TruyenHHH.com

⋆˚࿔ 𝑫𝒂𝒃𝒊𝑯𝒂𝒘𝒌𝒔/𝘼𝘽𝙊 𝔗𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 𝔄́𝔦 𝔗𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 𝔖𝔞́𝔱 𝜗𝜚˚⋆⑅˚₊ ᯓ ᡣ𐭩

⋆.˚✮ 8 ✮˚.⋆

quytmongmo





⋆ ₊⊹_⭑ ๋࣭ 𝓱𝓮𝓻𝓸, 𝔂𝓸𝓾 𝓪𝓻𝓮
𝓶𝔂 𝓸𝓶𝓮𝓰𝓪 𝓷𝓸𝔀 ♡ ⭑_⊹₊ ⋆



"Đúng như tao dự đoán nhỉ?..."

Cảnh tượng trước mắt gã đúng thực là rất đẹp, dường như không có điều gì trên thế gian này có thể sánh nổi.

Lớ ngớ rước bạn đời về tay là có thật luôn kìa bây ơi.

Người anh hùng rưng rưng, trừng mắt nhìn gã Alpha - kẻ vừa rồi đã đánh dấu mình.

Sau gáy anh là dấu răng nổi bật, khó có thể dùng phấn phủ che giấu nổi.

"Mày... Thằng chó! Đê tiện..."

Hawks chửi rủa, nghĩ ra được từ nào là từ ngữ ấy đã ngay lập tức bật ra khỏi khuôn miệng, hòa cùng những tiếng nức nở.

Đạt được mục đích một cách thành công mĩ mãn, gã đàn ông thả tay đối phương ra và lùi lại.

Không còn cái kiềm chặt chẽ của gã nữa, anh như mất hết sức lực mà đổ rạp xuống sàn nhà chất gỗ gụ.

Đi kèm với ánh mắt đục ngầu, gián điệp hai mang ý thức được bản thân nên tránh xa tên điên này ra càng xa càng tốt nên cố gượng dậy và tự lùi ra sau.

Tới khi giữ được một khoảng cách tối thiểu với gã ta rồi, Omega mới dùng một tay để ôm gáy bản thân mình như một bản năng. Tự lừa dối rằng đây chỉ là mơ thôi.

Nhưng sự thật thì luôn tàn nhẫn.

Sắc vàng u tối lia được vết cắn sâu ở mu bàn tay bên kia, cùng với cảm nhận được sự ướt át phía sau gáy do máu mà ra.

Sự việc xuất hiện chỉ mới đây thôi.

Đúng hơn thì, Omega này đã mất đi sự tự do rồi.

Và giờ đã có thêm một sự kiện mới, là có một mối liên kết khác, với một Alpha khác.

Chú chim nhỏ tội nghiệp nhìn gã tội phạm với ánh mắt không thể tin được, cũng bởi dòng suy nghĩ rối bời trong đầu.

Một dòng suy nghĩ chợt xuất hiện và cắt ngang những suy nghĩ khác của anh, rằng...

Bản thân anh bị lừa rồi. Bị cho vào tròng thật rồi.

Vốn dĩ ban đầu gã tới đây chẳng phải để làm hoà như gã nói đâu.

Mà đến với mục đích khác.

Gã ủ mưu đánh dấu anh, muốn... làm tình với anh như những Alpha đơn thuần khác.

Nghĩ vậy, bản thân bất giác cảm thấy sợ hãi.

Cả người run lẩy bẩy, anh tự mình lùi lại ra sau, miệng lẩm bẩm.

"Chó đẻ... Mày lừa bố mày."

Người anh hùng thu người lại vào góc tường, đưa mắt nhìn kẻ trai với ánh nhìn đầy thù địch cùng với nỗi căm hận không biết để đâu cho hết.

Chàng ấy đã bị một con quái thú đánh dấu rồi, đối phương còn là một tên tội phạm nữa chứ.

Nếu vậy thì sau này, thực sự chỉ có gã mới có thể thỏa mãn anh thôi sao?

Chưa tính đến chuyện đó, có mối liên kết với một tên tội phạm là điều anh chưa từng nghĩ đến.

Những anh hùng khác sẽ nghĩ gì về anh đây?

Rằng một anh hùng, lại nằm rên rỉ dưới thân một gã tội phạm đã thẳng tay giết chết cả chục người?

Ai mà tin được lời anh lúc ấy cơ chứ?

Sau này anh sẽ sống như thế nào với vết nhơ lớn thế này đây?

Anh không thể nào nhớ nổi bản thân đã bị giam trong bao nhiêu chiếc lồng nữa.

Chỉ biết rất rõ ràng, rằng lần này, vào đêm nay, người anh hùng chuyên nghiệp này lại có thêm một chiếc lồng mới.

Là một mối liên kết với một gã Alpha đê tiện, một tên sát nhân giết người không gớm tay.

Chó đẻ thật, làm sao đây?

Lẽ ra ngay từ khi gặp gã vào ngày anh biết được bản thân mình là gì, anh nên... nên cho gã im miệng luôn từ hôm đấy cho xong rồi.

Nếu như anh làm vậy, sẽ không bị kết cục như này hôm nay.

Hưởng thụ sự hạnh phúc và giả tạo gã trao cho trong chốc lát rồi bị đâm một nhát đớn đau như này.

Có đáng không hả, cái con người khốn khổ thiếu thốn sự yêu thương?

Còn điều nữa, là anh, anh chưa hề có bất cứ tình cảm nào với tên Alpha này, cũng như chưa tìm được bạn đời của bản thân dù anh không có nhu cầu.

Sẽ sao đây? Nếu vô tình anh tìm được?

Làm sao anh có thể kết nối với người đó nữa?

"Cút mẹ đi, đừng xuất hiện trước mặt tao thêm một lần nào nữa!"

Chicken Hero chỉ thẳng tay vào mặt gã, gần như gào lên cùng với đôi mắt đục ngầu vì tức giận.

"Mày nói chuyện với Alpha của mày như thế sao, hạng hai?"

Con mèo mất nết hài lòng, đứng trước mặt chim non tiếp tục cười cợt, trêu đùa trên sự đau khổ của người kia.

"Cút. Tao sẽ không bao giờ công nhận mày là Alpha của tao!"

Anh nhăn mày, cau có vì phẫn nộ.

Mùi hương ngọt ngào giờ đây lại thay đổi, không còn dễ chịu mang cảm giác khoan khoái nữa.

Chẳng một ai có thể tỏa ra mùi hương như vậy nếu rơi vào trường hợp giống anh.

Thay vào đó, nó trở nên vô cùng tức giận, oán hận, trách móc.

Hơn thế nữa lại lên lỏi một chút... lo sợ?

Đúng vậy.

Anh sợ gã.

Sợ cái tên Alpha trước mặt anh.

Bởi gã đã đánh dấu anh và giờ đây anh thuộc về gã, trên mối quan hệ Alpha - Omega này.

"Không quan trọng. Dù sao thì... Có muốn thân thiết hơn một chút nữa không?"

Gã ta cười nhởn nhơ trông rất ghét.

Để xem người anh hùng kia có thể cứng miệng đến bao giờ nữa đây?

<⋆⁺₊⋆😏🦵⋆⁺₊⋆>


Dabi tiến lại gần, mặc kệ sự phản kháng của người kia rồi cúi người xuống.

"Cứng miệng nữa đi, Hạng hai?"

Gã tội phạm nắm lấy cổ chân anh, kéo lại giữa căn phòng.

Bởi gã thấy những chỗ càng rộng rãi sẽ càng thích hợp hơn, chỉ vậy thôi.

Một tay giữ chặt cổ chân, còn tay kia từ từ cởi một chiếc cúc áo tiếp theo từ áo ngủ nữa.

Gã trai cười giễu nhìn thành quả gã sắp được chiêm ngưỡng từ Omega.

Một Omega ngon lành, xinh đẹp, lại còn là anh hùng Hạng Hai cao ngạo.

Để xem đêm nay, gã sẽ chà đạp con người này nhiều đến thế nào.

Khiến cho người chỉ nằm dưới thân gã, chỉ biết rên rỉ và khóc lóc vì gã không ngừng.

"Sớm thôi, anh hùng. Mày sẽ thuộc về tao. Từ thể xác cho tới linh hồn."

Dabi cười cợt nhả.

"Chắc mày cũng chẳng ngại nếu làm ở sàn nhà đâu nhỉ?"

Nói xong, còn đưa tay trượt nhẹ xuống đũng quần anh, máu ham muốn chiếm hữu thể xác nổi lên.

Gã ta điên rồi.

Gã ta đang muốn cưỡng hiếp anh đấy!

"Mày dừng lại đi, đừng có đi quá giới hạn một lần nữa..."

Hawks giằng co với gã, cố gắng rụt cổ chân lại trong vô vọng dù biết rõ bản thân chẳng thể thoát khỏi bàn tay của người kia.

Một Omega sẽ rất yếu đuối trước mặt Alpha mà, mãi mãi chẳng thể thay đổi điều đã ám ảnh anh từ ban đầu đến giờ.

"Tao chẳng biết giới hạn là ở đâu cả, có giỏi thì nói cho tao biết xem, anh hùng?"

Gã đưa mặt lại gần anh.

Sắc xanh sâu thẳm hơn đáy đại dương khó mà giấu được tia vui sướng khi tóm gọn được con mồi.

Nước mắt lại một lần nữa chảy ra từ hốc mắt trước đó đã từng khô.

"Tao xin mày, tội phạm."

Hawks nức nở.

"Nói tao cầu xin mày cũng được, tao không chối. Nhưng mày không thể đối xử với tao như vậy được, tao..."

Đôi mắt uất hận nhìn thẳng vào gã, với sự hận thù thấu xương, No.2 hét lên.

"... Trước giờ, tao chưa từng có tình cảm với mày. Chưa bao giờ có!"

"Vậy thì đã sao nào? Mày nghĩ bao nhiêu Omega đã bị ép phải làm và mang thai con của một Alpha mà chẳng có chút tình cảm nào rồi?"

Gã nắm chặt lấy chân anh, rồi bắt đầu ngồi xuống một cách chậm rãi.

Dabi nghe xong lời đối phương nói thì thực sự rất đớn đấy, nhưng biết sao được?

Bây giờ trong mắt gã ta thì việc quan trọng nhất hiện hữu trong não chính là hành sự mà thôi.

Hawks rụt chân lại, dùng chút sức lực ít ỏi còn lại để đạp vào bụng tên tồi rồi oan ức gào lên.

"Đừng so sánh tao với những Omega khác!"

Người anh hùng không hề muốn đối mặt với sự thật tàn khốc này.

Anh muốn quên đi việc bản thân hiện tại chỉ như một Omega yếu đuối đúng nghĩa, nằm dưới thân Alpha như một món đồ chơi cho kẻ kia thỏa mãn thú tính trong người.

Hơn nữa, anh còn có sự nghiệp, còn có trách nhiệm và gánh nặng trên đôi vai cùng đôi cánh này.

Anh... anh không thể có thai được!

Đặc biệt là với một gã tội phạm lại càng không thể.

"Mày không muốn so sánh? Được. Tao sẽ đối xử với mày khác hẳn những Omega khác mà chỉ một mình mày được hưởng."

Gã tội phạm tâm trạng cũng chẳng khá khẩm hơn là bao khi bị người đẹp đạp vào bụng một cái như vậy.

Dù không đau, nhưng nó cũng chứng minh việc người anh hùng kia không hề có chút tình ái gì dành cho gã.

Sự tức giận tới mức quá tải, gã ngay lập tức trút giận lên đối phương.

Không báo trước điều gì, và cũng nhanh sau đó thôi, bông Hướng Nhật Quỳ không kiềm được mà hét lên một tiếng đầy đau đớn.

Gã Alpha, gã ta làm trật khớp cổ chân của anh rồi.

Tuyệt vời.

Bây giờ thì gã chính thức trở thành tên điên thật rồi.

Một thằng điên đủ tư cách điên, chẳng kém cạnh một tên điên chính hiệu thông thường một tí gì: cũng đê tiện, cũng tàn nhẫn, cũng máu lạnh.

Ôi, khủng khiếp quá!...

Kinh hãi quá!... Tan nát quá!... Ghê rợn quá!... Mất vía quá!...

Kể chi tiết ra thì chết mất, thì đau, thì cứng cả quai hàm, thì đau mắt cá chân mất!

Ngoài sức tưởng tượng, ngoài vòng pháp luật, ngoài đạo đức, ngoài vùng phủ sóng, ngoài trí tưởng tượng.

Thấy tin chấn động chưa?

Tin sét đánh luôn, tin nổ trời đây.



*ੈ✩·₊ᯓ (/❛o❛\) ᯓ*ੈ✩·₊˚








.☘︎ ݁˖





Chap thuộc sở hữu của @quytmongmo và MinhHaj

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com