Slug
Yuta vừa mới tiễn Na Wooseok lên máy bay, xoay người rời đi, còn chưa kịp lên xe, y chợt nhớ rằng phải bảo Na Wooseok không nên bắt Na Jaemin uống thuốc thôi miên nữa. Y liền mở tín hiệu quang não, đã ngay lập tức tiếp nhận tín hiệu của Lee Taeyong bảo đừng để Na Wooseok lên máy bay.Y nhận thấy không ổn, vừa ngẩng đầu lên thì nghe "Đoàng", máy bay trên bầu trời nổ tung, nơi sân bay y tiễn người anh mình lập tức biến thành địa ngục trần gian.Năm trăm người trên máy bay đã bị chôn vùi ở đây. Có tiếng khóc ở khắp mọi nơi trong sân bay. Yuta bắt đầu run rẩy. Y nắm chặt tay thành quả đấm, cố bình tĩnh, hỏi tài xế."Anh ấy đã lên máy bay này?"Tài xế không cầm được nước mắt, nói những lời đau xót: "Thưa ngài Yuta, ngài ấy quả thực đã lên chiếc máy bay này. Xin ngài bớt đau buồn. Bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào mình ngài lãnh đạo."Yuta như phát điên khi nghe thấy điều này, y đẩy cửa một cách tuyệt vọng, nhưng cánh cửa không thể mở được."Tôi muốn ra ngoài, đi ra ngoài! Nhanh mở cửa, cho tôi ra ngoài, không phải sự thật.""Thưa ngài, việc này không thể được. Nếu tướng quân bị giết, có nghĩa là chúng ta đã bị phát hiện. Hiện tại ngài không thể ra ngoài. Tướng quân đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, không thể thất bại được."Lời khuyên nhủ của tài xế hệt như một lời nguyền rủa, khiến Yuta khó chịu hơn."Không, không, không thể, không thể nào, anh ấy, rất, rất mạnh mẽ, anh ấy, anh ấy sẽ không biến mất như thế này, anh ấy còn chưa báo thù, anh ấy còn chưa nhìn thấy Jaemin, anh ấy ... "Y vừa khóc vừa tự an ủi mình, y điên cuồng xác minh rằng tất cả những điều này là giả, anh cả và Jaemin là người thân cuối cùng của y trên thế giới này."Thưa ngài, tướng quân đang ở đó.""Ở đâu!"Khi Yuta nhìn ra ngoài cửa sổ, tài xế lén tiêm thuốc an thần khiến y hôn mê bất tỉnh.
Lee Jeno nhìn Na Jaemin đang đi tới đi lui chuẩn bị đồ đạc, chính hắn cũng không biết mặt hắn đang lộ vẻ dịu dàng, hài lòng.Đột nhiên quang não phát ra một tín hiệu, được gửi bởi Na Wooseok."Phải chăm sóc tốt cho Jaemin, nó là người thân duy nhất của con trên thế giới này, chỉ có con mới có thể bảo vệ nó."Lee Jeno thấy kỳ lạ bởi tín hiệu này từ Na Wooseok. Có chuyện gì xảy ra với Na Wooseok à?
Cho đến khi hắn nghe thấy tiếng bát vỡ trong bếp, hắn nhận thấy suy đoán của hắn không sai.
Hắn vội vã chạy vào bếp. Ngay khi vào bếp, hắn thấy Na Jaemin đang ngồi co quắp trên đống mảnh vụn như người mất hồn."Nana, em sao vậy, mau đứng dậy, sao ngồi ở trên đó, tay chân em bị chảy máu rồi, mau đứng dậy."Lee Jeno thấy Na Jaemin vẫn ngồi im, Lee Jeno bế cậu lên. Lúc này, Na Jaemin bắt đầu vùng vẫy."Tất cả đều là lỗi của tôi, đều là tại tôi, đều là tôi, năm đó tại sao tôi nhớ tới ba, tại sao tôi lại không nghe lời như vậy, cha tôi, bởi vì tôi đi rồi, ông ấy thấy tôi không ngoan nên đã đi theo ba tôi, cha, cha không muốn thấy tôi nữa."Na Jaemin cứ tự đánh bản thân mình."Cái gì?"Na Wooseok đã chết, làm sao có thể như vậy? Chẳng lẽ Hoàng đế Kangsun đã ra tay, hiện tại rõ ràng chưa phải là thời điểm tốt nhất mà.Lee Jeno không có thời gian để nghĩ về điều đó nữa. Trước tiên phải an ủi người trong lồng ngực hắn."Nana, không phải lỗi tại em, không sao cả, ông ấy sẽ không trách em, điều ông ấy muốn là em luôn hạnh phúc.''Nhưng sự an ủi của hắn cũng chẳng có hiệu quả. Na Jaemin càng giãy dụa hơn."Cậu thả tôi xuống, tôi đi gặp cha, tôi đi tìm cha tôi, tôi chỉ có cha cùng chú là người thân, chỉ có hai người họ thôi!"''Nana, bảo bối, ngoan nghe lời tôi, em còn có tôi, em còn có tôi mà, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, cha cũng bảo tôi phải bảo vệ em, em xem này."Lee Jeno phát tín hiệu Na Wooseok gửi. Na Jaemin nhìn vào dòng chữ ấy, không còn vùng vẫy nữa, áp sát đầu vào ngực Lee Jeno, khóc thút thít.Mùi bạc hà trong không khí ngày càng rõ, Na Jaemin dần cảm thấy hơi mệt, từ từ nhắm mắt lại.Lee Jeno nhìn Na Jaemin đã ngủ thiếp đi, đau lòng khôn xiết, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu.Tuy nhiên, hắn vẫn rất hài lòng vì Na Jaemin vẫn ít nhiều bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của hắn, không uổng phí thuốc mà hắn cho Na Jaemin uống trong một tuần qua. Chỉ mất hai tuần thôi là loại thuốc này có thể loại bỏ hoàn toàn thuốc ngăn chặn mà Yuta đã cho Na Jaemin uống, cũng liền có thể dễ dàng bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của hắn."Nana, em chỉ có thể thuộc về tôi, đồ của tôi sẽ luôn là đồ của tôi, cho dù không cần, cũng không ai có quyền nhặt nó lên."Đặt Na Jaemin lên giường, đắp kín chăn. Lee Jeno đến phòng làm việc kết nối tín hiệu video với Yuta. Hắn phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra? Để hắn còn chuẩn bị đối phó.Cũng là lần đầu tiên Lee Jeno nhìn thấy một Yuta chán chường như vậy. Trong trí nhớ của hắn, Yuta luôn mặc một chiếc áo khoác trắng, đeo kính gọng vàng, kiêu ngạo đến mức không thể chạm vào.Có điều người này bây giờ quần áo nhăn nhúm, hai mắt sưng đỏ, không có sự kiêu ngạo thường thấy."Yuta, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì? Vừa rồi Nana không chịu nổi nên đã ngất đi."Yuta nghe được hai chữ Nana, dường như được kéo ra khỏi vũng lầy đau khổ.Y lại đeo kính lên, những ngón tay vẫn hơi run, thở dài."Lee Jeno để tôi nói cho cậu tất cả sự thật mà cậu muốn biết, cậu là con trai của kẻ phản quốc Lee Jehyun, mẹ cậu là công chúa của Đế quốc, nhưng cha cậu không hề phản quốc, tất cả điều này là do....""Có phải tất cả những điều này do Hoàng đế Kangsun hãm hại?""Sao cậu biết?"Lee Jeno cười khẩy. Tin tức mà hắn điều tra trước đó là cha hắn bị Na Wooseok giết, sau đó thay thế chức vị của cha hắn. Dù sao, có nhiều luồng thông tin khác nhau. Hắn sẽ tìm ra sự thật sau.Yuta nhận ra có vẻ Lee Jeno nghe phải những tin tức sai lệch từ người khác. Y nghĩ về những hy sinh mà họ đã làm, trong nháy mắt lộ vẻ tức giận."Nếu không phải là chúng tôi, cậu nghĩ cậu có thể sống đến bây giờ. Chúng tôi đã bảo vệ cậu suốt 19 năm qua. Cậu có biết Hoàng đế Kangsun đã bí mật tìm kiếm cậu bao nhiêu năm không? Chúng tôi đã hy sinh như thế nào không? Thậm chí để Jaemin hy sinh nhiều như vậy... Cậu có thể chán ghét với bất cứ ai, nhưng Nana là người duy nhất cậu nên thấy có lỗi với nó, nhất định phải đối xử tốt với nó, Lee Jeno, Nono, thực sự, hãy đối xử tốt với nó, xin cậu."Giọng điệu của Yuta dịu lại, y không muốn giao phó Na Jaemin cho Lee Jeno. Tuy nhiên, tình hình hiện tại của họ không khả quan, bọn họ có nội gián và căn cứ đã bị lộ.Họ phải rút lui trước khi người của Hoàng đế Kangsun đến. Cuộc rút lui này rất vội vã. Không thể mang Jaemin theo. Lúc này điều duy nhất có thể bảo vệ Na Jaemin, ngăn Hoàng đế Kangsun hại cậu, là ở bên Lee Jeno.Họ cũng đánh giá thấp Hoàng đế Kangsun. Họ không ngờ rằng ông ta đã âm thầm lên kế hoạch trong những năm qua, đúng là có vài thứ, chỉ có thể, nợ máu trả bằng máu.
Lee Jeno nhìn Na Jaemin đang đi tới đi lui chuẩn bị đồ đạc, chính hắn cũng không biết mặt hắn đang lộ vẻ dịu dàng, hài lòng.Đột nhiên quang não phát ra một tín hiệu, được gửi bởi Na Wooseok."Phải chăm sóc tốt cho Jaemin, nó là người thân duy nhất của con trên thế giới này, chỉ có con mới có thể bảo vệ nó."Lee Jeno thấy kỳ lạ bởi tín hiệu này từ Na Wooseok. Có chuyện gì xảy ra với Na Wooseok à?
Cho đến khi hắn nghe thấy tiếng bát vỡ trong bếp, hắn nhận thấy suy đoán của hắn không sai.
Hắn vội vã chạy vào bếp. Ngay khi vào bếp, hắn thấy Na Jaemin đang ngồi co quắp trên đống mảnh vụn như người mất hồn."Nana, em sao vậy, mau đứng dậy, sao ngồi ở trên đó, tay chân em bị chảy máu rồi, mau đứng dậy."Lee Jeno thấy Na Jaemin vẫn ngồi im, Lee Jeno bế cậu lên. Lúc này, Na Jaemin bắt đầu vùng vẫy."Tất cả đều là lỗi của tôi, đều là tại tôi, đều là tôi, năm đó tại sao tôi nhớ tới ba, tại sao tôi lại không nghe lời như vậy, cha tôi, bởi vì tôi đi rồi, ông ấy thấy tôi không ngoan nên đã đi theo ba tôi, cha, cha không muốn thấy tôi nữa."Na Jaemin cứ tự đánh bản thân mình."Cái gì?"Na Wooseok đã chết, làm sao có thể như vậy? Chẳng lẽ Hoàng đế Kangsun đã ra tay, hiện tại rõ ràng chưa phải là thời điểm tốt nhất mà.Lee Jeno không có thời gian để nghĩ về điều đó nữa. Trước tiên phải an ủi người trong lồng ngực hắn."Nana, không phải lỗi tại em, không sao cả, ông ấy sẽ không trách em, điều ông ấy muốn là em luôn hạnh phúc.''Nhưng sự an ủi của hắn cũng chẳng có hiệu quả. Na Jaemin càng giãy dụa hơn."Cậu thả tôi xuống, tôi đi gặp cha, tôi đi tìm cha tôi, tôi chỉ có cha cùng chú là người thân, chỉ có hai người họ thôi!"''Nana, bảo bối, ngoan nghe lời tôi, em còn có tôi, em còn có tôi mà, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, cha cũng bảo tôi phải bảo vệ em, em xem này."Lee Jeno phát tín hiệu Na Wooseok gửi. Na Jaemin nhìn vào dòng chữ ấy, không còn vùng vẫy nữa, áp sát đầu vào ngực Lee Jeno, khóc thút thít.Mùi bạc hà trong không khí ngày càng rõ, Na Jaemin dần cảm thấy hơi mệt, từ từ nhắm mắt lại.Lee Jeno nhìn Na Jaemin đã ngủ thiếp đi, đau lòng khôn xiết, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu.Tuy nhiên, hắn vẫn rất hài lòng vì Na Jaemin vẫn ít nhiều bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của hắn, không uổng phí thuốc mà hắn cho Na Jaemin uống trong một tuần qua. Chỉ mất hai tuần thôi là loại thuốc này có thể loại bỏ hoàn toàn thuốc ngăn chặn mà Yuta đã cho Na Jaemin uống, cũng liền có thể dễ dàng bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của hắn."Nana, em chỉ có thể thuộc về tôi, đồ của tôi sẽ luôn là đồ của tôi, cho dù không cần, cũng không ai có quyền nhặt nó lên."Đặt Na Jaemin lên giường, đắp kín chăn. Lee Jeno đến phòng làm việc kết nối tín hiệu video với Yuta. Hắn phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra? Để hắn còn chuẩn bị đối phó.Cũng là lần đầu tiên Lee Jeno nhìn thấy một Yuta chán chường như vậy. Trong trí nhớ của hắn, Yuta luôn mặc một chiếc áo khoác trắng, đeo kính gọng vàng, kiêu ngạo đến mức không thể chạm vào.Có điều người này bây giờ quần áo nhăn nhúm, hai mắt sưng đỏ, không có sự kiêu ngạo thường thấy."Yuta, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì? Vừa rồi Nana không chịu nổi nên đã ngất đi."Yuta nghe được hai chữ Nana, dường như được kéo ra khỏi vũng lầy đau khổ.Y lại đeo kính lên, những ngón tay vẫn hơi run, thở dài."Lee Jeno để tôi nói cho cậu tất cả sự thật mà cậu muốn biết, cậu là con trai của kẻ phản quốc Lee Jehyun, mẹ cậu là công chúa của Đế quốc, nhưng cha cậu không hề phản quốc, tất cả điều này là do....""Có phải tất cả những điều này do Hoàng đế Kangsun hãm hại?""Sao cậu biết?"Lee Jeno cười khẩy. Tin tức mà hắn điều tra trước đó là cha hắn bị Na Wooseok giết, sau đó thay thế chức vị của cha hắn. Dù sao, có nhiều luồng thông tin khác nhau. Hắn sẽ tìm ra sự thật sau.Yuta nhận ra có vẻ Lee Jeno nghe phải những tin tức sai lệch từ người khác. Y nghĩ về những hy sinh mà họ đã làm, trong nháy mắt lộ vẻ tức giận."Nếu không phải là chúng tôi, cậu nghĩ cậu có thể sống đến bây giờ. Chúng tôi đã bảo vệ cậu suốt 19 năm qua. Cậu có biết Hoàng đế Kangsun đã bí mật tìm kiếm cậu bao nhiêu năm không? Chúng tôi đã hy sinh như thế nào không? Thậm chí để Jaemin hy sinh nhiều như vậy... Cậu có thể chán ghét với bất cứ ai, nhưng Nana là người duy nhất cậu nên thấy có lỗi với nó, nhất định phải đối xử tốt với nó, Lee Jeno, Nono, thực sự, hãy đối xử tốt với nó, xin cậu."Giọng điệu của Yuta dịu lại, y không muốn giao phó Na Jaemin cho Lee Jeno. Tuy nhiên, tình hình hiện tại của họ không khả quan, bọn họ có nội gián và căn cứ đã bị lộ.Họ phải rút lui trước khi người của Hoàng đế Kangsun đến. Cuộc rút lui này rất vội vã. Không thể mang Jaemin theo. Lúc này điều duy nhất có thể bảo vệ Na Jaemin, ngăn Hoàng đế Kangsun hại cậu, là ở bên Lee Jeno.Họ cũng đánh giá thấp Hoàng đế Kangsun. Họ không ngờ rằng ông ta đã âm thầm lên kế hoạch trong những năm qua, đúng là có vài thứ, chỉ có thể, nợ máu trả bằng máu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com