TruyenHHH.com

Shortfic Ieg L O V E

Sau khi cơn đau đầu vì tàu lượn qua đi, mọi người thống nhất sẽ cùng nhau đến quán Raimen phía bên kia đường mà gọi món. Chủ quán của họ là một chị gái da ngăm đen, với mái tóc xanh biển đặc trưng tên Reika. Cô ấy khá thân thiện, mọi người nghĩ vậy.

Chiếc bụng đói của cả đám nhanh chóng được lấp đầy bởi những món đồ ăn ngon đẹp mắt từ chị chủ quán. Sau đó, họ quyết định tìm một trò chơi nào đấy nhẹ nhàng một chút, tránh trường hợp đau bao tử sau khi ăn no.

"Ngôi nhà đa chiều" "Mười tám tầng địa ngục" là hai ứng cử viên sáng giá. Thế nhưng, trong khi Minaho và Manabe chọn "Ngôi nhà đa chiều" thì đa số các thành viên còn lại đều chọn "Mười tám tầng địa ngục", kể cả các thành viên nữ.

Đúng như tên gọi, "Ngôi nhà đa chiều" là một khu nhà rộng lớn với các loại gương được lắp bên trong. Nó tạo ra muôn vàn hình dạng méo mó cho chủ thể khi đi qua, vì vậy với mọi người, nó khá nhàm chán.

Lựa chọn còn lại, "Mười tám tầng địa ngục" là một trò chơi khá nổi gần đây. Nó quy định người chơi sẽ ngồi lên mô hình tàu lửa, tham quan các tầng của địa ngục. Bên dưới đường ray là một dòng nước chảy, hai bên có những hòn đá mang hình hài kì dị.

Mô hình tàu lửa này cũng giống như tàu lượn siêu tốc, chỉ khác là nó dài hơn hai hàng ghế mà thôi . Trong lúc Aoi đang xếp hàng mua vé, Tenma nhận ra có một số người vừa đi ra trên mặt đã tràn đầy sợ hãi, bên cạnh đó còn những lời nhận xét như "Nơi đấy thật sự đáng sợ quá" hay "Tớ sẽ không vào đó lần nữa đâu" khiến cậu cảm thấy khó hiểu. Không phải chỉ là tham quan thôi sao?

Khi Aoi quay về với những tấm vé, mười hai thành viên của "Earth Eleven" quyết định bốc thăm xem ai sẽ ngồi đâu. Lúc Sakura thông báo kết quả bốc thăm, Tenma xém chút giật mình đến mức muốn nhảy cao hàng chục mét. Cậu vẫn ngồi chung với Tsurugi ở hàng ghế cuối cùng. Lén nhìn qua Tsurugi Kyousuke, cậu thoáng thấy nét ngạc nhiên trong đôi mắt cam ấy. Dường như, anh cũng không ngờ đến điều này.

"Quý khách vui lòng thắt dây an toàn..."

Tenma hơi ngớ người, chỉ là tham quan thôi mà, còn phải bắt thắt dây an toàn ư? Nói là vậy nhưng Tenma vẫn không thể không nghe lời, nhanh chóng thắt dây an toàn khiến Tsurugi ngồi bên cạnh không nén nổi mà phì cười khiến cậu chàng tóc nâu phông má bất mãn.

Cái gì mà "đáng sợ", cái gì mà "không dám vào lần nữa" Tenma đã có thể hiểu rồi. Căn hầm này không phải chỉ có việc tham quan các tầng của địa ngục mà còn là một nhà ma trá hình. Lâu lâu còn có người, mang theo mặt nạ ma quái nhảy ra hù bọn họ hay những bàn tay, không biết của ai, sẽ túm lấy chân họ; thậm chí những giọt máu tanh nồng chảy xuống từ trên cao, thành công doạ được bọn họ sợ hãi. Tenma bị doạ đến nỗi hồn phách sắp bị lạc mất, vội vàng ôm chầm lấy người bên cạnh.

Tsurugi hơi giật mình nhưng sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại, nhẹ nhàng đặt lên trán cậu một nụ hôn, anh khẽ thầm thì "Bình tĩnh nào, họ chỉ là người thôi"

Giọng nói trầm ổn quen thuộc vang lên bên tai khiến Tenma sững người, khuôn mặt ngay lập tức điểm vài nét hồng.

"Xin lỗi Tsurugi... tớ không cố ý..." Nói rồi cậu ngay lập tức muốn buông tay nhưng đã bị người bên cạnh nhanh chóng kéo lại, mặt cậu úp vào vai người đối diện, bên tai còn vang lên giọng nói trầm ấm "Nếu không muốn nhìn thì đừng tập trung vào nó nữa"

- Tsu... Tsurugi?

Mùi bạc hà từ người đối phương truyền đến khiến Tenma càng thêm đỏ ửng, đem mặt mình chôn sâu vào trong lồng ngực đối phương.

Cho tới khi ánh sáng mặt trời từ ngoài chiếu vào, báo hiệu buổi tham quan gần kết thúc, Tsurugi mới luyến tiếc, buông tay người bên cạnh. Thế nhưng khuôn mặt Tenma vẫn còn đỏ bừng khiến hầu hết mọi người đều tò mò, khó hiểu.

Cầu thang dùng để ra khỏi căn hầm không cao nhưng nếu xảy ra sơ suất, có thể sẽ bị rơi xuống hồ nước cho nên mọi người cần phải hết sức cẩn thận. Tenma bị những lời đó doạ cho sợ hãi, chầm chậm quan sát rồi mới bước lên.

Trò chơi thứ ba mà cả bọn tham gia chính là "Vòng quay Aquarius", vòng quay làm nên tên tuổi của khu vui chơi này. Lần này, việc mua vé được giao cho Ibuki cùng Shinsuke. Họ nhanh chóng xếp hàng mua vé trong khi các thành viên còn lại tập trung trò chuyện với nhau. Tenma xin phép không tham gia, tiến về chiếc ghế đá cách xa nơi mọi người tập trung, ngồi xuống. Cậu cần suy nghĩ về tình cảm của mình.

- Tenma này? Cậu đang có chuyện gì sao?

Giọng nói của Aoi vang lên khiến Tenma giật mình. Không biết từ lúc nào, cô đã ngồi bên cạnh cậu rồi. Sorano Aoi lên tiếng hỏi nhưng đôi mắt lại đang nhìn về phía xa, dõi theo vòng quay đang chầm chậm di chuyển.

Tenma hơi sững người, trong mắt nâu ngập tràn sự bối rối, cậu không biết mình có nên nói cho Aoi hay là không. Thế nhưng đôi mắt xanh ấy dường như ngập tràn sự buồn bã nên cậu đã im lặng, lắng nghe.

- Tenma này, cậu có nhớ không. Khi chúng ta còn nhỏ, tớ vô tình làm rớt chiếc kẹp tóc mà mình vô cùng yêu quý khi chạy nhảy trong công viên. Lúc ấy, tớ đã vô cùng lo lắng và bật khóc nức nở.

Cô hơi ngừng lại, ánh mắt hiện lên một tia buồn bã khiến Tenma ngạc nhiên. Cậu không nghĩ, cô sẽ nói điều này.

Cậu còn nhớ, khi ấy cậu đã xoa mái tóc mang màu xanh của đại dương, hứa sẽ tìm lại chiếc kẹp dù cho có chuyện gì xảy ra. Một khoảng thời gian khá lâu sau, cậu gõ cửa nhà Aoi với chiếc kẹp tóc mà cô yêu quý trên tay cùng khuôn mặt đã lấm lem vì bùn đất. Cậu đã giữ đúng lời hứa với cô gái nhỏ năm nào...

- Rồi lúc cậu xoa đầu tớ, bảo tớ đừng lo lắng, cậu sẽ mang nó về sớm thôi. Cả lúc cậu đứng ở trước cửa nhà tớ với chiếc kẹp cùng khuôn mặt lấm bùn ấy. Chúng đều khiến tớ có cảm giác khó tả.

Tenma ngẩn người, cậu không nghĩ kí ức ấy lại quan trọng với Aoi đến vậy. Lúc ấy, cậu không chịu được việc bạn mình buồn bã nên mới hứa những lời như thế.

"Tớ... đã không biết việc đó." Matsukaze lên tiếng đáp lại. Lần này, đến lượt Aoi ngạc nhiên, nhưng đôi mắt xanh nước vẫn tập trung vào phía xa, không nhìn vào cậu.

"Tớ không nói với ai về điều này..." Aoi im lặng một lúc rồi mới lên tiếng nhưng nó bị ngừng lại. Dường như, cô ấy đang phân vân về điều gì đó. Chừng vài giây sau, cô tiếp tục lên tiếng "Cũng như... Chưa bao giờ nói với ai về việc tớ thích cậu, Matsukaze Tenma."

Câu nói này của cô khiến cậu ngạc nhiên cực độ, quay sang nhìn cô. Thế nhưng khi nhìn thấy bàn tay nắm lấy váy của Aoi đang run lên, thể hiện sự sợ hãi, cậu đã quay mặt đi hướng khác, giọng nói có phần ngượng ngùng

- Cảm ơn... Cảm ơn cậu Aoi nhưng tớ cũng xin lỗi. Tình cảm của cậu, tớ có lẽ không thể...

"Tớ biết." Lời còn chưa dứt, Aoi đã lên tiếng, cậu có thể nhận ra, giọng nói ấy có phần hơi gấp gáp. "Tớ biết... Cậu thích Tsurugi..."

Câu nói của cô khiến Tenma giật mình, quay sang nhìn người ngồi bên cạnh, lắp bắp thành tiếng "Sao... Sao cậu..."

- Tớ đã ngờ ngợ nhận ra điều ấy khi chúng ta quay về từ "Grand Celesta Galaxy". Tớ không muốn làm khó cậu hay gì cả, tớ chỉ là muốn nói ra lời mà tớ đã chôn giấu nhiều năm mà thôi.

Aoi lần nữa ngắt lời cậu, lúc này, cô cũng đã quay mặt về phía cậu, nhìn thẳng vào mắt cậu rồi chậm rãi nói ra từng chữ, dường như sợ hãi ban nãy đã biến mất rồi.

- Tớ không muốn cậu phải đáp lại tình cảm ấy. Chỉ muốn truyền cho cậu một chút can đảm, để cậu có thể nói rõ lòng mình, nói rõ mọi điều với người cậu yêu thương, Tenma.

Nói rồi, cô đứng lên, nhìn về phía các thành viên còn lại của "Earth Eleven". Lúc này, Ibuki cùng Shinsuke đã quay lại, trên tay họ là những tấm vé trò chơi. Họ nhìn về phía cô, liền đưa tay vẫy gọi.

- Chúng ta cũng nên đi thôi, mọi người đang chờ đấy.

Nói rồi, cô bước đi trước mặc cho Tenma vẫn còn ngẩn ngơ vì chuyện vừa xảy ra. Nói thật, cậu cảm thấy hơi khó xử

"Tenma, đi nhanh nào!" Giọng nói hối thúc vang lên từ đằng xa khiến cậu giật mình, chân vô thức bước nhanh về phía trước.

------

#EndouRyo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com