Sieu Sao C1 Den C95 Phien Ngoai
Quỷ hút máu đều không đáng tín nhiệm, bọn họ giỏi nói dối, am hiểu đầu độc lòng người, Charles hoàn toàn không thể hiểu, vì sao những kẻ vụng về quay vòng trong xã hội thượng lưu này lại bằng lòng mở rộng tấm lòng tiếp nhận một con quỷ hút máu cổ xưa mà giảo hoạt làm bác sĩ tâm lý cho họ, ai cũng biết quỷ hút máu giỏi về khống chế lòng người. Quỷ hút máu mang theo vết tích nghìn năm năm tháng ở trước mặt anh, càng là như vậy. Đường Phong đã quen ăn mặc một bộ ba thứ tinh xảo lại bảo thủ, âu phục bó sát chỉnh tề ngăn nắp càng đặc biệt tôn lên trầm tĩnh ưu nhã của người đàn ông sắc mặt tái nhợt này, Charles có thể hiểu được đám quý tộc nổi tiếng học đòi văn vẻ này, bọn họ mê muội sự ưu nhã và cao quý phát ra từ trong khung của quỷ hút máu, càng si mê vinh quang dối trá khi quỷ hút máu cổ xưa này lấy đi dòng máu trân quý nhất trên người bọn họ. Giống như chỉ cần nói được nửa câu với quỷ hút máu ngăn nắp sáng chói này, bọn họ liền có thể nhanh chóng trở thành quý tộc cổ xưa bọn họ theo đuổi, Charles đối với loại si mê dối trá này cảm thấy không thể hiểu nổi song song lại thấy đã quen, càng không xong chính là em họ của anh đã từng làm huyết phó cho quỷ hút máu kia. Một quỷ hút máu cổ xưa, một thợ săn quỷ hút máu cường hãn. Hai người đàn ông hoàn toàn đối địch lúc này lại kỳ dị ngồi cùng một bàn, quỷ hút máu có đôi mắt đen thuần túy như ban đêm, đó là đôi mắt tà ác nhất Charles từng thấy, bề ngoài của chúng nó lộng lẫy như hắc bảo thạch đắt đỏ nhất, trong khung lại lộ ra bóng tối dẫn người rơi xuống địa ngục. Đây là quỷ hút máu, quỷ hút máu chết tiệt, đừng hi vọng dụ dỗ được anh. "Tôi không có lý do gì để giúp ngài, ngài thợ săn thân ái." Ngón tay tái nhợt lạnh lẽo đặt lên ly thủy tinh, cho dù là ngọn đèn nhu hòa cũng không thể khiến nó trở nên ấm áp. Quỷ hút máu mặc bộ ba thứ cong lên nụ cười yếu ớt hơi có ý châm chọc trên cánh môi vô cùng đỏ tươi của mình, một thợ săn quỷ hút máu tới tìm một quỷ hút máu xin giúp đỡ, Đường Phong nghĩ cái gã anh tuấn khôi ngô ngồi đối diện cậu có phải sọ não bị hỏng hay không, huống chi yêu cầu đối phương đưa ra đối với cậu mà nói thì vô cùng hà khắc. "Albert đang giết chóc người vô tội chung quanh, chỉ cậu mới tìm được anh ta." Charles chăm chú nhìn chằm chằm vào quỷ hút máu, đường nhìn giống như hai cái đinh vững vàng đóng ở trên người quỷ hút máu. Khi chữ "Albert" lại một lần nữa được nhắc tới, mặt nạ hoàn mỹ mà quỷ hút máu giỏi ngụy trang đeo trên khuôn mặt dường như có một tia buông lỏng, nhưng Đường Phong rất nhanh liền kéo lại ngụy trang hoàn mỹ không tỳ vết của mình. "Anh đã đến tìm tôi, nói vậy đã rõ ràng mối quan hệ của tôi và Albert, ngài thợ săn ngây thơ của tôi, sao anh lại nghĩ tôi sẽ giúp một tên thợ săn quỷ hút máu không liên quan tới tôi đi đối phó với anh em của tôi." Albert, Albert. . . Cái tên của người đàn ông này đối với Đường Phong mà nói quả thực chính là một lời nguyền, lời nguyền quấn lấy cậu tròn một nghìn năm. Thợ săn quỷ hút máu thong thả đứng lên, ngọn đèn từ phía sau Charles chiếu ra một hình bóng rất lớn trên bàn, Charles một quyền nện mạnh ở trên bàn, mặt bàn gỗ lim đắt tiền bị nện xuống một vết hõm, thợ săn quỷ hút máu cực lực khống chế xung động muốn xé nát quỷ hút máu trước mặt này, anh gắt gao nhìn chằm chằm Đường Phong, thanh âm khàn khàn: "Bởi vì hắn là tội của cậu, Đường Phong, một nghìn năm qua cậu đều đang nỗ lực tìm kiếm sự cứu rỗi, vì sao không nắm chặt cơ hội này?" Đôi môi đỏ mọng hơi mỏng mím lại, mặt nạ không gì phá nổi của quỷ hút máu mơ hồ có một cái khe. Vô luận là lời nói trong miệng Charles, hay là hơi thở Alpha nồng đậm từ trên người thợ săn quỷ hút máu này truyền đến đều khiến Đường Phong khó có thể chịu được, quỷ hút máu đem tất cả điều này quy kết cho Albert chết tiệt không nghe lời kia, cùng với kỳ động dục chết tiệt của Omega. Kỳ động dục của cậu rất nhanh sẽ tới, nhìn lại quá khứ, cậu sẽ tìm một nơi ai cũng không tìm được để giấu mình, ví dụ như một hang núi trên vách đá, cậu sẽ mang theo một tấm thảm, sau đó ở trong kỳ động dục cả ngày lẫn đêm cuộn mình trong hang núi tối tăm ôm chặt lấy mình, tùy ý mồ hôi thống khổ dằn vặt bao phủ lấy mình. Chờ kỳ động dục qua đi, cậu sẽ tắm rửa thật sạch, sau đó thay quần áo đã chuẩn bị trước lấy tư thái hoàn mỹ xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người. Không ai sẽ biết, cậu là một Omega chưa từng kết hợp, một Omega già nhất trên thế giới. Dằn vặt như vậy quả thực vô cùng vô tận, Đường Phong có đôi khi oán hận quỷ hút máu sống mãi, cậu thậm chí không chỉ một lần ở trong lòng ảo tưởng để mình hóa thành tro bụi trong ánh mặt trời. "Vậy nên? Tôi từ chối " Ngón tay quỷ hút máu nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn, lộ ra một chút không nhịn được, ngón tay cậu đeo một chiếc nhẫn khảm nạm đá quý màu đen, quỷ hút máu khác xưng nó là nhẫn nhật quang, bọn họ sùng bái nó, khát vọng nó, mà nó chỉ tồn tại trên tay quỷ hút máu cường đại nhất, có thể khiến Đường Phong dù có đắm chìm trong ánh nắng mặt trời cũng sẽ không bị thiêu chết. Cậu có thể gỡ xuống chiếc nhẫn này, sau đó để ánh nắng đốt mình thành tro bụi, nhưng nếu cậu chết đi, Albert sẽ ra sao? Albert, một quỷ hút máu cường đại cũng có nghìn năm năm tháng như cậu, một kẻ giàu có, cao quý, ưu nhã như cậu, nhưng không có lý trí và tự kiềm chế như cậu. À, quên nói, Albert còn là một quỷ hút máu Alpha hiếm thấy. Bọn họ có cùng "Bố", đương nhiên không phải nói trên phương diện huyết thống, cái gọi là "Bố" là một quỷ hút máu biến họ thành quỷ hút máu rồi lại không phụ trách nhiệm đã biến thành tro tàn, trong một đoạn năm tháng thật lâu thật lâu trước đây, Đường Phong đã từng giống như một người bố chân chính nuôi nấng Albert vẫn là người thường, cậu nhìn Albert từng chút lớn lên, nhìn Albert trưởng thành bị "Bố" mình cắn, chuyển hóa, biến thành một quỷ hút máu giống như mình. Đường Phong vẫn cho rằng, chính cậu là người đã đúc ra Albert điên cuồng không bị khống chế. Đây là tội lỗi của cậu, giống như dây leo có gai quấn lấy hai tay hai chân của cậu, khiến cậu không thể tháo xuống nhẫn nhật quang hóa thành tro tàn, giống như ở tù chung thân, nhìn không thấy đầu cùng. Hồi ức hóa thành một thanh đao nhọn bị đốt nóng, vô tình đâm vào trong đầu Đường Phong, cậu không tự giác nắm chặt bàn tay cầm ly rượu, cho đến khi ly rượu đáng thương kia biến thành mảnh vỡ sắc bén đâm vào trong da thịt cậu. "Albert, hắn đang ở Luân Đôn." Charles từ trong túi lấy ra vé máy bay khoang hạng nhất bay đến Luân Đôn, đường nhìn của anh dừng lại trên vết cắt bị mảnh vỡ thủy tinh cứa vào trên tay quỷ hút máu, quỷ hút máu lấy tốc độ thật chậm đem mảnh thủy tinh từng chút lấy ra khỏi bàn tay, vết thương kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mau chóng khép lại, rất nhanh liền chỉ còn một mảnh đỏ tươi nhuộm đầy lòng bàn tay. "Có đi hay không, tùy cậu." Đem vé máy bay đặt ở trên bàn, Charles không quay đầu lại trực tiếp rời đi. . . . . . . Quỷ hút máu cổ xưa giống như một quyển sách sử sống hiện tại giống như một nhân loại bình thường, ban ngày leo lên máy bay, từ trong tay tiếp viên hàng không nhận lấy champagne, cúi đầu lẳng lặng đọc sách, nếu không phải ngoại hình quỷ hút máu khiến người khác vô cùng chú ý của Đường Phong, phỏng chừng sẽ chẳng ai cho rằng người đàn ông ưu nhã tự kiềm chế này sẽ là một quỷ hút máu có thể nhẹ nhàng giết chết người. Quỷ hút máu không giống quỷ hút máu nhất. Đây là đánh giá của Charles đối với Đường Phong. Charles từng lật xem hồ sơ Đường Phong trong vài chục năm gần đây, từ sau khi ban bố pháp luật liên quan đến quỷ hút máu, quỷ hút máu cường đại mà cổ xưa này chưa bao giờ thương tổn một người vô tội, vừa vặn tương phản, tồn tại trong hồ sơ trái lại là mấy người huyết phó không cam lòng muốn ở lại bên người quỷ hút máu, đến nỗi quỷ hút máu không chịu nổi quấy nhiễu mà phải báo cảnh sát xin giúp đỡ. Đường Phong tự chế, tri thức rất nhiều giống như biển rộng, lễ nghi quý tộc như trong sách giáo khoa, cùng với bề ngoài anh tuấn của quỷ hút máu này. Khiến Đường Phong trở thành quỷ hút máu số ít được xã hội thượng lưu nhân loại đón nhận, yêu thích thậm chí là tín nhiệm. "Xét thấy tôi cần một người huyết phó, mà anh không cho tôi đủ thời gian đi chọn, ngài Charles, xin ký tên vào đây." Đường Phong đem một văn kiện pháp luật đưa cho thợ săn quỷ hút máu bên cạnh. Thợ săn quỷ hút máu nhíu mày: "Cậu bảo tôi làm huyết phó của cậu?" Charles vẫn chưa khắc chế thanh âm đương nhiên hấp dẫn sự chú ý của người bên cạnh, mọi người lập tức kinh ngạc phát hiện bọn họ cư nhiên ngồi cùng máy bay với một quỷ hút máu cổ xưa có thể bước ra ngoài vào ban ngày. Không nhìn đến ánh mắt từ những người khác, Đường Phong không cho cự tuyệt hơi hơi nâng cằm: "Ký tên." Đây là cái giá Charles hẳn là phải trả, dù sao cậu bất chấp nguy hiểm đáp ứng yêu cầu đi Luân Đôn của thợ săn quỷ hút máu này, cậu không thích cảm giác bị đói, cũng không muốn lúc đói đến choáng đầu hoa mắt đi xúc phạm pháp luật thương tổn người vô tội, mặc dù chỉ cần Đường Phong muốn, người ước ao được cậu hút máu có thể vòng quanh một vòng địa cầu. Ai có thể cự tuyệt Đường Phong. Một quỷ hút máu huyết thống cao quý mà lại tốt đẹp. Charles hung hăng trừng mắt Đường Phong, sau khi ý thức được đối phương không có ý lui bước chút nào liền cầm lấy bút, thô lỗ ký xuống văn kiện, dù sao kỳ hạn chỉ có một tháng mà thôi! Một thợ săn quỷ hút máu, hơn nữa còn là một thợ săn quỷ hút máu Alpha, ưm, tâm tình cực kỳ tệ hại từ lúc leo lên máy bay rốt cục trở nên hòa hoãn một ít. Quỷ hút máu liếm liếm hàm răng bén nhọn của mình: "Anh có thể nghỉ ngơi một hồi, sau khi tới Luân Đôn tôi sẽ hút máu anh, tôi đã gần 2 tuần không ăn uống, tuy từ trước đến nay tôi là một quỷ hút máu tự kiềm chế, nhưng vẫn hi vọng đến lúc đó anh đừng té xỉu. "Một quỷ hút máu Alpha luôn luôn chọn Alpa làm huyết phó, sự yêu thích của cậu thật đặc biệt, ngài Đường Phong." Charles có thể nói là chán ghét hung hăng trừng Đường Phong, phần lớn quỷ hút máu Alpha đều thích chọn nhân loại Omega làm huyết phó của mình, điều đó khiến cho bọn họ hưởng thụ đến mức tận cùng, nhưng Đường Phong lại thủy chung đều chọn Alpha. Charles đem điều này cho rằng là sự tự chế dối trá cùng với cử động miệt thị nhân loại của quỷ hút máu, anh đương nhiên không biết Đường Phong là một Omega, tự nhiên không thể hiểu cảm giác chinh phục của Alpha có được từ trên người Omega yếu đuối bị xã hội định nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com