TruyenHHH.com

Shortfic Kaiyuan Xihong Part 1 Nguyen Tu Anh Khong Thich Co Ay



[CHÁT.....]
Khải: A.....anh..xin lỗi!
Nguyên: *đưa tay sờ má* Anh đánh em??? Từ trước tới giờ... đây là cái tát đầu tiên mà em nhận được!
Tỉ: Khải anh càng ngày càng quá đáng rồi đó!
Khải: : Anh... không cố ý... đâu mà Nguyên em có sao không?
Nguyên: *phớt lờ Khải* Tỉ mình không muốn ở nhà nữa rồi...hay chúng ta qua nhà Hoành nữa đi! Tỉ: Ờ........... Khải anh hãy nhớ ngày hôm nay!
Nguyên: *thúc Tỉ* Đi nhanh thôi Tỉ!
Khải: Nguyên................. *đá mạnh vào bàn* chết tiệt!
*phòng Kỳ Kỳ*
Kỳ Kỳ: [vậy là sắp có phim hay để coi rồi! Vừa có tình vừa có tiền! Hahahaha...]
*Nhà Hoành*
Hoành: Khải càng ngày càng quá đáng!
Tỉ: Thật là tội cho Nguyên! T.T
Hoành: Từ đó tới giờ Khải chưa bao giờ làm gì tổn hại đến Nguyên cả.... tại sao đụng tới con nhỏ đó lại như thế chứ???
Tỉ: Có lẽ nào là nó có bùa ngãi gì?
Nguyên: Làm sao mình biết cậu đi mà hỏi cô ta ý!
Hoành: Cứ như thế thì Khải trước sau gì cũng đổ con hồ ly đó thôi!
Tỉ: Chúng ta phải hành động!
Nguyên: Bằng cách gì???
Hoành: Sáng mai chúng ta sẽ về nhà Tỉ và Nguyên 2 người biết rõ ngóc ngách trong nhà nên sẽ đi gắn camera vào từng phòng mình sẽ lo giữ chân Khải và con hồ ly kia!
Tỉ: : Nguyên cậu thấy sao???
Nguyên: Vì Khải nên.... chơi luôn!
*phòng Khải*
Khải: [chết rồi....mình đã lỡ tay với Nguyên Tử rồi.... chắc giờ em ấy sốc lắm! Phải làm sao đây??? Rối quá....hay là mai tìm cách chuộc lỗi vậy! ]
[Cốc cốc]
Khải: Vào đi!
Kỳ Kỳ bước vào với 1 cái nạn chống, chân thì bó bột tiến tới gần Khải...
Khải: Kỳ Kỳ sao em không ở phòng nghĩ đi mà còn sang đây?
Kỳ Kỳ: lúc nãy em nghe mấy anh lớn tiếng dưới phòng khách...
Khải: Em đừng lo không có gì đâu!
Kỳ Kỳ: Em cảm thấy từ lúc em vào nhà này các anh có vẻ không thoải mái..... còn thường xuyên cãi nhau nữa!
Khải: Em nói gì vậy Kỳ Kỳ.... cũng tại xe của bọn anh đụng trúng em còn làm em mất trí nhớ nữa... dạo này nhiều việc không thuận lợi nên bọn anh có chút nóng nãy nên hơi lớn tiếng thôi!
Kỳ Kỳ: Cảm ơn anh......anh đã cho em biết thế nào là có tình yêu thương!
Khải: đó cũng là trách nhiệm của anh mà! À mà vài ngày nữa anh sẽ có bất ngờ cho em!
Kỳ Kỳ: Là gì vậy anh??? Em hồi hộp quá^^
Khải: ngày mốt em sẽ biết!
*sáng hôm sau*
Tỉ: Mau lên mau lên bị phát hiện bây giờ....*đi nhẹ nói khẽ =.=" 
Hoành: Đi nhẹ nhẹ thôi...
Nguyên: Ờ.... mà khoan tụi mình đâu có đi ăn trộm đâu!
Hoành: Ờ tụi mình đâu có đi ăn trộm đâu Tỉ???
Tỉ: 2 người không biết gì hết trơn... làm thế này thì nó mới chuyên nghiệp!
Khải: *lù lù xuất hiện* cái gì mà chuyên nghiệp hả???
Tỉ: gì chứ??? Ai thèm nói chuyện với anh!
Khải: anh đâu có nói chuyện với em! *nhìn Nguyên với ánh mắt triều mến* anh hỏi Nguyên Tử mà^^
Nguyên: : *lơ luôn*
Khải: anh biết anh sai rồi nên em đừng có lơ anh nữa trái tim anh sẽ bị tổn thương!
Nguyên: *lơ tập 2*
Hoành: Àh vì hôm qua Nguyên còn giận vụ đó nên...
Khải: Em còn giận à??? Anh sẽ dắt em đi ăn bánh trôi nha^^
Nguyên: * bơ toàn tập* *nhìn Tỉ* Tỉ cậu với mình đi lên phòng đi!
Khải: *chạy theo* ê cho anh đi với!
Hoành: *chặn Khải lại* Ấy ấy em có vài chuyện muốn nói với anh!
Khải: Chuyện gì???
Hoành: Cứ từ từ ngồi xuống rồi nói!
Khải: Ngồi rồi đó nói đi!
Hoành: à... hôm nay trời trong xanh ha!
Khải: Rõ ràng là nắng chang chang mà =.=
Hoành: chắc em nhầm với hôm qua...
Khải: còn gì nữa không???
Hoành: còn còn chớ....em nghe nói anh mới tuyển người làm mới hả???
Khải: Em ấy không phải người làm chỉ là người do bọn anh đụng phải rồi vào nhà này ở tạm thôi.... mà chuyện này là Thiên Tỉ nói em nghe phải không???
Hoành: ờ...anh cho em xem mặt cô ấy không!
Khải: À... Kỳ Kỳ..
Hoành: [gọi là Kỳ Kỳ??? Nói cô ta là người làm thì không chịu... có gì bí ẩn đây! ]
*Phòng Khải*
Tỉ: Nguyên cậu đưa con chíp camera đây!
Nguyên: đây nè
Tỉ: Giờ gắn ở đâu là thấy được toàn bộ căn phòng đây!
Nguyên: Tỉ cậu gắn ở cửa kìa góc đó có thể thấy toàn bộ căn phòng!
Tỉ: Cậu lấy giúp mình cái ghế!
Nguyên: *kéo ghế lại* ghế nè!
Tỉ: *leo lên* *gắn gắn* xong rồi!

Nguyên: giờ ta qua phòng của Hạ Mỹ Kỳ!
*phòng khách*
Kỳ Kỳ: Anh gọi em ạ!
Khải: Đây là Lưu Chí Hoành bạn thân của bọn anh đấy!
Kỳ Kỳ: Em chào anh^^
Hoành: chào em! [Mặt mũi mặt mũi nhìn cũng được... bề ngoài thì có vẻ khá là yếu đuối! Da trắng! Chân cũng dài! Dáng cũng được! Thuộc dạng bánh bèo cao cấp!] À..em ngồi xuống đi!

Khải: ngồi đi em!

Kỳ Kỳ: Dạ! *ngồi xuống* 

Hoành: nghe nói em bị mất trí nhớ...
Kỳ Kỳ: Dạ đúng rồi ạ!
Khải: Em hỏi có gì à?
Hoành: không... ko có gì!
*phòng Kỳ Kỳ*
Nguyên: Tỉ hay là mình cũng gắn ngay cửa đi!
Tỉ: Ờ.... *bắt ghế leo lên*
Nguyên: : *nhìn xung quanh* căn phòng này.... có gì đó rất kỳ lạ!
Tỉ: Cậu thấy cái gì mà kỳ lạ???
Nguyên: : tớ không biết nhưng... rất là khó chịu!
Tỉ: chắc cậu ghét cô ta quá nên nhìn cái gì cũng khó chịu!
Nguyên: chắc vậy....ta ra ngoài thôi!
*phòng khách*
Hoành: Kỳ nè anh có quen với 1 bác sĩ tâm lý em có muốn lấy lại trí nhớ không???
Khải: Ý này hay đó Kỳ Kỳ!
Kỳ Kỳ: Từ nhỏ tới giờ em rất sợ bác sĩ ạ..... hễ vào nơi có bác sĩ là ngất tại chỗ....
Hoành: thế thì tiếc thật! [Con hồ ly này cũng thông minh gớm!]
Tỉ: Hoành à bọn tớ làm xong việc rồi đi thôi!
Nguyên: : Ừm mau đi thôi!
Hoành: *đứng dậy*
Khải: khoanh đã..mai có buổi biểu diễn rồi 2 em ko ở nhà sao???
Tỉ: Tối nay tụi này sẽ về...2 người cứ ở nhà mà nhìn mặt nhau đi!
Nguyên: *lơ tiếp*

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com