TruyenHHH.com

Slug

Tan học, Jimin vừa về đến nhà là nhận được cuộc điện thoại của Hoseok:
- Alô! Minie à!
- Sao thế hyung? Em nghe nè!
- Anh có công việc phải rời đi mấy ngày nên em không cần đi làm nhé!
- Vậy sao hyung? Có việc quan trọng lắm à?
- Ừa một chút! Em ở nhà ngoan nhé!
- Vâng ạ! Hyung đi cẩn thận!
Nói rồi Hoseok cúp máy, cậu lo lắng không biết có việc gì không mà hyung ấy phải đi gấp như vậy. Cậu đâu biết họ đang chuẩn bị một bất ngờ cho cậu chứ. Jimin ăn uống xong rồi ngã lưng lên giường chuẩn bị ngủ thì nhớ đến Taehyung. Cậu vội nhắn tin cho anh:
- Tae à! Cậu khoẻ hơn chưa?
Thấy lâu quá mà Taehyung chưa trả lời, cậu lại nhắn thêm tin nữa:
- Cậu đang ngủ hả Tae?
Nằm chờ hoài mà anh vẫn chưa trả lời, cậu ngủ lúc nào không hay. Đến chiều, cậu tỉnh dậy vội mở điện thoại lên xem nhưng vẫn không có tin nhắn nào. Cậu ủ rũ lấy đồ đi tắm. Cậu quyết định tắm xong mà Taehyung không trả lời thì cậu sẽ gọi cho anh. Quả nhiên, anh vẫn chưa trả lời, cậu bấm gọi mà lòng hồi hộp, lo lắng:
- Sao không bắt máy chứ!
Kết thúc những tiếng bíp cậu dập máy gọi thêm vài cuộc nữa vẫn không ai trả lời. Cậu sốt ruột gọi cho Suga. Thật may có người bắt máy.... ủa mà khoang... Không phải:
- Tôi là Suga đây! Hiện tại tôi không thể trả lời cuộc gọi của bạn. Vui lòng để lại lời nhắn sau tiếng bíp!
Gì vậy chứ? Sao không ai nghe máy của mình. Cậu nhấn gọi Jin hyung thử xem. Lần này thì có người trả lời thật:
- Alô? Minie à có chuyện gì thế em? Anh đang có tiết dạy ở trường!
- À vậy à! Dạ không có gì đâu anh! Anh dạy đi! Em cúp máy đây ạ. Tạm biệt anh
Nói rồi ủ rũ cúp máy, lòng cậu bây giờ cứ như lửa đốt vậy. Sao tự nhiên Taehyung lại mất tích chứ cả Suga cũng vậy. Không lẽ nào... Trong đầu cậu bây giờ vẽ ra biết bao nhiêu kịch bản nào Taehyung lúc sáng về ngất xĩu gây tại nạn rồi bị thương, Suga thì phải lo cho cậu ấy nên không trả lời máy... vân vân và mây mây. Thiết nghĩ cậu có thể là một nhà văn cũng hợp lắm chứ:
- Không phải! Chắc chắn không phải. Nếu vậy thì Jin hyung không thể bình tĩnh mà dạy được
Cậu vỗ hai bên má mình đến đỏ ửng cả lên để trấn an mình là không có gì xảy ra đâu. Cậu cố gắng ăn xong bữa ăn rồi ngồi đọc sách nhưng không thể nào tập trung được. Cậu lại lấy điện thoại nhắn tin cho Taehyung:
- Tae à! Cậu có sao không? Trả lời tớ đi mà!
- Tae à tớ lo lắm cậu trả lời tớ đi.
Nhưng đợi mãi vẫn không thấy hồi âm cậu lại ngã lưng lên giường chán nản. Cậu lại viết ra biết bao kịch bản kinh dị nữa rồi. Haizz thấy cậu lo lắng đến tội nghiệp. Cái người bên kia cũng lo lắm chứ nhưng mà kế hoạch là vậy không thể để sai sót được nên hứa với lòng sau khi hoàn thành kế hoạch sẽ liền xin lỗi cậu. Còn cậu, cứ thế thức đến nỗi không thể thức nổi nữa rồi thiếp đi.
Đang say giấc thì bỗng chuông cửa reo lên, cậu nhìn đồng hồ mắng thầm trong bụng:
- Gì vậy chứ? Mới có 5 giờ ai mà đến giờ này chứ!
Cậu đi loạng choạng đến mở cửa. Nhưng cửa vừa mở ra thì.... một đám người bịt mặt lấy khăn bịt miệng cậu lại. Cậu vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi họ. Rồi cậu thấy đầu óc quay cuồng, cậu chỉ nhớ mình được đưa lên một chiếc xe du lịch rồi ngất đi không biết gì nữa.
Một người trong xe lên tiếng:
- Mình làm vậy có ác với cậu ấy quá không hyung?
Còn ai ở đây ngoài Taehyung chứ. Thấy Jimin như vậy cậu thấy xót lắm.
- Ậy! Không sao đâu! Chúng ta cũng muốn cậu ấy bất ngờ thôi
Jin lên tiếng Namjoon liền hùa theo:
- Đúng đúng! Chúng ta chỉ muốn em ấy bất ngờ thôi. Phải hy sinh vì sự nghiệp! Haha
Nghe Namjoon hùa theo Jin như vậy Hoseok liền cho anh một chỏ rồi nói:
- Sợ là em ấy biết sẽ giận chúng ta đó!
- Không có đâu! Jimin sẽ không giận đâu
Suga lên tiếng.  Jin hyung dặn dò:
- Còn chút nữa kế hoạch mới thành công. Mọi người đừng làm hỏng nha.
Mọi người quyết tâm rồi lên đường. Ủa... nhưng khoang... Lúc bàn kế hoạch đâu có Seokjin đâu.
Chuyện là Suga và Namjoon đã thoả thuận với nhau là cậu giúp hyung ấy cua Jin còn hyung ấy thì giúp mình cua Hoseok. Cả hai giúp đỡ hợp tác cùng phát triển. Ha ha. Vì thế cậu phải dụ dỗ Jin hyung tham gia chuyến đi này. Nói là dụ dỗ thì hơi lố, cậu chỉ cần nói là sinh nhật Jimin là anh đồng ý ngay. Ai mà không biết Jimin cũng là cục cưng của Seokjin chứ. Kế hoạch bắt cóc này cũng là của Jin nghĩ ra. Lúc đầu ai cũng phân vân không muốn thực hiện vì sợ Jimin giận nhưng cuối cùng nhờ tài thuyết phục của anh mọi người phải đồng ý.
Jimin tỉnh dậy thì cũng đã xế chiều, cậu thấy mình ngồi trên xe không có ai, xe thì đang dừng ở chỗ nào đó. Cậu cảm thấy sợ nhìn xung quanh kiếm gì đó có thể tự vệ được. Rồi nhẹ nhàng mở cửa xe bước xuống. Cậu đứng ngơ ngát nhìn ra xa:
- Biển! Là biển sao? Woa đẹp quá đi!
Nước biển trong xanh quá, những đợt sóng lăn tăng lên mặt biển. Không khí ở đây thật tốt, thật trong lành. Trước giờ cậu luôn ước ao được đi biển một lần, cậu xem trên TV, trên điện thoại thấy rất đẹp nhưng hai hyung của cậu rất bận cậu thì cũng phải đi học có khi nào rãnh đâu chứ. Hôm nay được thấy tận mắt, cậu cảm thấy chết cũng mãn nguyện rồi. Đang đứng ngây người ngắm biển. Thì bỗng... Đùng! Tiếng pháo nổ lên kim tuyến văng tung toé cậu từ từ mở mắt thì thấy mọi người. Taehyung cầm bánh kem đi tới còn lại thì vừa vỗ tay vừa hát:
- Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you
————————-****——————————-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com