Short Fic Bounprem
Lưỡi vờn lưỡi môi vờn môi quấn quýt lấy nhau không rời , sợi dây lý trí cuối cùng của hai người đã bị cắt đứt hoàn toàn .
---
Đang hôn say đắm thì Boun cảm thấy người thấp bé hơn mình sắp hết dưỡng khí đành luyến tiếc rời đi Prem bây giờ đang rất ngại sợ anh phát hiện mình đang đỏ mặt đành chui vào lòng ngực anh để tránh .Nhưng dù né tránh như thế nào cũng không thể giấu được anh , vì anh đã biết sớm vẽ mặt của cậu rồi..."__"
___________________________________________________________________________Sau khi tắm rửa sạch sẽ cho Prem xong thì anh bế cậu xuống dưới để ăn cơm . Mặc dù prem nói là tự đi được nhưng cái người nào đó lại khăng khăng không cho cậu đi mà đòi bế cậu, prem mệt mỏi mặc xác anh đang tùy ý bế cậu xuốngTới bàn ăn thì Boun kiêu mấy người phục vụ trong lâu đài nhỏ mang thức ăn tới[Thật ra từ năm 15 tuổi Prem đã muốn dọn ra lâu đài nhỏ ở rồi vì ở đây ít người qua lại và yên tĩnh hơn tòa lâu đài nguy nga tráng lệ mà nữ hoàng mẹ cậu đang ở ,với lại ở đây trồng rất nhiều hoa cậu ưa thích , nữ hoàng thấy đây cũng tốt nên quyết định cho cậu chuyện qua đây nhưng với một điều kiện là cho Boun đi theo và tất nhiên cậu đồng ý rồi ]Sau mục lúc thì đồ ăn được mang tới
Anh cứ liên tục gấp đồ ăn cho Prem" Em ăn nhiều nhiều vào không khéo lại đau bao tử đấy" anh nói tay cứ gấp thức ăn cho cậu" Em biết rồi" cậu nói nhưng vẫn không ngẩng mặt lên vì sợ nếu nhìn mặt anh cậu sẽ nhớ đến nụ hôn mà đỏ mặt .Trong lúc Prem đang ăn nhiệt tình thì" Reng reng reng" tiếng điện thoại bàn được phát lênPrem định đi nghe nhưng bị Bác quản gia cản lại" Thưa hoàng tử để ta đi nghe cho ạ ngài cứ tiếp tục dùng bữa " bà hiền từ nói" Dạ" cậu lễ phép nói với bác[ Phía bác quản gia] " Alo " bác quản gia lên tiếng" Là hoàng tử Prem phải không ạ" đầu dây bên kia vang tiếng" Không phải ta là quản gia của Hoàng tử, hiện tại hoàng tử đang dùng bữa nên không tiện nói chuyện ạ, ngài cần nói gì cứ nói với ta , ta sẽ chuyển lời cho hoàng tử" "À Ngài cứ nói cháu là Bright , một xíu nữa cháu sẽ đến chỗ hoàng tử để nói chuyện phiền người nhắn với cậu ấy như vậy ạ" cậu vui vẻ nói" Vâng" nói xong đầu dây bên kia liền cút máy------Prem và anh cũng đã dùng bữa xong , Prem đang kiếm nước để uống còn anh thì ra sau vườn tưới cây mà anh yêu thíchTrong lúc cậu đang uống nước thì bác quản gia đến chỗ cậu nói" thưa hoàng tử lúc nãy có người tên Bright bảo là một xíu nữa cậu ấy sẽ đến đón ngài đi đâu đó"Prem" Bright là cậu ấy ư"Bright là bạn lúc nhỏ khá thân với Prem nhưng lúc cậu ấy 16 tuổi thì cậu ấy được gia đình cho đi Thụy Sĩ để du học ,tính tới đây cũng được 6 năm hai người không gặp , và đột nhiên hôm nay Bright về nước còn nói đến đón cậu đi đâu nữa chứ điều Prem kiện Prem khá sốc....*5 giờ 15 phút chiều*Boun từ trên lầu xuống đột nhiên từ phía cánh cổng lớn phát lên tiếng
~ Ting Ting Tinh~ vang khắp lâu dàiTheo quán tính anh hỏi" Là ai thế bác"Quản gia" thưa ngài chắc là bạn của Hoàng tử người mà lúc nãy ngài đang ăn cơm điện đến"Boun cũng không hỏi nhiều nữa mà bước thẳng vào ghế sofa để nhăm nhi một tách cafeĐang uống cafe ngon lành thì Prem bước xuống với quần áo chỉnh tề nói tổng quát hơn là rất Đẹp , mãi nhìn cậu mà anh không để ý tách cafe sắp đổ dần , nhưng may là được anh phát hiện kịp thời. "Em đi đâu đó" anh nhíu mày hỏi" Em đi chơi với bạn, một lát sẽ về " " Cần anh đi theo không"Prem lắc đầu lia lịa , nếu mà anh đi theo chắc cậu sẽ đỏ mặt mà không dám ngẩng đầu lên mất------
~ Cạch ~ tiếng cửa được mở , cùng với một người đàn ông cao to thân hình cao ráo nhìn rất đẹp trai và ga lăng và không ai khác đó chính là Bright bạn lúc nhỏ cậu PremBright không chừng trừ dì nữa mà đi tới chỗ Prem mà ôm trầm lấy cậu " Nhớ cậu quá đi mất Hoàng tử nhỏ " Bright vui vẻ lên tiếng" Mình cũng nhớ cậu nưa, sao cậu về nước không nói với mình"" Chỉ là mình muốn cậu bất ngờ một chút thôi"Hai người nói chuyện vui vẻ mà không để ý cái người nào đó đang ngồi ghế sofa đen mặt từ lúc nào không biết" Cái gì mà hoàng tử nhỏ" Boun nghiến răng thầm rủa
---
Đang hôn say đắm thì Boun cảm thấy người thấp bé hơn mình sắp hết dưỡng khí đành luyến tiếc rời đi Prem bây giờ đang rất ngại sợ anh phát hiện mình đang đỏ mặt đành chui vào lòng ngực anh để tránh .Nhưng dù né tránh như thế nào cũng không thể giấu được anh , vì anh đã biết sớm vẽ mặt của cậu rồi..."__"
___________________________________________________________________________Sau khi tắm rửa sạch sẽ cho Prem xong thì anh bế cậu xuống dưới để ăn cơm . Mặc dù prem nói là tự đi được nhưng cái người nào đó lại khăng khăng không cho cậu đi mà đòi bế cậu, prem mệt mỏi mặc xác anh đang tùy ý bế cậu xuốngTới bàn ăn thì Boun kiêu mấy người phục vụ trong lâu đài nhỏ mang thức ăn tới[Thật ra từ năm 15 tuổi Prem đã muốn dọn ra lâu đài nhỏ ở rồi vì ở đây ít người qua lại và yên tĩnh hơn tòa lâu đài nguy nga tráng lệ mà nữ hoàng mẹ cậu đang ở ,với lại ở đây trồng rất nhiều hoa cậu ưa thích , nữ hoàng thấy đây cũng tốt nên quyết định cho cậu chuyện qua đây nhưng với một điều kiện là cho Boun đi theo và tất nhiên cậu đồng ý rồi ]Sau mục lúc thì đồ ăn được mang tới
Anh cứ liên tục gấp đồ ăn cho Prem" Em ăn nhiều nhiều vào không khéo lại đau bao tử đấy" anh nói tay cứ gấp thức ăn cho cậu" Em biết rồi" cậu nói nhưng vẫn không ngẩng mặt lên vì sợ nếu nhìn mặt anh cậu sẽ nhớ đến nụ hôn mà đỏ mặt .Trong lúc Prem đang ăn nhiệt tình thì" Reng reng reng" tiếng điện thoại bàn được phát lênPrem định đi nghe nhưng bị Bác quản gia cản lại" Thưa hoàng tử để ta đi nghe cho ạ ngài cứ tiếp tục dùng bữa " bà hiền từ nói" Dạ" cậu lễ phép nói với bác[ Phía bác quản gia] " Alo " bác quản gia lên tiếng" Là hoàng tử Prem phải không ạ" đầu dây bên kia vang tiếng" Không phải ta là quản gia của Hoàng tử, hiện tại hoàng tử đang dùng bữa nên không tiện nói chuyện ạ, ngài cần nói gì cứ nói với ta , ta sẽ chuyển lời cho hoàng tử" "À Ngài cứ nói cháu là Bright , một xíu nữa cháu sẽ đến chỗ hoàng tử để nói chuyện phiền người nhắn với cậu ấy như vậy ạ" cậu vui vẻ nói" Vâng" nói xong đầu dây bên kia liền cút máy------Prem và anh cũng đã dùng bữa xong , Prem đang kiếm nước để uống còn anh thì ra sau vườn tưới cây mà anh yêu thíchTrong lúc cậu đang uống nước thì bác quản gia đến chỗ cậu nói" thưa hoàng tử lúc nãy có người tên Bright bảo là một xíu nữa cậu ấy sẽ đến đón ngài đi đâu đó"Prem" Bright là cậu ấy ư"Bright là bạn lúc nhỏ khá thân với Prem nhưng lúc cậu ấy 16 tuổi thì cậu ấy được gia đình cho đi Thụy Sĩ để du học ,tính tới đây cũng được 6 năm hai người không gặp , và đột nhiên hôm nay Bright về nước còn nói đến đón cậu đi đâu nữa chứ điều Prem kiện Prem khá sốc....*5 giờ 15 phút chiều*Boun từ trên lầu xuống đột nhiên từ phía cánh cổng lớn phát lên tiếng
~ Ting Ting Tinh~ vang khắp lâu dàiTheo quán tính anh hỏi" Là ai thế bác"Quản gia" thưa ngài chắc là bạn của Hoàng tử người mà lúc nãy ngài đang ăn cơm điện đến"Boun cũng không hỏi nhiều nữa mà bước thẳng vào ghế sofa để nhăm nhi một tách cafeĐang uống cafe ngon lành thì Prem bước xuống với quần áo chỉnh tề nói tổng quát hơn là rất Đẹp , mãi nhìn cậu mà anh không để ý tách cafe sắp đổ dần , nhưng may là được anh phát hiện kịp thời. "Em đi đâu đó" anh nhíu mày hỏi" Em đi chơi với bạn, một lát sẽ về " " Cần anh đi theo không"Prem lắc đầu lia lịa , nếu mà anh đi theo chắc cậu sẽ đỏ mặt mà không dám ngẩng đầu lên mất------
~ Cạch ~ tiếng cửa được mở , cùng với một người đàn ông cao to thân hình cao ráo nhìn rất đẹp trai và ga lăng và không ai khác đó chính là Bright bạn lúc nhỏ cậu PremBright không chừng trừ dì nữa mà đi tới chỗ Prem mà ôm trầm lấy cậu " Nhớ cậu quá đi mất Hoàng tử nhỏ " Bright vui vẻ lên tiếng" Mình cũng nhớ cậu nưa, sao cậu về nước không nói với mình"" Chỉ là mình muốn cậu bất ngờ một chút thôi"Hai người nói chuyện vui vẻ mà không để ý cái người nào đó đang ngồi ghế sofa đen mặt từ lúc nào không biết" Cái gì mà hoàng tử nhỏ" Boun nghiến răng thầm rủa
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com