vai Mingyu đập nhẹ như mèo để ngăn cản cậu làm càn. Không được đâu anh ơi đã muộn rồi. Mingyu bế anh đặt lên mấy thùng nhựa rồi tháo tung quần mình bắt đầu cọ xát dương vậy mình với dương vật của anh
Wonwoo thề cùng là alpha với nhau, anh cũng tự hào về kích cỡ bản thân mình lắm chứ. Nhưng mà cái quái gì đây, thứ đó của Mingyu to lớn, gân guốc nhưng mà... nhìn một chút trông có vẻ ngon.. Không biết nếu anh mút nó như lúc nãy Mingyu mút cho anh thì sao nhỉ, cậu có bắn như anh không, trông nó ngon quá khiến anh nuốt ực một tiếng thèm khát.
Ánh mắt Mingyu như thể đang hoàn toàn bị tình dục lần át, đôi mắt khép hờ nhìn xuống anh, tay đưa dần từ một ngón đến hai ngón xỏ xiên. Giờ thì đang là ba ngón tay của Mingyu đang đâm chọc trong lỗ nhỏ của anh, chưa được anh muốn nhiều hơn thế
Ha...Mingyu à...làm ơn
Anh rên lên vì khoái cảm cậu mang lại, nhiều thứ đánh úp khiến khoé mắt rơi ra giọt lệ. Wonwoo e ấp dưới thân Mingyu cả người như áng mây dưới ánh chiều tà hồng rực và bồng bềnh mơ màng vì được chăm sóc. Nhưng giọt lệ ấy như hồi chuông thức tỉnh với Mingyu, động tác đưa đẩy vào trong đùi non của anh chợt dừng lại, vẻ mặt cún ta ngỡ ngàng nhìn anh với vẻ mặt sắp khóc tới nơi..
Anh Wonwoo mặc đồ vào đi em đưa anh về nhà
Và thực sự cún ta đưa anh mèo về nhà thật, chăm sóc tận tậm nâng khăn sửa túi chả cần anh làm gì. Mingyu đưa anh uống thuốc ức chế, tắm giúp anh để khiến anh thoải mái rồi đặt anh ngay ngắn trên giường sau đó chạy mất tiêu. Nhưng mà sao Wonwoo lại có chút hụt hẫng nhỉ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com