oneshot
Shidou Ryusei đang chạy như bay trên con phố nhỏ, tay ôm chặt một chiếc áo khoác cũ được cuộn tròn. Mỗi bước chân của hắn, tiếng "meo meo" yếu ớt vang lên từ trong áo khiến người qua đường phải ngoái nhìn. Cuối cùng, hắn dừng lại trước cửa nhà Itoshi Sae. Không cần suy nghĩ nhiều, Shidou nhấn chuông cửa liên tục, miệng gọi lớn: "Sae-chan! Mở cửa nhanh lên! Em có việc cực kỳ quan trọng đây!" Cánh cửa bật mở, để lộ gương mặt quen thuộc của Itoshi Sae. Như thường lệ, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng như mặt trăng trên cao không bao giờ bị kéo xuống. "Cậu bị gì mà kêu ầm ĩ vậy?" Sae hỏi, giọng đều đều nhưng rõ ràng không giấu được sự khó chịu. "Anh nhìn nè!" Shidou mở áo khoác ra, để lộ một chú mèo con nhỏ xíu với bộ lông xám lốm đốm trắng. Nó cuộn tròn, đôi mắt xanh lơ yếu ớt ngước lên nhìn Sae. "Em thấy nó co ro ở góc đường, anh phải giúp em chăm sóc nó" "Không" Sae đáp ngay, không chút do dự. "Tôi không nuôi thú cưng." "Anh mà từ chối thì nó sẽ chết đó! Nhìn nó đi, nhỏ xíu thế này, chắc chắn là bị bỏ rơi." Shidou nhấn mạnh, mắt long lanh như cún con cầu xin. Sae nhìn qua Shidou, rồi lại nhìn con mèo con trong tay cậu. Sau một lúc, anh thở dài. "Chỉ một đêm thôi." "Em biết mà! Anh tốt bụng nhất!" Shidou hớn hở ôm mèo con chạy thẳng vào nhà, để lại Sae đứng bất lực bên cửa. ______Trong nhà Sae, mèo con nhanh chóng chiếm được chỗ ở mới, ngay trên chiếc ghế sofa Sae yêu thích. Shidou thì chạy nhốn nháo khắp nơi, lấy sữa, tìm khăn rồi không ngừng nói chuyện với chú mèo. "Mày thấy anh Sae lạnh lùng vậy thôi nhưng thật ra ảnh tốt bụng lắm!" Shidou cười toe toét, quay sang Sae. "Anh thấy không? Nó thích em rồi!" Sae nhướn mày, nhìn chú mèo đang gặm ngón tay của Shidou. "Nó chỉ đói thôi." Tối đó, mèo con ngoan ngoãn ngủ trong chiếc giỏ mà Shidou đặt cạnh sofa. Nhưng Shidou thì không có ý định rời đi. "Được rồi, mèo ổn rồi. Cậu về đi" Sae nói, tay cầm chiếc gối. "Không được! Em phải ở đây để canh chừng nó!" Shidou cãi lại. "Đừng làm phiền." "Không phiền! Đây là nhà anh, mà em thì là một phần của anh, đúng không?" Shidou mặt dày thôi rồi khiến Sae không khỏi lắc đầu bất lực. ________Nửa đêm, Sae thức dậy vì cảm giác có gì đó kỳ lạ trên giường. Khi anh mở mắt, mèo con đang nằm cuộn tròn trên gối của anh, còn Shidou thì nằm vắt ngang giường như một con sao biển, mặt ngây ngô trong giấc ngủ. "Ryusei" Sae gọi, giọng thấp nhưng rõ ràng. "Ưm... Sao vậy?" Shidou hé mắt, nụ cười xuất hiện ngay lập tức khi cậu nhận ra mình đang nằm trên giường Sae. "Anh muốn em ôm ngủ à? Sao không nói sớm?" "Xuống đất ngủ, ai cho cậu lên giường tôi" "Không được đâu, mèo con cần cảm giác an toàn." Shidou chỉ vào mèo con nhưng rõ ràng cậu chỉ đang bịa lý do để ở lại. Sae nhìn cậu một lúc, rồi bất ngờ kéo chăn trùm lên cả mèo con lẫn Shidou. "Câm miệng. Ngủ đi." Trong ánh sáng mờ nhạt, Shidou kéo anh vào lòng, miệng khẽ cười: "Biết ngay là anh cũng muốn mà." Sae không đáp nhưng trong lòng anh có một chút ấm áp kỳ lạ. Dưới ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mèo con cuộn mình ngủ yên, còn hai con người với hai tính cách trái ngược lại yên bình bên nhau.
Kết thúc.
_________________________Ngoại truyện:Shidou Ryusei: Anh nuôi mèo rồi, nuôi thêm em chắc không vấn đề gì ha? Itoshi Sae: Chó với mèo ở chung nhà sẽ phiền phức lắm nên tôi xin từ chối Shidou Ryusei: Ý anh là sao vậy anh ơi?
Kết thúc.
_________________________Ngoại truyện:Shidou Ryusei: Anh nuôi mèo rồi, nuôi thêm em chắc không vấn đề gì ha? Itoshi Sae: Chó với mèo ở chung nhà sẽ phiền phức lắm nên tôi xin từ chối Shidou Ryusei: Ý anh là sao vậy anh ơi?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com