TruyenHHH.com

Shingeki No Kyojin Fanfiction Levi X Eren Van Mai Yeu Anh

*17 năm sau*...

  -AAAAAAA!!! Muộn mất rồi!! Trời ạ, Mikasa, mẹ hại con rồi!!

Vào một buổi sáng đẹp trời, trong một căn nhà nhỏ nhắn xinh xắn, cụ thể là trên chiếc giường chăn ấm nệm êm của một chàng trai FA truyền ra một "giọng hét vàng oanh". Khi tiếng hét thảm thiết như bị cắt tiết khiến chim nghe chim ngất, người nghe người xỉu chấm dứt, trong căn phòng nọ có một bóng đen khả nghi bật dậy lao vào phòng vệ sinh. Chưa đầy 5' sau, bóng đen khả nghi đó lao ra khỏi Washington City và'ổ chó' í nhầm phòng ngủ của mình rồi lao xuống phòng khách.

  -Eren! Dậy rồi hả? Tới đây ăn sáng nào, mẹ có làm bánh phô mai con thích nhất nè!

  -Mikasa, con không có thời gian ăn đâu, con sắp muộn học tới nơi rồi! Tại mẹ đó! Sao mẹ không gọi con dậy!?

  -Mẹ thấy con ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức...

  -Haizz, thôi bỏ đi, con phải đi học đây. Chào mẹ con đi a~

  -Khoan đã Eren! Con chưa ăn sáng mà! Ăn xong hãy đi....

  -Nếu ăn thì con muộn mất! Con ăn cái bánh mì này là được rồi.

Nói xong cậu trai trẻ tên Eren liền cầm lấy cái bánh mì cho vào mồm rồi chạy ra khỏi nhà, bỏ ngoài tai những tiếng gọi của mẹ cậu.

  -Chết bỏ mịa em rồi, kiểu này lại phải trèo tường vào rồi. Mong là ông giám thị đầu khỉ vàng (Erwin đó mọi người =)) kia không có... AAAAA!!!

  -Kéttttt....

Âm thanh phanh xe đinh tai nhức óc vang lên và rồi một chiếc xe Lamborghini đời mới bị lái sang một bên suýt đâm vào vỉa hè. Do đang vừa đi vừa tự kỷ nên Eren không để ý tới có một chiếc xe đang đi về phía mình. Khi nghe thấy tiếng xe phanh gấp cậu mới phát hiện rồi ngã xuống đất. Còn về chủ nhân chiếc xe đó thì đang tìm kiếm một thứ đồ trong xe nên không thấy Eren phía trước. Lúc tìm được đồ xong nhìn lên mới thấy trước mắt có người đang gần kề mới phanh lại và quay tay lái đi, suýt thì tông vào vỉa hè. Ngồi trên đường thở hổn hển một hồi để trấn tĩnh lại trái tim 'mỏng manh yếu đuối dễ vỡ' của mình, Eren liền bực bội nhìn chiếc xe suýt đưa cậu đi gặp Diêm Vương uống trà nói chuyễn phiếm kia. Trong lúc cậu đang lôi cả họ hàng nhà người nọ ra thăm hỏi thì cánh cửa xe bật mở, một người đàn ông cao khoảng 1m6 thân mặc tây trang màu bạc sạch sẽ cùng với đôi giày da đen bóng bước ra. Ngay khi chuẩn bị đứng lên chửi cho tên lái xe cậu cho là ngu người kia một trận thì khuôn mặt khiến cậu ngày mong đêm nhớ kia xuất hiện làm mọi từ ngữ trong đầu chuẩn bị ra khỏi miệng kia liền rủ nhau đi đóng phim 'Mất tích'. Cậu cứ đờ đẫn nhìn người nọ mà quên hết mọi thứ xung quanh. Quên đi mình là ai, quên đi việc đi học muộn sẽ bị ông giám thị khỉ đầu vàng kia sẽ tặng mình hình phạt hentai cỡ nào, quên đi việc vừa nãy mình suýt nữa lên bàn thờ nấp sau bụi hoa ngắm gà khỏa thân mà trò chuyện với Diêm Vương... Trong đầu cậu chỉ còn duy nhất câu nói :"Levi Heichou!! Em rốt cuộc cũng tìm được ngài!!"

Người đàn ông mà Eren gọi là Levi kia cũng chung một trạng thái giống Eren. Khi vừa bước xuống xe, ngài định mắng người đã khiến mình làm xe bị tông vào vỉa hè và đòi bồi thường. Nhưng khi vừa nhìn thấy cậu trai đang ngồi ngơ ngác nơi đó, mọi hành động và suy nghĩ của ngài bỗng dưng đình trệ. Mọi sự nhớ nhung và tình yêu mà ngài đè nén suốt những năm qua tựa như núi lửa được dịp thì bùng lên mạnh mẽ. Sau khi gặp lại Eren trong mơ và nghe cậu nói rằng cả hai sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, ngài đã có thời gian hoàn toàn suy sụp. Lúc đầu nhốt mình trong phòng không ăn uống gì trong 3 ngày 3 đêm. Sau đó đâm đầu vào rượu chè đánh nhau... Chuyện cứ như vậy tiếp diễn cho tới một ngày nọ...

Đó là một ngày hè trời mưa tầm tã... Sau khi một mình đánh thắng một băng nhóm có tiếng hồi đó (không hổ danh là chiến binh mạnh nhất nhân loại nhỉ =)) thì ngài bị tai nạn giao thông trên đường về. Vụ tai nạn đó làm ngài gẫy 5 cái xương suờn, gãy xương cẳng chân, đầu bị chấn động và mất máu nghiêm trọng. Lúc phẫu thuật ngài loáng thoáng nghe tiếng bác sĩ nói : ''Nguy rồi!! Bệnh nhân mất máu nhiều quá! Nhịp tim đang dần chậm lại!...'' Lúc đó ngài muốn buông xuôi tất cả để đến với Eren nhưng những ký ức về Eren bỗng nhiên hiện ra như một thước phim chạy nhanh. Lần đầu gặp nhau, lần đầu nói chuyện, lần Eren bị đánh tại quan tòa, nụ cười như ánh mặt trời tỏa nắng hấp dẫn mọi người của cậu... Rồi những câu nói trước khi tạm biệt thế gian của Eren vang lên bên tai...

  -Levi Heichou... Ngài... Ngài nhất định phải sống... Sống thay cho tôi, thay cho những đồng đội, những chiến binh... Những người đã hi sinh mạng sống của mình... để... để mang đến niềm hi vọng cho nhân loại... Xin ngài... Ngài nhất định... Phải sống!! Đây là... Nguyện vọng cuối cùng của tôi....

Những lời đó như là có ma thuật, bỗng chốc khiến cho trái tim ngài đập nhanh trở lại. Điều này làm bác sĩ và y tá ngạc nhiên không thôi (sao ko ngạc nhiên đc =] tim vừa sắp ngỏm giờ đập thình thịch trở lại bảo sao mấy ông bà í ngạc nhiên :3). Sau ca phẫu thuật đó, ngài nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trong viện một tháng rồi khi ra khỏi viện, ngài khiến tất cả mọi người ngạc nhiên khi lao và chìm đắm vào việc học. Mọi người đều nghĩ chuyến đi Quỷ Môn Quan kia đã làm thức tỉnh con người ham học của ngài nhưng chỉ ngài mới biết nguyên nhân chính xác làm ngài thay đổi. Đó chính là do cậu, tình yêu đầu tiên cũng như cuối cùng của ngài. Nhờ trí thông minh vốn có + sự cần cù chăm chỉ của chính bản thân mà những giải thưởng có tiếng cứ liên tiếp đến với ngài. Sau đó, ngài gom số tiền có được từ những giải thưởng kia mà cùng bạn bè xây dựng một công ty riêng. Thời gian cứ như thoi đưa, chớp mắt một cái, công ty ngài giờ đã trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh, không ai là không biết. Ngài từ một thiếu niên bất cần đời trở thành một người đàn ông trầm ổn quyến rũ đầy mị lực (dù có hơi lùn :p) có tiền có thế, là Vương Lão Ngũ Kim Cương trong lòng phái nữ và là mục tiêu phấn đấu của phái nam. Có rất nhiều tiểu thư, nữ cường nhân, thậm chí là cả những cô sinh viên trẻ tuổi xinh đẹp đều đổ trước ngài và luôn cố gây ấn tượng bằng trí tuệ, nhan sắc... của mình nhằm được lọt vào mắt xanh của ngài. Nhưng dù có xinh đẹp, thông minh, khéo léo, hiền lành, tốt bụng...(đã lược bỏ N tính từ miêu tả tính cách tốt đẹp) đến đâu đi chăng nữa, được nhiều người nghênh đón đến đâu đi chăng nữa thì không có ai ngài thấy đáng để vào mắt, nói chi là lòng. Cả trái tim lẫn linh hồn ngài, từ rất lâu về trước đã bị một người nắm giữ rồi. Nhưng trớ trêu thay, ông trời lại cướp đi người đó khỏi tay ngài. Những tưởng không bao giờ lấy lại được trái tim và linh hồn mình cũng như không bao giờ gặp lại người đã ăn cắp chúng thì ngay bây giờ đây, người đó đang ngồi nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên và xen lẫn một thứ tình cảm mà ngài không tả được... (== xin lỗi vì đã chen vào một tí nhưng Levi Heichou à, sao ngài nỡ để cháu nó ngồi dưới nền đất đầy bụi bặm và vi khuẩn thế?). Ngài vẫn chưa phục hồi lại tinh thần sau cú sốc nên khi Eren đứng dậy và bước đến gần ngài, ngài vẫn còn đang ở trên mây. Mãi đến khi cậu đứng trước mặt thì linh hồn vừa treo ngược cành cây của ngài mới quay về với thể xác. Có lẽ mọi người nghĩ rằng ngài sẽ ôm chặt cậu vào lòng để thoả nỗi nhung nhớ và yêu thương đúng không =] ? Nhầm oy, việc đầu tiên ngài làm là... Đấm cậu một phát thật mạnh!

  -Ah!! Itte... Levi Heichou!! Sao ngài lại đấm... Ah!?

Do cú đấm tới quá bất ngờ làm Eren không chuẩn bị gì nên một lần nữa cái 'bàn tọa' của cậu lại có vinh hạnh tiếp xúc với đất mẹ thân yêu. Chưa kịp ngồi dậythì cả cơ thể cậu liền rơi vào một vòng tay ấm áp.

  -Go... Gomen... Chỉ là... Ta muốn xác nhận xem đây có phải là mơ không... (bó toàn thân với chú thiệt mà.Cái lí do thật... ==)

  -... Vậy sao ngài không đấm chính mình chứ?

  -Ta ngu gì mà tự làm đau bản thân chứ? Tên nhóc cậu nghĩ ta là ai?

  -Là tên ác ma keo kiệt nụ cười, suốt ngày đã ngu còn tỏ ra lạnh lùng nguy hiểm...

  -Cậu lầm bầm cái gì hả? Có phải là nói xấu ta không?

  -Dạ... Dạ không... Tôi nào dám... ''Có ngu mới thừa nhận mình làm như thế. Nhận để ngài cho tôi ăn hành à? Tôi đâu phải thanh niên ngu người giống những thằng nguy hiểm nhất hành tinh đâu?''

  -Eren...

  -Dạ...

  -...

  -Heichou?

  -Ta nhớ em! Ta yêu em, tên nhóc khốn khiếp vô dụng!

  -Heichou... Em cũng vậy... Em nhớ ngài nhiều lắm, tình yêu của em!

  -Eren...

  -Levi Heichou...

Hai người cứ ngồi ôm nhau giữa đường như vậy, quên đi mọi thứ xung quanh, không ai trong họ muốn lên tiếng phá vỡ không khí này dù rằng trong thâm tâm mỗi người đều có rất nhiều điều muốn nói. Hai người cứ ngồi đó ôm chặt lấy nhau, cảm nhận hơi ấm của đối phương như để bù lại nỗi nhớ nhung của những năm qua. Khung cảnh này khiến những người đi ngang qua cảm thấy yên bình và ấm áp dị thường, không ai muốn phá hủy nó cả, trừ một người...

  -Eren!! Buông ra nhanh!!

  -Mi... Mikasa... Mẹ làm gì ở đây?
  -Con quên hộp cơm trưa. Con đang ôm ai hả?! Buông ra mau!!

  -Mẹ... Đây là...

  -Tôi là chồng em ấy! Cô là mẹ Eren hm? Vậy thì... Thưa , xin mẹ hãy yên tâm giao Eren cho con! (oa, chú nhận mẹ luôn rồi cơ =])

  -Nani???... Ta không chấp nhận!! Eren là của ta, không là của ai hết!! Mà ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám nhận là chồng của cục cưng nhà ta hả?

  -Dựa vào việc tôi là người yêu của em ấy! (ko mẹ con j nữa rồi :))

  -Levi Heichou... >///<

  -Eren!! Ra đây cho mẹ! Tránh xa tên Shotacon Hentai đó ra!!

  -Eren, em mà dám qua đó thì coi chừng tôi bạo nát cúc em! (úi chộ ôi, chú hăm dọa bạo nát cúc cháu nó kìa =] *cười dâm* khi nào ngài tiến hành 'đại nghiệp' thì nhớ kêu Rin một tiếng nha, để Rin còn biết mà chuẩn bị 'dụng cụ' cho ngài ''và camera cho Rin a'')

  -Eren! Con lại đây!

  -Eren! Em đứng im đó!

  -Lại đây Eren! Ngươi có quyền gì mà ra lệnh cho cục cưng của ta đứng đó hả cái tên mặt táo bón kia?

  -Tôi là chồng em ấy nên em ấy đương nhiên nghe tôi rồi!

  -... *le nhân vật chính của cuộc tranh giành*

Vậy là vào một buổi sáng tinh mơ nào đó, trong khi mọi người đang hối hả hoặc đi học hoặc đi làm, hoặc ngủ nướng đến khét lẹt hoặc tỉnh táo như sáo... thì tại một con đường nọ đang diễn ra một cuộc tranh giành nảy lửa giữa hai con người trai tài gái sắc. (Rin: gớm, già hết cả rồi còn trai tài gái sắc cái nỗi giề, cánh hoa úa tàn mới... Levi & Mikasa : *lườm* ... Rin : ahaha... Thời tiết hôm nay đẹp thiệt ha... Haha...*cầm dép cắp mông chạy mất dạng*). Giữa hai người họ là một cậu trai trẻ với vẻ mặt bối rối không biết làm sao nhìn hai người.

  -Haizz... Kiểu này về sau cuộc sống của mình phong phú lắm đây... Bố mẹ à, hai người trên thiên đường xin hãy giúp cho con sống sót sau những cuộc chạm mặt giữa Heichou và Mikasa nha? Mà nói đi cũng phải nói lại, đời hài hước thật! Kiếp trước suốt ngày mình nói với Mikasa rằng cô ấy không phải mẹ mình mà kiếp này cô ấy lại là mẹ mình. Cơ mà tại sao cái thằng mặt ngựa kia lại là bố mình hả trời...

Sau một hồi nhìn đôi 'trai tài gái sắc' kia cãi nhau, cậu dứt khoát mặc kệ họ mà chìm vào thế giới của mình. Ba người họ không ai để ý rằng chính họ đang thu hút ánh mắt và lòng hiếu kỳ của rất nhiều người qua đường, trong đó có một cô gái đang nấp sau cột điện gần đó đã quay phim lại toàn bộ kề từ lúc tai nạn xe suýt xảy ra. Mọi người đoán được đó là ai không? Ahihi, đó chính là tác giả xinh đẹp giỏi giang tốt bụng hiền hậu bla...bla... (đã lược bỏ bớt N những danh từ tính từ tâng bốc bản thân lên tận trời).

~end rồi a. Có ai thấy cái kết nhảm hăm? Rin thì thấy hơi nhảm đó. Mà thôi, mong mọi người thích câu chuyện này nha. Hẹn gặp lại trong tác phẩm khác desu~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com