TruyenHHH.com

Slug


Sáng hôm sau, Na Jaemin là người dậy trễ nhất. Cậu khá được thiên vị. Trong ký túc xá, Lee Jeno đảm nhiệm việc đánh thức các thành viên. Bởi vì chàng trai này hôm qua đã ăn đậu hũ môi của cậu nên cậu may mắn được ngủ thêm xíu nữa.

Park Jisung bị lôi dậy rời giường đi rửa mặt, sau cùng Lee Jeno mới mở chăn đánh thức Na Jaemin.

"Lạnh." Na Jaemin nhắm mắt vùi đầu ở cần cổ Lee Jeno, đôi môi khô khốc xẹt qua làn da ấm áp của hắn y như có thể chạm đến dòng máu nóng đang chảy.

Thực muốn cắn một cái.

Na Jaemin mới trở về từ đảo Guam, cả người ăn nắng một mảng lớn. Khí hậu ở đó ẩm ướt, mà nhiệt độ Hàn Quốc rõ ràng không đủ thân thiện với người sợ lạnh như cậu. Lee Jeno vẫn trắng như vậy, hắn không quan tâm quá nhiều đến chuyến đi của cậu, chỉ im lặng lắng nghe cậu nói, tay mải mê lướt điện thoại, cũng chẳng biết nghe được bao nhiêu từ. Na Jaemin dựa vào Lee Jeno đột nhiên nhớ lại chuyện này, đùng đùng bực dọc, quyết tâm chọc tức Lee Jeno, chẳng hạn như không rửa sạch mặt.

Na Jaemin bắt đầu chơi chiêu hành hạ tâm lý Lee Jeno, khi ra cửa dính sát hai nhân viên không mấy thân thiết.

Huang Renjun đứng đờ đẫn trước thang máy, suýt chút nữa giết chết Na Jaemin bởi tiến độ chậm chạp. May Lee Jeno ngăn kịp. Park Jisung thì ngáp ngắn ngáp dài, dụi dụi hai mắt, không quan tâm sự tình.

Na Jaemin đeo tai nghe, không buồn liếc nhìn Lee Jeno cũng không nói chuyện với bất cứ ai. Park Jisung rõ ràng vẫn buồn ngủ. Hắn thấy có gì khác thường giữa hai người anh này, chớp mắt nhìn các anh với ánh mắt khó hiểu.

Anh Jaemin không thèm nhìn hắn, lạnh lùng bước vào thang máy. Vào buổi sáng, tính cách của mọi người không được tốt lắm. Huang Rẹnun vẫn trong tình trạng điên máu dường như muốn đấm vào khuôn mặt xinh đẹp của Na Jaemin. Park Jisung có chút bất lực còn có chút phiền. Nhìn lên thấy anh Lee Jeno dáng vẻ như cũ đứng ở thang máy vui vẻ híp mắt cười.

Na Jaemin thậm chí tâm tình còn kém hơn.

Ba mươi giây sau, Jaemin đứng dưới lầu bị gió lạnh thổi buốt xương, Lee Jeno cùng ai làm gì bây giờ, cậu cũng không để tâm.

Da thịt tiếp xúc đêm hôm trước khiến Na Jaemin không mấy tỉnh táo. Lee Jeno rất thích âu yếm những người em. Từ trước đến nay không ngại tiếc rẻ thân thể tiếp xúc thân mật cùng mọi người.

Quả nhiên Jaemin thật sự không có chỗ nào đặc biệt trong lòng Lee Jeno, cậu không buồn tỏ vẻ bất mãn với hành động âu yếm cùng các em của Lee Jeno. Mà tiến tới làm nũng với Huang Renjun. Dù Huang Renjun thờ ơ xem cậu bày trò, nhưng hiển nhiên không hề tức giận. Ánh mắt Huang Renjun coi là lãnh đạm, đã sớm nhìn thấu tâm lý đằng sau hành vi làm lố của cậu. Với tính cách của Huang Renjun, họ khó có cơ hội trở thành bạn thân.

Thế là đủ. Trò đùa Na Jaemin thu lại. Cậu giả vờ vui vẻ ngồi nghịch điện thoại di động nghe nhạc. Bản thân khônh tránh khỏi rùng mình khi ánh mắt Lee Jeno đang chiếu thẳng vào cậu, cậu lại nhớ Lee Donghyuck nữa rồi.

Na Jaemin đoán mình thật giỏi diễn, chỉ ở trước mặt Lee Jeno mới phô ra nét tính cách thật.

Liệu bọn họ có thể cứ mãi ở cùng nhau. Na Jaemin tựa vào cửa sổ xe lạnh băng thầm nghĩ, nếu cậu và Lee Donghyuck có thể hoàn thành thành công khóa học " Tình yêu thầm kín".

Việc không có một khởi đầu tốt vào buổi sáng, thì tự nhiên nửa ngày còn lại tâm trạng cũng nặng nề theo.
Chẳng nói chẳng rằng Na Jaemin ngồi trên nền nhà cười ngây ngô. Còn Mark Lee hôm nay thanh thản đến lạ vì không phải chứng kiến Lee Donghyuck cùng Huang Renjun cãi nhau ì xèo.

Ai làm việc nấy. Sau khi xoa xoa đầu mềm của Zhong Chenle, Lee Jeno quay lại ngồi xuống nền nhà hỏi cậu một số câu hỏi thật ngu ngốc.

Giờ khắc này, Lee Jeno hệt như một con cún lớn muốn biết tâm tình của chủ nhân thân yêu. Na Jaemin giải tỏa nỗi lòng, gục đầu vào vai hắn. Mắt nhìn xuống không nói gì, lông mi che khuất ánh mắt. Chả biết đây gọi là ưu điểm hay khuyết điểm, cậu có gì sợ đều không nói, chỉ bày ra bộ dạng mỏng manh, làm ai cũng muốn che chở.

Muốn hôn Lee Jeno.

Muốn leo lên người Lee Jeno, hoặc Lee Jeno có thể nằm trên cậu. Muốn ôm mặt Lee Jeno cắn nhẹ cánh môi dưới của hắn, muốn vòng tay ấm áp của Lee Jeno ôm cậu, hôn vào mũi cậu nói rằng Na Jaemin là một bảo bối ngoan.

Lee Jeno không hiểu gì cả. Hắn không biết cậu ở trước mặt hắn duy trì sự bình thường có bao nhiêu khó khăn. Nhiều một chút, nhiều một chút, cậu sẽ phát điên mất. Cơn thèm khát Lee Jeno sẽ vĩnh viễn không bao giờ thuyên giảm. Mỗi ngày đều muốn nhiều một chút, tiến gần đến giới hạn cuối cùng. Chỉ có Lee Jeno có thể cứu vớt cậu và chỉ có Lee Jeno có thể phá hủy cậu.

Chắc Lee Jeno không biết, hắn không biết những suy nghĩ điên rồ trong đầu người bạn thân này.

"Hơi mệt" Na Jaemin nói, đầu nhỏ ngoan ngoãn dựa vào vai Lee Jeno, không giống như một đứa trẻ sẽ làm điều xấu.

Tuy cậu đã làm quá nhiều điều xấu. Khuôn mặt xinh đẹp của cậu cũng không cứu vớt nổi cái tà ác trong bản chất của cậu. Chỉ có sự hiện diện của Lee Jeno mới có thể duy trì chiếc mặt nạ tử tế này.

Lee Jeno sẽ không biết. Na Jaemin nhắc nhở chính mình.

Cậu cũng vô cùng tự ái.

Mỗi lần cậu cùng Lee Jeno thân mật, khi cậu nói đùa "tớ yêu cậu" với Lee Jeno, sự hoảng loạn xen lẫn bất ngờ của Lee Jeno luôn khiến cậu tỉnh táo.

Lee Jeno đặc biệt nhạy cảm với cảm xúc. Giả sử Na Jaemin tùy ý tùy hứng không ngừng làm nũng, hôn hắn, hắn luôn mặc định im lặng chấp nhận. Tuy nhiên, giả sử giọng điệu Na Jaemin hiện ra tia nghiêm túc, Lee Jeno trở nên ăn nói lắp bắp, ra sức bỏ. Mỗi lần như thế sẽ làm Na Jaemin thêm phần tỉnh táo.

Càng khiến Na Jaemin thêm đau khổ.

Cậu không muốn tin.

Buổi chiều, cậu và Lee Jeno bị bắt đi trang điểm tạo kiểu. Na Jaemin đã không cười trong suốt nửa ngày. Đứng trước máy ảnh. Lee Jeno ngửi thấy mùi cơ hội, ngay lập tức áp mũi vào mặt cậu, tiến đến chọc cười.

Lee Jeno như trời sinh tính vui vẻ, thấy bạn không vui ra sức cố gắng dỗ dành. Cẩn thận từng li từng tý xem xét thái độ đối phương, trông ngây thơ cực kỳ. Người này có thể là bất kỳ ai, đó có thể là Lee Donghyuck, có thể là Huang Renjun.

Không phải dành duy nhất cho cậu.

Nhìn Lee Jeno cố lấy lòng mình trước ống kính, Na Jaemin bất lực nhếch khóe miệng. Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng gắt gỏng.

Cậu không dám nói thẳng tớ thích cậu, chỉ dám hỏi Lee Jeno có muốn cùng nhau đến Sapporo.

Lee Jeno giống con cún ngốc nghếch trừng to hai mắt, như thể hỏi cậu "Cậu nói điều ngu ngốc gì thế, lịch trình đã được sắp xếp chưa?"

Tốt, Lee Jeno không biết gì cả.

Không biết cậu hỏi cẩn thận như thế nào, không biết cậu hỏi nghiêm túc như thế nào.

Sau buổi phát sóng trực tiếp, Lee Jeno lại hỏi cậu có thực sự muốn đến Sapporo sao.

"Tớ nghe nói cảnh tuyết ở Sapporo rất đẹp." Na Jaemin nghe thấy mình đã trả lời vậy: "Tớ muốn đi xem."

Na Jaemin là một kẻ giỏi nói dối.

Đợt Jaemin đi Guam là tầm tháng 11/2018 quay show " My English Puberty".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com