Skt T1 Faker Peanut Dau Nho Chao Em
Gần như ngay từ lúc câu nói em thích anh được phát ra từ miệng cậu, anh đã vươn tay ôm lấy cậu vào lòng. Trái tim anh rung lên thật mạnh mẽ, Faker xoa tóc cậu, thỏa mãn siết chặt thân hình bé nhỏ trong lòng mình.-"Cảm ơn em, Wangho."-"Nhưng Sanghyeok hyung, em...không có kinh nghiệm trong chuyện này. Em sợ..."Những lời tiếp theo của Peanut không được thoát ra, bởi vì anh đã đặt môi mình lên môi cậu, một nụ hôn nồng cháy hơn rất nhiều, rất lâu rất lâu, bởi vì nó dường như chứa đựng cả một quãng tình cảm dài của anh dành cho cậu. Khi hai đôi môi rời nhau, Peanut khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt cậu lấp lánh một tầng sương mỏng, đôi môi ươn ướt mọng nước, rất đáng yêu.-"Anh vẫn luôn ở bên em mà Wangho, em không có điều gì phải sợ hãi cả."Faker vuốt cổ cậu, ánh mắt ôn hòa và ấm áp, giống như cho cậu một nguồn năng lượng cùng dũng cảm lớn để đón nhận mối quan hệ này.-"Em tin anh."
Tối hôm đó hai người đã gần như thức xuyên đêm, sự xác nhận mối quan hệ này khiến họ hào hứng tới không thể ngủ được , thậm chí khi Huni tỉnh dậy vào tảng sáng thì mới thấy Faker đang dỗ dành Peanut đi ngủ. Các trận đấu và lịch trình ngày kế tiếp đều nằm từ buổi chiều trở đi, vì vậy hai người bọn họ có thể dậy muộn một chút. Giường của Faker không có người nằm, bởi vì tối qua khi đi ngủ, người nào đó đã rất mặt dày ôm chăn sang đòi ngủ cùng người yêu. Peanut ngại đến mức không nói nên lời, chỉ biết đẩy anh ra nhưng Faker thì...các bạn biết đó, vừa nhây vừa lầy. Độ bám dính y như kẹo cao su, Peanut đã thử từ mềm tới cứng nhưng Faker vẫn khăng khăng ôm cứng lấy cậu, còn rất thoả mãn tuyên bố từ nay anh sẽ ngủ chung giường với em. Cuối cùng thì, do thức xuyên đêm khiến Peanut khá mệt mỏi, cậu không thèm quan tâm đến anh nữa, quay lưng đi ngủ. Trước lúc ý thức của cậu mất hẳn tỉnh táo, cậu có thể thấy cánh tay của Faker vòng sang ôm mình, và tiếng thì thầm phả luồng khí ấm nhè nhẹ vào cổ cậu:-"Làm sao đây, anh thích Wangho quá đi."Peanut ngoan ngoãn ưm một tiếng, sau đó thì...không có sau đó nữa, vì cậu đã ngủ mất rồi.Do lịch trình tập luyện luôn đặc kín khiến hầu hết mọi người hình thành giờ giấc nghỉ ngơi khá ít ỏi, nên dù thức gần như xuyên đêm nhưng hai người cũng chỉ ngủ đến giữa buổi sáng hôm sau.Giờ đây khi mối quan hệ của hai người đã được chính thức hoá, Faker càng công khai hơn sự quan tâm của anh. Là anh dịu dàng gọi cậu dậy, dỗ dành cậu nhanh đánh răng rửa mặt, tranh chỗ ngồi cho cậu, chọn đồ ăn cho cậu, vẫn im lặng đặt sức ép để mọi người ăn chậm lại chờ cậu... Ừm thì đúng là lâu nay anh vẫn luôn làm thế, nhưng giờ thì, ý nghĩa của nó đã khác đi rồi. Thậm chí khi Peanut đang gặm bánh mì, Faker còn vòng tay sang, ôm lấy cậu và véo má cậu, nghiêng người thì thầm:-"Em dính sốt lên khoé miệng kìa."Nếu mà không phải có cả lũ quỷ sứ đang ở đây thì Faker sẽ không ngại lợi dụng hôn cậu một cái đâu. Tiếc là cả lũ chúng nó cứ không ngừng xỏ xiên anh vì tội chọc mù mắt hội cô đơn khiến Peanut em ấy ngại đến mức không ngẩng đầu lên được. Thậm chí khi em ấy cúi đầu vì ngại, Faker có thể thấy rõ cả vành tai em ấy cũng đỏ bừng bừng.-"Wangho à, em đừng để Sanghyeok tận hưởng thế chứ. Cậu em thơ ngây của tôi, em đừng để Sanghyeok lừa nha. Đừng có rơi vào tròng của cậu ta."-Bang cười đùa, phe phẩy tay trước mặt Peanut.Huni thì cứ thò tay sang véo má Profit nhằm nhại lại động tác của Faker, khuôn mặt biểu cảm đủ thứ nhăn nhó cực kì buồn cười. -"Junsik à, lời khuyên của cậu muộn quá rồi đó."-Faker thoả mãn vòng tay ra phía sau Peanut, nâng cao cằm trông cực kì thiếu đánh.-"Gì? Đã đồng ý rồi sao?"-Bang không quá ngạc nhiên vì cũng biết chuyện đến thì phải đến, chính là vì sao Faker lừa được chú thỏ non này nhanh như thế.Faker nhếch miệng, quay sang nhìn Peanut vẻ chờ đợi, ánh mắt nuông chiều và nhu tình dán lên trên người Peanut. Cậu nãy giờ không hề muốn nói đến chuyện này nhưng giờ thì thế đó, anh đổ hết trách nhiệm cho cậu.-"Wangho à, em nói xem?"-Faker vẫn rất kiên nhẫn chờ đợi cậu. Dù bên ngoài trông có vẻ như đang đùa, nhưng trong lòng Faker cũng có một phần nào đó muốn nghe em ấy tự thú nhận tình cảm của mình. Chừng nào em ấy chưa dám công khai với mọi người, tức là em ấy vẫn còn chưa tin tưởng vào sự bền vững của mối quan hệ này.-"Dạ...ừm...đúng ạ..."-Peanut càng nói càng cúi thấp đầu, đấy, giờ thì không chỉ mình vành tai đỏ mà cậu có thể thấy cả chân tay mình cũng đang đổ mồ hôi.Toàn bộ mọi người đang nín thở chờ cậu em út lên tiếng. Và sau tiếng đúng ạ đó, thì, toàn bộ đều nhìn nhau, đồng thanh A một tiếng.Huni đập bàn vô cùng hào hứng, quay sang Profit và dùng khuôn mặt với khả năng biểu cảm thần sầu của mình, diễn một vở kịch do tự mình viết kịch bản:-"Wangho à, anh yêu em quá đi. Em làm người yêu anh nha."Cậu chàng Profit thì không phải người quá nhiều kinh nghiệm bày trò nên hơi đơ ra một chút. Nhưng chỉ vài giây thôi là đã có bóng dáng Blank vọt đến trước mặt Huni, ôm lấy hai má một cách ngại ngùng.-"Ôi Sanghyeok hyung, em cũng yêu anh lắm. Em đồng ý ạ. Hôn nào anh yêu."Sau đó hai đứa ôm lấy nhau, xoay trái xoay phải chu mỏ lên kết thúc vở kịch thành công dù cho có việc thay đổi diễn viên chính chớp nhoáng trước đó.Faker đen mặt nhìn hai đứa em đang bày trò. Peanut thì đang ngây người trước trò diễn kịch lãng xẹt trước mặt, dù biết rằng họ đang trêu chọc mình nhưng cậu không khỏi bật cười bởi sự hài hước của Huni và Blank.Bang ngả người lên người Wolf, thở dài tỏ vẻ bất lực:-"Jaewan à, bọn họ sắp lật đổ chúng ta rồi đó."Wolf ưỡn ngực, giơ tay theo dáng lực sĩ, hoành tráng nói:-"Miễn là Junsik muốn, tớ sẵn sàng lấy thịt đè người."Và cả lũ phá lên cười. Sự khăng khít như gia đình của SKT, hẳn sẽ là điều, mà dù chiến thắng nào cũng sẽ không đánh đổi được.Có lẽ vì tâm lí thoải mái và khá vui vẻ, những trận ngày hôm đó của SKT đều có phong độ ổn định và giành chiến thắng 2-0 không quá khó khăn trước Jin Air. Và phong độ 2-0 nghiền nát đối thủ được tiếp diễn ở trận thứ 2 của SKT trong cùng tuần 7 gặp Kongdoo Monsters. Các trận của tuần này không có gì quá khó khăn, chính vì vậy tâm lý của mọi người cũng khá thoải mái chứ không hề căng thẳng như cuộc chạm trán với kình địch KT Rolsters ở tuần trước. Và tâm lý thoải mái thì Faker và Peanut lại càng vui vẻ đi diễn trò yêu đương trước mặt mọi người. T-ca cứ nhác thấy hai đứa ôm ấp tình cảm là lại nấp đi rút điện thoại chụp lại. Haha khi hai đứa có tiền chị đây sẽ tống tiền bằng đống ảnh này. Bang chỉ hận không thể đá hai người ra khỏi khu vực sinh hoạt chung. Nói gì thì Bang và Wolf cũng đã ở bên nhau lâu rồi, hai người họ cũng không hay thể hiện chỗ đông người lắm, nhưng giờ khi suốt ngày phải thấy tim hồng bay bay của Faker và Peanut, Bang giống như được đốt lên nhiệt huyết chiến đấu, thà chết cũng không thua kém cái đôi kia.Faker mà cứ lao đến Peanut là Bang sẽ tự động hét lên:-"Jaewan à tớ đau lưng/đau chân/đau vai/ đau tay/ đói/buồn ngủ..."Và ti tỉ thứ bệnh khác khiến Wolf cứ phải ở cạnh xoa bóp hầu hạ tận miệng Bang. Bang thì lấy làm thoả mãn lắm, vừa ăn đồ Wolf đút vừa liếc liếc Faker vẻ mặt: "Cậu tưởng mình cậu có người yêu à."Còn thái độ đáp trả của Faker ấy à...không có gì. Đừng hỏi vì sao, là vì toàn bộ chú ý của anh đều đặt trên Peanut rồi chứ sao.
Tối hôm đó hai người đã gần như thức xuyên đêm, sự xác nhận mối quan hệ này khiến họ hào hứng tới không thể ngủ được , thậm chí khi Huni tỉnh dậy vào tảng sáng thì mới thấy Faker đang dỗ dành Peanut đi ngủ. Các trận đấu và lịch trình ngày kế tiếp đều nằm từ buổi chiều trở đi, vì vậy hai người bọn họ có thể dậy muộn một chút. Giường của Faker không có người nằm, bởi vì tối qua khi đi ngủ, người nào đó đã rất mặt dày ôm chăn sang đòi ngủ cùng người yêu. Peanut ngại đến mức không nói nên lời, chỉ biết đẩy anh ra nhưng Faker thì...các bạn biết đó, vừa nhây vừa lầy. Độ bám dính y như kẹo cao su, Peanut đã thử từ mềm tới cứng nhưng Faker vẫn khăng khăng ôm cứng lấy cậu, còn rất thoả mãn tuyên bố từ nay anh sẽ ngủ chung giường với em. Cuối cùng thì, do thức xuyên đêm khiến Peanut khá mệt mỏi, cậu không thèm quan tâm đến anh nữa, quay lưng đi ngủ. Trước lúc ý thức của cậu mất hẳn tỉnh táo, cậu có thể thấy cánh tay của Faker vòng sang ôm mình, và tiếng thì thầm phả luồng khí ấm nhè nhẹ vào cổ cậu:-"Làm sao đây, anh thích Wangho quá đi."Peanut ngoan ngoãn ưm một tiếng, sau đó thì...không có sau đó nữa, vì cậu đã ngủ mất rồi.Do lịch trình tập luyện luôn đặc kín khiến hầu hết mọi người hình thành giờ giấc nghỉ ngơi khá ít ỏi, nên dù thức gần như xuyên đêm nhưng hai người cũng chỉ ngủ đến giữa buổi sáng hôm sau.Giờ đây khi mối quan hệ của hai người đã được chính thức hoá, Faker càng công khai hơn sự quan tâm của anh. Là anh dịu dàng gọi cậu dậy, dỗ dành cậu nhanh đánh răng rửa mặt, tranh chỗ ngồi cho cậu, chọn đồ ăn cho cậu, vẫn im lặng đặt sức ép để mọi người ăn chậm lại chờ cậu... Ừm thì đúng là lâu nay anh vẫn luôn làm thế, nhưng giờ thì, ý nghĩa của nó đã khác đi rồi. Thậm chí khi Peanut đang gặm bánh mì, Faker còn vòng tay sang, ôm lấy cậu và véo má cậu, nghiêng người thì thầm:-"Em dính sốt lên khoé miệng kìa."Nếu mà không phải có cả lũ quỷ sứ đang ở đây thì Faker sẽ không ngại lợi dụng hôn cậu một cái đâu. Tiếc là cả lũ chúng nó cứ không ngừng xỏ xiên anh vì tội chọc mù mắt hội cô đơn khiến Peanut em ấy ngại đến mức không ngẩng đầu lên được. Thậm chí khi em ấy cúi đầu vì ngại, Faker có thể thấy rõ cả vành tai em ấy cũng đỏ bừng bừng.-"Wangho à, em đừng để Sanghyeok tận hưởng thế chứ. Cậu em thơ ngây của tôi, em đừng để Sanghyeok lừa nha. Đừng có rơi vào tròng của cậu ta."-Bang cười đùa, phe phẩy tay trước mặt Peanut.Huni thì cứ thò tay sang véo má Profit nhằm nhại lại động tác của Faker, khuôn mặt biểu cảm đủ thứ nhăn nhó cực kì buồn cười. -"Junsik à, lời khuyên của cậu muộn quá rồi đó."-Faker thoả mãn vòng tay ra phía sau Peanut, nâng cao cằm trông cực kì thiếu đánh.-"Gì? Đã đồng ý rồi sao?"-Bang không quá ngạc nhiên vì cũng biết chuyện đến thì phải đến, chính là vì sao Faker lừa được chú thỏ non này nhanh như thế.Faker nhếch miệng, quay sang nhìn Peanut vẻ chờ đợi, ánh mắt nuông chiều và nhu tình dán lên trên người Peanut. Cậu nãy giờ không hề muốn nói đến chuyện này nhưng giờ thì thế đó, anh đổ hết trách nhiệm cho cậu.-"Wangho à, em nói xem?"-Faker vẫn rất kiên nhẫn chờ đợi cậu. Dù bên ngoài trông có vẻ như đang đùa, nhưng trong lòng Faker cũng có một phần nào đó muốn nghe em ấy tự thú nhận tình cảm của mình. Chừng nào em ấy chưa dám công khai với mọi người, tức là em ấy vẫn còn chưa tin tưởng vào sự bền vững của mối quan hệ này.-"Dạ...ừm...đúng ạ..."-Peanut càng nói càng cúi thấp đầu, đấy, giờ thì không chỉ mình vành tai đỏ mà cậu có thể thấy cả chân tay mình cũng đang đổ mồ hôi.Toàn bộ mọi người đang nín thở chờ cậu em út lên tiếng. Và sau tiếng đúng ạ đó, thì, toàn bộ đều nhìn nhau, đồng thanh A một tiếng.Huni đập bàn vô cùng hào hứng, quay sang Profit và dùng khuôn mặt với khả năng biểu cảm thần sầu của mình, diễn một vở kịch do tự mình viết kịch bản:-"Wangho à, anh yêu em quá đi. Em làm người yêu anh nha."Cậu chàng Profit thì không phải người quá nhiều kinh nghiệm bày trò nên hơi đơ ra một chút. Nhưng chỉ vài giây thôi là đã có bóng dáng Blank vọt đến trước mặt Huni, ôm lấy hai má một cách ngại ngùng.-"Ôi Sanghyeok hyung, em cũng yêu anh lắm. Em đồng ý ạ. Hôn nào anh yêu."Sau đó hai đứa ôm lấy nhau, xoay trái xoay phải chu mỏ lên kết thúc vở kịch thành công dù cho có việc thay đổi diễn viên chính chớp nhoáng trước đó.Faker đen mặt nhìn hai đứa em đang bày trò. Peanut thì đang ngây người trước trò diễn kịch lãng xẹt trước mặt, dù biết rằng họ đang trêu chọc mình nhưng cậu không khỏi bật cười bởi sự hài hước của Huni và Blank.Bang ngả người lên người Wolf, thở dài tỏ vẻ bất lực:-"Jaewan à, bọn họ sắp lật đổ chúng ta rồi đó."Wolf ưỡn ngực, giơ tay theo dáng lực sĩ, hoành tráng nói:-"Miễn là Junsik muốn, tớ sẵn sàng lấy thịt đè người."Và cả lũ phá lên cười. Sự khăng khít như gia đình của SKT, hẳn sẽ là điều, mà dù chiến thắng nào cũng sẽ không đánh đổi được.Có lẽ vì tâm lí thoải mái và khá vui vẻ, những trận ngày hôm đó của SKT đều có phong độ ổn định và giành chiến thắng 2-0 không quá khó khăn trước Jin Air. Và phong độ 2-0 nghiền nát đối thủ được tiếp diễn ở trận thứ 2 của SKT trong cùng tuần 7 gặp Kongdoo Monsters. Các trận của tuần này không có gì quá khó khăn, chính vì vậy tâm lý của mọi người cũng khá thoải mái chứ không hề căng thẳng như cuộc chạm trán với kình địch KT Rolsters ở tuần trước. Và tâm lý thoải mái thì Faker và Peanut lại càng vui vẻ đi diễn trò yêu đương trước mặt mọi người. T-ca cứ nhác thấy hai đứa ôm ấp tình cảm là lại nấp đi rút điện thoại chụp lại. Haha khi hai đứa có tiền chị đây sẽ tống tiền bằng đống ảnh này. Bang chỉ hận không thể đá hai người ra khỏi khu vực sinh hoạt chung. Nói gì thì Bang và Wolf cũng đã ở bên nhau lâu rồi, hai người họ cũng không hay thể hiện chỗ đông người lắm, nhưng giờ khi suốt ngày phải thấy tim hồng bay bay của Faker và Peanut, Bang giống như được đốt lên nhiệt huyết chiến đấu, thà chết cũng không thua kém cái đôi kia.Faker mà cứ lao đến Peanut là Bang sẽ tự động hét lên:-"Jaewan à tớ đau lưng/đau chân/đau vai/ đau tay/ đói/buồn ngủ..."Và ti tỉ thứ bệnh khác khiến Wolf cứ phải ở cạnh xoa bóp hầu hạ tận miệng Bang. Bang thì lấy làm thoả mãn lắm, vừa ăn đồ Wolf đút vừa liếc liếc Faker vẻ mặt: "Cậu tưởng mình cậu có người yêu à."Còn thái độ đáp trả của Faker ấy à...không có gì. Đừng hỏi vì sao, là vì toàn bộ chú ý của anh đều đặt trên Peanut rồi chứ sao.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com