Series Red Velvet Life
Đồng hồ điểm 4 giờ, tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên, toàn bộ học sinh vui mừng xách balo chạy ào ào ra khỏi lớp. Các bé nhớ ba mẹ quá!!-Sooyoung ah, chút nữa có qua nhà chị không? -Bé Joohyun đi đôi giày tím lấp lánh cẩn thận, đứng dậy đeo balo lên vai, bé Seulgi bên cạnh ngắm chăm chú không rời mắt cũng gật đầu lia lịa, ý muốn bé Sooyoung sang chơi.-Có, chút nữa ba mẹ đến em sẽ xin. Nhưng hôm nay tụi mình chơi gì?-Ngắm Baechu xinh đẹp~~Bé Seulgi nhanh nhảu đáp và bị ăn cốc phát vào đầu.-Ddeulgi!! -Bé Joohyun đỏ mặt.Bé Sooyoung nhìn hai người bạn của mình mà cạn lời.Cả ba trò chuyện rôm rả cùng nắm tay nhau đi ra cổng trường, bé Sooyoung bỗng va vào ai đó.-Ouch! -Cô bé bị Sooyoung va phải ôm má quay lại nhìn, có vẻ khá đau nên trông mặt cô bé rất rất không vui.-M-Mình xin lỗi...-Cậu đập cả vai vào mặt mình đó, đau lắm đấy!! -Cô bé ấy hờn dỗi giẫm chân thùm thụp.-Mình không nhìn thấy cậu nên... Mình xin lỗi...Một đứa thấp như cây nấm và một đứa cao như cây sào, hỏi xem đứa cây sào nhìn thấy đứa cây nấm không? Trong trường hợp này thì chắc câu trả lời rõ lắm rồi, nhỉ 🙂 ?-Bắt đền!! Hông mình méc cô giáo! -Cô bé doạ, nhưng Sooyoung là bé ngoan nên các thầy cô đều quý, và Sooyoung không sợ bị méc cô đâu 🙂-Không sợ. Méc đi, lêu lêu~-Quýnh lộn hông?? -Cô bé giận dữ vứt con rùa bông sang một bên.-Ngon nhào vô!!!Sooyoung phải thấy may mắn khi ở đó có Joohyun và Seulgi lao vô can, không sáng mai cả hai bé đã phải lên gặp cô hiệu trưởng để uống trà ăn bánh cùng phụ huynh rồi.-Nhớ cái mặt tôi đó, mỏ nhọn!!! Sooyoung trong khi đang bị Seulgi và Joohyun lôi về, vẫn cố ngoái lại khích kẻ thù một câu.-Xoé!! Khỏi phải nhắc!!Sợ thật... Mới mẫu giáo thôi đó...
.
.
.
.
.
.Mấy tháng sau...Bé Sooyoung là một cô bé hoà đồng và rất quý các bạn và ngược lại, các bạn ở trường cũng rất thích Sooyoung. Mà sau cái hôm máu cún đó, Sooyoung ghét con bé mỏ nhọn đó lắm! Lúc nào chạm mặt cũng phải liếc xéo bé cho cháy mấy cọng tóc mới chịu cơ. Dần dà, do hay lén rình mò ở lớp con bé khó ưa đó, Sooyoung đã biết, nó tên là Yerim.KIM YERIMĐứng đầu Death note của Park SooyoungĐược gạch chân bằng bút màu tím mới trộm được từ chị Joohyun!Bé ghim.-Trả chị cây bút màu tím, NHANH!!-Ứ!'CỐP'Và bé ngoan ngoãn trả lại chị Joohyun cây bút màu sau khi bị đập.Thù này bé sẽ trả, không trả loài gà nó khinh!!-Bớt diễn hộ cái.Bé Seulgi cố lôi Sooyoung đang đứng chễnh trệ giữa bàn xuống trước khi phụ huynh thấy và không hài lòng.-anh hùng 10 năm trả thù cũng không muộn!! Phải lên kế hoạch.Thế là Sooyoung vớ lấy hộp bút màu cùng đám giấy vẽ trên bàn mà chạy đi, trông có vẻ quyết tâm dữ dội lắm.-Ddeulgi, bút màu tím của chị... -Bé Joohyun phụng phịu.-Để em dẫn chị đi đòi lại.- - -Thấm thoát đã 10 năm trôi qua, ba đứa trẻ ngày nào còn học mẫu giáo nay đã là học sinh cấp 3. Toàn dậy thì thành công cả, chỉ có điều không phải hết cả ba thành "công", mà có người thành thụ 🙂-Con lạy hai ba mẹ, đến giờ học rồi!! -Sooyoung bất lực đóng cửa tủ đồ, nhắc thế nào thì hai cái con người đang dê xồm nhau ngay bên cạnh cô cũng sẽ chẳng dừng lại.-Baechu, gặp chị cuối giờ nha, em phải vô lớp rồi!-Lẹ lẹ lên ba nội, cô Wendy phạt bome đấy chứ ở đó mà chụt chụt vợ!!Sooyoung bực mình lôi Seulgi đi, bỗng cô va phải ai đó.-Ouch!! -Cô gái ấy quay lại nhìn Sooyoung, có vẻ đau nên mặt cô ấy rất không vui.Sooyoung dường như nhận ra cô gái trước mặt mình và bắt đầu há hốc mồm. Từ ngày đó đến bây giờ, cái đứa cả đời cô ghét, cái đứa cô nghĩ sẽ xấu như con rùa mà giờ lại quyến rũ, xinh đẹp như mấy chị Victoria Secret mà cô đã coi trên TV với Seulgi.Thật không thể tin nổi!!!-Ê, Không xin lỗi người ta à? -Seulgi khẽ nhắc nhở.-...-Bộ mài quen con bé đó hả? -Nó... Chính là con bé... Mà ngày xưa tao đòi đánh...Seulgi nhận ra và khinh bỉ cười vào mặt Joy. Thế nên ông cha ta mới có câu "Ghét của nào trời trao của đó".-Chúc may mắn, bye!Seulgi vọt đi trước, để mặc Sooyoung ở đó đối diện với cái lườm cháy tóc từ cô gái đứng trước mặt.-Park Sooyoung? Lớp lá hồi mẫu giáo? Trùng hợp nhỉ?-H-hi Yerim...-Mi tới số với bà rồi con ạ! -ÁAAAAAAAAAAYerim lao tới tóm cổ Sooyoung.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Chậc, hồi đó em thù tôi dữ... Suốt cấp 3 toàn bám đuôi tôi.-Thì do ai bám đuôi thù dai em từ hồi mẫu giáo trước hả?-Nhưng ai thèm lao vô đập túi bụi như em đâu... Tốn mất hai hộp urgo vì chiến tích cào của em đó!-Xoé! Tại chị đòi đánh lộn trước mà!!-Xạo!-Quýnh lộn hông!? -Ngon nhào vô!END=))))#Happy_BirthDay_Kim_Anh_Quốc🐢
.
.
.
.
.
.Mấy tháng sau...Bé Sooyoung là một cô bé hoà đồng và rất quý các bạn và ngược lại, các bạn ở trường cũng rất thích Sooyoung. Mà sau cái hôm máu cún đó, Sooyoung ghét con bé mỏ nhọn đó lắm! Lúc nào chạm mặt cũng phải liếc xéo bé cho cháy mấy cọng tóc mới chịu cơ. Dần dà, do hay lén rình mò ở lớp con bé khó ưa đó, Sooyoung đã biết, nó tên là Yerim.KIM YERIMĐứng đầu Death note của Park SooyoungĐược gạch chân bằng bút màu tím mới trộm được từ chị Joohyun!Bé ghim.-Trả chị cây bút màu tím, NHANH!!-Ứ!'CỐP'Và bé ngoan ngoãn trả lại chị Joohyun cây bút màu sau khi bị đập.Thù này bé sẽ trả, không trả loài gà nó khinh!!-Bớt diễn hộ cái.Bé Seulgi cố lôi Sooyoung đang đứng chễnh trệ giữa bàn xuống trước khi phụ huynh thấy và không hài lòng.-anh hùng 10 năm trả thù cũng không muộn!! Phải lên kế hoạch.Thế là Sooyoung vớ lấy hộp bút màu cùng đám giấy vẽ trên bàn mà chạy đi, trông có vẻ quyết tâm dữ dội lắm.-Ddeulgi, bút màu tím của chị... -Bé Joohyun phụng phịu.-Để em dẫn chị đi đòi lại.- - -Thấm thoát đã 10 năm trôi qua, ba đứa trẻ ngày nào còn học mẫu giáo nay đã là học sinh cấp 3. Toàn dậy thì thành công cả, chỉ có điều không phải hết cả ba thành "công", mà có người thành thụ 🙂-Con lạy hai ba mẹ, đến giờ học rồi!! -Sooyoung bất lực đóng cửa tủ đồ, nhắc thế nào thì hai cái con người đang dê xồm nhau ngay bên cạnh cô cũng sẽ chẳng dừng lại.-Baechu, gặp chị cuối giờ nha, em phải vô lớp rồi!-Lẹ lẹ lên ba nội, cô Wendy phạt bome đấy chứ ở đó mà chụt chụt vợ!!Sooyoung bực mình lôi Seulgi đi, bỗng cô va phải ai đó.-Ouch!! -Cô gái ấy quay lại nhìn Sooyoung, có vẻ đau nên mặt cô ấy rất không vui.Sooyoung dường như nhận ra cô gái trước mặt mình và bắt đầu há hốc mồm. Từ ngày đó đến bây giờ, cái đứa cả đời cô ghét, cái đứa cô nghĩ sẽ xấu như con rùa mà giờ lại quyến rũ, xinh đẹp như mấy chị Victoria Secret mà cô đã coi trên TV với Seulgi.Thật không thể tin nổi!!!-Ê, Không xin lỗi người ta à? -Seulgi khẽ nhắc nhở.-...-Bộ mài quen con bé đó hả? -Nó... Chính là con bé... Mà ngày xưa tao đòi đánh...Seulgi nhận ra và khinh bỉ cười vào mặt Joy. Thế nên ông cha ta mới có câu "Ghét của nào trời trao của đó".-Chúc may mắn, bye!Seulgi vọt đi trước, để mặc Sooyoung ở đó đối diện với cái lườm cháy tóc từ cô gái đứng trước mặt.-Park Sooyoung? Lớp lá hồi mẫu giáo? Trùng hợp nhỉ?-H-hi Yerim...-Mi tới số với bà rồi con ạ! -ÁAAAAAAAAAAYerim lao tới tóm cổ Sooyoung.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Chậc, hồi đó em thù tôi dữ... Suốt cấp 3 toàn bám đuôi tôi.-Thì do ai bám đuôi thù dai em từ hồi mẫu giáo trước hả?-Nhưng ai thèm lao vô đập túi bụi như em đâu... Tốn mất hai hộp urgo vì chiến tích cào của em đó!-Xoé! Tại chị đòi đánh lộn trước mà!!-Xạo!-Quýnh lộn hông!? -Ngon nhào vô!END=))))#Happy_BirthDay_Kim_Anh_Quốc🐢
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com