TruyenHHH.com

Shinran Than Y Sung Phi Cua Ta Vuong Cover


Tanako rất nhanh đã có được một thân phận giả vô cùng hoàn mỹ -- con gái của an quốc trung của cẩm thành huyện thừa, an quốc trung - tâm nhiên , cô gái nhỏ của hắn khi mười tuổi đã mắc phải một căn bệnh nặng sau đó đìu phải bị tàn tật, đi lại đều không tiện. Vì thế vẫn lấy cớ dưỡng bệnh trốn ở trong nhà không dám đi ra ngoài.

Cũng không phải là chuyện hay ho, vinh quang gì cho nên việc này ngoài hai vợ chồng an quốc thì cũng không có mấy ai biết được chuyện này, vừa hay là vị an tâm như này thoạt nhìn cũng có vài phần giống với tanako.

Tanako sau khi biết được mình đã tìm được cho bản thân một thân phận mới, trong lòng không khỏi vui mừng.

Chỉ qua mấy ngày không gặp. Tanako suy sụp, ảm đạm lúc trước dường như đã biến mất, không biết là nhờ bộ mỹ phẩm mà dạo trước ran đưa cho nàng hay là do trong lòng của nàng cuối cùng đã bình thản, ổn định lại. Lúc này nhan sắc của nàng đã tươi trẻ thêm mấy phần, gương mặt sáng bóng trắng không tì vết, mái tóc bóng mượt như tơ ,mặt mày sắc xảo, giống như đóa hoa hướng dương tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Ran đánh giá nàng sau một lúc lâu nói :" tuy xuất thân không được cao quý, nhưng so với các vị tú nữ gia thế tôn vinh đi tuyển kia thì thân phận của ngươi vẫn nằm trong vùng an toàn, không nên quá mức phô trương, nếu không sẽ gặp họa. Bằng vào dung mạo tài năng của ngươi, muốn trúng tuyển kia thì là chuyện không khó. "

" Tham kiến hoàng hậu! " nhóm tú nữ nhìn thấy hoàng hậu, lập tức cúi đầu hành lễ, hoàng hậu nhìn một đám nữ tử phía dưới kia nhiều không tả nổi, gương mặt đều trẻ trung xinh đẹp, tràn đầy tuổi thanh xuân, trong lòng dâng lên một nỗi niềm ghen ghét.

Tầm mắt của nàng lơ đãng nhìn vào khuôn mặt của một trong số những vị nữ tử ở đây, người này không ai khác chính là tanako. Chỉ thấy mái tóc đen dày bóng mượt nhẹ nhàng tung bay trong gió. Mắt đẹp trong như sắc nước mùa thu, lông mày thanh tú xinh xắn như dáng núi mùa xuân, một vẻ đẹp đằm thắm, xanh thẳm, làn váy xanh nhạt xiêm y thướt tha, làn da trắng tựa như tuyết ,thuần khiết mà tươi đẹp, thoạt nhìn qua trông rất sạch sẽ thanh nhã, nàng quý phái đứng thẳng người, mang theo một loại cảm giác cực kỳ thần bí hóa. Đặc biệt chính là đôi mắt to tròn đen láy kia, chỉ cần người khác liếc nhìn qua thôi cũng lập tức bị hấp dẫn sự quyến rũ ẩn giấu bên trong đôi mắt đó.

Hoàng hậu chỉ cảm thấy sau khi nhìn nàng ,trong lòng chợt nổi lên ý ghen tị càng lúc càng lớn, giống như con rắn độc đang ngày m gặm nhấm lấy nàng. Nàng ngoắt tay gọi lưu ma ma - người hướng dẫn nhóm tú nữ này đến  hỏi :" vị nữ tử kia là ai?"

Lưu ma ma nhìn theo tầm mắt của hoàng hậu lên tiếng đáp :" đó là nữ nhi của cẩm thành huyện, huyện thừa an quốc - an tâm nhiên. "

Hoàng hậu khóe môi buộc lấy một chút đùa cợt :" xuất thân từ một gia đình hèn kém, thế nhưng lại có thể nuôi dưỡng thành một tài nữ xuất sắc vậy sao? "

Lưu ma ma sắc mặt sung sướng nói :" thưa nương nương, đúng là vậy ạ , an tiểu thư từ dung mạo cho đến tài năng đều đứng đầu, đặc biệt là đôi bàn tay mềm mại chơi đàn tỳ bà hay đến xuất thần.... " " vả miệng !" âm thanh cố nén cơn tức giận của hoàng hậu nhẹ nhàng vang lên cũng không phập phồng, chỉ là lạnh lùng nhìn phía trước, hờn giận nói, :" bản cung có hỏi ngươi trả lời sao? "

Lưu ma ma liên tục đập đầu nhận sai, rất nhanh cũng bị người khác lôi cổ xuống. Hoàng hậu trong mắt mang theo một tia lạnh :" đem an tâm nhiên đến gặp bản cung. "

Tanako rất nhanh đã được người của hoàng hậu đưa đi. Tanako chỉ cảm thấy trong lòng có chút kinh sợ, hoảng loạn, hai tay bất an nắm chặt lại. Hoàng hậu, nữ nhi của Fujitsu gia toshihiko dám hại chết cả nhà nàng , cho nên tất cả người nhà Fujitsu gia đều là kẻ thù của nàng. Hoàng hậu nhìn thấy tanako tiến vào ,lạnh lùng nói :" ngẩng đầu lên. "

Tanako ngẩng đầu, hoàng hậu cảm thấy trong đôi mắt bình thản của vị nữ tử này giống như ánh trăng thanh sáng tỏ nhưng lại có nét u tĩnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng có thể cảm nhận được sự oán giận trong đôi mắt của vị nữ tử này phát ra vô cùng mãnh liệt .

" Ngươi lại gần đây. " hoàng hậu ra lệnh, tanako không thể không nghe theo liền đi đến trước mặt nàng,  nghe hoàng hậu nói :"  rót trà cho ta. "

Tanako không dám làm trái ý của hoàng hậu, động tác tao nhã giúp hoàng hậu rót một ly trà, nhưng nào ngờ! Ngay lúc nàng đưa ly trà cho hoàng hậu, hoàng hậu chưa kịp cầm lấy thì nước trà nóng bỏng tất cả đều đổ ra hết lên váy  hoàng hậu. " làm càn!"  hoàng hậu nổi giận đùng đùng, lập tức cho tanako một cái bạt tai, bên khóe môi nàng nhanh chóng bị nhiễm bởi một vết máu đỏ tươi kéo dài. Tanako đau đến nhíu mày, vội vàng quỳ xuống mặt đất :" xin hoàng hậu nương nương tha mạng! "

" Người đâu, đem người này lôi xuống cho ta! " hoàng trên mặt hiện lên một tia dữ tợn.

Ran lồng ngực phập phồng tức giận, tay vô thức nắm chặt lại thành quyền, cố gắng không bộc lộ cảm xúc lo lắng trên mặt lúc này của mình, hoàng thượng còn chưa đến , vậy mà bà hoàng hậu này dám ngang nhiên ra oai đuối cổ tanako ra ngoài?

Khi tanako rời đi, ánh mắt vô thức nhìn về phía ran liếc mắt một cái, ran gửi cho nàng một ánh mắt trấn an, kế hoạch sẽ có chút thay đổi.

Sau đó nhiều tiếng cười thầm ở  phía sau phát ra ngoài ran ra thì cũng không có ai để ý tới. Đôi tai linh thính  của ran thậm chí còn nghe được phía dưới kia có vài vị tú nữ âm thầm sung sướng khi thấy người khác gặp họa.

" An tâm nhiên lại dám ỷ vào nhan sắc mỹ mạo của mình không coi hoàng hậu ra gì, đáng đời! "

" Thiếu một đối thủ, càng có lợi cho chúng ta! "

Bỗng một tiếng :" hoàng thượng giá lâm" vang lên, mọi người tất cả đều vội vàng đứng dậy chào đón. Một thân y bào vàng chói minh hoàng chậm rãi đi đến. Hắn ngồi ở ghế  trên cao ,quay đầu nhìn mọi người vung tay áo, không chút để ý nói :" đều đứng lên đi. "

Cứ ba năm sẽ có một lần tuyển tú nữ, hàng ngàn vị nữ tử khắp kinh thành được tham gia sau đó ma ma phụ trách sẽ tuyển ra những vị nữ tử hoàn hảo nhất , thích hợp nhất để lấp đầy hậu cung,  sinh con nối dõi. Nay bậc đế quân hắn dường như không thiết màn đến sắc đẹp, chỉ quan tâm bảo dưỡng bản thân. Đôi mắt hắn khẽ nhíu lại, lạnh lùng nhìn lướt qua, cũng không có hứng thú, hắn hỏi tào công công đứng bên cạnh một câu :"  chỉ vậy thôi sao? " " thực ra là có một vị nữ tử xuất chúng tên là an tâm nhiên, chẳng qua vừa rồi đã làm sai chuyện bị hoàng hậu đuổi đi. Hắn đang chuẩn bị tìm một lý do để thoái thác thì đã thấy hoàng hậu lạnh nhạt liếc mắt  nhìn hắn, tào công công lập tức thức thời ngậm miệng.

Lúc này , hoàng hậu đưa mắt ôn nhu  nhìn hoàng thượng, trên mặt lộ ra ý cười dịu dàng, nàng chỉ vào một trong những vị tú nữ kia nói :" hoàng thượng, người xem vị nữ tử kia nhìn cũng không tệ,  dung mạo mỹ lệ, đoan trang hiền thục. "

Hoàng thượng theo hướng chỉ tay của hoàng hậu nhìn qua, quả thật đúng như những gì hoàng hậu nói,  chỉ có điều quá cứng nhắc giả tạo :" vậy sao? Nàng tên gì? "

.Tào công công mở miệng nói :" là nữ nhi của chung thượng thư, chung nhàn huệ. "

Ngoài ra, phu nhân của chung thượng thư  chính là biểu muội của hoàng hậu, hoàng hậu rất thích quan hệ với họ hàng bên nhà  chồng , nhưng hắn thì không thích!  Hoàng thượng lắc đầu cười lạnh cũng không mấy hứng thú phất  phất tay , chỉ tay  lơ đãng vào vị  nữ tử đứng phía sau chung nhàn huệ nói :"  chọn nàng đi. "


Hoàng thượng chỉ tay vào vị nữ tử trên mặt thì phấn son một lớp đậm dày,  diện mạo cũng được coi như là thanh tú, nhưng cũng không được xem là cực phẩm, một thân y phục bình thường không nổi bật, gia cảnh thì lại bấp bênh, không khá giả.



Hoàng hậu bị hành động của hoàng thượng làm mất mặt mũi, nhưng vẫn chưa có ý định từ bỏ nói :" theo nô tỳ thấy, chung nhàn huệ là một vị tài nữ hiếm gặp trên thế gian, không bằng hoàng thượng hãy ban  cho shinichi đi , trong phủ của đứa nhỏ shinichi này vẫn còn quá thiếu người. "

Ran từ sau khi chứng kiến hoàng hậu đuổi tanako vẫn theo dõi từng nhất cử nhất động của bà ta. Nàng nhìn khẩu hình miệng của hoàng hậu, trong đầu tiểu kỳ lân  đem những lời nói của bà ta thuật lại. Ran cười lạnh nói :"  bà ta thật đúng là rảnh rỗi không có việc gì làm, cả ngày chỉ nghĩ đến việc nạp thiếp cho các vương phủ. Xem ra, ta không thể nhân nhượng không gây thêm cho bà ta một ít phiền toái rồi, bằng bất cứ giá nào ta cũng sẽ khiến cho tanako trở thành phi tử của hoàng thượng. "


Tình cảm của hoàng thượng và hoàng hậu thực ra cũng không được xem là hòa thuận yêu thương nhau , hắn là một vị quân vương kiên định có chủ kiến, không bao giờ để chuyện tình cảm cá nhân, gia đình làm ảnh hưởng đến quyết định của hắn. Lúc này, hoàng hậu đã can thiệp vào quyền lựa chọn tú nữ của hắn, bây giờ lại còn dài tay tham gia vào việc nạp thiếp cho các nhi tử hắn, sắc mặt hắn đã lạnh giờ lại thêm lạnh lùng , thản nhiên nói :" nghe nói toshikeko bị bệnh chó dại không bao giờ bước chân ra khỏi cửa? Bây giờ tamura  cũng chưa có nữ nhân nào bên cạnh chăm sóc, chiếu cố, không bằng đem chung nhàn huệ ban cho tamura  đi. "


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com