Series Fanfic B A P
Về vấn đề chiều cao căn bản với JongUp mà nói không hề quan trọng. Chiều cao đâu có nói lên được tất cả đâu, tại sao mọi người cứ đặt quá nặng về vấn đề này đến vậy. Đâu phải ai cao hơn người này, thì người này phải làm thụ đâu. Đâu phải ai thấp hơn người kia, thì người kia phải làm công đâu. JongUp vừa tu sữa vừa lẩm bẩm nghĩ ngợiRồi bất chợt có tiếng cãi nhau, khỏi phải hỏi cũng biết DaeHyun với YoungJae chứ sao. Hai cái con người này, một ngày không cãi nhau là không chịu nổi mà-Cậu còn không chịu gọi tớ là Hyung đi! YoungJae nghe vậy lườm DaeHyun đến toét khói. Bây giờ YoungJae rất rất muốn có cái gạch ở đây để chọi bể đầu tên DaeHyun lắm mồm kia ngay lập tức, nhưng đây là ở ký túc xá lấy đâu ra gạch, có mấy cái quần lót chưa sạch vứt lăn lóc ở phòng BangHim đấy, lấy rồi chọi nhau. Ừ nhưng đó là YoungJae nghĩ vậy, điên đâu đi ném. Ném xong phải nhặt thì ném làm quái gì cho mệt. YoungJae dù cáu thế nào, muốn chọi người thế nào nhưng vẫn không quên cãi lại DaeHyun -Cái rắm ý, muốn tớ gọi cậu là hyung kiếp sau đi!!Nói chung hai cái con người này cãi nhau vì cái lý do lãng xẹt ấy, JongUp quá quen rồi nên mặc kệ chuẩn bị về phòng. Nhưng bỗng DaeHyun thốt một câu đáp lại YoungJae, làm JongUp khựng lại thôi không về phòng nữa mà tiếp tục đứng hóng-Tớ không đợi được kiếp sau đâu. Cơ mà cậu không thấy tớ cao hơn cậu hả? Chính vì thế, nên việc cậu gọi tớ là hyung căn bản không có gì là lạ hết.YoungJae nghe xong không ngậm được mồm, vì cái lý do nhảm nhí ấy hả? Suýt tý không nhịn được cười mà lăn ra sàn nhà, Daehyun thấy thế cũng không nhịn được cười như được mùa. JongUp thì không quan tâm DaeJae phấn khích thế nào bước qua như thường, rồi nhìn DaeJae đang loạn cả lên với nhau mà thở ra một câu -Chiều cao quan trọng thế sao hả hai hyung ?Lần này DaeHyun ngừng cười một chút, cố gắng nghiêm túc mà đáp lại JongUp -Ứ rất quan trọng. Phân biệt được công thụ là ở chiều cao đấy! YoungJae nghe vậy ngừng cười, mặt nhăn lại nghe DaeHyun nói. Mở mồm chuẩn bị phản bác, nhưng thấy DaeHyun nháy mắt với mình như muốn nát lông mi nên tự động cũng im để xem DaeHyun muốn làm gì. JongUp nghe DaeHyun trả lời vậy thì càng trầm tư. Mếu lại nhìn DaeHyun với YoungJae -Quan trọng vậy sao? DaeHyun gật đầu như được mùa. Rồi tự mở mồm thêm muối thêm mắm cho câu nói của mình -Rất quan trọng. Có chiều cao thì sẽ áp tường được người mình muốn *** này, có chiều cao rồi muốn cưỡng hôn, hôn kiểu pháp sẽ không khó nữa!YoungJae nghe vậy tự nhiên đỏ lử mặt, lắc đầu vài cái. Rồi nhanh chóng đi về phòng, bỏ lại một kẻ nham hiểm đang tính kế và một kẻ ngu ngơ như con nai tơ tin người một cách thái quá.DaeHyun thấy YoungJae vào phòng, thì muốn gọi. Nhưng vì JongUp sắp vào bẫy rồi nên đành nán lại, vào luôn chủ đề chính -Thế chú có muốn cao lên không ? JongUp đang suy ngẫm lời DaeHyun nói trước đó, thì ông đã bổ nhào vào luôn chủ đề chính suýt tý làm JongUp trở tay không kịp, đến lúc phân tích được. Tự nhiên gật đầu như muốn gãy cổ. Sau nhìn DaeHyun nói-Tất nhiên là em muốn. Muốn chết đi được ý, trước em tưởng chỉ cần khỏe thôi không cần cao nhưng khi em với Junhong bắt đầu yêu nhau, em đã suy nghĩ về vấn đề này rất nhiều lần. Em nghĩ, chiều cao vốn không quan trọng nhưng khi nghe anh nói em đã ngộ ra được đạo lý. Phải cao thì hôn người yêu mình mới dễ được, lùn hơn người yêu mình một cái đầu là không có được. Hôn phải bắt người yêu mình cúi xuống thì mất hết cả bản lĩnh đàn ông...JongUp còn đang muốn nói tiếp, thì DaeHyun cắt lời vì vốn JongUp nói nhiều quá DaeHyun nghe không lọt tai. Phải rút ngắn thời gian thì mới đạt được mục đích mà DaeHyun muốn từ ban nãy -Rồi rồi chú mày bình tĩnh. Anh sẽ giúp chú cao lên nhưng với một điều kiện!?JongUp nghe vậy nôn nóng trả lời -Được được! Anh muốn gì em cũng cho, miễn là với khả năng của em.DaeHyun cười rất là gian tà, không nhanh không chậm nói luôn.-Mai bao anh với bảo bối của anh một bữa. Gần ký túc xá chúng ta mới mở một tiệm ăn, nghe nói nhiều món ngon lắm, chú mày thấy thế nào?JongUp nghe vậy đồng ý luôn, hình như vì muốn cao nên là JongUp không ngại hi sinh tiền vì ông anh ác ma này. Cho nên rút ra một kết luận, đừng nghe lời DaeHyun nghe rồi bán nhà cả đấy -Hôm sau-DaeJae mặt mày thỏa mãn với cái bụng no căng đi từ từ về ký túc xá. DaeHyun vừa ngồi xuống ghế đã sai JongUp lấy tăm xỉa răng như thật. Nhưng JongUp vì cứ nghĩ đến vụ cao lên, nên nghe theo DaeHyun không ngại khổ cực.YoungJae căn bản thấy DaeHyun quá ác với thắng bé, nhưng mà bị thức ăn che mờ mắt rồi nên không quan tâm gì nữa, DaeHyun muốn ác với JongUp thế nào cũng được miễn YoungJae được ăn ké.DaeHyun vừa xoa xoa bụng, vừa lấy cái tăm mà JongUp đưa cho xỉa như đúng rồi, sau cho hai chân lên ghế sofa hùng hồn nói -Ừ! chiều nay chuẩn bị bắt đầu bài tập giúp chú mày cao lên đấy. Chuẩn bị tinh thần đi JongUp nghe vậy như bắt được vàng. Vội vội vàng vàng chuẩn bị mọi thứ như kiểu đi du lịch đến nơi. -Chiều- Tóm tắt một chút. DaeHyun hết bắt JongUp nhảy dây, nhảy dây xong rồi bắt JongUp chống đẩy, còn bắt JongUp dọn cả ký túc xá, mồm cứ nói là giúp cao lên, ừ cao lên thì không thấy cao mà chỉ thấy mệt thôi, cao lên cái rắm ý.-Rồi giờ chúng ta tập bài tập thứ mười!DaeHyun vừa nhai bim bim, vừa ngồi đút cho YoungJae mồm thì chỉ đạo JongUp. -Đầu tiên là đứng chạm tay vào ngón chân tiếp theo đứng thẳng người vào, hai chân rộng bằng vai. Uốn cong người rồi chạm tay xuống sàn, mà suýt quên chú mày lùn thế chạm vào ngón chân đi cho nhẹ. Cấm được gập gối chân. Giữ yên tầm 5 giây thế này đi cho anh, làm liên tục 15 lần như thế cho nó căng cơ rồi mày sẽ cao.JongUp nghe vậy làm theo nhưng mới đầu hơi khó khăn, vì cố thế nào cũng bị gập đầu gối mà mỗi lần như vậy , thì bị DaeHyun mắng xa xả như bà đẻ . Cơ mà vì muốn cao nên JongUp nhịn dù khó chịu nhưng vẫn phải nhịn mà làm.Đúng lúc đó BangHimLo vừa xong lịch trình cá nhân về bước vào phòng thì thấy . YoungJae ngồi chơi điện thoại vừa ăn bim bim mà DaeHyun đút, vừa dựa vào vai DaeHyun trông rất dễ chịu nha. Còn DaeHyun miệng vừa ăn vừa cằn nhằn JongUp trông chả khác gì mẹ mắng con hết, JunHong là người bước vào đầu tiên thấy JongUp của mình tự nhiên, đang yên đang lành phải tập bài huấn luyện căng cơ. Mặt mày đen xì bước đến bảo JongUp ngừng lại.JongUp thấy JunHong vào , thì cũng không muốn dừng bài tập vì chỉ cần lần nữa là đủ 15. Nhưng JunHong cứ bắt nên JongUp đành ngừng, đứng nghiêm chỉnh nhìn JunHong đang lườm DaeJae đến toét khói -Hai anh rảnh hả sao tự nhiên bắt anh ấy tập căng cơ làm gì :? DaeHyun cố nhai nốt miếng bim bim, rồi trả lời JunHong như thể mình vô tội lắm -Anh đang giúp nó cao lên đấy! Nếu không phải nó nan nỉ anh. Anh cũng không rảnh đi bắt em nó tập mấy cái này làm gì đâu.-Cao lên? JunHong nghe vậy quay ra nhìn JongUp như kiểu chuyện lạ. HimChan bây giờ mới đi vào hóng, cứ liên mồm cái gì đấy, cái gì đấy, trong khi HimChan đứng nấu mì với YongGuk thì đã nghe thấy tiếng tranh cãi trong phòng khách có chút hiểu chuyện rồi, nói chung là thích làm máu đó.HimChan bước đến ngồi gần DaeJae rồi cướp lấy gói bim bim của DaeHyun ăn rất tự nhiên. Sau thêm thắt một câu -À anh hiểu rồi, cuối cùng thằng bé cũng hiểu lùn quá cũng không ổn. JunHong à !! em thử nghĩ coi, em với JongUp đứng với nhau. Em cao hơn nó đến một cái đầu, nó tự ái nên nó muốn cao lên là phải, cần gì mà trưng ra bộ mặt kiểu thấy chuyện nó muốn cao lên chuyện lạ thế giới vậy?JunHong nghe vậy căn bản không biết nói gì. Lại thấy DaeJae gật đầu phụ họa, rồi thấy YongGuk vác mì ra cũng nói đúng đấy. Ừ thật là HimChan bắt YongGuk nói, dù YongGuk chả hiểu chuyện gì đang diễn ra . JunHong thì không thấy HimChan bảo YongGuk nói, thế nên YongGuk bôi thêm câu như vậy đầu bắt đầu trở nên lú lẫn. Ngu ngơ vội vàng kéo JongUp vào phòng đóng cửa, để lại BangHimDaeJae ngồi đó, ba người thì cười như hết hơi chỉ riêng YongGuk từ nãy đến giờ vẫn như con bò nai tơ không hiểu chuyện ... End chap 1...P/s : mới đầu cũng tính đoản nên ad cố rút ngắn nhất có thể cơ mà chắc là .. phải một chap nữa mới xong rồi :v .. à còn nữa này ad nghĩ dù JongUp không cao nhưng thằng bé nhảy nhiều nên chân cũng chắc cơ phết ấy . Nên cái fanfic này không đúng sự thật đâu chỉ là bịa ra troll JongUp tý tạo thêm sự ác độc của DaeJae mà thôi =))) thế nhé
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com