TruyenHHH.com

Seventeen Nhan Vien Va Ong Chu Hozi

       

Hôm nay cũng sẽ như những ngày làm việc bình thường của công ty nếu như vị Chủ tịch Hoshi của họ không gửi mail và báo sẽ có 1 đoàn kiểm tra bên Big Hit sẽ đến để kiểm tra khâu chuẩn bị của công ty thay Chủ tịch họ làm cho các nhân viên một phen khủng hoảng vào sáng sớm mà chạy ngược chạy xuôi như điên vào công ty để hoàn thành những công việc mà họ chưa xong. Có người còn suýt khóc vì việc làm của mình vẫn còn dang dở chưa cái nào là hoàn thành trọn vẹn và tất nhiên những con người trên tầng 17 cũng thế. Thực ra là họ còn bận hơn hơn rất nhiều vì họ phải lo dọn dẹp(?) để đón tiếp những người bên Big Hit và các bạn biết rằng họ "trang hoàng" còn hoành tráng hơn cả Chủ tịch khi đến công ty nữa đấy.

*Phòng thu âm*

_"Mấy bản nhạc! Mấy bản nhạc đâu? Sao bừa bộn thế này?" – Seung Kwan tức giận đi vòng quanh nhặt từng bản nhạc vương vãi ở dưới sàn.

_"Woozi àh! Em phải kiểm tra và sắp xếp cho kỹ những bản nhạc thuộc thể loại nào rồi của công ty nào phụ trách những bài đó nhé...Không thể có nhầm lẫn được! Okay?!?!?" – Joshua khoác vai Woozi nói.

_"Do Kyeom với Jeong Han đâu rồi?"

_"Đây đây! Bọn tui ở đây" – Do Kyeom nói vọng ra từ cái mic phòng thu âm.

_"Okay! That's enough...We're ready" – Joshua ngước mặt lên thở hắt ra một cái.

*Phòng thu âm (của Hip Hop team)*

_"Thấy họ bận rộn quá trời! Sao lại phải thế nhỉ?" – Mingyu nhìn ra ngoài xem những con người ở ngoài khu tổ ong đang tất bật chạy ngược chạy xuôi.

_"Thằng nhóc này!" – WonWoo đánh mạnh lên đầu của Mingyu – "Mi làm cho công ty này biết lâu rồi vậy mà không biết ák"

_"Nếu Chủ tịch họ đích thân đến đây thì tốt hơn vì người đó sẽ trực tiếp nhận xét và chỉnh sửa còn khi nhân viên của họ đến thì họ sẽ viết báo cáo về và em biết rồi đó...Khi viết báo cáo có thể sẽ dùng một số biện pháp giảm tránh và phóng đại nên chúng ta sẽ không bao giờ biết được vị Chủ tịch đó sẽ nghĩ gì khi xem qua báo cáo của họ về chúng ta" – Seung Cheol nhắm nghiền mắt ngồi vắt chéo chân trên sofa nói.

Và trả lời lại Seung Cheol chỉ lại những hành động đồng tình của Mingyu và Wonwoo trong im lặng.

_"Vernon đâu rồi?" – Seung Cheol mở lời trong bầu không khí im lặng.

_"Cậu biết thằng nhóc đó đâu bao giờ ở yên một chỗ mà... Tới thánh còn không biết bây giờ nhóc đó đang ở đâu" – Tất cả đều như hiểu ý với nhau rồi lắc đầu cười nhẹ.

*Phòng tập nhảy*

_"Dino àh! Em nhảy chậm nhịp so với 2 người kia rồi kìa"

_"Yaiss hyung! Hyung không nghe sao? Nhạc này có giọng bè theo nên 2 hyung mới làm chậm 1 nhịp so với em" – Dino tức giận đến máy phát nhạc tua nhạc lại trở về từ đầu.

_"Mà Vernon àh bộ em không có việc gì làm sao?" – Ming Hao để hai tay chống xuống đầu gối.

_"Hừm...Vì việc thu âm bọn em đã làm xong hết rồi nhiệm vụ còn lại thì để cho bên Seung Kwan hyung xử lý"

_"Nghe nói Big Hit là công ty lớn và rất khó tính nên khi hợp tác với ai thì không ngừng hỏi họ những câu hỏi rất hack não...Bộ em không sợ sao?!?!" – Jun cầm khăn lau mặt đi đến.

_"Hyung chỉ giỏi nói điêu" – Vernon trề môi tỏ vẻ không tin.

_"Thật! Hôm bữa em có nói chuyện với Woozi hyung mà" – Lee Chan nói thêm vào.

Nhờ câu chuyện về dàn đội ngũ khó tính của Woozi mà Vernon đã "tự nguyện" đi ra khỏi phòng tập trả lại không khí yên tĩnh cho phòng tập.

_"Cứ từ từ không phải Hoshi nói sẽ dẫn họ đi những tầng kia trước sao?"

_"Thì trước sau họ cũng lên đây thôi dù sao hyung ấy đi rồi! Mình tập tiếp thôi"

_"Okay okay" – Ming Hao và Jun đồng thanh.

Các nhân viên của vị Chủ tịch đã bận rộn như thế thì vị Chủ tịch Hosh của chúng ta đang làm gì?

Tất nhiên là vị Chủ tịch cũng như các nhân viên đang đứng chỉ đạo sắp xếp nào là đồ trang trí rồi tới thảm đỏ, lẳng hoa rồi cả 2 hàng nhân viên trải dài từ sảnh đến lề đậu xe làm cho mọi người xung quanh thắc mắc rằng "Nhân viên ở đâu mà lắm thế? Đã vậy lại còn toàn trai xinh gái đẹp nữa...Trên trời rơi xuống àh??".

Đợi một hồi lâu đợi tất cả nhân viên đều thấm mệt thì nhân vật chính mới chịu xuất hiện (chơi ác ghê) với 1 chiếc Limbo đen đời mới hút được nhiều sự chú ý từ mọi người và cả các nhân viên nữa.

_"Cuối cùng cũng xuất hiện" – Hoshi thở dài rồi bình tĩnh để tay vào túi quần đi ung dung đến đứng đối diện với cửa xe.

Cửa xe mở ra đoàn nhân viên của Big Hit bước xuống. Nếu nhìn vào thì thấy được họ đi với tất cả 7 người, cứ tưởng làm việc cho một công ty lớn thì phải ăn vận thật lịch lãm sang trọng nhưng không họ đến với những trang phục rất đơn giản nhưng rất hợp thời và phong cách làm họ nổi bật hẳn với những nhân viên đang mặc đồng phục.

_"Chào mừng đến SVT!!!" – Hoshi bắt tay với từng người một.

_"Anh đâu cần làm hoành tráng như vậy!" – Người dẫn đầu bên đoàn của họ lên tiếng.

_"Tôi rất thích tạo ấn tượng tốt với mọi người cũng như với công ty của tôi vậy và điều này là hoàn toàn bình thường đối với 1 con người hoàn hảo như tôi đây! Đúng không? Ha...ha" – Hoshi chống nạnh rồi đứng cười phá lên.

Tưởng rằng họ sẽ cười nhưng khi Hoshi nhìn họ thì chỉ thấy một đàn quạ kêu "quác...quác" đi qua mà thôi. Để cứu mình ra khỏi cái tình huống thiếu muối này thì Hoshi liền vỗ tay 1 cái thật lớn rồi lảng tránh qua chuyện khác.

_"Nào! Tôi không để mọi người chờ lâu! Đi nào! Chuyến tham quan chính thức bắt đầu!" – Hoshi dẫn đường cho họ và trong lúc đi Hoshi cũng đã ra hiệu dọn sạch sẽ những thứ đã trang trí ở sảnh rồi mới gật đầu yên tâm bước vào thang máy.

_"Trước tiên tôi sẽ dẫn mọi người đến tầng 15 vì ở đó được phụ trách những tuyến đường mà ta sẽ diễu hành đến..."

_"Tôi muốn đến tầng 17 trước...Những thứ đó thì chỉ cần đem lên trên đó luôn là được"

_"Được chứ" – Hoshi đổi tay ấn vào số 17 mà lòng vô cùng bức bối và có chút sợ sệt vì mình không thể cảnh báo gì họ trước cả.

Lúc mọi người tập trung vào bản nhạc trong thang máy thì Hoshi nhanh nhẹn lấy điện thoại ra nhắn liền cho Seung Cheol.

[Kế hoạch thay đổi. Họ đòi lên thẳng tầng 17. Chuẩn bị]

Nhận được tin nhắn Seung Cheol hoảng hồn ngồi bật dậy chạy ra ngoài thông báo. Khi mọi người nghe được tin khẩn thì nhốn nháo cả lên nhưng không kịp rồi tiếng "Ting" từ thang máy đã phát ra khắp tầng 17 và cánh cửa thang máy đã từ từ mở ra. Một không khí lạnh đến ngạt thở và vô cùng hồi hộp xuất hiện.

                              END CHAP 18

P/s: Không hứa được điều gì nhưng tui có thể hứa rằng chap sau nhất định sẽ gây cấn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com