TruyenHHH.com

Slender Family X Reader Our Little Boy Dm

Thể loại : Đam mỹ, Np, nội tâm nóng thiếu niên thụ, đam mỹ, Slender Family, HE,...

Slender Family x Reader

Y/N : Your Name

Công : Slender, Offender, Splendor, Tender, Trender, Randy

- Đây chỉ là truyện giải trí cho người đọc, không trash fan, toàn bộ cốt truyện không hề dính tới wikipedia

- Không Creepy, không chém cho nhân vật có kỹ năng cao siêu hay vũ khí một tay che trời

- Ngọt, nhẹ nhàng, quá khứ tàn nhẫn

- Thụ chỉ là người bình thường, bình thường như bao người khác, bình thường kiêm luôn tầm thường (Điều quan trọng phải nhắc 3 lần)

- Cất não trong hộp trước khi đọc

- Điều tiên quyết trong khi nhắm mắt nhìn chữ, hãy nghĩ bạn là nam, một đứa ngu dốt chẻ châu, mặt kín nguy hiểm

Nguồn : Pinterest

Mặt kín nguy hiểm : Bên ngoài hiền lành, nhạt nhẽo, bên trong đéo ổn như vậy....

Au nghĩ một số bạn có lẽ từng đọc cũng một bộ sến súa này của au, đây chính là viết lại cho văn phong ngon nghẻ, cốt truyện sẽ thay đổi một chút

===

Cảm giác rét buốt len vào hơi thở, tôi cầm giỏ xách đựng đầy rau và cá, hai tay chất cả đống thức ăn để chuẩn bị cho mùa đông

Tập tính tôi như gấu bắc cực vậy, để không phải lết thân khỏi nhà khi cái lạnh tới

Đứng trước cửa nhà, vì tay đã mắc bận cầm giỏ nên tôi thật sự bí cho hoàn cảnh hiện tại

A! Có cách rồi

Đặt giỏ xuống, tôi lấy chìa khóa trong túi

Bất chợt toàn thân tôi run lên, sống lưng đổ mồ hôi, tôi vội nhìn cánh rừng sát bên. Nơi này là khu rừng cấm ẩn chứa nhiều điều bí ẩn mà phía bên chính trị cũng phải chắp tay chịu thua, chỉ dám đặt biển cảnh báo ngăn người dân tiến vào

Chúng tồn tại song song cách biệt giữa trần gian và địa ngục, chỉ cần chào hỏi một chút khu rừng này, ngày hôm sau sẽ thấy xác người chết treo lủng lẳng trên cây

Mà giết, là mổ nội tạng lấy thận, lúc nào cũng mất đủ 2 quả

Nhưng là lời đồn, như một làn sương bao phủ quanh tâm trí mỗi khi tôi nghĩ đến, cho nên cũng không sợ lắm

Đem đồ vào nhà, tôi quăng đống thức ăn trong tủ lạnh, nhàn nhã nằm dài trên ghế, lấy cái chăn lười biếng chui rúc làm tổ

Bất chợt, tiếng chuông cửa vang lên

Cặp mắt đen óng lờ đờ muốn ngủ nhìn về phía cửa, mặt tôi hầm hầm ôm cái gối rồi mới bước ra mở cửa

Bên ngoài không có ai, chỉ có một hộp quà đặt trước cửa

Tôi nhăn mặt, không biết đứa nào rảnh tới vậy

Đem hộp quà vào, phía trong là 5 con chibi làm bằng nhựa, điều kỳ lạ là chỉ có một con có đầy đủ bộ phận trên gương mặt, mặt vest bảy cầu vồng và cầm quả bóng

Còn bốn con kia mặt như bánh bao, trông chúng....đáng yêu quá!

Môi tôi bất giác cong lên vui vẻ

Từ nhỏ tôi đã không dám tiếp xúc trò chuyện với ai, cái vô tâm tàn nhẫn của người tôi yêu thương đã vả thẳng vào tim tôi một cách đau đớn, tưởng chừng lúc ấy tôi đã đau đến không thể thở nổi

Nhưng chỉ từ đoạn quá khứ đó, tôi không còn nhớ gì nữa

Tôi cầm mấy con chibi để trên tủ, sau đó leo lên giường tiếp tục làm tổ, chỉ khác là đổi vị trí

Tuyết trắng bao phủ khắp thị trấn nhỏ bé đang tiếp nhận từng đợt lạnh giá, không gian yên tĩnh nhường lại tiếng thở đều đặn chẳng thể nghe ra

Thẳng đến khi trời tối đen, tôi ló đầu khỏi chăn nhìn xung quanh, gương mặt bơ phờ đần thối trưng ra, một lúc sau tôi mới đủ tỉnh táo lết vào vệ sinh cá nhân

Nhìn quầng thâm trên mắt đã bớt, tôi thở dài khó chịu muốn lấy phấn rôm đắp lên mặt để che đi cái đặc trưng của gấu trúc, nhưng vậy cũng tốt, hiếm khi có giấc ngủ ngon lành như hôm nay

Vì nhà tôi nhỏ nên phòng khách và nhà bếp gộp chung lại, trùng hợp là phòng bếp chỉ cách toilet một bức tường nên tôi nghe tiếng xì xào từ chảo rán rất rõ ràng

Môi tôi mím chặt, không lẽ là trộm?

Tôi áp tai vào tường cố cảm nhận xem nó đã rời khỏi nhà chưa

Lạ là hương thơm của thức ăn liên tục xông vào mũi, làm cái trống trong bụng tôi đập rộn ràng

"Tender, anh nghĩ liệu Y/N em ấy có cho chúng ta ở lại?"

Tôi giật mình, sao nó lại biết tên tôi?

"Không cho thì dọa, cách nào mà không được? Chúng ta kiếm em ấy lâu như vậy giờ bỏ cuộc sao?"

"Nói nhỏ thôi, Y/N dậy bây giờ, lâu rồi không thấy em ấy ngủ ngon"

"Thôi nào Slender, lúc nào có Y/N anh cũng chu đáo, thế mà bình thường lại phũ phàng"

Mắt tôi giật giật, đã bị theo dõi còn tính ăn nhờ ở đậu?

Tôi cứ nghĩ là ai đó chọc tôi, chạy nhanh ra khỏi phòng khách muốn đuổi khéo

"Này, mấy người...."

Cơ thể cứng đờ, đôi đồng tử tôi siết lại như không tin sinh vật phía trước

Từng xúc tu ngoe ngoẩy từ lưng người đàn ông đang ngồi chỗm chệ trên ghế, hắn ta đan mười ngón lại đặt lên đùi, ngũ quan trên mặt không tồn tại, thay vào đó là làn da trắng bệch

Còn một gã rất chi tự nhiên dọn dẹp sạch sẽ căn bếp vốn bừa bộn, đã thế còn nấu thêm mấy món tôi thích

Khoan khoan, đây không phải trọng điểm!

"Y/N tỉnh rồi a! Em thấy khỏe hơn chưa?"

Bất chợt một tên mặc vest cầu vồng ngố ngáo lăng tăng ngồi xỗm xuống hỏi tôi, anh ta chìa ra mấy quả bóng rất nhiều màu tặng cho tôi

Điều làm tôi giảm nỗi sợ xuống là bộ phận trên gương mặt anh ta đầy đủ, còn cười tít mắt như chó thấy chủ về

"Tôi may vài cái áo len cho em mặc nè, mặc thử xem có ấm không"

"My little boy~! Một chút hoa hồng dành cho em"

"........" Tôi nghẹn họng không biết nói sao

Mãi một lúc sau, giọng tôi run run, chẳng nói rõ câu chữ

"Làm...làm..ơn..." Tôi lắp bắp, rặn mãi mới đủ ý : "...Cút..."

"..."

"........"

"................"

Nhất thời cả phòng yên lặng

"Ta biết em sợ, nhưng chúng ta đảm bảo em sẽ ăn ngon mặc sướng nếu đồng ý điều kiện ta đưa ra"

Xúc tu hắn ta quấn cơ thể tôi kéo lên ghế, cái cảm giác lạnh lẽo từ xúc tu chạm vào da thịt khiến tôi không ngừng run rẩy, tôi ngồi đối diện hắn, dù gương mặt tôi vẫn một mực bình thường nhưng chân gõ còn nhanh hơn máy bấm giờ

"Điều...điều kiện?"

"Cung cấp cho chúng ta chất lỏng trong miệng em, vậy là được"

"......."

Chất lỏng trong miệng? Là nước bọt sao?

Tôi nghi hoặc nhìn hắn, cảnh báo trong đầu vang lên đập mạnh vào não

Đéo được tin mấy tên này!

Nhưng tôi liếc mắt bên cạnh còn bốn loại sinh vật không rõ từ đâu ra, ai biết được chúng làm gì tôi? Giết hay móc gan móc ruột như lời xì xào của thị trấn tồi tàn này

"Chỉ...cần cho thứ đó là tôi sống đúng không?"

"Còn tùy nhiều lúc, đôi khi chỉ cần ôm là được, vốn dĩ bọn ta chỉ hút sinh khí của em thôi! Nhưng đừng lo, nó sẽ hồi phục rất nhanh, vì thế không cần sợ chết"

Giữa cái điều kiện nhảm nhí không thể từ chối, tôi chỉ có thể gật đầu đồng ý

"Ngoan lắm honey~để tôi thưởng cho em nhé"

Một tên nào đó dùng xúc tu quấn người tôi, mấy thứ ẻo dẻo đó ma sát đôi chân chỉ mặc đúng quần short, tạo ra cảm giác nóng ran phía dưới

Cặp lông mày khẽ cau lại, tôi nhìn hắn khó hiểu

"Bộp" Tất cả ánh nhìn cùng hướng về người đàn ông kia, hắn nâng cốc trà thong thả uống, tựa hồ thanh âm đánh gãy màn nhĩ vừa rồi không phải do hắn

"Nếu ngươi muốn xúc tu đứt hết, cứ việc"

Lập tức sinh vật đang quấn lấy tôi liền buông ra, gã nhún vai thản nhiên nói : "Thôi nào, cũng chỉ muốn chọc Y/N một chút thôi mà"

Tôi thật sự muốn rời khỏi đây, hoặc là chạy trốn, hoặc là chịu chết ở cùng mấy tên này

Trần nhà cùng lắm cao có 2m5, mà tên kia vừa đứng lên đã muốn bể nóc rồi, vậy thì làm sao tôi dám sống?

Nhìn lại cơ thể mình, tôi năm nay cũng chỉ 14 tuổi, từ nhỏ sinh ra phát triển không ổn định nên chiều cao chỉ tới khoảng ba mét bẻ đôi

"Em đừng nghĩ sẽ chạy khỏi đây, thứ ta gắn lên người em nó sẽ nổ bất cứ lúc nào đấy"

Tôi giật bắn mình, vội nhìn về phía hắn ta, sinh vật đó bước tới tôi, hắn ta khom người nâng cằm tôi lên, nhẹ nhàng nói

"Từ cổ họng tới thanh quản, chỉ cần ta muốn, đều sẽ nát bét" Ngón tay hắn vuốt từ cằm xuống xương quai xanh, ý tứ đầy cảnh báo

Tôi rùng mình, mồ hôi chảy đầy trên trán, sắc mặt tôi khẽ tái nhợt, môi mím chặt cố không khóc nấc lên

"Lời Slender nói em nên nghe đi Y/N, vì đến tôi cũng không ngăn được hành động của mình nếu em dám chạy trốn đâu"

Bất chợt từ phía sau, tên mặc vest cầu vồng quỳ một chân xuống ôm tôi từ phía sau, bàn tay lạnh lẽo bóp gò má ép đầu tôi ngẩng đầu

Anh ta mỉm cười, mắt híp lại, một quả bóng bay đỏ sắc bay lơ lưng dần biến sang màu đen

Tôi cứng họng không dám nói gì, không khí hiện giờ có hít thở cũng thật khó khăn

Làm sao đây?




















Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com