Chap 5
'Rầm!' -Oái! -Căn nhà gì chỉ chỉ toàn cửa sập thế này?!Sau khi đã gặp nhau và tìm được gợi ý trên bản đồ, Ain và Shaun quyết định đi cùng nhau. Vị trí họ hướng đến là nơi có tiếng nổ thứ hai nhưng lại kẹt vào trong căn nhà nhỏ với xung quanh là những cánh cửa nặng đã sập xuống. -Kẹt mất rồi...Ain bắt đầu cảm thấy bồn chồn, cậu lo cho tình hình cậu chủ của mình. -Để tớ thử nâng lên, cầm đồ hộ tớ.Shaun đưa đồ của mình cho Ain rồi khụy xuống dùng hết sức nâng cánh cửa lên tới mức mặt mũi đỏ bừng. Cuối cùng cánh cửa cũng chịu nhúc nhích, nó được nâng lên đến độ cao để họ có thể chui lọt. Ain nhanh chóng bò qua, Shaun thấy cậu qua được rồi cũng bỏ cánh cửa ra ngã về trước thở hổn hển. -A là Shaun và Ain kìa!Trong khi cả hai đang ổn định lại nhịp thở của bản thân thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên trên. Ain cùng Shaun ngẩng đầu lên thì thấy Emilico cùng Rum đang đi ngang qua ở đường trên. Bốn đứa nhanh chóng hội họp nhau tại khu vườn gần đó. -Hể! Nhưng dấu gạch ngang này là ký hiệu đại diện cho các Shadow-sama á?! -Ừm, nếu suy đoán của tớ là chính xác. Emilico chăm chú nhìn bản đồ thêm một lát rồi nói. -Chúng ta đang ở đây...Vậy thì nên đi theo lối này. Nhưng mà....Cô bé chỉ một con đường trên bản đồ rồi lại nhìn về phía trước, bởi vì con đường đó đã bị chặn lại bằng một cánh cổng sắt. Thế là cả đám phải đi quanh đó tìm kiếm thêm manh mối, không có lỗ khóa trên cánh cổng, trong những ngôi nhà nhỏ hoàn toàn không có gì hữu ích. Thứ đáng ngờ duy nhất chỉ có tượng động vật. Trèo tường là điều không thể bởi vì có gai nhọn bên trên.Thế là cả bốn đứng lại quan sát những bức tượng. Bỗng Emilico nhận thấy có gì đó giữa chân tượng và bệ đỡ vậy nên đã xoay bức tượng chú chim lại. Kết quả là con chim đó phun thẳng nước bùn vào mặt Shaun. Emilico trở nên hoảng loạn vì mình đã làm bẩn mặt Shaun còn Ain thì đứng bên khúc khích cười. May là nước bùn lau sạch được.Sau dù cho Shaun có bồn chồn vì không qua được cánh cửa thì Emilico lại rất lạc quan, cô bé ngồi bịch lên cái ghế gần đó rồi rủ mọi người ăn cam. Rum tiến đến lại gần chiếc ghế rồi nhỏ giọng nói. -Cân nặng...trên chiếc ghế...Có lẽ thế? -Tớ hiểu rồi! Mấy cái tượng chỉ là để đánh lạc hướng chúng ta và cân nặng trên chiếc ghế mới thực sự mở cổng! Dù sao chiếc ghế này có đủ ba chỗ ngồi, chúng ta ngồi thử lên đi!Vì Rum là nhẹ cân nhất trong cả đám nên Emilico, Ain và Shaun là người ngồi lên. Bốn đứa trẻ im lặng chờ đợi để rồi chẳng có gì xảy ra. -Không có gì xảy ra hết!Emilico thốt lên. -Chắc đây không phải "chìa khóa" mở cổng rồi...Ain thở dài ra. -Nếu là Shadow-sama và Búp bê sống thì không lý nào lại có ba chỗ ngồi cả.Shaun chống cằm. -T...Tớ...Xin lỗi!Rum xấu hổ cúi gằm mặt. -Không sao đâu, chuyện thường tình thôi mà.Ain xua tay an ủi cô bạn. Còn Shaun cố gắng che đi sự xấu hổ của bản thân cậu ấy. -Ừm...Mọi người biết không. Những chiếc ghế như thế này thường được đặt ở nơi có cảnh quan đẹp nhất. -Đúng là cảnh ở đây đẹp thật! Mà...Nhìn từ hướng này thì trông có vẻ như con thỏ ấy nhỉ?Emilico chỉ về một hướng, cả đám nhìn theo rồi chợt im lặng như nhận ra gì đó. Bức tượng con thỏ nhanh chóng được khởi động và cuối cùng cánh cửa cũng chịu mở. -Tớ phải thú thực là hình dạng phần mông con thỏ đó trông hơn lạ.Ain vừa đi vừa nói, Emilico cũng đồng tình. -Nó sai hoàn toàn luôn! Chắc Edward là người làm ra con thỏ đó nhỉ? -Không đâu, chắc ông ta nhờ người khác làm.Ở đâu đó: Hắt xì!Bốn người bọn họ nhanh chóng di chuyển đến nơi vụ nổ đầu tiên diễn ra nhưng nơi đó không có bất kì một Shadow nào cả. Tất cả còn sót lại chỉ là bồ hóng bám trên mặt đất và mảnh vỡ của hộp bay tứ tung. Nếu Emilico đã gặp Patrick thì chắc chắn đây là chỗ của John. -John-sama...Shaun trở nên lo lắng khi không rõ tình hình của cậu chủ mình. Chợt Ain lên tiếng gọi. -Nhìn này ở đây có dấu chân! Chắc John-sama đã đi theo hướng này!Vậy là cả đám nhanh chóng chạy theo dấu chân để lại.
Ở nơi khác khi cả bốn mới vừa gặp nhau....
-Cậu có chắc là mình biết đường đi không vậy?Aiden càu nhàu khi cả hai đã đi được một lúc mà chắc có gì đặc biệt cả. John đáp lại một cách hồn nhiên. -Không! Nhưng kiểu gì đi thì chả gặp được Búp bê sống!"Đáng lẽ ngay từ đầu không nên theo cậu ta mới phải..."Cả hai vượt qua những bức tường lá, lộ ra trước mặt là bãi đất trống đầy những cây gai nhọn hoắt và bên trên là một chiếc lồng bị treo lơ lửng."Hửm? Hình như đó là Kate."Chưa kịp để Aiden lên tiếng thì ông thần John đã dành trước. -Nè, Kate, là cậu phải không?Kate giật mình nhìn xuống. Aiden nhìn quanh rồi nhận xét. -Chà Edward cũng thâm đủ đường nhỉ? Treo cậu ở một nơi thế này. -Làm sao mà hai cậu thoát ra được!? -Tớ bị nhốt trong một cái hộp. Nhưng sau khi tớ tức giận như thể grừ...thì cái thùng nổ tung. -Tôi gần tương tự vậy, nhưng người làm tôi tức điên lên là cậu ta. -Nè! Sao tớ lại là người làm cậu giận chứ!? Tớ chỉ--Chưa để John nói xong thì Aiden đã bịt miệng cậu ta lại. -Đừng có nói chuyện đó ở đây!Aiden nói làm sao cho Kate không nghe thấy được. -Khoan vậy là Shaun và Ain không cứu các cậu? -Ừ. -Tớ chẳng cần ai cứu cả. Tớ chỉ dựa vào chính mình!Kate bỗng trầm ngâm suy nghĩ gì đó. Aiden thấy thế cũng quay sang John. -Chúng ta nên quay lại đi. Nếu Shaun hay Ain đến mà không thấy chúng ta thì to chuyện. -Ơ thế không giúp Kate à? -Tin tôi, Emilico sẽ có cách thôi. -Vậy tạm biệt nhé Kate! Nếu cần giúp đỡ thì cứ gọi tên! -....Nói xong Aiden và John cũng quay lại đường cũ, đi được một đoạn cậu chợt quay lại nhìn Kate giống như ra hiệu gì đó và có vẻ cô ấy đã hiểu. Sau đó cả hai quay lại giữa những bức tường lá, đến một nơi hình như là công trình bỏ hoang. -Òa! Chỗ này hay quá đi! Nó đủ to để có thể leo trèo này!John nhanh chóng chạy đến rồi bắt đầu leo trèo trên cái cây mọc từ "công trình bỏ hoang" đó. -Này, bớt trẻ con đi!Aiden bước đến và cố kéo John ra khỏi chỗ đó nhưng cậu ta lẩn nhanh như sóc. Cậu tức giận siết tay lại. -Tôi bắt được cậu thì cậu chết với tôi.Nói rồi Aiden cũng leo lên. Một lúc sau cậu nghe thấy thêm một tiếng sột soạt nữa. -Có Emilico đây. -Này bọn mình phải đi rồi! Nhưng mà...tớ đã thực sự gần chỗ John-sama từ lúc bắt đầu...Tớ đã mải lo xem tấm bản đồ này...John bất thình lình nhảy ra khiến Aiden hết hồn suýt đấm thật. -Em vẫn hay tò mò nhỉ, Shaun?Cả bốn Búp bê sống đều bất ngờ. -John-sama!?Lúc này Aiden cũng rời khỏi cây đi ra. -Lần sau tôi đấm cậu thật đấy. -Còn có cả Aiden-sama nữa kìa!!----------------------------End-----------------------------------Mọi người có vẻ thích Shadows House của tôi nhỉ?Mí bạn có thể cho tôi cái gợi ý về sức mạnh bồ hóng của Aiden xuống dưới phần bình luận được không? Nếu thấy hay thì có thể tôi sẽ sử dụng á:DCó lẽ là nên vẽ lại ngoại hình cho Ain với Aiden. Trông sẽ kiểu như này:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com