Seulrene Fanfic Now
Cả đêm hôm qua JooHyun nằm trong lòng Seulgi, nói thẳng ra là nằm trên tay cậu. Có lẽ bây giờ không nhức thì cũng mỏi, nhưng vì người yêu nên cậu vẫn chịu đựng và nằm yên ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia
Ánh nắng chiếu qua màn cửa, hiện lên hai thân hình một lớn một nhỏ đang quấn lấy nhau. Seulgi bây giờ chỉ muốn dừng thời gian lại, một lúc nữa thôi. Cậu sẽ rước cô về, nhất định không mất cô thêm một lần nào nữa
- Seulgi. - Cậu đang ngắm nhìn cô một cách tập trung mà không nhận ra cô đã dậy và cũng đang nhìn mình
- Hả? Tớ nghe? - Seulgi nghe thấy cô gọi, liền giật mình trả lời
- Cậu đang nghĩ gì thế? - JooHyun lấy hai tay áp lên má cậu rồi nhìn cậu với ánh mắt đa nghi
- Tớ có nghĩ gì đâu - Seulgi cười
- Dám nghĩ tới gái là cậu chết chắc đó nhé - JooHyun lấy hai tay bẹo bẹo hai cái má bánh bao của Seulgi lên tiếng cảnh cáo
- Dạ dạ, cả đời này chỉ có mình cậu thôi - Seulgi nắm lấy cái tay của cô rồi đặt lên trán nàng một nụ hôn
- Lợi dụng - JooHyun liếc cậu
- Chào buổi sáng, người yêu. - Seulgi lại hôn cái chụt lên môi nàng
- Này ..
Chụt - Một nụ hôn nữa
- Cậu ..
Chụt - Lại một nụ hôn ngọt ngào
- Ghét cậu !!!
Seulgi cuối mặt hôn JooHyun một hơi dài lên môi nàng, một lúc sau đó họ từ từ rời nhau ra
- Tớ yêu cậu. - Seulgi vén tóc JooHyun rồi mỉm cười nói
- Tớ cũng vậy - Đương nhiên nàng rất hài lòng
- Cùng tắm rồi cùng ăn sáng thôi - Seulgi đứng phắc dậy bế nàng vào toilet
- Từ từ coi - JooHyun bỗng nhiên bị nhấc lên, lấy tay ôm lấy cổ cậu
Chụt - Seulgi biến thái lại lợi dụng hôn người ta
- Cậu hôn nhiều quá rồi đó yaaaaa !!!
________________________________
- Ưm .. - Ánh nắng chiều áo đã đánh thức giấc ngủ ngon của Yerim
- Dậy đi cô nương, em ngủ tới 11 giờ trưa rồi đó - Saeron đã dậy từ lúc 8 giờ nhưng vì không muốn đánh thức cô nên cậu mới tự mình lếch xác đi mua thức ăn sáng, cậu biết Yerim đã quá mệt vì ngày hôm qua phải chăm mình như thế rồi
Vốn dĩ định cho Yerim ngủ thêm một chút nữa, nhưng nếu vậy đồ ăn sẽ nguội mất. Saeron đành cắn răng mở màn ra để cô bé dậy
- Nhanh vậy sao? Chị đã ăn gì chưa, để em đi mua liền - Yerim đang nửa ngủ nửa tỉnh thì nghe mình đã ngủ tận trưa thế này liền giật mình ngồi dậy định chạy đi mua đồ ăn cho Saeron
- Tôi mua rồi, em vào rửa mặt rồi ra ăn này - Saeron bật cười vì thái độ hớt ha hớt hải của Yerim, tay mở hộp đồ ăn, mắt hướng về cô bé ung dung nói
- Chị mua rồi sao? Sao chị không kêu em dậy? - Con bé lấy tay dụi dụi đôi mắt mới tỉnh của mình, ra vẻ tội lỗi
- Thấy em ngủ ngon quá, không nỡ đánh thức. Tôi bảo em đi rửa mặt rồi ra đây, đồ ăn sẽ nguội mất - Cậu đã dọn đồ ăn ra xong rồi mà Yerim còn chưa chịu rửa mặt, đành bước lại đẩy con bé vào toilet, còn mình quay ra ngồi đợi
Thật đáng yêu
- Sao khi nảy chị không gọi em dậy đi mua - Yerim vừa gắp miếng kimbap bỏ vào miệng vừa nhăn nhó nhìn Saeron
- Em mệt thì cần phải ngủ chứ - Saeron vừa ăn vừa trả lời
- Em có mệt đâu ... oáp ~~ - Vừa nói con bé vừa ngáp
- Đấy, không mệt của em đấy. - Saeron bật cười
- Tại em mới ngủ dậy chứ bộ - Yerim không nghĩ mình lại ngáp trước mặt Saeron, ngại ngùng cuối xuống ăn tiếp
- Em biết gì không Yerim? - Saeron nhìn Yerim một lúc thì cất tiếng hỏi
- Biết gì cơ? - Yerim ngẩng mặt lên trả lời
- Em rất đáng yêu - Saeron lấy tay sờ đầu con bé một cách tự nhiên, không để ý tới hai má Yerim đang đỏ lên một cách kì lạ
- Em ... em sao? - Yerim nhìn Saeron, cất tiếng hỏi lại
- Đúng vậy, ăn đi - Saeron cười rồi tiếp tục ăn
Chị ấy khen mình sao?
- Saeron à !!!! Cậu chết chưa? - Một giọng nói vang lên kèm với cái mở cửa thô bạo
- Cậu còn nhớ tới tớ sao? Con gái gì mà thô ghê vậy trời? Cậu mở cửa nhẹ nhàng không được sao? - Saeron ngẩng đầu lên thấy bóng dáng quen thuộc liền càu nhàu
- Lại càu nhàu ... ý? Là em hả? - Cô gái đó nhăn mặt với Saeron rồi quay qua nhìn Yerim bằng ánh mắt bất ngờ
- Chị JooHyun - Yerim đứng dậy chào JooHyun
- Có xa lạ đâu mà làm dữ vậy cô? Em chăm sóc Saeron sao? - JooHyun, phải người con gái không có nết mà nảy giờ Saeron càu nhàu chính là JooHyun xinh đẹp của chúng ta. Cô cất tiếng hỏi con bé
- Dạ - Yerim nói rồi cười hì hì
- Hai người quen nhau sao? - Seulgi từ đâu bước vào, tay đút túi quần ung dung hỏi, và câu hỏi này cũng đã giúp Saeron giải tỏa thắc mắc của mình
- Em ấy là sinh viên đầu năm tớ hướng dẫn - JooHyun nói rồi chạy lại kéo ghế ngồi kế Yerim
- Ồ ra vậy, cậu khỏe chưa? - Seulgi tỏ vẻ đã hiểu rồi quay sang Saeron ngỏ lời hỏi thăm
- Khoẻ rồi, cảm ơn cậu - Saeron trả lời
- Ơn nghĩa gì, người một nhà cả - Seulgi cười
- Là sao? - Saeron thắc mắc
- Tớ là chồng tương lai của bạn thân cậu đấy nhé. - Seulgi tinh nghịch dơ ngón cái lên với Saeron
- Yaaaa ! Ai là vợ cậu chứ hả? - JooHyun bực mình nói, tên kia sao có thể đi phơi bày cho thiên hạ nghe mọi chuyện vậy chứ
- Hmmm ... không muốn lấy tớ sao? - Seulgi quay sang làm mặt tội nghiệp với JooHyun
- Không - JooHyun lại làm giá rồi
- Vậy tớ đành lấy bạn thân cậu, Saeron nhỉ? - Seulgi nói rồi chạy lại ngồi kế Saeron, còn khoác vai người ta như thân lắm
- Đúng rồi, phận ế như hai đứa mình chỉ có nước lấy nhau - Saeron hôm nay khác quá, có phải vì gái mà tâm trạng vui lên không. Lại còn biết hùa theo Seulgi chọc JooHyun
- Cậu dám .. vậy tớ đành lấy tiểu Kim vậy - JooHuyn đâu có chịu thua, quay sang ôm Yerim
- Lấy chị là ân phúc cả đời em rồi - Yerim ôm ngược lại JooHyun, nở nụ cười
Cả bốn người ngồi trong phòng nói biết bao nhieu chuyện, hôm nay cả bốn người đều rất vui vẻ
________________________________
JooHyun thấy tren Saeron đã khỏe, nàng rủ rê tiểu Kim đi shopping để lại Seulgi trông Saeron dùm. Hai tên này thì trông nhau bằng cách nào chứ?
Trước khi JooHyun dặn dò cả hai đủ thứ rồi mới yên tâm nắm tay Yerim đi, để lại hai tên này, lỡ ai mà gây chuyện chắc họ đập nát cái bệnh viện của người ta mất
- Cậu, là thật lòng thích JooHyun sao? - Saeron mắt hướng ra cửa sổ, miệng hỏi
- Là thật lòng, sao cậu lại hỏi vậy? - Seulgi nhìn Saeron, thắc mắc hỏi
- Tớ sợ cậu ấy lại tổn thương, JooHyun đã tổn thương rồi, cậu ấy cần một người yêu cậu ấy thật sự. - Saeron quay sang mỉm cười với Seulgi
- Tớ hứa sẽ bảo vệ cô ấy giúp cho cậu, tin tớ chứ? - Seulgi vỗ vai Saeron
- Tớ tin cậu, đừng làm JooHyun buồn - Saeron nói rồi đưa ngón út ra
- Hứa - Seulgi lấy ngón tay của mình móc méo với Saeron để đóng dấu lời hứa hôm nay
- Cậu có vẻ thích Yerim nhỉ? - Seulgi tìm một chủ đề để nói chuyện
- Con bé rất dễ thương, không phải sao? - Saeron nằm dài ra giường trả lời
- Haha, tớ biết rồi nha - Seulgi cũng bắc chước nằm dài ra cạnh Saeron
Hai người đang nghiêm túc, nghiêm túc cho một câu chuyện mới cho tương lai. Cô gái của họ, hiện tại và tương lai
Tôi đã tìm lấy nữa còn lại
Bây giờ sẽ là em
Tương lai sẽ là em
Mãi mãi sẽ là em ❤️
________________________________
Ánh nắng chiếu qua màn cửa, hiện lên hai thân hình một lớn một nhỏ đang quấn lấy nhau. Seulgi bây giờ chỉ muốn dừng thời gian lại, một lúc nữa thôi. Cậu sẽ rước cô về, nhất định không mất cô thêm một lần nào nữa
- Seulgi. - Cậu đang ngắm nhìn cô một cách tập trung mà không nhận ra cô đã dậy và cũng đang nhìn mình
- Hả? Tớ nghe? - Seulgi nghe thấy cô gọi, liền giật mình trả lời
- Cậu đang nghĩ gì thế? - JooHyun lấy hai tay áp lên má cậu rồi nhìn cậu với ánh mắt đa nghi
- Tớ có nghĩ gì đâu - Seulgi cười
- Dám nghĩ tới gái là cậu chết chắc đó nhé - JooHyun lấy hai tay bẹo bẹo hai cái má bánh bao của Seulgi lên tiếng cảnh cáo
- Dạ dạ, cả đời này chỉ có mình cậu thôi - Seulgi nắm lấy cái tay của cô rồi đặt lên trán nàng một nụ hôn
- Lợi dụng - JooHyun liếc cậu
- Chào buổi sáng, người yêu. - Seulgi lại hôn cái chụt lên môi nàng
- Này ..
Chụt - Một nụ hôn nữa
- Cậu ..
Chụt - Lại một nụ hôn ngọt ngào
- Ghét cậu !!!
Seulgi cuối mặt hôn JooHyun một hơi dài lên môi nàng, một lúc sau đó họ từ từ rời nhau ra
- Tớ yêu cậu. - Seulgi vén tóc JooHyun rồi mỉm cười nói
- Tớ cũng vậy - Đương nhiên nàng rất hài lòng
- Cùng tắm rồi cùng ăn sáng thôi - Seulgi đứng phắc dậy bế nàng vào toilet
- Từ từ coi - JooHyun bỗng nhiên bị nhấc lên, lấy tay ôm lấy cổ cậu
Chụt - Seulgi biến thái lại lợi dụng hôn người ta
- Cậu hôn nhiều quá rồi đó yaaaaa !!!
________________________________
- Ưm .. - Ánh nắng chiều áo đã đánh thức giấc ngủ ngon của Yerim
- Dậy đi cô nương, em ngủ tới 11 giờ trưa rồi đó - Saeron đã dậy từ lúc 8 giờ nhưng vì không muốn đánh thức cô nên cậu mới tự mình lếch xác đi mua thức ăn sáng, cậu biết Yerim đã quá mệt vì ngày hôm qua phải chăm mình như thế rồi
Vốn dĩ định cho Yerim ngủ thêm một chút nữa, nhưng nếu vậy đồ ăn sẽ nguội mất. Saeron đành cắn răng mở màn ra để cô bé dậy
- Nhanh vậy sao? Chị đã ăn gì chưa, để em đi mua liền - Yerim đang nửa ngủ nửa tỉnh thì nghe mình đã ngủ tận trưa thế này liền giật mình ngồi dậy định chạy đi mua đồ ăn cho Saeron
- Tôi mua rồi, em vào rửa mặt rồi ra ăn này - Saeron bật cười vì thái độ hớt ha hớt hải của Yerim, tay mở hộp đồ ăn, mắt hướng về cô bé ung dung nói
- Chị mua rồi sao? Sao chị không kêu em dậy? - Con bé lấy tay dụi dụi đôi mắt mới tỉnh của mình, ra vẻ tội lỗi
- Thấy em ngủ ngon quá, không nỡ đánh thức. Tôi bảo em đi rửa mặt rồi ra đây, đồ ăn sẽ nguội mất - Cậu đã dọn đồ ăn ra xong rồi mà Yerim còn chưa chịu rửa mặt, đành bước lại đẩy con bé vào toilet, còn mình quay ra ngồi đợi
Thật đáng yêu
- Sao khi nảy chị không gọi em dậy đi mua - Yerim vừa gắp miếng kimbap bỏ vào miệng vừa nhăn nhó nhìn Saeron
- Em mệt thì cần phải ngủ chứ - Saeron vừa ăn vừa trả lời
- Em có mệt đâu ... oáp ~~ - Vừa nói con bé vừa ngáp
- Đấy, không mệt của em đấy. - Saeron bật cười
- Tại em mới ngủ dậy chứ bộ - Yerim không nghĩ mình lại ngáp trước mặt Saeron, ngại ngùng cuối xuống ăn tiếp
- Em biết gì không Yerim? - Saeron nhìn Yerim một lúc thì cất tiếng hỏi
- Biết gì cơ? - Yerim ngẩng mặt lên trả lời
- Em rất đáng yêu - Saeron lấy tay sờ đầu con bé một cách tự nhiên, không để ý tới hai má Yerim đang đỏ lên một cách kì lạ
- Em ... em sao? - Yerim nhìn Saeron, cất tiếng hỏi lại
- Đúng vậy, ăn đi - Saeron cười rồi tiếp tục ăn
Chị ấy khen mình sao?
- Saeron à !!!! Cậu chết chưa? - Một giọng nói vang lên kèm với cái mở cửa thô bạo
- Cậu còn nhớ tới tớ sao? Con gái gì mà thô ghê vậy trời? Cậu mở cửa nhẹ nhàng không được sao? - Saeron ngẩng đầu lên thấy bóng dáng quen thuộc liền càu nhàu
- Lại càu nhàu ... ý? Là em hả? - Cô gái đó nhăn mặt với Saeron rồi quay qua nhìn Yerim bằng ánh mắt bất ngờ
- Chị JooHyun - Yerim đứng dậy chào JooHyun
- Có xa lạ đâu mà làm dữ vậy cô? Em chăm sóc Saeron sao? - JooHyun, phải người con gái không có nết mà nảy giờ Saeron càu nhàu chính là JooHyun xinh đẹp của chúng ta. Cô cất tiếng hỏi con bé
- Dạ - Yerim nói rồi cười hì hì
- Hai người quen nhau sao? - Seulgi từ đâu bước vào, tay đút túi quần ung dung hỏi, và câu hỏi này cũng đã giúp Saeron giải tỏa thắc mắc của mình
- Em ấy là sinh viên đầu năm tớ hướng dẫn - JooHyun nói rồi chạy lại kéo ghế ngồi kế Yerim
- Ồ ra vậy, cậu khỏe chưa? - Seulgi tỏ vẻ đã hiểu rồi quay sang Saeron ngỏ lời hỏi thăm
- Khoẻ rồi, cảm ơn cậu - Saeron trả lời
- Ơn nghĩa gì, người một nhà cả - Seulgi cười
- Là sao? - Saeron thắc mắc
- Tớ là chồng tương lai của bạn thân cậu đấy nhé. - Seulgi tinh nghịch dơ ngón cái lên với Saeron
- Yaaaa ! Ai là vợ cậu chứ hả? - JooHyun bực mình nói, tên kia sao có thể đi phơi bày cho thiên hạ nghe mọi chuyện vậy chứ
- Hmmm ... không muốn lấy tớ sao? - Seulgi quay sang làm mặt tội nghiệp với JooHyun
- Không - JooHyun lại làm giá rồi
- Vậy tớ đành lấy bạn thân cậu, Saeron nhỉ? - Seulgi nói rồi chạy lại ngồi kế Saeron, còn khoác vai người ta như thân lắm
- Đúng rồi, phận ế như hai đứa mình chỉ có nước lấy nhau - Saeron hôm nay khác quá, có phải vì gái mà tâm trạng vui lên không. Lại còn biết hùa theo Seulgi chọc JooHyun
- Cậu dám .. vậy tớ đành lấy tiểu Kim vậy - JooHuyn đâu có chịu thua, quay sang ôm Yerim
- Lấy chị là ân phúc cả đời em rồi - Yerim ôm ngược lại JooHyun, nở nụ cười
Cả bốn người ngồi trong phòng nói biết bao nhieu chuyện, hôm nay cả bốn người đều rất vui vẻ
________________________________
JooHyun thấy tren Saeron đã khỏe, nàng rủ rê tiểu Kim đi shopping để lại Seulgi trông Saeron dùm. Hai tên này thì trông nhau bằng cách nào chứ?
Trước khi JooHyun dặn dò cả hai đủ thứ rồi mới yên tâm nắm tay Yerim đi, để lại hai tên này, lỡ ai mà gây chuyện chắc họ đập nát cái bệnh viện của người ta mất
- Cậu, là thật lòng thích JooHyun sao? - Saeron mắt hướng ra cửa sổ, miệng hỏi
- Là thật lòng, sao cậu lại hỏi vậy? - Seulgi nhìn Saeron, thắc mắc hỏi
- Tớ sợ cậu ấy lại tổn thương, JooHyun đã tổn thương rồi, cậu ấy cần một người yêu cậu ấy thật sự. - Saeron quay sang mỉm cười với Seulgi
- Tớ hứa sẽ bảo vệ cô ấy giúp cho cậu, tin tớ chứ? - Seulgi vỗ vai Saeron
- Tớ tin cậu, đừng làm JooHyun buồn - Saeron nói rồi đưa ngón út ra
- Hứa - Seulgi lấy ngón tay của mình móc méo với Saeron để đóng dấu lời hứa hôm nay
- Cậu có vẻ thích Yerim nhỉ? - Seulgi tìm một chủ đề để nói chuyện
- Con bé rất dễ thương, không phải sao? - Saeron nằm dài ra giường trả lời
- Haha, tớ biết rồi nha - Seulgi cũng bắc chước nằm dài ra cạnh Saeron
Hai người đang nghiêm túc, nghiêm túc cho một câu chuyện mới cho tương lai. Cô gái của họ, hiện tại và tương lai
Tôi đã tìm lấy nữa còn lại
Bây giờ sẽ là em
Tương lai sẽ là em
Mãi mãi sẽ là em ❤️
________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com