Series Soonhoon Tra Sua Lai Hanh Nhan
Soonyoung thức dậy bởi cảm giác trống trải khi anh lướt tay qua phần nệm bên cạnh, người cần ôm thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy một đống hổ bông, chuột bông các kiểu vây quanh mình. Soonyoung ngáp to một tiếng rồi xoay người nhấn nút mở rèm cửa đón nắng vàng vào trong, ánh sáng chiếu vào cũng là lúc hình ảnh quần áo nằm rải rác dưới thảm từ cửa ra vào đến gần chiếc giường to bên trong bắt đầu hiện ra, cho biết rằng đêm qua giữa anh và Jihoon đã xảy ra một màn ân ái khá là nóng bỏng bên cạnh men rượu vang thoang thoảng nơi đầu lưỡi, một đêm chơi trần và nói không với thuốc tránh thai và tính đến nay đã là một tuần hai người làm tình theo kiểu như thế này, đúng theo cái kế hoạch mà hai đứa đang vạch ra đó chính là tạo ra một em bé bụ bẫm đáng yêu, một bé con của bố Soonyoung và bố Jihoon.Soonyoung tóc tai bù xù ngồi thừ trên giường bẻ khớp tay rồi ngẫm nghĩ xem Omega của anh hiện đang ở chốn nào vào lúc 8 giờ 30 sáng như thế này kia chứ, anh ngồi trên giường cũng được một lúc rồi mà chẳng thấy người đâu nên Soonyoung phải bước xuống giường mặc đại cái quần đùi adidas gần đó rồi lại loay hoay tìm cái áo thun đang lẫn lộn trong mớ đồ mà hai đứa quăng tứ tung vào đêm qua. Đang ngái ngủ mà còn phải tìm đồ thì đúng là cực hình nên Soonyoung định bụng cứ để trần phần trên vậy rồi tìm được Jihoon thì tự động là anh sẽ có áo mặc ngay, dù sao mấy cái khoảng tìm đồ thì Jihoon vẫn đỉnh hơn anh nhiều.Khi đang bước được vài bước gần đến cửa thì anh thấy tiếng mở cửa vang lên, bước vào trong là một Jihoon đầu tóc chĩa tứ tung, ánh mắt say ke mơ màng còn miệng thì đang nhai thanh kẹo Nougat trên tay, quan trọng hơn hết là chiếc áo thun mà anh đang cực lực tìm nãy giờ chính xác đang được Jihoon mặc trên người, chiếc áo của Soonyoung đang khiến Omega của anh nhỏ bé và mềm mại vô cùng, cộng thêm việc Jihoon đang lơ mơ bước mấy bước lại gần anh với một đôi mắt nhắm nghiền và chiếc miệng nhỏ xin cứ liên tục nhai kẹo đến ngon lành làm Soonyoung vô cùng bối rối và không thể không ngừng nghĩ về việc Jihoon của anh trông đáng yêu như thế nào trong chiếc áo thun của anh và Soonyoung đã quyết định chắc nịch rằng anh sẽ để Jihoon mặc chiếc áo kia cả ngày hôm nay hay mãi sau này luôn cũng được."Sao em dậy sớm thế?" Soonyoung dang tay đón cả người Jihoon vào lòng, bên tai anh là tiếng nhai chóp chép của Jihoon nghe như tiếng con mèo nhà cô Park mỗi lần lẻn sang nhà anh là lại được Jihoon cho ăn vặt."Em đói..." Jihoon ngái ngủ vừa nhai vừa trả lời, cậu chẳng cần phải nhón chân lên thì Soonyoung đã tự nguyện cúi xuống cho cậu áp má trên vai anh rồi cứ thế cậu vừa dựa dẫm vừa cắn từng cắn nhỏ trên thanh Nougat của mình, chẳng quan tâm đến sự đời."Thương em bé thế nhở ~" Soonyoung bật cười chẹp miệng đùa một tiếng, tay anh từ lúc nào đã luồn vào trong vạt áo xoa thắt lưng cho Jihoon."Tại mấy người hết đấy ~ ! Vồ vập người ta suốt cả đêm ~" Jihoon vừa đói vừa buồn ngủ là sẽ có ngay một chất giọng em bé tìm ẩn như thế này, mà cái chất giọng này Soonyoung lại chả thích mê ly."Anh xin lỗi ~ Tại cưng vừa thơm vừa ngon như thế anh không kìm được ~" Soonyoung rải mấy cái hôn nhỏ trên phần vai trắng mềm của Jihoon đang ẩn hiện dưới lớp áo thun của anh rồi rù rì nói nhỏ."Tui là đồ ăn của mấy người hay gì mà lại đi tả như thế ?" Jihoon nhe mấy cái răng trắng đều xinh xinh của mình ra không thèm cắn kẹo nữa mà chuyển sang cắn phập lên vai Soonyoung mà mắng, trong khi người kia chả phản ứng gì mà cười hì hì như bị nói trúng tim đen."Nói chứ bây giờ em vẫn còn hơi đau đấy..." Jihoon hôn lên cái chỗ mình vừa cắn Soonyoung rồi thì thầm rên rỉ.Hiện tại Soonyoung đã bước mấy bước ngồi xuống giường, còn Jihoon thì ngồi ngoan trên đùi anh nhai kẹo."Hay là anh hôn cho nó đỡ đau nhé?" Soonyoung hí hửng nêu ý kiến, anh lia mắt nhìn Jihoon đang ngồi ngang trên đùi mình, người này đang tựa đầu trên vai anh rồi nhai kẹo vô cùng ngoan ngoãn."Việc đó dễ thương á, nhưng nếu bây giờ anh dám chạm vào em thì em sẽ không ngại ngần gì mà tặng anh ngay một cú đấm đấy." Jihoon nghiến răng cảnh cáo khi thấy bàn tay ấm nóng của người kia đang chuyển dần xuống bờ mông trần ê ẩm của cậu, ừ thì đằng sau lớp áo thun dài của Soonyoung thì Jihoon hiện chẳng mặc cái gì cả, người ta tỉnh dậy với cơn đói rồi cơn ngái ngủ thì kiếm được cái áo mặc vào là hay lắm rồi, ai rảnh đâu mà mò mẫm đi kiếm quần."Hì hì, anh đã làm gì em bé đâu nào." Soonyoung cười hì hì trả lời đầy bằng cái giọng rất chi là vô tội, như kiểu vừa rồi cái bàn tay hư đốn của anh mới bóp nhẹ lên cặp mông mềm mại tròn trịa của Jihoon là hành động ngây thơ lắm."Em bé đói lắm hả?" Soonyoung lấy tay phủi mấy lớp kẹo vụn trên má Jihoon rồi hỏi thử khi anh nhìn cách mà cậu ăn cây kẹo trên tay.Jihoon vừa xoa bụng vừa gật đầu ỉu xìu thay cho câu trả lời của mình."Vào đánh răng đi rồi anh gọi đồ về ăn sáng, đói thế này chắc em cũng chẳng nấu ăn nổi nhỉ?" Soonyoung lấy giấy chùi miệng cho Jihoon rồi cầm lấy vỏ kẹo trên tay cậu đem đi vứt, anh dặn dò mấy câu rồi mới nắm lấy tay kéo cậu đứng đậy.Khi Soonyoung gợi ý mấy món mà anh định đặt thì Jihoon toàn gật đầu đồng ý, chỉ là ngay lúc vừa bước được một chân vào nhà tắm thì cậu liền quay quắt lại như vừa nhớ ra việc gì đó quan trọng lắm."Nhớ cơm của em nữa đấy." "Biết rồi thưa cục cưng của tôi ạ ~ Ba bát cơm có đủ cho cục cưng no bụng không nhỉ?" Soonyoung bật cười bước đến đưa cho Jihoon cái khăn tắm rồi anh dùng ngón trỏ điểm nhẹ lên mũi cậu mà hỏi, cách anh chạm lên mũi Jihoon làm cậu bất ngờ nhắm tịt cả mắt lại như một chú mèo con, hương sữa hạnh nhân trên người Jihoon toả ra thoang thoảng trong không khí và nếu nó có hình thù thì hẳn là lúc này nó đang nhảy múa vòng vòng cùng với hương trà lài của Soonyoung vui vẻ lắm.Jihoon nhìn trên màn hình điện thoại của Soonyoung ngoài mấy món ăn ra thì đúng là người này đã đặt cho cậu tận ba bát cơm thật và trước khi xoay người đi tắm thì Jihoon đã ngáp dài một tiếng rồi nhón chân hôn lên má anh Alpha một cái xem như phần thưởng cho sự hiểu ý này.Lúc Jihoon đánh răng rửa mặt xong thì cũng là lúc Soonyoung không còn ở trong phòng của hai đứa nữa mà chắc là người kia đã xuống nhà dưới cũng nên. Cậu bước lại tủ lấy ra một cái quần đùi thoải mái để mặc vào, áo thun của Soonyoung cậu vẫn giữ nguyên ở trên người, chiếc áo ngập tràn pheromone của anh thì tội gì mà không mặc. Jihoon lon ton bước mấy bước xuống nhà dưới khi nghe mùi đồ ăn thơm lừng, lại bước lon ton thêm vài bước nữa vào nhà bếp, chẳng cần nhón chân hay khom người gì nhiều, chỉ với hai chiếc chiều cao sinh ra là dành cho nhau của hai đứa thì Soonyoung có thể từ đằng sau tì cằm lên đỉnh đầu tròn của Jihoon mà chẳng tốn một chút sức nào hay Jihoon có thể bước tới vừa in tì cằm lên vai anh như hiện giờ mà lầm bầm hỏi mấy tiếng."Thơm quá đi mất." Jihoon hít hít mũi cảm thán một tiếng khi cậu vòng tay ôm lấy anh từ phía sau, chiếc cằm nhỏ tì hẳn lên trên vai anh ngó nhìn qua mấy món ăn hấp dẫn vô cùng.Được một ngày cả hai cùng nghỉ ở nhà rồi cùng nhau dậy sớm ăn sáng thế này thật đúng là điều mà ai cũng thầm mơ ước khi lập gia đình và đối với Soonyoung và Jihoon thì mấy cái mơ ước mà hai đứa đã vẽ ra chính xác đang dần dần được trở thành sự thật, những ước mơ đó xảy ra rất nhẹ nhàng mà chính những lúc nghĩ lại cả hai đã không ngờ được mà ồ lên một tiếng vì mấy cái ước mơ mà họ nghĩ chỉ là ước mơ nay đều đã thành sự thật. Ngồi trên bàn là một Jihoon đang vô cùng thỏa mãn với mấy món ăn trước mắt, ba bát cơm được cậu xử lý sạch sẽ với sự hỗ trợ gấp đồ ăn không ngừng nghỉ của Soonyoung, anh há miệng nhai miếng thịt mà Jihoon vừa đút tới, Soonyoung hình như có thể tưởng tượng được nếu pheromone của Jihoon có hình hài thì chắc hẳn bây giờ tụi nó sẽ nhảy tưng tưng xung quanh anh cũng không chừng, chỉ vì chủ nhân của chúng đang rất hạnh phúc vì được ăn đồ ăn ngon và quan trọng là được ăn rất nhiều cơm, tất nhiên là không thể quên một ly coca thần thánh dành cho những người theo đạo coca như Jihoon nhà anh rồi.Jihoon sau khi ăn uống no nê thì xung phong rửa chén, tinh thần thoải mái vì được ăn ngon đã thúc đẩy Jihoon làm một chút việc nhà, Soonyoung thì quay lại trên lầu nói chuyện một chút với khách hàng trong điện thoại. Nhìn mớ chén bát sạch bong đang nhễu ton ton mấy giọt nước trên giá đỡ làm Jihoon gật đầu hài lòng bước đến tủ lạnh lấy ra một hộp kem Baskin Robbin to mà hôm rồi Soonyoung mua cho cậu để ăn, dạo này Jihoon ăn rất tốt, nếu không nói là tốt hơn mọi khi rất nhiều, mặn ngọt đều có đủ, nhưng thèm ngọt thì vẫn chiếm phần nhiều và kem lạnh phải đúng mấy hương vị của Baskin Robbin lại càng không thể không thiếu trong tủ lạnh của hai người dạo gần đây, mà chẳng ai trong hai người là để ý tới chuyện đó, Soonyoung cho là nhờ mớ vitamin của Seungkwan nên Jihoon mới có khả năng ăn mạnh hơn bình thường, rồi chuyện đó giờ Jihoon không thích đồ ngọt nay lại thèm ngọt vô cùng cũng chẳng làm anh thấy lạ, như kiểu mớ vitamin mà Seungkwan khuyên Omega nhà anh nên uống điều độ chính là kích thích khả năng ăn của cậu, ờ thì cả ham muốn nữa nên Soonyoung đó giờ hay quên đó quên đây nay lại luôn nhớ tới chuyện phải mua vitamin bổ sung vào tủ thuốc ở nhà, sẵn đang nói ở đây thì hồi đó có cái chuyện này khá đúng khi Wonwoo đã từng mắng anh rằng "Mày là đứa Alpha ngáo ngơ trên cành bơ nhất mà tao từng gặp." như việc anh không nghĩ tới chuyện ừ thì vitamin tốt cho sức khỏe, ừ thì vitamin giúp chúng ta ăn ngon, ăn mạnh, nhưng chẳng lẽ vitamin lại thay đổi cả sở thích, sở ghét của một người sao? Như chuyện người ghét ngọt như Jihoon giờ đây lại bắt đầu theo đạo kem chẳng hạn?Quay trở lại với Jihoon, người đang ngồi múc từng muỗng kem nhỏ cho vào miệng ăn ngon lành, chẳng hiểu nhờ mớ vitamin kia hay nhờ mấy hộp kem đã rơi vào bụng cậu mà dạo này Jihoon trông tròn hẳn ra, tròn theo cái kiểu đáng yêu chẳng ai sánh bằng, như kiểu mặt cậu sẽ tròn phính hồng hào, đáng yêu như hình dáng của chiếc bánh bagel cream cheese mà Soonyoung hay mua ở Starbucks cho Yumi mỗi lần anh tới thăm nhóc con đó. Soonyoung cũng đã từng nói với Jihoon rằng anh ghen tị với khả năng mà Jihoon sinh ra là đã có được, hỏi ra thì mới biết cái khả năng đó chính là khả năng dễ thương chẳng cần phải cố gắng, nhiều lúc mấy kiểu ghen tị của Soonyoung làm Jihoon bối rối không hiểu là người này đang ghen tị thật hay là đang tìm cách nịnh cậu nữa không biết.Đang ăn kem ngon lành thì bỗng điện thoại 'ting' lên một tiếng báo tin nhắn đến.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com