TruyenHHH.com

Seventeen Longfic School War

Chương 30

Hôm nay gia đình của Jisoo từ Mỹ trở về Hàn Quốc để ăn Tết nên anh đã khăn gói về nhà. Còn bạn cùng phòng - Vernon cũng đã về nhà từ hôm qua. Seungkwan ở một mình trong phòng thì cảm thấy quá chán. Seungkwan là một cậu nhóc thích nói, một mình trong căn phòng khiến cậu nhóc cảm thấy bị "tổn thương sâu sắc" nên quyết định đi tìm Seokmin.

Seokmin đang thu xếp hành lý, y dự định trở về nhà của mình. Dù sao bạn cùng phòng đã trở về, y ở đây cũng chẳng có gì vui.

- Seokmin, đi về à?

Cửa không đóng nên Seungkwan gõ hai cái cho có lệ rồi đi vào trong. Nó cởi giày, leo lên giường của Seokmin, khoanh chân ngồi nhìn thằng bạn của mình bận rộn.

- Cậu không về Jeju à? - Seokmin quay lại nhìn Seungkwan - Jisoo cũng về rồi, mình tớ ở lại thì chán lắm.

- Tớ chưa đặt vé. - Seungkwan nhún vai.

- Muốn tớ đi cùng không?

- Cũng được.

Seokmin thu dọn đồ đạc xong thì cùng Seungkwan ra ngoài. Vừa xuống cầu thang thì nhìn thấy nhóm bốn người Mingyu, Myungho, Wonwoo và Jun từ bên ngoài trở về. Sáu người chào nhau, sau đó đứng dưới gốc cây nói chuyện. Mingyu hỏi Seokmin và Seungkwan định đi đâu, bọn họ nói muốn đi đặt vé xe cho Seungkwan về nhà.

- Mấy cậu không về sao? - Seungkwan tò mò hỏi.

- Bọn tớ còn chút việc, năm nay về trễ một tí. - Mingyu cười nói - Dù sao nhà cũng gần mà~

- Vậy còn Myungho? - Seokmin nhìn cậu bạn ngoại quốc.

Nói về Jun thì tốt xấu gì thì y cũng đi cùng gia đình mình, chí ít thì Jun cũng còn có nơi để về nếu rời khỏi KTX. Còn Myungho lại khác, một mình cậu đến đây, lại đi trước Tết. Hiện tại muốn đặt vé để về, e là sẽ rất khó kiếm mà vé lại không hề rẻ.

Myungho nghe Seokmin hỏi tới mình, cậu cười cười, tỏ ý không sao.

- Tớ không về, năm nay ăn Tết ở đây cho biết Tết của Hàn Quốc thế nào.

Tuy cậu nói có vẻ thoải mái như thế nhưng Mingyu biết không phải thế. Myungho ở lại Hàn Quốc, cậu không có nơi để đi ngoại trừ suốt mấy ngày Tết ở lại KTX. Như vậy thì sao gọi là đón Tết, hắn có cảm giác cứ như Myungho bị bọn hắn bỏ rơi vậy.

Mingyu muốn mời Myungho về nhà mình chơi, thế nhưng có người đi trước hắn một bước.

- Myungho đến nhà tớ đi. - Jun cười, khoác vai cậu -  Gần nhà tớ có phố người Hoa nè, cậu có thể ra đó chơi.  Mẹ tớ sẽ làm sủi cảo, nấu mì, làm bánh. Cậu sẽ không cảm thấy tủi thân đâu.

Jun dùng tiếng Trung để nói chuyện với Myungho, mọi người tuy không hiểu sau đó Jun nói gì nhưng câu đầu tiên là Jun dùng tiếng Hàn để nói.

Nghe thế, mắt Myungho sáng lên. Cậu muốn đến phố người Hoa, gặp gỡ đồng hương, cũng rất nhớ những món ăn quê nhà. Thế nhưng Tết mà đến nhà người khác ở cũng không hay cho lắm. Cậu cảm thấy rất ngại.

- Ừm... tới lúc đó rồi bàn tiếp. - Myungho cười với Jun, cậu không đồng ý ngay.

- Được. - Jun cười.

Seungkwan tò mò nhìn hai người bọn họ, nhịn không được mà hỏi.

- Hai cậu đang nói chuyện gì vậy? Myungho sẽ đến nhà Jun chứ?

Nghe Seungkwan hỏi, Myungho cười nhìn cậu bạn.

- Tớ nói sẽ bàn sau với Jun.

- Myungho đến nhà Jun rất hợp lý đó! - Seokmin cười, khoác vai cậu - Hai người dù sao cũng là đồng hương, cậu ở lại kí túc xá cũng rất cô đơn. Vài bữa nữa là mọi người về nhà hết rồi, chẳng lẽ cậu muốn ở đây đón Tết một mình à?

Myungho định nói rằng như vậy cũng không sao, thế nhưng nhìn ánh mắt hào hứng và vui vẻ của mọi người, cậu quyết định đem lời nói đó nuốt ngược trở vào.

- Mấy người các cậu ồn ào làm gì! - Wonwoo giúp cậu giải vây - Tùy Myungho quyết định thôi.

- Được được, Wonwoo là nhất, nghe cậu hết! - Seokmin cười toe toét vỗ vai bạn mình, sau đó kéo Seungkwan đi "tránh bão" - Nói chuyện sau nhé, tớ cùng Seungkwan đi đặt vé đây. Bye~

Myungho và Jun tròn mắt nhìn hai người kia đi như gắn tên lửa sau mông, phút chốc đã mất dạng sau cánh cổng lớn của KTX. Wonwoo hừ một tiếng còn Mingyu thì phì cười.

Jeon Wonwoo mà tức giận lên thì thật đáng sợ.

Lúc này, Jun quay sang hỏi Wonwoo.

- Cậu cùng Mingyu khi nào thì trở về nhà?

- Nhà của bọn tớ cách nơi này không xa, tớ không cần về sớm cũng được, không biết Wonwoo thế nào? - Mingyu nói xong thì nhìn bạn mình.

Wonwoo nhún vai, đơn giản trả lời.

- Khi nào anh Heechul cho về thì về.

(๑>ᴗ<๑) (๑>ᴗ<๑) (๑>ᴗ<๑) (๑>ᴗ<๑) (๑>ᴗ<๑) (๑>ᴗ<๑)

Hết chương 30

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com