TruyenHHH.com

Slug

𖤐𖤐𖤐

Husband material -> Boyfriend material : ừm thì tui muốn nó giống vậy aa!!

Đề xuất cho bạn: nên đọc khi trải qua một ngày dài mệt mỏi với áp lực học tập và công việc bên ngoài.

˚⋆𐙚。⋆𖦹. ౨ৎ ೃ

Mãi bạn mới nhấc được chân mà mang cả cơ thể uể oải mệt mỏi về nhà sau một ngày chỉ toàn cắm đầu vào máy tính trong công ty mà soạn bản thảo. Đứng trước căn nhà của mình mà bạn chỉ biết thở ngắn thở dài, nghĩ tới việc chỉ cần một bước vào nhà thôi là lại sẽ phải làm bao nhiêu là việc.

Đột nhiên bạn chỉ muốn đứng yên đó nhưng chân bạn quá mỏi rồi. Đặt bàn tay lên tay nắm cửa bạn thầm nghĩ.

Thôi thì đi ngủ luôn vậy, mệt mỏi quá, mình không muốn làm gì cả..

Ánh hoàng hôn sắc đỏ vừa rọi xuống mặt đường cũng là lúc bạn quyết định xong mọi việc. Bạn vừa vặn nhẹ tay nắm cửa đẩy nhẹ người về phía trước để vào nhà thì đột nhiên cảm thấy có một lực mạnh khác tác động lên cánh cửa. Theo quán tính bạn ngã nhào về phía trước khi cảm nhận cơ thể nhỏ đã quá đau nhức không thể đứng vững nữa. Cả tâm trí đã chuẩn bị cho cảm giác đau điếng người khi va chạm với nền nhà thì thay vào đó lại là loạt xúc cảm mềm mại ập tới.

Người ở phía bên kia cánh cửa cũng theo quán tính đỡ vội lấy cơ thể nhỏ đang ngã nhào tới. Nhận được cảm giác ấm áp run nhẹ trên người lúc này bạn mới ngước mắt nhìn lên thì thấy anh ấy, là chồng sắp cưới của bạn - Changbin.

- Binnie?! Binnie! Là anh sao..

Tìm được chỗ dựa vững chắc cho mình, bạn thấy cảm xúc trong lòng tựa vỡ òa ra, bạn vòng tay ôm lấy cơ thể to lớn của anh. Sự uể oải nhanh chóng bị thay thế là sự nũng nịu xen vào. Chất giọng nhỏ khẽ vang lên gọi lấy gọi để tên anh, dùi mặt mình vào lồng ngực ấm áp của Changbin, tiếng thút thít nhỏ khẽ khàng bật ra khỏi khóe môi, mắt bạn hơi ngấn nước khi cảm nhận cánh tay anh vòng qua ôm bạn lại gần hơn, tay bạn buông thỏng ra làm rơi chiếc túi xách xuống nền nhà, bạn dùng cả hai tay siết chặt anh.

- __, mừng em về nhà.

Changbin xoa nhẹ lòng bàn tay mình lên tấm lưng nhỏ đang hơi run lên, anh nhẹ giọng an ủi bạn. Tay còn lại anh đặt bịch rác xuống, Changbin vừa định đi đổ rác thì thấy bạn đã về lại còn trong tình trạng không ổn định mấy.

- Hmm.. __ sao vậy? Em ổn chứ?

- Không...không ổn tí nào cả...

Nghe thấy tiếng thút thít cùng cơ thể đang run lên nhẹ từ mái tóc đang vùi trong lồng ngực mình, anh khẽ nở một nụ cười dịu dàng rồi dùng tay mình đỡ lấy tay bạn, đặt tay bạn vòng qua cổ anh. Changbin nhấc bổng bạn lên, anh hơi nghiêng người cúi xuống để nhặt túi xách cho bạn rồi cứ thế bế bạn vào trong. Trông anh bế bạn nhẹ nhàng và thuần thục như bế em bé, cực kì dịu dàng và âu yếm.

Changbin bế cô người yêu mình nhẹ nhàng để bạn nằm xuống đi văng trong khi bạn vẫn bám dính lấy anh, rúc cả người mình vào cơ thể anh, không có ý định muốn buông anh ra. Changbin nghiêng người đặt túi xách của bạn lên bàn rồi lại vòng hai tay ra vỗ nhẹ lên lưng bạn an ủi.

- Nào, buông anh ra nào.

- Không chịu đâu..

Changbin khẽ lắc đầu bất lực trước hành động bướng bỉnh, nũng nịu của cô bạn gái song vẫn nở một nụ cười dịu dàng trên môi. Ý là.. Changbin cũng đoán trước được cảnh này sau bao ngày hai người không được gặp nhau vì tính chất công việc, nhưng mà anh vẫn không lường được là bạn lại bám dính anh đến thế này. Anh ta không thấy phiền đâu, còn thích nữa là đằng khác.

- Thôi nà, anh sẽ luôn ở cạnh em từ hôm nay mà, buông anh ra nào, em không định đi tắm sao?

- ...

Vừa cố xoa dịu bạn bằng lời nói, tay còn lại của Changbin đặt lên chân bạn vẫn đang bám trên người anh, anh cố gắng gỡ nó ra song mới nhận ra những lúc như này thì bạn gái của anh khỏe thật...

Giằng co qua lại với nhau một lúc bạn cảm thấy vẫn chưa đủ nhưng mà Changbin khuyên ngăn dữ quá nên bạn mới buông anh ra mà nằm phè ra trên đi văng, lại sắp chìm vào vào giấc ngủ rồi.

- Đừng ngủ __, còn phải ăn tối với anh mà.

Chất giọng trầm ấm của anh thành công giữ bạn lại khỏi cơn buồn ngủ. Đôi mắt lờ mờ muốn sụp xuống chốc chốc lại chớp vài lần để cố gắng tỉnh táo. Trong lúc bạn ngồi đó đấu tranh với cơn buồn ngủ của mình thì Changbin nhẹ nhàng dùng tay nâng gót chân bạn lên, cởi giày ra cho bạn. Trông thấy trán bạn lấm tấm những giọt mồ hôi, anh lại rời tay lên cởi lớp áo khoác ngoài để bạn không bị nóng. Cuối cùng anh để bạn nằm nghỉ ngơi một lát trước khi đi tắm, rời khỏi phòng Changbin tiện tay bật cả điều hòa, điều chỉnh nhiệt độ vừa phải với bạn.

Phẩy nhẹ chiếc tạp dề màu đen còn đeo trên người, anh sang phòng bạn chuẩn bị khăn tắm rồi xả nước nóng ra bồn, không quên thắp thêm vài ngọn nến thơm đặt trên bồn rửa mặt. Xong xuôi Changbin quay trở lại phòng khách sau một lúc để bạn nghỉ ngơi, anh từ tốn đi đến cạnh lay nhẹ người gọi bạn dậy.

- __, anh chuẩn bị nước tắm cho em hết rồi, mau dậy đi tắm thôi.

Cong nhẹ khóe môi đẹp thành một nụ cười dịu dàng, Changbin đỡ bạn ngồi dậy anh ta không quên đặt hai tay lên má bạn, nghịch một chút bờ má trắng mịn, lại còn véo nhẹ xem má bạn như cái bánh bao.

...

Hơi nước nóng ấm phả xuống cơ thể uể oải sau một lúc ngâm người trong bồn tắm, mùi hương thiên nhiên khiến bạn cảm thấy dễ chịu tỏa ra từ ngọn nến thơm được Changbin tinh tế đặt gọn trong phòng tắm. Công nhận xõa hết mệt mỏi bằng cách tắm rửa lúc nào cũng là cách tốt nhất.

Lau nhẹ mái tóc dài ẩm ướt bằng chiếc khăn bông anh chuẩn bị làm bạn cảm thấy cực kì thoải mái, cảm giác được anh nuông chiều vào những ngày mệt mỏi thế này luôn khiến bạn ấm áp trong lòng dẫu bên ngoài đang dần chuyển mùa sang đông. Không tắm quá lâu, bạn muốn dành nhiều thời gian cho Changbin hơn.

Sau khi mặc quần áo thoải mái cơ thể hơn, vừa đặt chân ra khỏi phòng tắm lại một mùi thơm ngây ngất khẽ bay ngang qua chóp mũi bạn, đi theo mùi hương vào bếp bạn thấy Changbin đang đứng đó, bận rộn với đống rau củ và nồi niêu xoong chảo.

...

Tiếng sắc rau củ từ con dao lớn kêu lên mấy thanh âm lạch cạch vui tai. Đứng đó ngắm anh thì mỏi chân quá nên bạn lùi vào trong bàn ngồi luôn. Hai tay bạn chống lên cằm, nghiêng đầu chăm chú ngắm nhìn Changbin - anh chồng tương lai nam công gia chánh đang mải mê nấu nướng.

Thú thật thì Changbin vốn không giỏi mấy chuyện bếp núc cho lắm, hầu như đều là bạn chủ động xung phong làm việc này. Nhưng tựa lúc nào khi yêu nhiều vào là Changbin - "anh chàng chất liệu bạn trai" siêng hẳn mấy việc nấu nướng. Những lúc anh muốn dành thời gian riêng cho bạn, khi bạn bận rộn là anh lại lăn vào bếp nấu món này món nọ riết rồi thành thói quen, có vài lần lỗi kỹ thuật một tí nhưng rồi tay nghề nấu nướng của anh lại lên trình lúc nào không hay.

- ...

Ngồi im thế này cũng nhàm...lâu rồi mới được ở cùng nhau cơ mà, bạn phải nhân cơ hội này tạo nên kỉ niệm giữa cả hai thôi.

Trông Changbin tập trung cao độ thật sự, có vẻ như anh không biết bạn ngồi đây từ nãy giờ, có lợi cho bạn quá. Bạn rón rén từng bước lẻn ra sau lưng anh khi anh loay hoay với mấy cái chảo, vươn cánh tay của mình vòng qua eo anh, bạn tựa đầu lên tấm lưng săn chắc của Changbin, môi nhỏ lại bất chợt bật ra một tiếng cười nhỏ.

- Oh, __ tắm xong rồi à, em ra đây từ khi nào vậy?

- Em mới tắm xong à.

- Anh đang nấu ăn cho tụi mình đó!

- Vâng.

- Thích không?

- Dạ thích!!

Gác chuyện mấy cái chảo sang một bên, Changbin xoay người ra sau đủ để mắt cả hai vừa chạm nhau, anh khẽ vươn tay xoa nhẹ mái tóc vừa ẩm vừa xù lên sau khi khô của bạn rồi một nụ cười nhỏ xinh lại đặt trên môi anh và bạn.

- A, đợi anh một lát nhé, sắp xong rồi.

Khi Changbin vừa có ý định tập trung lại sự chú ý của anh lên mấy cái chảo và đống rau củ thì bạn mới bắt đầu kế hoạch trêu anh. Còn có thể làm gì anh thỏ heo cao lớn đáng yêu này nữa chứ, bạn chỉ biết chọc lét anh ta thôi. Kế hoạch đơn giản thế thôi nhưng cũng dễ dàng thành công chọc anh cười, cơ thể anh bắt đầu thấy nhột và ngứa ngáy, sự tập trung của Changbin có vẻ như là vô nghĩa với người bạn gái vô tri của anh.

Tiếng cười lớn bật ra khỏi khóe môi anh, dường như không thể miễn cưỡng dừng lại, trong tiếng cười bất lực của mình Changbin cố bắt lấy tay của bạn. Tiếng cười vui vẻ của anh lúc này như xua tan đi hết những muộn phiền trong ngày mà bạn gặp phải, thật sự điều đơn giản này thôi cũng có thể khiến bạn có động lực mà vững vàng bước tiếp, bước tới cái ngày mà cả hai có thể cùng nhau về chung một nhà.

- Aaa!! __, thôi nào! Em làm anh không tập trung nấu nướng được đó!!

- Hehe.

Tiếng cười nói ríu rít của cặp đôi đáng yêu vang vọng trong căn bếp chỉ dừng lại sau khi bạn miễn cưỡng tha cho Changbin.

...

Sau khi ăn tối xong, bây giờ bạn và Changbin đang ở phòng khách. Bạn lại ngồi trên đi văng, Changbin lấy một chiếc ghế ngồi ra phía sau bạn khi anh ân cần đặt một đĩa đầy ắp các loại trái cây được anh gọt sẵn xuống bàn cho bạn ăn tráng miệng sau bữa tối.

Cầm chiếc máy sấy tóc trên tay Changbin từ tốn cắm điện vào rồi nhẹ nhàng dùng những ngón tay thon dài của anh chải nhẹ qua những lọn tóc xoăn dài của bạn. Trong khi bạn thưởng thức món tráng miệng Changbin sẽ ngồi phía sau sấy tóc cho bạn, anh luôn ân cần chăm sóc bạn từ những điều nhỏ nhặt nhất để làm bạn thấy vui và ấm áp trong lòng. Bởi lẽ từ khi bên cạnh bạn một thời gian dài anh đã xem việc chăm sóc, lo lắng cho bạn là sứ mệnh của anh và Changbin thật sự cảm thấy bản thân anh vui vẻ và hạnh phúc khi được chăm sóc cho bạn.

Changbin tinh tế tới những chi tiết dù là nhỏ nhất, anh chọn mức độ sấy lạnh để sấy tóc cho bạn, cẩn thận không làm hư tổn mái tóc xinh đẹp mà anh luôn luôn mê đắm. Đương nhiên, anh quan tâm cho bạn thì bạn lại càng quan tâm hơn cho anh, không ngồi yên một mình ăn hết số trái cây. Cứ đôi lúc bạn lại trở người ra sau đút trái cây cho anh ăn, Changbin vốn chưa ăn hết thì em lại đưa thêm. Bởi... đối với bạn tình yêu là quan tâm, lo lắng cho nhau mà.

- Được rồi, được rồi, em ăn đi, anh vẫn chưa ăn hết mà.

Quả thật, yêu nhau một thời gian dài như vậy, cả hai như đã thấu hiểu nhiều về nhau. Bạn đang thấy vui trong lòng khi nghĩ lại việc Changbin đang tận tình chăm sóc cho mái tóc của bạn, anh quá rõ về bạn, về cả cách mà bạn chăm sóc mái tóc mình anh cũng rõ nốt.

Thật tình bạn biết bạn cũng không phải người hoàn hảo hay gì, bạn chỉ biết Seo Changbin thôi. Mỗi lần có điều gì đó tốt đẹp, bạn thật tình chỉ muốn mang cho anh niềm vui. Cũng như khi anh mệt mỏi, bạn sẽ luôn ở bên cạnh anh. Khi bạn buồn, Changbin sẽ luôn an ủi bạn.

- __? __?? __!

Tiếng gọi của anh kéo bạn quay về thực tại. Thật tình thương anh quá đi mất, cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện của cả hai là đầu óc bạn lại trôi đi đâu.

- V-vâng?!

- Em sao vậy? Tự nhiên anh thấy em ngơ ngác như nai con luôn!

- Hì, không có gì cả!

Đẩy nhẹ khóe môi mình thành nụ cười trêu chọc, Changbin dùng tay tự chỉ vào mặt mình mà hỏi bạn.

- Hmmm.. em không định đút trái cây cho anh nữa sao?

- Hì hì.

Bạn dùng nĩa ghim một miếng táo rồi đút cho Changbin, nhìn anh cười vậy thấy anh đáng yêu quá bạn lại không cầm lòng được mà vươn tay nhỏ xoa xoa lên mái tóc anh.

...

Bây giờ bạn và Changbin đã ngồi cùng nhau trên chiếc sofa êm ái. Để anh tựa lưng lên gối thoải mái thư giãn, bạn thì đang loay hoay mở mấy gói mặt nạ dưỡng ẩm, phải, bạn đang đắp mặt nạ cho Changbin đấy.

- Mmm.. mát quá..

Bắt được tiếng thở nhẹ trong khi tận hưởng tấm mặt nạ mát lạnh áp lên mặt mình của Changbin bạn cũng phì cười, tay vẫn tỉ mỉ xoa xoa nhẹ lên mặt anh để dưỡng chất có thể hiệu quả thấm vào làn da đẹp, trắng mướt mịn màng của Changbin. Mắt anh vẫn nhắm nghiền, hưởng thụ cảm giác bàn tay mát lạnh của bạn lướt qua lướt lại mát xa trên làn da anh, sự thoải mái khiến môi anh không kìm được mà mỉm nhẹ thành đường cong nhỏ.

Moah.

Một tiếng chụt nhỏ cất lên ngay khi bạn cúi xuống khẽ đặt môi mình lên môi anh một nụ hôn dịu dàng, đã hoàn thành việc đắp mặt nạ cho anh. Ngay lúc bạn vừa có ý định trốn đi sau khi phạm tội thì eo nhỏ đã bị Changbin giữ lại, anh siết nhẹ kéo bạn lại gần, chộp lấy bờ môi mọng của bạn, bàn tay anh dần dần di chuyển lên đặt trên đôi má đã ửng hồng tựa khi nào của bạn, ngón tay cái của anh nhẹ xuýt xoa bờ má bạn.

Hai bàn tay bạn từ lúc có ý định trêu chọc Changbin bằng nụ hôn nhẹ đã đặt ở hai bên xương đòn của anh giờ lại được bạn khéo léo dời xuống đặt trên ngực anh, bờ môi xinh vẫn áp trên môi anh.

- Hmm.. hôm nay nể tình em mệt nên anh không truy tội, không thì em không xong với anh đâu.

- G-gì cơ..?

Khuôn mặt si tình của Changbin bỗng dưng như chuyển sang chế độ săn mồi, nghiêm túc lạ thường làm bạn có chút bối rối.. ý anh là gì đây chứ. Bạn ngượng ngùng, sự lo lắng khẽ gợi trên gương mặt đẹp.

Changbin đang vờ như nghiêm túc lại quay về ban đầu, anh nhìn bạn rồi lại cười khúc khích như vừa thành công trêu được bạn.

- Anh đùa thôi mà...sao em căng vậy?

- Gì thế này! Dám trêu em cơ!

Bạn cùng Changbin lại cười đùa với nhau, bạn giận dỗi chút đánh nhẹ lên vai anh.

...

Changbin đứng ở gần bếp chuẩn bị một chút bỏng ngô để cả hai cùng xem phim với nhau, anh quay sang để biết chắc là bạn vẫn chưa ngủ gục, thường thì vào những lúc quan trọng bạn thường hay ngủ quên lắm, bỏ lại anh phụng phịu đáng thương không thôi vì cả hai lúc trước ít khi được ở gần nhau cơ mà, lúc ở cạnh nhau thì bạn lại mệt mỏi vì công việc mà ngủ sớm để anh ngồi bơ vơ một mình.

Đã kiểm tra xong là bạn chưa ngủ quên, Changbin lại hướng ánh nhìn vào chiếc hộp nhỏ đựng mật ong trong góc bếp mà quay lưng nói vọng ra với bạn. Anh đi công tác đã quyết định mua về cho bạn để bồi bổ sức khỏe vì anh biết được mật ong cũng có nhiều công dụng tốt khác trong mùa đông sắp tới, tiết trời trở lạnh thế này. Đúng là yêu vào thì học được cẩm nang nuôi người yêu mà.

- __ à! Anh có mua mật ong để trong bếp này, tối trước khi đi ngủ em nhớ thoa môi bằng mật ong để môi không bị khô nhé!

- Dạ!

- Sáng dậy sớm đi làm có bận thì cũng phải ăn sáng đầy đủ, em có thể pha chanh nóng để uống với mật ong đó! Em nhớ ăn uống đầy đủ nha!

- Dạ...

Nghe thấy tiếng đáp lại của bạn dần nhỏ giọng xuống là Changbin biết bạn lại buồn rồi, nhưng không trách bạn được chỉ trách tính chất công việc nên cả hai không được gặp nhau thường xuyên.

Bạn vẫn ngồi đó trên sofa chỉ là ỉu xìu cúi gầm mặt xuống, tâm trạng bỗng dưng tuột dốc không phanh. Bạn biết như vậy có lẽ hơi ích kỉ, bạn cũng thông cảm cho công việc của anh như cách mà anh thấu hiểu cho công việc của bạn vậy nhưng nghĩ đến việc lại xa nhau sau một khoảng thời gian dài cả hai được ở cùng nhau thế này thật sự khá tệ.

Khẽ đặt hộp bỏng ngô xuống bàn, Changbin vươn cánh tay xoa lấy mái tóc bồng bềnh của bạn một cách an ủi. Bạn không đáp lại chỉ đợi lúc anh ngồi xuống bên cạnh thì vòng tay đặt trên eo anh, tựa đầu lên bờ vai rộng của Changbin, rúc cả cơ thể sát vào anh như thể xa một chút là anh lại chạy đi mất vậy. Changbin thấy bạn như vậy cũng không nói gì nhiều, chỉ nhẹ nở nụ cười xoa dịu trái tim nhỏ rồi khẽ gục mái đầu anh lên tóc bạn, hai cơ thể cứ thế chạm vào nhau thật dịu dàng. Khoảnh khắc này khiến tâm trạng __ đỡ đi phần nào nặng nề khiến bạn chỉ còn muốn thời gian như dừng lại, thôi thì tận hưởng được khi nào thì hay khi đó.

Không nói với nhau lời nào cả hai cứ thế mà tận hưởng khoảng thời gian xem phim cùng nhau, chốc chốc hai cơ thể lại khẽ đung đưa qua lại.

...

Ngồi một lúc lâu làm bạn có hơi uể oải nên cả hai đã quyết định nằm xuống, trên chiếc ghế dài êm ái bạn nằm phía trước áp ngay sau tấm lưng nhỏ là Changbin, tay anh đặt trên eo nhỏ khẽ rục rịch khi bạn vươn tay lấy vài miếng bỏng ngô thơm ngậy mùi bơ đưa lên miệng Changbin, ngắm nhìn anh ngoan ngoãn nhai hết trong khi vẫn chăm chú vào bộ phim lãng mạn đang chiếu. Tâm trạng buồn rầu của bạn cũng giảm bớt.

Ở khoảng cách hai khuôn mặt đang rất gần nhau thế này lại trông thấy hai bờ má mịn của Changbin phồng lên khi anh nhồm nhoàm cố nhai nuốt hết mớ bỏng ngô bạn đút vẻ rất đáng yêu. Điều đó làm bạn không kìm được mà khẽ luồn cánh tay nhỏ qua khoảng cách hẹp giữa cả hai rồi đáp xuống bằng một cái chọt khẽ lên cặp má phúng phính của anh. Ngay lập tức đáy mắt đen láy đang bắt giữ ánh sáng trên màn hình tivi đã thay bằng hình ảnh phản chiếu của bạn.

- Sao thế? Muốn phá anh à-

.. chụt...

Cái chạm nhẹ trêu chọc bờ môi chúm chím của Changbin, hai tay bạn không biết từ khi nào đặt trên bờ má phúng phính ấy, ánh mắt anh tựa ngưng đọng lại tập trung lên cô gái nhỏ nằm trong lòng mình. Trong bóng tối, từ ánh sáng xanh trên tivi hắt lên hình bóng cả hai. Cái chạm môi nghịch ngợm của bạn đã đổi lại cho việc Changbin đặt nhẹ tay lên gáy bạn, đẩy cả cơ thể nhỏ tựa vào thành ghế êm ái.

Ngả lưng lên đệm ghế, tận hưởng cái chạm môi dịu dàng từ bờ môi phất sắc đỏ hồng của anh. Cái xúc cảm đầu môi khẽ hiện hữu khi bờ môi anh áp lên môi mình, tay bạn từ tốn đáp trên vai anh khi cằm thon khẽ nhếch lên để đón nhận xúc cảm động chạm mềm mại. Changbin nghiêng nhẹ mái đầu để tiếp cận làn môi đẹp một lần nữa, hôn chạm một lần là không thể đủ với sự thương nhớ anh dành cho bạn những ngày dài trôi qua.

Sự đụng chạm nhẹ vừa dứt hai mắt lại đắm đuối nhìn nhau, cái si tình trong đáy mắt lại lăn tăn gợn lên che đi bóng sáng của đôi mắt. Ánh nhìn mê muội mơ màng hướng đến phản chiếu hình bóng nhau trong sắc mắt đen láy. Không mất quá nhiều thời gian Changbin vươn tay đỡ lấy má hồng lại không chần chừ để bờ môi đỏ xấn tới áp vào nhau. Anh thuần thục hôn lấy hôn để, ngoặm lấy mép môi trên mà ngấu nghiến. Thanh âm chộp chẹp nơi đầu lưỡi khi môi chạm môi khẽ vang lên như át cả âm thanh từ chiếc tivi với những hình ảnh không ngừng chuyển động.

Áp lên rồi lại rời ra, đôi môi anh cứ thế tìm đến bạn mà thỏa mãn, nhưng dường như bấy nhiêu đó chưa là gì với Changbin. Anh không muốn dừng ngay khoảnh khắc ngắn ngủi này, anh chỉ muốn trao bạn thêm nhiều nụ hôn nữa.

Khoảnh khắc ngắn ngủi sớm kết thúc bằng nụ cười khẽ bật ra khi bạn nhìn anh rơi vào cơn đắm tình chỉ vì một xúc cảm động chạm nhẹ nhàng như thế. Đáp lại nụ cười nhỏ của nàng thơ Changbin bỗng chốc thấy ngượng ngùng như con gái tuổi đôi mươi, anh chỉ biết hé nhẹ môi mà cười đáp lại bạn khi mắt anh khẽ lay động quay đi hướng khác để che đi sợi tơ hồng vương vấn trên bờ má anh.

Song Changbin lại nằm xuống bên cạnh bạn khi bạn cảm thấy đã chớm mệt mà rúc người vào lòng anh, vòng tay qua cổ anh khẽ khép mi cảm nhận cánh tay lớn của anh vòng qua đặt trên lưng mình, xoa nhẹ từng hồi vỗ về sớm muộn cũng đưa bạn đi vào giấc mộng đẹp.

- Hmm... __? Em ngủ rồi sao..

Dừng lại động tác tay trên tấm lưng nhỏ, Changbin khẽ rục rịch cơ thể ngồi dậy tắt tivi lại vòng tay xuống dịu dàng vuốt ve mái tóc đẹp. Trong bóng tối bao trùm gian phòng nhỏ, không một tia sáng nào được bắt lấy nơi đôi mắt chỉ chan chứa yêu thương dịu dàng và nuông chiều đang hướng xuống bạn, một chú mèo nhỏ say ngủ trong lồng ngực anh. Đáy mắt Changbin lại khẽ xao động khi bạn rục rịch trở mình trong cơn mê ngủ. Tuy bóng tối đã làm mờ phần nào hình ảnh anh nhìn thấy được, chỉ có riêng khuôn mặt bạn là khiến anh xao xuyến ngắm nghía không thôi.

Mãi một lúc chống cằm ngồi nhìn bạn ngủ trời đã muộn, anh còn muốn ngắm bạn thêm tí nữa cơ nhưng anh không để bạn nằm lạnh lẽo ngoài đi văng được. Nghĩ là làm Changbin bế bạn trên tay đi về phía phòng ngủ rồi từ tốn để bạn nằm xuống giường, kéo chăn đắp và kê gối cao đầu cho bạn dễ thở hơn, anh dịu dàng vén gọn những lọn tóc dài hướng lên trên để bạn nằm thoải mái hơn, anh vươn tay giật dây chiếc đèn ngủ song cũng nằm xuống cạnh bên bạn.

Changbin đặt cánh tay lớn vòng qua hông bạn rồi dùng sức kéo bạn lại gần hơn khi anh khẽ khàng vẽ lên nụ hôn nhỏ trên vầng trán bạn, sau nụ hôn chúc ngủ ngon chỉ còn lại khóe miệng đẹp khẽ cong lên.

- Ngủ thật ngon và thức dậy với tâm trạng vui vẻ nha, __.

Chất giọng anh thì thào từng lời ngọt ngào phả vào mang tai nóng ran, bạn nằm gọn trong lồng ngực anh, trong cơn say ngủ bàn tay nhỏ lại theo thói quen lần mò vào khoảng trống nhỏ giữa hai cơ thể, rúc lại nằm gọn trước ngực cả hai sau khi nó khẽ vươn ra đặt trên mặt Changbin để đổi lấy nụ cười trước cái hành động trở người tinh nghịch của bạn. Cứ thế trong màn đêm yên ắng chỉ còn lu mờ dịu lại ánh đèn ngủ vàng hoe, Changbin khép mắt trên hông bạn vẫn có cánh tay rắn chắc đặt lên. Đã lâu rồi đêm đó bạn mới có một giấc ngủ ngon và trọn vẹn đến thế.

⋆𐙚。⋆𖦹. ౨ৎ - Bonus.

Qua một giấc mộng dài vừa đủ để nạp lại năng lượng cho cơ thể uể oải ngày hôm trước của bạn. Nhích nhẹ mí mắt lên để nhìn thấy người đêm qua ở cùng bạn đã không còn nằm ở đó nữa. Bạn đưa tay ra chạm vào ga giường thì cảm nhận vẫn còn vươn lại chút hơi ấm cơ thể. Lật đật tung chăn ra mà ngồi thẳng dậy, lại đưa mắt nhìn quanh, cảm giác bị bỏ lại làm bạn hụt hẫng mà đứng dậy bước khỏi phòng. Đưa tay lên vén nhẹ mái tóc rối loạn mất trật tự, mí mắt nhíu lại vì căng thẳng sau suy nghĩ lại rơi vào cô đơn khi Changbin rời đi mở to nhìn về phía người con trai cao lớn đang đứng nơi gian bếp.

Changbin vẫn còn ở lại với bạn, ngay trong nhà bạn anh vẫn đứng đó chưa hề rời đi đâu cả. Changbin đứng trước bàn ăn trong bếp, đưa tay cầm lấy cốc sinh tố dâu mình vừa rót ra khỏi máy xay sinh tố mà nhấp một ngụm, cảm nhận vị chua ngọt tan trên đầu lưỡi, anh gật gù tận hưởng, mái đầu khẽ quay sang thì thấy bạn đang đứng tần ngần ở đó với đôi mắt sóng sánh nhìn anh. Cầm lấy trái dâu tròn trĩnh, anh cắn một miếng khi quay sang nhìn bạn, một nụ cười đáp trên môi khi anh nhìn thấy bạn.

- __, em dậy rồi sao? Anh đang định đánh thức em.

Bạn ngưng đọng suy nghĩ của mình trong vài giây khi vẻ căng thẳng trên khuôn mặt dần dãn ra. Bạn nhấc chân tiến về phía anh không nói không rằng mà đi ra phía sau, vòng cánh tay thon nhỏ ôm lấy eo anh rồi gục đầu dụi dụi mái tóc rối làm cho Changbin cảm thấy hơi nhột mà rục rịch cơ thể cùng khóe môi đang nhẹ cong lên.

- Hmm.. Em sao thế? Không khỏe chỗ nào sao?

Tay anh cầm lên một quả dâu đỏ ra khỏi hộp đưa đến trước mặt bạn. Quả dâu đỏ tròn trĩnh được chăm sóc kĩ càng, màu sắc đỏ đều và hình dáng làm bạn rất ưng mắt.

- Em muốn ăn dâu không? Ngon lắm! Đây là loại ngon nhất anh từng được ăn-

Cánh tay bạn vòng quanh cơ thể cao lớn của anh lại siết chặt thêm, bạn lại có suy nghĩ bông đùa rằng thả ra là Changbin lại chạy đi mất. Đẩy bàn tay đang cầm trái dâu trên đó của anh vào trong, cánh tay bạn vừa thả lỏng giờ lại siết chặt thêm, bạn khẽ lắc đầu rồi lại dùi mặt vào lưng anh.

Hành động đột ngột của bạn làm Changbin có chút bất ngờ mà mở to hai mắt tò mò lia đi xung quanh, đôi môi mấp mấy chu ra cố nói gì đó, cơ thể khẽ bị xê dịch khi bị bạn dựa lên. Đưa tay xuống xoa dịu an ủi cánh tay đang ôm chầm lấy mình, Changbin hiểu bạn đang nghĩ gì nên mới hành động kì lạ, nửa lo lắng nửa lại trông thấy bạn rất đáng yêu khi bám dính người anh đến thế.

- Sao thế? Em gặp ác mộng à?

- ...

Bạn vẫn không đáp lại anh, cánh tay ôm anh chỉ càng siết chặt hơn khi anh hỏi, bạn thật sự tựa đầu lên người anh như cái gối ôm lớn rồi.

- Em còn mệt không?

Nghe Changbin hỏi, bạn khẽ nghiêng đầu suy nghĩ. Anh ấy hỏi như vậy, nếu bạn trả lời là đã khỏe thì có phải anh lại đi xa bạn hay không. Nghĩ là vậy, bạn chỉ muốn được ở gần anh thôi nên cố bịa ra lý do.

- Không..À còn.. Em còn thấy mệt nhiều lắm!!

Dứt lời bạn lại cố tỏ vẻ mệt mỏi uể oải mà tiếp tục tựa lên lưng anh. Changbin nghe bạn đáp thì biết là bạn nói đùa, anh gỡ tay bạn ra rồi quay sang nhìn bạn, đôi mắt đen khẽ nhíu lại vờ vẻ ngờ vực để trêu chọc bạn song lại để lộ ra nụ cười dịu dàng khi anh thấy bạn lại đưa mắt chạy loạn xạ xung quanh. Changbin đút dâu cho bạn, ngay khi bạn cắn một miếng nhỏ lại mỉm cười xuề xòa nhìn thẳng xuống đáy mắt anh.

- Giờ em còn nói dối nữa.

Changbin bông đùa vài câu khi anh cười khúc khích, đút bạn ăn hết quả dâu lớn rồi choàng tay mà ôm chầm bạn vào lòng. Buổi sáng hạnh phúc của bạn chỉ đơn giản thế này là đã trọn vẹn lắm rồi, từ lâu chỉ còn mình anh đưa tay hay đứng về phía bạn nên những lúc xa anh đều làm bạn rầu rĩ đến phát khóc.. nhưng không sao nữa rồi, anh vẫn sẽ luôn ở ngay đây, bên cạnh bạn nên anh mong bạn chỉ cần nở nụ cười mỗi khi hai người nhìn thấy nhau là đã đủ.

...

Changbin đưa bạn đến chỗ làm lúc sáng. Giờ bạn đang loay hoay ngồi trong phòng nghỉ trưa với hộp cơm anh làm cho mình.

Hộp cơm trưa ấm nóng được anh dán một tờ ghi chú màu hồng ở trên.

"Nếu thương anh thì phải ăn thật nhiều và ngon miệng đó! Buổi trưa vui vẻ, tối về nhớ ăn ít thôi! Yêu em." _Binnie.

Binnie đáng yêu này. Changbin lại dở trò đáng yêu xem trái tim nhỏ của bạn làm sao chịu nổi. Môi nhỏ không nhịn được mà bật cười khi bạn nghe được những tiếng bàn tán chọc ghẹo nửa ngưỡng mộ nửa ghen tí của mấy chị trợ lí làm cùng phòng.

- Ehh.. Ước gì có được anh người yêu tâm lí như em đấy, __!

- __ là phúc ba đời rồi!!

- Mấy chị đừng chọc em nữa mà, rồi mấy chị cũng sẽ có thôi, hihi.

- Có người yêu như em chắc chị tới nóc kịch trần quáa!!

Bàn tán chuyện tình trường với mấy chị một hồi bạn cũng cắm cúi ăn thật ngon với hộp cơm chứa đầy ắp tình yêu của Changbin. Mấy chị có nói gì nữa bạn chỉ còn biết che miệng cười ngại ngùng đáp lại. Mà thật, gặp được người tốt như Changbin quả là phúc bạn tu ba kiếp.

...

Thật sự là rất hoảng vì đang viết gần đến hồi kết là bị mất một nửa draft nên việc đó đã dẫn đến chuyện tui đã có ý định lược luôn cảnh hôn nhưng trong cái xui ló cái may nên tui cho ra lò thêm phần bonus và sau bao nỗ lực còn sót lại tui đã gầy dựng lại cảnh hôn.

Cảnh hôn ấy tui chưa viết bao giờ nên có thể hơi "điên" mấy bạn thông cảm cho tui ha.

Thề là cái phần giấy note cơm trưa là tui đã đắn đo suy nghĩ là thêm chữ "yêu" vào có bị sến quá không ấy. Và giữa muôn vàn câu chúc tui tìm ra thì có mấy cái cũng hay cũng hợp nhưng mà chỉ được chọn một thôi nên tui hơi tiếc=")).

Đọc cho dui nha🥺.

"Để cuộc sống bớt hối hả, em hãy ngừng tay và thưởng thức bữa trưa thật ngon lành nha! Chúc em buổi trưa vui vẻ."

"Giờ ăn tới rồi, nghỉ trưa mất rồi. Chúc em có những giây phút nghỉ ngơi sau giờ làm việc căng thẳng. Ngon miệng nhé!"

"Kẻ thù của bữa tối là quên không ăn. Nếu trưa không ăn tối sẽ ăn nhiều và béo lên là chuyện dễ hiểu lắm đó. Chúc em bữa trưa ngon miệng!"

Công nhận tui viết dài dòng lê thê thiệt nhưng mà cho mấy bạn vui.
Cảm ơn vì đã đọc tới đây nha
Tui trân trọng điều đó lắm đó! Have a good day ✨🧀

Bfff, sheesh bây giờ nghe nhạc wattpad cũng qc nữa=)))))) aisss

℘ꫀׁׅܻ݊ɑׁׅ݊ꪀ݊ꪀ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com