TruyenHHH.com

Shinran Than Y Sung Phi Cua Ta Vuong Cover

Tử uyển không dám hỏi nhiều liền đem con cáo trắng đó bế lên, tuy nói nó là con cáo trắng nhưng thực ra cũng chỉ là con mèo toàn thân được bao phủ bởi lớp lông màu trắng như tuyết béo múp tròn trịa. Con mèo này được akemi nuôi dưỡng rất nhiều năm, cực kỳ hiểu ý người , bình thường hoàng hậu cũng rất thích chơi đùa với nó.

Sau khi ôm tiểu mèo béo trong ngực, hai tròng mắt của hoàng hậu liền u ám :" Bôi thuốc độc lên móng vuốt của nó, còn nữa mỗi ngày hãy đi huấn luyện nó, khiến cho nó cứ mỗi lần ngửi thấy mùi hương của cỏ huân y thì sẽ xông lên và vồ mà cào!"

Tử uyển trong đầu vẫn còn chưa quên cơn phẫn nộ của hoàng thượng, liền cúi đầu kêu một tiếng :" nương nương... "

Hoàng hậu vốn là người táo bạo, thấy tử uyển ấp a ấp úng, cực kỳ chán ghét cầm lấy hộp trang điểm trên bàn ném thẳng vào đầu nàng :" bảo ngươi làm cái gì thì đi làm cái đó, đừng có ở đây nhiều lời vô ích! "

" Vâng, thưa nương nương !" tử uyển lấy tay che đi vết thương đang chảy máu rách toát giữa trán, ôm lấy cáo trắng yên lặng lui ra ngoài. Để lại một mình hoàng hậu vẻ mặt âm trầm thô bạo, khóe miệng cười lạnh khiến cho người khác nhìn vào không khỏi khiếp đảm.

Mấy ngày sau đó, hoàng thượng vẫn hàng đêm tá túc ở trong cung của tanako , sự sủng ái dành cho nàng chỉ có tăng không có giảm bớt. Tanako  cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, lại là người ân cần chu đáo luôn khuyên bảo hắn phải giữ gìn long thể của mình, không phải là loại người giống như hoàng hậu nói là hồ ly mê hoặc quân chủ, hoàng thượng chỉ cảm thấy nhiêu nhi của hắn ôn nhu như nước, trong lòng lại thêm căm hận hoàng hậu.

Hoàng hậu ngày đêm lệnh cho người đi thăm dò hành tung của hoàng thượng, trong lòng ngày một ghen ghét, lửa hận bùng lên như hỏa diện sơn.

" Tử uyển, huấn luyện cáo trắng thế nào rồi? "

Tử uyển mắt nhìn hoàng hậu, nghiêm mặt nói :" hồi bẫm nương nương, đã huấn luyện rất tốt. "

Hoàng hậu trên mặt hiện ra một tia  ngoan lệ, nói :"  ngày mai có buổi tiệc ngắm hoa ở ngự hoa viên, ngươi hãy sắp xếp mời hết các vị phi tần đến đi."

" vâng, thưa nương nương. " tử uyển quy cũ đáp.

Hoàng hậu đem chén trà bưng lên, trong mắt hiện lên tàn nhẫn sắc.

Ngày hôm sau, thời tiết cũng không nhiều mây và gió như mọi hôm , bầu trời quang đãng thoáng mát, thật sự rất thích hợp để tổ chức yến tiệc ngắm hoa.

Hoàng hậu từ sáng sớm đã thức dậy, ra lệnh cho tử uyển chuẩn bị sửa soạn cho mình thật cẩn thận chu đáo, từ khi mái tóc xinh đẹp của nàng đã bị cắt xén một mảng thì nàng cảm thấy vô cùng tự ti với mái tóc hiện tại, vì thế nàng càng quan tâm đến vẻ bên ngoài của mình. Hôm nay nàng không chỉ mời các vị phi tần trong cung ,hoàng hậu còn mời riêng mouri ran đến tham gia buổi ngắm hoa, hừ, mouri ran, hôm nay bản cung sẽ cho ngươi biết thế nào là giết gà dọa khỉ!

Khi mọi chuyện đã được chuẩn bị xong xuôi thì trời cũng đã gần trưa, hoàng hậu liền đứng dậy đi đến ngự hoa viên. Khi hoàng hậu đến,  trong khuôn viên đã có vài vị nữ tử, người đứng, người ngồi, cười cười nói nói. Nàng liếc mắt một cái liền thấy được ran mouri , một thân y phục váy dài màu tím kiêu sa  , đang khuỵu người cúi đầu thỉnh an các vị phi tần :" thưa mẫu phi, nhu phi nương nương, đức phi nương nương, An phi nương nương. "

Ran sau khi cùng shinichi  vào cung liền tách nhau ra, nàng một mình đi đến ngự hoa viên tham gia tiệc ngắm hoa. Ran vừa bước vào đã nhìn thấy ngồi ngay bên cạnh bàn thạch đó là vẻ mặt nhợt nhạt, lạnh lùng của tanako. Trước mặt mọi người chẳng qua chỉ làm ra vẻ không quen biết.

Hiền phi nhìn thấy ran  đến, trên mặt hé ra sự vui sướng tươi cười, nắm nhẹ tay nàng, mấy ngày nay ở chung với nàng, nàng cực kỳ hài lòng với nàng dâu thông minh, hiền dịu này :" ran nhi, con lại đây, mau mau đứng lên. "

Đám phi tần bên cạnh Nhu phi, thấy thế cũng mở miệng lên tiếng bảo nàng mau đứng dậy.

Ran liền từ từ đứng thẳng dậy, trên mặt ý cười nhẹ nhàng như gió xuân ấm áp, chỉ khi nhìn về phía hiền phi nàng mới có thể nở một nụ cười chân thành như vậy. Đang trò chuyện vui vẻ, liền thấy có mấy người ở phía xa đang đi lại, đến khi nhìn rõ ràng hơn mới nhận ra là hoàng hậu đang từ từ chậm rãi tiêu sái đến gần, vài vị  phi tần cùng với ran khẽ cúi người xuống nói ;" thưa hoàng hậu nương nương. "

Hoàng hậu hôm nay thoạt nhìn tâm tình rất rất tốt, khoát tay áo miễn lễ, nhân tiện nói :," đều đứng dậy đi.

" Tạ hoàng hậu nương nương. " nói xong liền đều đứng dậy, hôm nay khuôn mặt của hoàng hậu được trang điểm vô cùng tỷ mỉ có một chút đậm, làn da được tô một lớp phấn dày trắng như tuyết.  Một thân y phục kiêu sa diễm lệ với chiếc áo choàng ngoài gấm  hoa đỏ thắm cầu kì, khiến cho người ta chỉ cần liếc mắt một cái tâm cũng ngây dại, dáng vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá. Tâm trạng của nàng hôm nay thoạt nhìn vô cùng vui vẻ, trong mắt mang theo ý cười không giống với vẻ lạnh đạm  trước đây.

.

Hoàng hậu hướng về phải mọi người nói :" trước đó vài ngày, bản cung phát hiện ra bên trong ngự hoa viên này có rất nhiều loại hoa lạ, nếu không mời mọi người đến đây thưởng thức thì quả thực là phí của trời ban."

Nhu phi khẽ cười, ôn nhu nói :" hoàng hậu nói rất đúng, hoàng hậu từ trước đến nay vẫn nghĩ tốt cho các vị tiểu muội chúng ta, nhu nhi thực sự cảm ơn hoàng hậu nương nương. " hoàng hậu bày ra ý cười lương thiện, tỏ vẻ ngượng ngùng nói :" nhu phi sao lại khách sáo thế chứ?  cảnh đẹp hoa nở đương nhiên phải có người tới ngắm mới phải đạo, bản cung muốn chia sẻ cảnh đẹp này với nhiều người, cùng nhau thưởng thức, như thế mới thú vị. " Hai chữ " thú vị " cuối cùng thốt ra từ miệng hoàng hậu sau đó lập tức liếc mắt nhìn an phi một cái, trong mắt ý tứ không rõ. Ran thản nhiên hiện lên ý cười, nhiều thú vị sao? !.

Hoàng hậu tiếp tục nói :" bản cung đã chuẩn bị trà bánh, các vị tỷ muội chi bằng hãy ngồi xuống đây cùng bản cung thưởng thức, hưởng thụ. "

Vài vị phi tần gật đầu tán thành. Ran lúc đó đi đến bên cạnh một gốc cây hoa bạch mẫu đơn xem cẩn thận, đột nhiên đập vào mắt là một đôi giày màu đỏ son chói lọi, ran ngẩng đầu lên liền thấy tanako đứng ở một bên, nhìn hoa bạch mẫu đơn đó nói :" nghe nói hoa mẫu đơn là tượng trưng cho sự giàu sang và phú quý, nhưng sao đóa mẫu đơn này lại đầy tính trang nhã , thanh tao. " Ran cũng nhìn mẫu đơn nói :" sự thanh nhã cùng sự phú quý đó tất cả đều được gắn kết, hài hòa rất chân thành, tinh tế và gần gũi, đơn giản và cũng không kém phần hoang sơ, nguyên thủy và mộc mạc của thiên nhiên, con người. " Hai người thản nhiên nói chuyện với nhau không phát ra sau lưng họ có một ánh mắt âm lãnh của hoàng hậu đang nhìn chằm chằm vào họ. Hay lắm, hai người này ở cạnh nhau, kế hoạch này càng thêm tốt đẹp. Quả là một mũi tên bắn trúng hai con nhạn. Nâng liền nháy mắt ra hiệu cho tử uyển, tử uyển nhanh chóng nhận lệnh cúi đầu lặng lẽ lui ra.

Mọi người đối với vẻ đẹp sắc hoa nơi này càng cảm thấy hứng thú, đang thưởng thức thì đột ngột nghe một tiếng " meo meo" vang lên. Theo âm thanh đó nhìn lại, cách ran cùng tanako  không xa có một con mèo trắng thân hình tròn vo với bộ lông dày trắng muốt trông thật đáng yêu.

Vốn là một con mèo nhu thuận hiền hòa, nhưng đột nhiên, như bị ai đó kích thích liền bắt đầu nhe nanh vồ tới, xông về phía nơi an tâm nhiên và ran đang đứng. Ran lúc này mới hoàn hồn nhìn thấy con mèo kia giơ móng vuốt lên hướng về phía mặt an tâm nhiên định cào qua,  tình thế trước mắt nếu không kịp ngăn chặn thì dung của tanako sẽ bị hủy mất.

Ran sắc mặt lập tức biến đổi, đôi mắt tuy trong trẻo nhưng lạnh lùng trong lòng mặc niệm :" tiểu kỳ lân. "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com