TruyenHHH.com

Shuqi Ngai

Thân thể Yuqi điêu luyện như một con trăn lớn, đem Shuhua quấn chặt vào trong lòng, mùi hương mát lạnh của nàng như muốn đem em ủ cho mê man, đến cả một ý nghĩ phản kháng cũng không kịp khởi.

Song Yuqi luôn yêu nghiệt như vậy, phá nát cõi lòng em rồi lại nguyên vẹn đi ra, đến cùng thì chỉ có mỗi kẻ ngốc như em mới là người tổn thương sau tất cả.

- Sao chị lại vào đây?

Yuqi và em đã không thân mật quá mức kể từ khi nàng công khai chỉ trích sự lụy tình của em một cách tàn nhẫn.

Hiện tại nàng lại xuất hiện ở đây, vẫn là cái điệu bộ câu dẫn quen thuộc, Shuhua sợ nàng sẽ lại thả ra những câu từ cỡn bợt một lần nữa, như cái đêm mà nàng và em trao nhau nụ hôn đầy mùi men rượu.

- Có gì kì lạ sao?

Yuqi mò vào trong áo ngủ, bàn tay mát lạnh nhẹ nhàng mơn trớn tấm lưng trần của em, xúc cảm vừa dịu nhẹ lại tinh tế khiến Shuhua nhịn không được mà run rẫy.

- Chị đang thật lòng à?

Shuhua thèm muốn nàng chạm vào mình đến phát điên, nhưng bất quá, em không giống lũ cặn bã bất chấp mọi thứ để nuông chiều ham muốn của bản thân, Yeh Shuhua cũng có lòng tự trọng.

Em không thể đắm mình cả ngày trong hồ suối mát ngọt để rồi đến đêm lại phải bất lực nguầy nguậy trong nước mắt. Trái tim cũ kỹ của em đã không còn đập nhanh hay sợ hãi trước những câu trả lời vô tình từ nàng.

- Chuyện đó quan trọng không?

Yuqi học cái thói lươn lẹo này từ bao giờ nhỉ? Shuhua chăm chăm nhìn vào con ngươi màu hạt dẻ của người đối diện, em muốn nhìn thấy tâm tư của nàng, một chút sơ hở để em có thể gần nàng thêm một chút.

Nhưng không, nó vẫn luôn lẳng lặng như vậy, xinh đẹp và khép kín.

Yuqi chưa bao giờ lộ liễu đến mức bị em lật tẩy, sự dối trá kia chỉ kịp phơi bày khi nàng ngã bài mọi thứ và cười cợt sự ngu ngốc của em với thái độ khinh miệt.

Shuhua chưa từng hiểu nàng, lúc nào cũng thế.

Shuhua đã yêu mà không cần đáp trả, yêu điên cuồng, mặc kệ sợi dây liên kết giữa cả hai chưa từng đủ mạnh để khiến em an tâm.

Khủng khiếp và đau đớn, nhưng em vẫn chẳng thể nào dứt ra, sự giày vò thê thảm mà em phải tập quen chứ không thể nào vứt đi được...

- Quan trọng chứ, tôi không muốn mãi làm một con ngốc nữa.

Không thể nào ngốc như trước đây.

Shuhua chẳng nhận được gì bởi hai chữ yêu thương mà em hết mình vun đắp, yêu thương đã không nhìn thấy em, nó chưa lần nào ở bên em một cách trọn vẹn

Yêu thương chỉ làm em mù quáng và đợi chờ trong vô vọng. Yêu thương quá mức xa xỉ.

Chỉ cần Yuqi "Có" một tiếng, Shuhua dù có chết cũng sẽ tin tưởng nàng. Sự hi vọng dành cho tình yêu, niềm tin vô hạn mà không một ai chạm đến được. Sẽ chẳng kẻ nào có thể đánh cắp hoặc xô ngã nó, kể cả người mà em yêu nhất - Song Yuqi.

Niềm tin chẳng còn nguyên vẹn, nhưng lại được chấp vá bởi sự cố chấp của một kẻ si tình.

Trong đôi mắt nhỏ hẹp của em, Song Yuqi, em chỉ thấy được mỗi mình nàng.

Còn em trong mắt nàng, thì là gì đây?

Là những hình ảnh lóe lên nhất thời, hay là gương mặt được lưu trữ mặc năm tháng dài hạn?

- Em có thể tin hoặc không.

Gương mặt sắc sảo của Yuqi lấp loé ý cười, sóng mũi cao thẳng của nàng cọ lấy cánh mũi đo đỏ của em. Yuqi khẽ nghiêng đầu, mang ánh mắt hư hỏng kia dán chặt vào cánh môi mỏng của em.

Sự bạo dạng kia khiến Shuhua lần nữa tự chui đầu vào lưới tình, cánh môi ướt át mút chặt lấy đôi môi e dè của em. Chiếc lưỡi điêu luyện của nàng lân la dẫn dụ nơi khoé môi, nước bọt rỉ rích chảy ra hai bên mép.

Yuqi muốn kích thích em, nàng không muốn làm chủ cuộc chơi, nàng muốn làm chủ Shuhua hơn, nàng muốn em phải đáp trả.

Yuqi áp chặt hai khoả đồi căng mọng vào thân thể nóng hừng của Shuhua, sườn mặt sắc cạnh của nàng triệt để đánh ngã phần lí trí nhỏ nhoi còn xót lại của em.

Shuhua ghì chặt lấy đầu nàng, em đem lưỡi nàng quấn chặt trong khoang miệng, tham lam muốn đem mọi thứ của nàng nuốt hết vào bụng.

Đôi mắt khép hờ của Yuqi khẽ cong, Shuhua biết nàng đang chê cười sự đói khát của em, có phải nàng sắp miệt thị em hay không?

Shuhua bất giác co rút người, em muốn tách ra khỏi cái hôn, Yuqi liền lòn tay vào phần tóc sau gáy em, những ngón tay thanh mảnh khẽ đan vào, kéo em trở lại nụ hôn còn dang dở.

- Ưm...

Yuqi hừ nhẹ trong xuống họng, tiếng rên khe khẽ của nàng khiến Shuhua nhịn không được mà đỏ mặt.

Shuhua cảm nhận được hạ thể mình không ngừng chảy ra dịch mật, Yuqi có lẽ là điểm yếu duy nhất của đời em.

Áo ngủ rơi xuống một nữa, Shuhua liền đắm chìm vào thân thể trắng nõn của nàng, em muốn đem nàng ép dưới thân, lại bị nàng lật một cú choáng váng.

Shuhua bất giác muốn khép chặt hai đùi, Yuqi đã nhanh hơn một bước chèn đầu gối vào giữa.

Yuqi thật xấu tính, nàng không ngừng dùng đầu gối cọ vào hoa tâm đang cương cứng của em, mật dịch bên dưới càng chảy càng nhiều, ướt đẫm đầu gối trơn láng.

Shuhua biết mình sắp không xong đến nơi rồi.

- Cho em...

Cảm giác mát lạnh từ ngón tay Yuqi khiến em nhịn không được mà rên rĩ, nàng đem tay ve vãn quanh cửa động trơn trượt, hai ngón tay phút chốc tiến vào, chạm đến phần thịt nóng ẫm bên trong liền ngưng động.

- Song Yuqi!

Shuhua tức giận bắt lấy cặp mông mềm mại của Yuqi, hai tay không kiêng nễ mà ra sức vỗ vào.

- Đau...

- Chị muốn chơi với tôi sao?

Nếu em không kiên quyết, Song Yuqi kia sẽ cợt bỡn em đến tận sáng mất.

Không phải chỉ mỗi nàng là biết xấu tính đâu!

- Ngừng lại đi...chị giúp em.

Yuqi một tay liên tục xoa lấy hạt đậu đỏ bừng của em, tay còn lại bắt đầu động, khai phá hang động chật hẹp.

- Ưm...khó chịu.

Shuhua không còn mặt mũi mà ngâm khẽ, Yuqi đưa lưỡi lướt nhẹ một đường quanh đỉnh ngực em, nơi đó liền không chịu được mà dựng đứng lên.

Lưỡi nàng mang theo nước bọt mơn trớn lấy vùng bụng phẳng lì của Shuhua, kích thích chết tiệt này như muốn khiến em nổ tung, đầu óc cũng dần mụ mị.

Shuhua bấu chặt lấy đệm giường, em không muốn bản thân vì hưng phấn quá mức mà tổn thương thân thể của nàng.

Yeh Shuhua ngu ngốc đến hiện tại vẫn một lòng muốn tốt với nàng.

- Shuhua đừng xa chị nữa được không?

Hơi thở Yuqi có chút hỗn loạn, thanh âm trầm đục nhuốm màu hoan lạc. Shuhua không biết nàng muốn nói gì, em chỉ để ý đến khoé môi khiêu gợi đang mấp máy kia, gương mặt ướt đẫm mồ hôi của người nọ không ngừng cuốn lấy em.

Yuqi nhiệt liệt đem tay ma sát vào vách thịt nóng hổi, hai ngón hết duỗi thẳng lại co rút, lần mò tìm đến điểm mẫn cảm nhất.

Có lẽ Yuqi biết rõ đây không phải lần đầu của em, nghiệt ngã thay, chỉ mỗi em là phải mất đi.

Còn Yuqi? Em không rõ, em chưa từng được phép chạm vào nàng, Yuqi luôn kín cổng cao tường như vậy, chỉ mong em không phải là ngoại lệ duy nhất của nàng.

Shuhua níu lấy cần cổ trắng ngầng của nàng, cảm nhận nơi đó đang không người hút lấy ngón tay mềm mại kia, khoái cảm chạy dọc khắp thân thể như không có điểm dừng.

Từng cú thúc mạnh mẽ như muốn đưa em đến tận cùng của mây xanh, Shuhua nép vào lòng nàng, hơi thở gấp gáp phả vào làn tóc mai rối rắm, ước đẫm.

- Ư...Yuqi!

Đau đớn xen lẫn khoái cảm cuồng cuộn trào tới, Shuhua liền gồng người, đem xương vai xanh của người bên trên cắn lấy.

- Shu...

Vị ngọt của máu tươi xen lẫn mặn chát của mồ hôi, Shuhua nghiêng người liếm một vòng xung quanh miệng vết cắn, đẹp đẽ làm sao. Song Yuqi của em, nếu lúc nào cũng ẩn nhẫn như vậy thì thật tốt.

Sự ngây dại này, Shuhua chưa từng bày ra trước mặt bất kì ai, bởi vì chỉ có kẻ tệ bạc này mới có thể khiến em sung sướng đến phát điên.

Đơn giản, bởi vì nàng là người mà em yêu. Em nguyện dâng tặng hết cho nàng tất cả, kể cả những đều sâu kín nhất tận tâm hồn lẫn thể xác này.

Yuqi, chị có cảm nhận được tôi đang yêu chị đến nhường nào không?

- Nhanh lên...ưm...thoải mái...

Yuqi liên tục gia tăng lực đạo, sự dồn dập đến mức Shuhua tưởng mình như vỡ ra đến nơi. Yuqi cứ nhầm vào điểm mẫn cảm kia mà đưa đẩy, đẩy đến Shuhua ngây ngất thần hồn, khoái lạc vô tận.

Yeh Shuhua điên rồi, ngón tay thon dài kia như dày vò lại như cứu vớt, va đập không ngừng vào điểm tận khoái.

Song Yuqi luôn biết cách làm em gục ngã, nàng là kho báu của em, là Aphrodite quý giá nhất trên cõi đời này. Em ước rằng mình có thể nâng niu nàng suốt đời suốt kiếp.

Yeh Shuhua là nô lệ của nàng!

- Em thích chị nhất...chị thật tuyệt.

Yuqi chăm chăm nhìn em, mồ hôi nàng từng giọt chảy xuống thân thể mẫn cảm của em, đôi môi đỏ mỏng khẽ hé, thì thầm.

- Hôn chị đi.

Mặc kệ thân thể vẫn đang sôi sục, vùng bụng căng cứng không ngừng, Shuhua vẫn gắng gượng chòm người, hôn lấy đôi môi đang mời gọi em.

- Yu...ưm...qi, chị là con b!tch của em.

Khoái cảm khiến Shuhua say mê đến cực hạn, em còn chưa kịp nghĩ đã lớn mật tuyên bố.

Yuqi như không tin được mà mở to mắt, Shuhua luôn cúi đầu phục tùng chợt biến mất không thấy tâm hơi, người này, thậm chí còn muốn chà đạp nàng.

- Hư quá Shuhua ah~

Bụng dưới co rút kịch liệt, Shuhua biết bản thân sắp tới rồi, em liền đè mạnh lấy vai Yuqi, đem đầu nàng chôn vào giữa hai chân mình.

- Em tới...uống của em...đi.

Yuqi nghĩ hôm nay em trúng tà rồi, Shuhua chưa từng bạo dạng đòi hỏi quá đáng như vậy.

Nàng thở dài một hơi, đem nơi tư mật đỏ bừng kia ngậm lấy, nước đục bên trong liền bắn ra như suối, liên tục phúng vào trong cuống họng khiến Yuqi nghẹn ứ.

- Khụ...khụ...Yeh Shuhua!

Nước nhờn tưới qua một đợt, thấm đẫm gương mặt xinh đẹp của Yuqi, ga giường trắng tinh cũng chịu chung số phận.

Yuqi chưa từng nghĩ bản thân sẽ tệ hại như vậy, ngang nhiên chấp nhận làm một việc mà nàng chưa từng nghĩ đến, thậm chí còn không dám nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com