TruyenHHH.com

Shimcheon Anh Nhin Dau Tien

Sau hai ngày thì Seo Jin đã được xuất viên.Cô đưa Seo Jin về nhà.

'Em vô nhà trước đi,chị lấy đồ đã'

Seo Jin gật đầu rồi đi vào trong nhà mà chẳng nói lời nào.Suryeon vào nhà sau thì thấy Seo Jin đang ở dưới bếp làm gì đó.Cô đi về phía nàng.

'Làm gì đấy'

'Em đang đói bụng'

'Muốn ăn gì không chị nấu cho?'

'Em ăn gì chả được'

'Em lúc nào chả nói vậy'

Seo Jin cười với cô rồi đi về phía phòng khách.Suryeon nấu xong thì đi về phía Sso nói:

'Này chị nấu xong rồi Sso'

Không thấy ai trả lời cô tiến lại gần hơn thì thấy Seo Jin đang nằm trên ghế sofa mà ngủ.

'Này Cheon Seo Jin em ngủ đấy à'

'Chị nấu xong rồi dậy ăn đi'

Seo Jin bắt đầu toát mồ hôi, cô co người lại nói mớ:

'Thỏ ơi,chị đâu rồi.Chị lại bỏ em đi đúng không'

'Này mèo nhỏ em sao thế,chị ở đây mà'

Seo Jin rơi nước mắt,cô thấy thế liền ôm cô vào lòng mà dỗ dành.

'Không khóc chị ở đây với em,chị không đi đâu cả'

Seo Jin thức giấc khỏi cơn ác mộng đó.Mở mắt ra,một vòng tay ấm áp đã ôm lấy Sso.

'Suryeon chị có bỏ em mà đi nữa không'

'Không,chị sẽ không bao giờ bỏ em kể cả khi em không còn yêu chị nữa'

Cô cứ ôm nàng vào lòng mà dỗ dành.Seo Jin chui rút vào trong người cô mà cảm nhận hơi ấm bấy lâu nay đã biến mất.

'Em vẫn chưa tin chị ở đây với em à'

'Không phải'

'Vậy sao em lại khóc?'

'Em thường xuyên mơ thấy ác mộng từ ngày chị biến mất nên em khóc'

'Em đói chưa,chị làm xong đồ ăn rồi'

'Không ăn nữa'

'Sao thế,không muốn ăn đồ chị nấu à'

'Em muốn ôm chị một lúc nữa'

'Rồi cho em ôm cả đời còn được'

Seo Jin lấy chiếc nhẫn còn lại ra đưa cho chị.

'Trả chị nè'

'Giờ em mới chịu đưa'

'Tại chị mà'

Cô lấy chiếc nhẫn đeo vào tay mình rồi nhìn Sso.

'Giờ em có trốn cũng không được đâu mèo nhỏ à'

Seo Jin ngước đầu lên nhìn cô.

'Vậy nếu chị trốn thì sao'

'Sao chị phải trốn em chứ'

'Lỡ chị trốn rồi sao'

'Chị trốn ai mà nuôi con mèo nhỏ này đây hả'

'Ya,em cũng là một người nổi tiếng đó'

'Ồ,saprano nổi tiếng thế giới ư'

'Đúng,em nuôi chị còn được đó Shim Suryeon'

'Có vẻ em vẫn chưa biết chị đây sắp làm chủ tịch rồi nhỉ'

'Sao cơ'

'Chị sắp làm chủ tịch tập đoàn của Shim gia,em không biết à'

'Không,có ai cho em biết đâu'

Suryeon thả cô ra rồi nhìn cô với ánh mắt kì lạ.

'Sao chị nhìn em quài vậy'

'Chị đói'

'Vậy thì mình ăn đi'

Suryeon đưa mắt nhìn xuống người cô,bây giờ Seo Jin chỉ mặt một chiếc sơ mi mỏng phối với quần tây dài.Suryeon cau mày lại nói:

'Ai đưa em áo mỏng thế'

'Trong tủ đồ chị á'

'Em lấy đồ chị mặc?'

'Ừm'

'Ra ngoài mà em mặc áo mỏng thế này'

'Có sao đâu'

Suryeon nói nhỏ vào tay Seo Jin.

'Em biết nó mỏng tới mức nhìn thấy được bên trong luôn không'

'Nó càng khiến tôi đói hơn đó Mèo nhỏ à'























































Vote đi mọi người.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com