TruyenHHH.com

Seulrene Ke Hoach Tan Tinh Co Nhan Vien Quan Nhau

   Thời gian trôi qua không chờ ai,mới đó tôi và chị Joohyun đã quen nhau được ba tháng người đầu tiên biết là dì chủ quán cũng là dì ruột của Joohyun đó.Dì cũng chúc phúc cho hai đứa dặn dò tôi phải chăm sóc cho cô ấy thật tốt không được làm cô ấy buồn bằng không biết tay bà.Tất nhiên dì yên tâm Kang Seulgi này sẽ khiến cho Joohyun là người hạnh phúc nhất trên thế gian này.

   Người thứ hai biết được chuyện tình cảm của hai đứa chính là....chắc các bạn không tin nhưng nó là sự thật là ông quản lí khó tính kiêm anh họ của Joohyun mọi người ạ.Tôi sốc vãi cái người mà hằng ngày nhìn tôi bằng nữa con mắt giao cho tôi một đống việc cũng là người mà sau này Kang Seulgi này kêu bằng anh họ ấy.Trái đất tròn thật sự.

   Vào tuần tới hai đứa tôi về quê của Joohyun sau đó về quê tôi để ra mắt ba mẹ cả hai.À hai đứa có điện thoại về để thông báo rồi nha.Cả hai gia đình lúc đầu thì bất ngờ lắm nhưng thấy cả hai đứa tôi yêu thương nhau lắm nên cũng không cấm cản.

   Một đám cưới nhỏ được diễn ra,cả hai đều mời những người thân thiết của hai đứa không quá long trọng,cầu kì nhưng trong lòng cả hai đều biết chắc một điều rằng chỉ cần một tình yêu chân thành thì  cái gọi là hình thức không quan trọng.

   Sau khi kết hôn thì tôi được đề cử vào chức vụ quản lí do anh quản lí cũ à nhầm anh họ tôi phải chuyển công tác đến nơi khác.Lên làm quản lí lương bổng cũng rộng rãi hơn tôi có đề xuất Joohyun thôi việc ở quán nhậu lúc đầu cả hai tranh cãi cũng dữ dội lắm nhưng sau đó dì cũng nói nàng đã có gia đình nên ở nhà nên cổ mới chịu nghỉ việc.Nghỉ việc buồn chán nên tôi quyết định thuê mặt bằng cho nàng mở một quán ăn nho nhỏ để có đồng ra đồng vô cũng như để Joohyun đỡ buồn chán.

   Ngót ngét vậy mà chúng tôi đã bên nhau được ba năm rồi.

   Trên đây là một câu chuyện tình yêu thật hạnh phúc của tôi.Tôi sẽ ghi vào nhật kí và cất nó ở một góc nhỏ để sau này hai đứa tôi có già thì tôi sẽ đem ra đọc cho bà cụ Joohyun nghe.kakakaa

_______________________________

   Gấp cuốn nhật kí lại Joohyun không khỏi xúc động với những dòng bút của Seulgi mặc dù có phần hơi sến súa.Những kỉ niệm ấy sao nàng có thể quên được.Nói gì thì nói cũng phải xử em ấy vì cái tội dám ghi cô là bà cụ lúc yêu nhau thì lúc nào cũng gọi mình nào là thiên thần,cục cưng rồi bây giờ dám gọi mình là bà cụ.

   'Cục cưng ơi Seulgi bé bỏng của cục cưng về rồi nè'.Seulgi mở cửa bước vào thì thấy Joohyun liếc mình một cái.

   'Dám gọi chị là bà cụ này bà cụ nọ hả'.Nói rồi Joohyun lật trang cuối cuốn nhật kí ra.

   'Ê em dấu kĩ vậy mà chị cũng tìm ra được.Ôi thiên thần bé bỏng em không dám đâu mà'.Thấy cô mếu mếu chạy lại.Nàng nói 'Tối nay chịu khó ngủ ngoài phòng khách nha cục cưng'......

   Sau đó...... không còn sau đó nữa......

____________END____________


  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com