Seulrene Red Velvet Series Oneshort
Mình cũng muốn tâm sự một tí.
Thật ra mình biết đến Red Velvet từ hồi mới ra MV happines lận. Nhưng mà thời đó mình mới có 13-14 tuổi gì à, còn nghe đồn là nhà SM ai cũng PTTM :))) nên thôi không stan. Chủ yếu là mình nghe VPop. Cơ mà đến tận lúc ra Red Flavour ấy, con bạn mình nó thích Joy cực luôn, mua Album các kiểu, ảnh in trên báo hoa học trò cũng cắt ra đi ép plastic này nọ. Xong lúc nó đưa album RF cho mình xem, nó bảo mày thích cái nhóm này đi, đáng yêu cực, mà thề luôn lúc đó mình chả thấy có gì khác lạ so với những người khác, mình còn thừa nhận là lúc đó mình bảo nhan sắc này quá đại trà nữa cơ mà =D mà bởi vậy nghiệp quật sml mọi người ạ, khi mà MV Bad Boy ra mắt ấy, trời ơi xem đúng một lần đu hẳn chị Bae luôn. Sụp hố một cái rầm, trong khi con bạn lúc trước nó rù quến bây giờ nó cũng chả còn quan tâm nhóm nữa, thấy mà tức lắm á. Giờ làm gì, đi đâu, nghĩ gì cũng nghĩ đến các chị. Đi chơi mà gặp mấy trò mấy chị đã chơi trong LUP hay mấy show thực tế là y như rằng cười như một con dở mà chả ai biết chuyện gì xảy ra. Lúc đi ăn hay uống gì đó nhất nhất kiên định với mấy trái đại diện cho các chị thôi.Mấy chị thích ăn gì cũng lật đật chạy đi mua rồi về tự ăn tưởng tượng như đã dầm mưa dãi nắng để mua về cho tình yêu to bự vậy đó.Thật ra để nói về bias thì mình cũng không biết giữa Joohyun và Seulgi ai là người chiếm tình cảm nhiều hơn nữa, bởi lẽ vậy nên mình mới ship Seulrene :> còn những thành viên còn lại mình đều rất yêu thương bằng nhau. Chỉ có điều nhỉn về Seulrene một tẹo thôi.Nhiều khi mình giận là tại sao mình không nghe lời con bạn khi xưa để dành có nhiều thời gian hơn cho Red Velvet, đó là thứ mà mình hận bản thân nhất luôn. Mãi đến tận Bad Boy mình mới thích nhóm. Mà người ta nói cái gì mới cũng đều rất nồng nhiệt dần về sau sẽ phai mờ dần. Điển hình là con bạn mình đấy, nó thích RV được khoảng chừng 1 năm là chuyển sang nhóm khác ngay ấy. Đôi khi mình cũng sợ bản thân không đủ kiên nhẫn để đi cùng những người mà mình yêu thương, nhưng suy cho cùng mình cũng đã đi được gần một nửa chặng đường 5 năm của họ rồi đấy. Thật sự mà nói, nếu không có Red Velvet bước vào cuộc đời mình, mình không chắc mọi thứ sẽ sáng sủa như bây giờ. Có một khoảng thời gian mình bế tắc cực kỳ khi vừa phải đối mặt với thi cử, vừa phải nghĩ chuyện gia đình. Bao nhiêu thứ mâu thuẫn rối ren trong đầu mình, đến nổi không biết nên giải quyết như thế nào cho ổn thoả thì mình lại nhìn thấy Seulgi, chị ấy giống như vị cứu tinh của mình vậy, lúc mình tuyệt vọng nhất, mình lại thấy Seulgi cười, nụ cười của chị ấy thật sự làm mình khóc rất nhiều lần. Mình khóc vì tại sao mình lại yếu đuối đến thế trong khi người mà mình yêu thương đã từng trải qua áp lực hơn mình rất nhiều, sao Seulgi có thể chịu đựng khó khăn trong vòng 7 năm trời mà mình chỉ một chút cũng không chóng cự được, đó là lý do mình được vực dậy tinh thần từ nụ cười ngây ngô của chị ấy.Nhiều lúc mình thấy mình và Joohyun giống nhau lắm, tiếc là mình không hoàn hảo như chị ấy thôi. Joohyun trưởng thành, Joohyun sợ âm thanh to, Joohyun sợ động vật, Joohyun rất thích ở nhà xem tivi, Joohyun thích bầu trời, thích đi ngắm cảnh chụp ảnh phong cảnh, thích màu tím. Từng thứ mà Joohyun thích mình đều từng ngày từng ngày lắp đầy ghi chú, mình sợ một lúc nào đó khi mình vô tình lãng quên chị ấy, những thứ đồng điệu ấy sẽ nhức nhỡ mình quay về. Seungwan tốt đến mức mình chưa bao giờ nghĩ một người tài giỏi như chị ấy lại có thật ngoài đời ấy. Chị ấy chăm sóc cho các thành viên, cho những người xung quanh, chị ấy tốt bụng, Son Seungwan là nhân cách mà mình theo đuổi.Sooyoung và Yerim thì mình cũng rất thương. Hai chị ấy mang cho mình nhiều cảm hứng mới mẻ, tươi mới với cả cũng rất nhiều năng lượng.Nói chung, với cuộc sống của mình gặp được Red Velvet là điều mà mình cảm thấy mãn nguyên nhất thay vì bao nhiêu mối quan hệ ngoài kia.Những lúc giả tạo ngoài cuộc sống quá mệt mỏi, chỉ mong về nhà, thoải mải bật lại Level up Project lên xem. Cười thoải mái cũng chẳng sao, vì chỉ những lúc như vậy mình mới được chính là mình.
Còn mọi người thì sao ?
Thật ra mình biết đến Red Velvet từ hồi mới ra MV happines lận. Nhưng mà thời đó mình mới có 13-14 tuổi gì à, còn nghe đồn là nhà SM ai cũng PTTM :))) nên thôi không stan. Chủ yếu là mình nghe VPop. Cơ mà đến tận lúc ra Red Flavour ấy, con bạn mình nó thích Joy cực luôn, mua Album các kiểu, ảnh in trên báo hoa học trò cũng cắt ra đi ép plastic này nọ. Xong lúc nó đưa album RF cho mình xem, nó bảo mày thích cái nhóm này đi, đáng yêu cực, mà thề luôn lúc đó mình chả thấy có gì khác lạ so với những người khác, mình còn thừa nhận là lúc đó mình bảo nhan sắc này quá đại trà nữa cơ mà =D mà bởi vậy nghiệp quật sml mọi người ạ, khi mà MV Bad Boy ra mắt ấy, trời ơi xem đúng một lần đu hẳn chị Bae luôn. Sụp hố một cái rầm, trong khi con bạn lúc trước nó rù quến bây giờ nó cũng chả còn quan tâm nhóm nữa, thấy mà tức lắm á. Giờ làm gì, đi đâu, nghĩ gì cũng nghĩ đến các chị. Đi chơi mà gặp mấy trò mấy chị đã chơi trong LUP hay mấy show thực tế là y như rằng cười như một con dở mà chả ai biết chuyện gì xảy ra. Lúc đi ăn hay uống gì đó nhất nhất kiên định với mấy trái đại diện cho các chị thôi.Mấy chị thích ăn gì cũng lật đật chạy đi mua rồi về tự ăn tưởng tượng như đã dầm mưa dãi nắng để mua về cho tình yêu to bự vậy đó.Thật ra để nói về bias thì mình cũng không biết giữa Joohyun và Seulgi ai là người chiếm tình cảm nhiều hơn nữa, bởi lẽ vậy nên mình mới ship Seulrene :> còn những thành viên còn lại mình đều rất yêu thương bằng nhau. Chỉ có điều nhỉn về Seulrene một tẹo thôi.Nhiều khi mình giận là tại sao mình không nghe lời con bạn khi xưa để dành có nhiều thời gian hơn cho Red Velvet, đó là thứ mà mình hận bản thân nhất luôn. Mãi đến tận Bad Boy mình mới thích nhóm. Mà người ta nói cái gì mới cũng đều rất nồng nhiệt dần về sau sẽ phai mờ dần. Điển hình là con bạn mình đấy, nó thích RV được khoảng chừng 1 năm là chuyển sang nhóm khác ngay ấy. Đôi khi mình cũng sợ bản thân không đủ kiên nhẫn để đi cùng những người mà mình yêu thương, nhưng suy cho cùng mình cũng đã đi được gần một nửa chặng đường 5 năm của họ rồi đấy. Thật sự mà nói, nếu không có Red Velvet bước vào cuộc đời mình, mình không chắc mọi thứ sẽ sáng sủa như bây giờ. Có một khoảng thời gian mình bế tắc cực kỳ khi vừa phải đối mặt với thi cử, vừa phải nghĩ chuyện gia đình. Bao nhiêu thứ mâu thuẫn rối ren trong đầu mình, đến nổi không biết nên giải quyết như thế nào cho ổn thoả thì mình lại nhìn thấy Seulgi, chị ấy giống như vị cứu tinh của mình vậy, lúc mình tuyệt vọng nhất, mình lại thấy Seulgi cười, nụ cười của chị ấy thật sự làm mình khóc rất nhiều lần. Mình khóc vì tại sao mình lại yếu đuối đến thế trong khi người mà mình yêu thương đã từng trải qua áp lực hơn mình rất nhiều, sao Seulgi có thể chịu đựng khó khăn trong vòng 7 năm trời mà mình chỉ một chút cũng không chóng cự được, đó là lý do mình được vực dậy tinh thần từ nụ cười ngây ngô của chị ấy.Nhiều lúc mình thấy mình và Joohyun giống nhau lắm, tiếc là mình không hoàn hảo như chị ấy thôi. Joohyun trưởng thành, Joohyun sợ âm thanh to, Joohyun sợ động vật, Joohyun rất thích ở nhà xem tivi, Joohyun thích bầu trời, thích đi ngắm cảnh chụp ảnh phong cảnh, thích màu tím. Từng thứ mà Joohyun thích mình đều từng ngày từng ngày lắp đầy ghi chú, mình sợ một lúc nào đó khi mình vô tình lãng quên chị ấy, những thứ đồng điệu ấy sẽ nhức nhỡ mình quay về. Seungwan tốt đến mức mình chưa bao giờ nghĩ một người tài giỏi như chị ấy lại có thật ngoài đời ấy. Chị ấy chăm sóc cho các thành viên, cho những người xung quanh, chị ấy tốt bụng, Son Seungwan là nhân cách mà mình theo đuổi.Sooyoung và Yerim thì mình cũng rất thương. Hai chị ấy mang cho mình nhiều cảm hứng mới mẻ, tươi mới với cả cũng rất nhiều năng lượng.Nói chung, với cuộc sống của mình gặp được Red Velvet là điều mà mình cảm thấy mãn nguyên nhất thay vì bao nhiêu mối quan hệ ngoài kia.Những lúc giả tạo ngoài cuộc sống quá mệt mỏi, chỉ mong về nhà, thoải mải bật lại Level up Project lên xem. Cười thoải mái cũng chẳng sao, vì chỉ những lúc như vậy mình mới được chính là mình.
Còn mọi người thì sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com