TruyenHHH.com

Servamp Bl Hyde X Licht Tinh Yeu Cua Toi Danh Tron Cho Em

- Mấy người là ai ?

Một câu hỏi bình thường, phải...đối với Licht là vậy nhưng đối với Hyde, đó là cả một khối đá đè nặng lên trái tim anh, dù rằng đã được báo trước, dù rằng đã cố chịu nhưng sao anh vẫn cảm thấy đau nhói...chưa bao giờ...chưa bao giờ...anh lại nghĩ đến cảnh cậu-không-biết-tới-anh trong kí ức của cậu...dù đã mất đi trí nhớ nhưng sao...cậu vẫn không nhớ một chút gì về anh ? Chẳng lẽ anh không có lấy một chút gì đó quan trọng trong kí ức của cậu sao...?

- Licht này, chúng tớ là bạn cậu, tớ là Mahiru, cậu nhớ chứ ? - Mahiru chủ động lên tiếng để phá vỡ bầu không khí im lặng này. Licht nghiêng đầu nhìn Mahiru, đôi mắt cậu khẽ đanh lại.

- Mahi...ru ? Xin lỗi...tôi nghĩ là tôi chưa từng nghe tên cậu. - Licht lạnh nhạt đáp, kể cả Mahiru, người quen biết với Licht trước mọi người cũng không có lấy chút gì đặc biệt trong đâu Licht.

- Meow ~

Một tiếng kêu khàn khàn của một con mèo vang lên, tất cả đều chú ý xuống đất, một con mèo đen quen thuộc khiến mọi người đen mặt.

- Sleepy Ash! Trong lúc này ngươi còn giỡn được sao ? - Misoni nhíu mày, liếc Kuro trong dạng mèo.

- Tôi chỉ muốn giúp thôi, chẳng phải tên này thích mèo sao ?

- Ừ nhỉ, biết đầu được - Lily chen vào, Mahiru cuối xuống ôm Kuro lên, đưa trước mặt Licht.

- Neko ? Cho tôi mượn nó chút được không ? - Mắt Licht sáng lên khi thấy mèo, cậu giơ tay ra và ôm lấy con mèo đen cute, bây bi lạc lối (:v)
Mọi người cười buồn nhìn Licht nựng Kuro, phải dù cậu ta có mất trí nhớ thì bản tính yêu mèo vẫn không thay đổi chỉ có điều...cậu ta đã không phải là Licht của ngày hôm qua.

" Hãy em của ngày hôm qua ú u ú u "

Cả căn phòng như im lặng, đm điện thoại đứa nào reng.

- Alo - Lúc Hyde vừa bắt máy đã thu hút ánh nhìn của mọi người, tên này...làm tụt mood vcl.

- À vâng, tôi tới liền, 15 phút sau tôi sẽ có mặt. Vâng, vâng - Hyde trả lời một cách thận trọng, anh bỏ máy vào túi rồi quay sang nhìn Licht vẻ buồn bã, luyến tiếc, trong một phút đó thôi, trái tim Licht như thắt lại, chính cậu cũng không thể hiểu cảm xúc của mình.

- Thôi, mọi người coi cậu ấy nhé, tôi có việc bận rồi - Hyde nói cũng vội vã, anh chào mọi người lần cuối rồi chạy đi...đôi bàn tay run run khi cầm điện thoại...có mấy ai để ý ?

- Mọi người...- Licht khẽ lên tiếng.

- Có chuyện gì vậy Licht ? - Mahiru hỏi.

-...Tôi không nghĩ là mình đã từng gặp mọi người...nhưng ở mọi người tôi cảm thấy có gì đó rất quen thuộc mà chính mình cũng không thể giải thích được, nhưng mà...hãy cho tôi thời gian để nhớ lại nhé ? - Licht nói, cậu nói như đang cầu xin mọi người vậy.

-...Licht này, cậu đâu cần phải nói vậy với chúng tớ, dù cậu có bị mất trí nhớ thì cậu vẫn là bạn chúng tớ mà, không phải sao ? Yên tâm đi, một lúc nào đó cậu sẽ nhớ lại thôi ! - Mahiru nói, sự an ủi bây giờ vẫn quan trọng.

- Sẵn tiện, tôi là Mahiru Shirota ! Chào cậu. - Mahiru cười hiền.

- Tôi là Lily - Lily cười, khẽ xoa đầu Licht, nhưng cậu lại chẳng phản ứng gì.

- Ta là Misono Alicein! - Misono nói like a boss

- Còn đây là Kuro, anh ta là một Se--

- Neko - san, tôi biết mà - Licht nói, chèn cả lời của Mahiru. Cả đám nhìn cậu, rồi gật gù, ừ nhỉ cậu ta quên rồi.

- Vậy...tôi là...? Licht...? - Licht nhíu mày nhìn mọi người, cậu dường như cũng chẳng nhớ nỗi tên mình.

- Ừm - mọi người gật đầu. Không khí bỗng im lặng hẳng...mọi người không biết phải nói gì khi Licht không hỏi, cậu cũng...không hỏi về Hyde. Cơn gió lạnh chợt thổi qua khiến mọi người cảm thấy lạnh...

- Này mọi người...tôi có thể xuất viện không ? Tôi muốn về nhà...tôi có cảm giác như ai đó đang đợi tôi. - Licht nói, ánh mắt cậu trở nên sâu thẳm, mang một nỗi nhớ nhưng một người nào đó mà chính cậu cũng không biết.
Kuro nhìn Licht, nói thật...anh muốn bay vô lòng Mahiru ngồi cho rồi chứ nhìn tên này thở dài rồi bị sờ soạng mệt vcl ra ấy (:v đm tụt tụt )
Mahiru, Misono, Lily nhìn nhau, họ khẽ cười.

- Được thôi Licht - kun, tôi sẽ lo việc đó - Lily nói nghe dịu dàng.

- Cảm ơn.

•••••••••••••••••••••••••••••••••
••••••••••••••••••••

" đô...ri......fa...son....laaà..."

Những nốt đàn chệch nhịp, những nốt đàn không theo một tình tiết nào, những nốt đàn trầm, Hyde nhội thụp xuống, tựa đầu vào chân đàn.
Trong căn phòng tối, anh tự chịu đựng cơn đau của chính mình.

- Lạy chúa...tại sao người lại đùa giỡn với con như thế ? Tại sao người lại cho Licht gặp tai nạn ? Sao lại lấy đi trí nhớ của cậu ấy ? Người đang trách con sao ? Đang trách con vì sao không đi cùng cậu ấy ? Đang trách con không thể bảo vệ cậu ấy ?...Tại sao...người lại hành hạ con như vậy...? - Hyde ôm đầu, dày vò mình trong bóng tối..." nhưng ít ra...người không mang cậu ấy đi... cảm ơn... "
Trong lúc này, anh vừa đau vừa mừng...

" cạch "

Cánh cửa phòng mở ra...ánh sáng bên ngoài len lỏi vào, chiếu lên hình ảnh của anh...
Bóng dáng người con trai nhỏ bé nhìn anh, ánh mắt vừa thân quen vừa xa lạ...

- Anh là người ở bệnh viện?

Tu bi con tiu....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com