Sinh Doi
Xin chào Mn sami đã thi xong rồi đây. Và bây giờ mình đã có thời gian viết truyện lại rồi nè. Để bù lại thì sau mỗi phần mình sẽ có một ngoại truyện nho nhỏ mong các bạn tiếp tục ủng hộ sami. Rồi giờ vào truyện nà
/////////////////////ai nhớ ta ko/////////////////////
N gày xửa ngày xưa ở một vương quốc xa xôi có một nàng công chúa........khoan......what, cái mô tê gì thế
Chết cha lộn truyện rồi. Giờ vô truyện thiệt nè
Sau cuộc hẹn với ran và kaz thì chị ao phải đi bộ về với anh kai bởi vì ảnh không có xe và chuyến xe buýt sau phải chờ đến ba tiếng lận. Hai người đi bên nhau mà người ta cứ nhìn như một cặp tình nhân ...ấy lại nhầm ...phải là như người ngoài hành tinh mới đúng. Vì sao? Vì hai anh chị ấy đứng hai bên đường để mà...cãi lộn (vâng nhiệm vụ cao cả quá). Cãi đã rồi thì anh kai kéo tay chị ao của chúng ta và chạy như bị chó đuổi (kai: e hèm. Sami: vâng em đổi ngay . kai: biết điều là tốt. Sami : nhầm rồi ta không đổi đâu bị chó rượt cũng tốt mà hahaha)
- Kaito chậm lại. - ao đang hét lên rất hốt hoảng
- Chậm thì không kịp mất - anh kai nói kèm một nụ cười toe toét.
Anh ấy dẫn chị đến một ngọn núi không xa nhà họ cho lắm nhưng đường đến đây cũng mất hơn 1 tiếng do anh kai háo hức quá nên....đi lạc
- Ngồi chờ một chút đi quà tớ cho cậu đấy.
Chị ao chỉ biết ngồi im chờ như anh ấy bảo. Lúc này chắc cũng hơn 8h rồi bởi vì trong lúc chờ thì kaito đã đi mua đồ ăn tối và họ cũng đã ăn xong.
-À tới rồi kìa! - kaito nói và che mắt cô lại, đặt cô nằm xuống bãi cỏ( đừng nghĩ bậy nha hihi😘)- giờ thì cậu mở mắt ra được rồi đó.
Aoko mở mắt ra và một bầu trời sao lấp lánh hiện ra trước mắt cô - Đẹp quá đi! - aoko thốt lên với khuôn mặt kawai vô cùng.
- Khoan đã. Chưa hết đâu. Cậu nhìn xung quanh đi- kaito nói với một khuôn mặt hiền từ. - Tuyệt thật đúng không. Cậu đoán thử đi chúng là đom đóm đó- cậu thì thầm vào tai cô.
- Đom đóm thật sao? Nhìn chúng giống những ngôi sao vậy .-aoko đầy cảm thán
Trong lúc đầy thán phục thì aoko đã không để ý tóc mái của cô bị vén lên và " chụt"(😦😟😶) kaito đang áp môi mình lên trán cô
- Cảm ơn cậu . Vì đã chờ đến lúc tớ sẵn sàng. - kaito nói, một giọng nói trìu mến và đầy yêu thương. - tớ xin lỗi vì dạo này tớ không hề để ý đến cảm xúc của cậu, không quan tâm cậu như trước ( sami:chắc đang hối hận vụ nhìn thấy người ta trên sân thượng chứ gì)
Aoko đẩy cậu xuống ( làm ơn đừng nghĩ bậy nha) và nói:
- Cậu làm lũ đom đóm sợ rồi làm hỏng món quà của tớ thì sao. Là tớ đã chấp nhận chờ cậu sẵn sàng nên đừng lo. Tớ không sao hết. Giờ thì ta về thôi.
Tối hôm đó có một đôi nam nữ đang cùng nhau tiến bước họ trò chuyện rất vui vẻ cho tới lúc về nhà.
////////////// haha ta đã......thôi bỏ đi///////////
Tại văn phòng thám tử mori
Ran đang nằm trên giường , cuộn tròn trong tấm chăn đúng lúc chuẩn bị ngủ thì ' Tít tít' tiếng điện thoại reo lên
- Là tin nhắn. Của ai vậy? Hả là của shinichi - ran bàng hoàng chụp lấy mở ra xem thì dòng tin nhắn ngắn ngủi nhưng ấm áp làm cô thấy hạnh phúc vô cùng
" Cậu đã ngủ chưa? Đừng thức khuya nha. "
Cô nhắn lại
" Tớ chưa ngủ. Chỗ cậu có lạnh không"
" Tớ ổn mà. Tớ nghe nói Tokyo lạnh lắm đúng không? Cậu nhớ mặc áo khoác, đừng để bản thân bị lạnh. "
" Shinichi mà cũng lo cho tớ sao? Lạ à nha! "
" Tớ xin lỗi vì dạo này không hay gọi điện hay liên lạc với cậu. Con lỗi đã để cậu chờ lâu đến như vậy. Bây giờ tớ chưa về được và tớ chỉ có thể nói chuyện với cậu bằng tin nhắn. Tớ thành thật xin lỗi cậu ran. "
" Không thể tin được cậu nghĩ tớ yếu đuối tới mức đó sao? "
" Tớ xin lỗi"
" Đừng xin lỗi nữa muốn đền tội thì tối nay thức đêm nhắn tin với tớ đi đằng nào mai cũng rảnh mà. "
" Nhớ đấy tối nào tớ cũng sẽ nhắn tin làm cậu mất ngủ cho coi"
" Hihi tớ thách cậu đó"
" Cậu được lắm"
Hai người họ đúng là nhắn tới sáng thật những dòng tin cứ liên tiếp tới. Ngoài trời tuyết đã rơi nhưng trong lòng ran lại ấm áp vô cùng mà không để ý đến một cậu bé nằm bên dưới khuôn mặt hiền nhưng buồn đang nghĩ rằng :" Xin lỗi ran. Bây giờ tớ chỉ có thể bù đắp cho cậu tới đây thôi. Nhưng hãy chờ tớ chỉ một chút nữa thôi tớ sẽ về bên cậu. Tớ hứa."
////////////////// bỏ no giới thiệu //////////////////
Ta....da.... Phần ngoại truyện của mọi người đây
Phỏng vấn nhân vật
Đây là phần phỏng vấn sau kết hôn của các nhân vật nha
Bên nữ
Sami: Tại sao các chị lại quyết định kết hôn ở tuổi 20
Ran: Bị ép
Kaz: bị hai con bạn thân gạt
Ao: Bị lừa
Sami:😱
Bên nam
Sami: Các anh đã cầu hôn các chị thế nào?
Shin: tôi ép cô ấy
Hat: không muốn nói
Kai: lừa cô ấy
Sami: Em lạy các anh
Chung
Sami: Nếu được làm lại thì mọi người có đồng ý kết hôn không.
Nữ: Tất nhiên là không rồi
Nam: Nếu cô ấy không đồng ý thì tôi sẽ bắt cóc, bỏ vào bao bố rồi mang về nhà.
Sami: Hay quá anh ơi
Nữ: Má ơi
//////////////// k giới thiệu đâu /////////////////////
Xong rồi Mn thấy sao nhớ cmt cho mk nha. Ít người cmt quá nên sami nản
Vậy nha mong được chiếu cố
Arigatou gozaimusu
/////////////////////ai nhớ ta ko/////////////////////
N gày xửa ngày xưa ở một vương quốc xa xôi có một nàng công chúa........khoan......what, cái mô tê gì thế
Chết cha lộn truyện rồi. Giờ vô truyện thiệt nè
Sau cuộc hẹn với ran và kaz thì chị ao phải đi bộ về với anh kai bởi vì ảnh không có xe và chuyến xe buýt sau phải chờ đến ba tiếng lận. Hai người đi bên nhau mà người ta cứ nhìn như một cặp tình nhân ...ấy lại nhầm ...phải là như người ngoài hành tinh mới đúng. Vì sao? Vì hai anh chị ấy đứng hai bên đường để mà...cãi lộn (vâng nhiệm vụ cao cả quá). Cãi đã rồi thì anh kai kéo tay chị ao của chúng ta và chạy như bị chó đuổi (kai: e hèm. Sami: vâng em đổi ngay . kai: biết điều là tốt. Sami : nhầm rồi ta không đổi đâu bị chó rượt cũng tốt mà hahaha)
- Kaito chậm lại. - ao đang hét lên rất hốt hoảng
- Chậm thì không kịp mất - anh kai nói kèm một nụ cười toe toét.
Anh ấy dẫn chị đến một ngọn núi không xa nhà họ cho lắm nhưng đường đến đây cũng mất hơn 1 tiếng do anh kai háo hức quá nên....đi lạc
- Ngồi chờ một chút đi quà tớ cho cậu đấy.
Chị ao chỉ biết ngồi im chờ như anh ấy bảo. Lúc này chắc cũng hơn 8h rồi bởi vì trong lúc chờ thì kaito đã đi mua đồ ăn tối và họ cũng đã ăn xong.
-À tới rồi kìa! - kaito nói và che mắt cô lại, đặt cô nằm xuống bãi cỏ( đừng nghĩ bậy nha hihi😘)- giờ thì cậu mở mắt ra được rồi đó.
Aoko mở mắt ra và một bầu trời sao lấp lánh hiện ra trước mắt cô - Đẹp quá đi! - aoko thốt lên với khuôn mặt kawai vô cùng.
- Khoan đã. Chưa hết đâu. Cậu nhìn xung quanh đi- kaito nói với một khuôn mặt hiền từ. - Tuyệt thật đúng không. Cậu đoán thử đi chúng là đom đóm đó- cậu thì thầm vào tai cô.
- Đom đóm thật sao? Nhìn chúng giống những ngôi sao vậy .-aoko đầy cảm thán
Trong lúc đầy thán phục thì aoko đã không để ý tóc mái của cô bị vén lên và " chụt"(😦😟😶) kaito đang áp môi mình lên trán cô
- Cảm ơn cậu . Vì đã chờ đến lúc tớ sẵn sàng. - kaito nói, một giọng nói trìu mến và đầy yêu thương. - tớ xin lỗi vì dạo này tớ không hề để ý đến cảm xúc của cậu, không quan tâm cậu như trước ( sami:chắc đang hối hận vụ nhìn thấy người ta trên sân thượng chứ gì)
Aoko đẩy cậu xuống ( làm ơn đừng nghĩ bậy nha) và nói:
- Cậu làm lũ đom đóm sợ rồi làm hỏng món quà của tớ thì sao. Là tớ đã chấp nhận chờ cậu sẵn sàng nên đừng lo. Tớ không sao hết. Giờ thì ta về thôi.
Tối hôm đó có một đôi nam nữ đang cùng nhau tiến bước họ trò chuyện rất vui vẻ cho tới lúc về nhà.
////////////// haha ta đã......thôi bỏ đi///////////
Tại văn phòng thám tử mori
Ran đang nằm trên giường , cuộn tròn trong tấm chăn đúng lúc chuẩn bị ngủ thì ' Tít tít' tiếng điện thoại reo lên
- Là tin nhắn. Của ai vậy? Hả là của shinichi - ran bàng hoàng chụp lấy mở ra xem thì dòng tin nhắn ngắn ngủi nhưng ấm áp làm cô thấy hạnh phúc vô cùng
" Cậu đã ngủ chưa? Đừng thức khuya nha. "
Cô nhắn lại
" Tớ chưa ngủ. Chỗ cậu có lạnh không"
" Tớ ổn mà. Tớ nghe nói Tokyo lạnh lắm đúng không? Cậu nhớ mặc áo khoác, đừng để bản thân bị lạnh. "
" Shinichi mà cũng lo cho tớ sao? Lạ à nha! "
" Tớ xin lỗi vì dạo này không hay gọi điện hay liên lạc với cậu. Con lỗi đã để cậu chờ lâu đến như vậy. Bây giờ tớ chưa về được và tớ chỉ có thể nói chuyện với cậu bằng tin nhắn. Tớ thành thật xin lỗi cậu ran. "
" Không thể tin được cậu nghĩ tớ yếu đuối tới mức đó sao? "
" Tớ xin lỗi"
" Đừng xin lỗi nữa muốn đền tội thì tối nay thức đêm nhắn tin với tớ đi đằng nào mai cũng rảnh mà. "
" Nhớ đấy tối nào tớ cũng sẽ nhắn tin làm cậu mất ngủ cho coi"
" Hihi tớ thách cậu đó"
" Cậu được lắm"
Hai người họ đúng là nhắn tới sáng thật những dòng tin cứ liên tiếp tới. Ngoài trời tuyết đã rơi nhưng trong lòng ran lại ấm áp vô cùng mà không để ý đến một cậu bé nằm bên dưới khuôn mặt hiền nhưng buồn đang nghĩ rằng :" Xin lỗi ran. Bây giờ tớ chỉ có thể bù đắp cho cậu tới đây thôi. Nhưng hãy chờ tớ chỉ một chút nữa thôi tớ sẽ về bên cậu. Tớ hứa."
////////////////// bỏ no giới thiệu //////////////////
Ta....da.... Phần ngoại truyện của mọi người đây
Phỏng vấn nhân vật
Đây là phần phỏng vấn sau kết hôn của các nhân vật nha
Bên nữ
Sami: Tại sao các chị lại quyết định kết hôn ở tuổi 20
Ran: Bị ép
Kaz: bị hai con bạn thân gạt
Ao: Bị lừa
Sami:😱
Bên nam
Sami: Các anh đã cầu hôn các chị thế nào?
Shin: tôi ép cô ấy
Hat: không muốn nói
Kai: lừa cô ấy
Sami: Em lạy các anh
Chung
Sami: Nếu được làm lại thì mọi người có đồng ý kết hôn không.
Nữ: Tất nhiên là không rồi
Nam: Nếu cô ấy không đồng ý thì tôi sẽ bắt cóc, bỏ vào bao bố rồi mang về nhà.
Sami: Hay quá anh ơi
Nữ: Má ơi
//////////////// k giới thiệu đâu /////////////////////
Xong rồi Mn thấy sao nhớ cmt cho mk nha. Ít người cmt quá nên sami nản
Vậy nha mong được chiếu cố
Arigatou gozaimusu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com