Seokjin Am
Một ngày mưa tầm tã.
Công việc không được ổn cho lắm, sếp lớn tiếng với tôi, đồng nghiệp xấu gây khó dễ.
Còn gì tệ hơn không nhỉ? Tôi chỉ muốn nhanh chóng về nhà thôi.
Kết thúc ngày mưa tầm tã, tôi bị trật chân, đành chịu thôi.Tập tễnh bước ra từ bệnh viện, mưa vẫn rả rích, mây mù đầy trời nhưng ánh dương của tôi đang đứng kia thật gần.Seokjin, anh vẫn luôn toả sáng như vậy, ánh sáng nơi anh xoa dịu tâm hồn tôi. Anh cười hiền, nụ cười làm tôi thật dễ chịu, thật bình yên."Về thôi em."Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com