Shein Fanfic Vampire Shade Drop
_Hừ! Cái cô Lione này tự nhiên nửa đêm hôm khuya khoắt gọi mình ra.~ Bright than thở bỗng 1 bóng người bước ra.Đôi mắt nó màu xanh, mái tóc cũng xanh...THÌ RA LÀ REIN! Bright từ ngạc nhiên chuyển thành vui mừng._Rein, cậu chấp nhận lời tỏ tình của tớ rồi hả?~Bright." Rein " không trả lời, " Rein " chỉ nhẹ nhàng bước tới và...PHẬP!~Một nhát dao ngay bụng Bright._Rein...cậu làm gì vậy...?~Bright tái xanh mặt mũi._Tôi không yêu anh. Biến đi cho khuất mắt!~" Rein " cười gian xảo._Cô...không phải...Rein...~Bright nói 1 cách nặng nề vì đau đớn._Ừ. Tôi không phải Rein.~ " Rein " cười 1 nụ cười ma mị. Nó rút cái giao ra và anh chàng xấu số chết vì mất quá nhiều máu. " Rein " đã chặt đầu Bright và đem đi đâu đó.
Lione từ sau cây cột điện đã thấy tất cả mọi chuyện. Đôi mắt cô long lanh đỏ hoe, trái tim cô như bị chia ra làm 2 phần, lương tâm cắn rứt. Bây giờ cô phải làm sao để bù lại lỗi lầm...TẠI NHÀ REIN._Alo, Rein nghe đây._À, tớ Mialo nè. Hôm nay tớ để quên đồ ở trường nên cậu đi với tớ nha.__Được rồi, mình ra liền.______Rein vội đeo giày và lài xe đạp chạy đến trường và dường như có gì đó đang đợi cô._Rein!~ Mialo vẫy vẫy.~Tớ ở đây._Ha. Mialo!~Rein thở hồng hộc vì cô đã " tăng tốc tức thời " khi lái xe đến trường._Aye...Đi thôi.Hai cô bước vào lớp học, không khí u ám bắt đầu bao phủ và......Soạt..._Ai...ai vậy?~Rein núp sau lưng Mialo._Haha, làm gì có.?~Mialo Cười trừ._Rõ ràng tớ nghe mà!~Rein.
_Chắc...chỉ là cơn gió thôi.~Mialo cố trấn an tinh thần cho Rein. Không hiểu sao kể từ khi đến đây, Rein cảm giác như cô ấy bị ai đó và cái gì đó rất ghê sợ đeo bám.
_Chờ tớ ở ngoài.~Mialo vẫy vẫy.Sau khi Mialo vào lớp, Bỗng 1 bóng người thấp thoáng trong phòng thực hành hành. Cô vội chạy theo..._Ai đó! Ra đây đi!~Rein la to.Nhưng cô không thấy ai. Cô định ra ngoài thì thấy trong tủ thiết bị có tiếng loạt soạt. Cô hơi sợ và cảm nhận được...mùi máu.Rein bật đèn và bước đến chổ tủ. Tay cô run run, tim đập thình thịch, mạnh như cái lúc mà cô gặp Shade nhưng không phải màu hồng ấm áp mà là cái màu đỏ khủng khiếp.Cô mở tủ ra thì thấy những chiếc hộp nhựa đựng thiết bị thực hành đây mà. Cô thở phào nhẹ nhỏm. Cô đang định đóng cửa lại thì...." Tách " Giọt nước rơi trúng chân Rein, Rein nhìn xuống."Màu đỏ...Là máu ư?Không thể nào, mạnh mẽ lên Rein ơi...Là hóa chất...là hóa chất...LÀ HÓA CHẤT THÔI!"Rein cố an ủi mình rồi cô đến mở từng chiếc hộp ra._Á !~Rein hét toáng lên._Rein!~Mialo hoảng hốt chạy thật nhanh từ lớp học đến phòng thực hành.Đến đó, cô thấy 1 Rein đang đẦm đìa nước mắt. Cô nhìn bên cạnh Rein là...Mắt của ai đó bị móc ra 1 cách tàn bạo._Xác chết kìa, xác chết kìa huhu~Rein ôm Mialo khóc._Bình tĩnh đi Rein. Cậu hãy gọi cho cảnh sát nhanh đi.~Mialo trông hiền lành nhưng khá gan dạ. Cô lại gần tủ thiết bị thì phát hiện ra thẻ học sinh._Không phải chứ..._Sao...Sao vậy Mialo?! Là thẻ học sinh của ai?~Rein._Của B...B...B...BRIGHT!~Mialo hét to, cô quỵ xuống khóc. Ai ngờ cái thằng dâm dê ngồi gần cô lại chết sớm như vậy, cô còn chưa tính sổ với hắn cơ mà! Là kẻ nào đã hại cậu chứ, cô nhất định sẽ không tha cho hắn._Sao...cơ...?~Rein cũng đau lòng không kém. Cô dựa vào tường, mắt trở nên đục thẫm và những giọt nước mắt cứ lăn trên gò má ửng hồng. Rein cảm thấy lo sợ điều gì đó, giống như là người mà cô yêu thương đã gây ra 1 tội lỗi không thể tha thứ mà đó lại là vì cô.Con người đó lại núp sau bức tường, lặng lẽ quan sát mọi hành động của cô." Sao em lại khóc chứ babe~Không lẽ EM THÍCH HẮN sao?"Trong lúc đó, cảnh sát đã ập đến và có cả Auler, Sophie.
Lione từ sau cây cột điện đã thấy tất cả mọi chuyện. Đôi mắt cô long lanh đỏ hoe, trái tim cô như bị chia ra làm 2 phần, lương tâm cắn rứt. Bây giờ cô phải làm sao để bù lại lỗi lầm...TẠI NHÀ REIN._Alo, Rein nghe đây._À, tớ Mialo nè. Hôm nay tớ để quên đồ ở trường nên cậu đi với tớ nha.__Được rồi, mình ra liền.______Rein vội đeo giày và lài xe đạp chạy đến trường và dường như có gì đó đang đợi cô._Rein!~ Mialo vẫy vẫy.~Tớ ở đây._Ha. Mialo!~Rein thở hồng hộc vì cô đã " tăng tốc tức thời " khi lái xe đến trường._Aye...Đi thôi.Hai cô bước vào lớp học, không khí u ám bắt đầu bao phủ và......Soạt..._Ai...ai vậy?~Rein núp sau lưng Mialo._Haha, làm gì có.?~Mialo Cười trừ._Rõ ràng tớ nghe mà!~Rein.
_Chắc...chỉ là cơn gió thôi.~Mialo cố trấn an tinh thần cho Rein. Không hiểu sao kể từ khi đến đây, Rein cảm giác như cô ấy bị ai đó và cái gì đó rất ghê sợ đeo bám.
_Chờ tớ ở ngoài.~Mialo vẫy vẫy.Sau khi Mialo vào lớp, Bỗng 1 bóng người thấp thoáng trong phòng thực hành hành. Cô vội chạy theo..._Ai đó! Ra đây đi!~Rein la to.Nhưng cô không thấy ai. Cô định ra ngoài thì thấy trong tủ thiết bị có tiếng loạt soạt. Cô hơi sợ và cảm nhận được...mùi máu.Rein bật đèn và bước đến chổ tủ. Tay cô run run, tim đập thình thịch, mạnh như cái lúc mà cô gặp Shade nhưng không phải màu hồng ấm áp mà là cái màu đỏ khủng khiếp.Cô mở tủ ra thì thấy những chiếc hộp nhựa đựng thiết bị thực hành đây mà. Cô thở phào nhẹ nhỏm. Cô đang định đóng cửa lại thì...." Tách " Giọt nước rơi trúng chân Rein, Rein nhìn xuống."Màu đỏ...Là máu ư?Không thể nào, mạnh mẽ lên Rein ơi...Là hóa chất...là hóa chất...LÀ HÓA CHẤT THÔI!"Rein cố an ủi mình rồi cô đến mở từng chiếc hộp ra._Á !~Rein hét toáng lên._Rein!~Mialo hoảng hốt chạy thật nhanh từ lớp học đến phòng thực hành.Đến đó, cô thấy 1 Rein đang đẦm đìa nước mắt. Cô nhìn bên cạnh Rein là...Mắt của ai đó bị móc ra 1 cách tàn bạo._Xác chết kìa, xác chết kìa huhu~Rein ôm Mialo khóc._Bình tĩnh đi Rein. Cậu hãy gọi cho cảnh sát nhanh đi.~Mialo trông hiền lành nhưng khá gan dạ. Cô lại gần tủ thiết bị thì phát hiện ra thẻ học sinh._Không phải chứ..._Sao...Sao vậy Mialo?! Là thẻ học sinh của ai?~Rein._Của B...B...B...BRIGHT!~Mialo hét to, cô quỵ xuống khóc. Ai ngờ cái thằng dâm dê ngồi gần cô lại chết sớm như vậy, cô còn chưa tính sổ với hắn cơ mà! Là kẻ nào đã hại cậu chứ, cô nhất định sẽ không tha cho hắn._Sao...cơ...?~Rein cũng đau lòng không kém. Cô dựa vào tường, mắt trở nên đục thẫm và những giọt nước mắt cứ lăn trên gò má ửng hồng. Rein cảm thấy lo sợ điều gì đó, giống như là người mà cô yêu thương đã gây ra 1 tội lỗi không thể tha thứ mà đó lại là vì cô.Con người đó lại núp sau bức tường, lặng lẽ quan sát mọi hành động của cô." Sao em lại khóc chứ babe~Không lẽ EM THÍCH HẮN sao?"Trong lúc đó, cảnh sát đã ập đến và có cả Auler, Sophie.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com