Sejeong Somi I O I Love While You Still Alive
21.
Một buổi sớm mùa hè trong khi còn đang say giấc, bất chợt tôi lại bị đánh thức bởi mùi thức ăn. Mắt nhắm mắt mở, tôi bước xuống khỏi giường, lò dò đi theo hướng của mùi thơm ra đến phòng khách, thì đã thấy nàng ở đấy, ngay trong bếp. Nàng mặc chiếc áo thun ôm sát, cùng chiếc tạp dề thắt ngang hông, tóc nàng búi cao, làm tôn lên đường cong mềm mại trên cơ thể nàng. Tôi rón rén áp sát phía sau, luồn tay ôm quanh hông nàng, rúc mặt hít lấy hương thơm nơi gáy nàng, dựa cả thân người lên lưng nàng. _Sao chị không ngủ thêm đi, dậy sớm quá làm gì? _Tại mùi thức ăn của em thơm quá, mà em cũng thơm nữa._Nếu vậy thì đi rửa mặt đánh răng đi. _Để chút nữa đi.
Tôi nhắm mắt mơ màng trên lưng nàng._Đã bảo là đừng có làm phiền lúc em đang nấu ăn mà._Em quyến rũ nhất là khi em đang nấu ăn đó, vậy thì làm sao tôi có thể không làm phiền em đây hả?_Nói vậy chỉ có lúc nấu ăn là em quyến rũ thôi, còn lúc bình thường thì không sao? Nàng lại lém lĩnh bắt bẻ câu chữ của tôi._Tôi nói là nhất đấy, còn lại thì lúc nào nhìn thấy em con tim tôi cũng thổn thức hết. _Chị đang nói theo lời bài hát đấy hả?_Ừm ha, đó là một gợi ý hay đấy, tôi sẽ thử viết một bài lấy cảm hứng từ việc làm bếp của em xem sao? _Đừng có nói nhăng nói cuội nữa, mau đi đánh răng rửa mặt đi, hôm nay chị không được ở dơ đâu._Hôm nay, là ngày gì sao? Tôi ngơ ngác hỏi lại nàng._Chị quên hôm nay là ngày gì rồi hả?
Nàng bất giác quay ngoắt lại, nhìn thẳng vào mắt tôi, vẻ mặt nghiêm trọng._Chờ đã, hôm nay là ngày mấy vậy?_28 tháng 6 đấy, chị có nhớ là ngày gì không?
Nàng trả lời tôi và lại cau mày hỏi tôi lần nữa._Oh men, nếu vậy chỉ còn một ngày nữa là đến hạn chót gửi bài hát đi thu âm rồi.
Tôi ôm đầu sửng sốt, như nhớ ra một chuyện cực kì hệ trọng._Đứng lại đó, chị mau trả lời đi, chị quên hôm này là ngày gì rồi hả?_Để chút nữa tôi nhớ ra sẽ trả lời em nhé, bây giờ tôi còn nhiều việc phải làm lắm. Tôi nói nhanh, rồi bỏ chạy vào phòng tắm. Mấy phút sau tôi lại thò đầu ra từ cửa phòng tắm, mà réo gọi nàng. _Somi à, em vào phòng lấy khăn tắm với áo quần cho tôi đi.
Nói xong, tôi đóng cửa lại, bắt đầu lắng tai nghe ngóng bước chân của nàng và đến khi nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ mở ra, tôi lập tức nhấn nút play. "Somi à, vậy là mình yêu nhau được một năm rồi đấy, nhưng mình lại cùng nhau trãi qua đến sáu mùa, hai mùa xuân, hai mùa hè, một mùa thu, một mùa đông và đương nhiên là tôi còn muốn bên em lâu thật lâu, cho đến khi tôi không còn đếm nỗi các mùa nữa.. Tình yêu của chúng ta không phải lúc nào cũng là màu hồng, cũng có những cãi vả, bất đồng, rồi cũng có cả những giận hờn, ghen tuông.. nhưng sau tất cả những điều đó cũng không làm tôi hết yêu em, mà càng khiến tôi nhận ra em quan trọng với tôi đến mức nào.. Lần đầu tiên khi gặp nhau, em đã gieo vào tim tôi một "hạt giống tình yêu", mùa xuân bên em là lúc hạt giống ấy nảy mầm, mùa hè mầm non được ánh nắng từ em nuôi lớn , mùa thu là lúc những tán cây đã vươn cao, vượt ra khỏi tầm kiểm soát của tôi và rồi cái cây ấy lại được em sưởi ấm qua mùa đông khắc nghiệt, để chờ đến mùa xuân lại đâm trồi nảy lộc..Nghe sến quá đúng không, vậy nên tôi mới phải nghĩ ra cách thu âm thay vì nói trực tiếp với em, nếu phải nói trước mặt em, tôi sợ mình sẽ nuốt mất hết chữ..và cuối cùng là câu tôi luôn muốn nói cho em nghe mỗi ngày..Somi à, tôi yêu em.. Còn đây là quà kỉ niệm một năm yêu nhau, tôi tặng em, bài hát "The day you come"."Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, nàng đứng trước tủ áo quần, hai vai nàng run lên, tôi bước đến phía sau, vòng tay ôm trọn lấy nàng. _Em có hài lòng với món quà này không? Vì lời dặn tiết kiệm của nàng, mà tôi đã phải vắt óc mới nghĩ ra cách sến súa thế này, để làm nàng bất ngờ và quan trọng là không tốn kém tiền bạc, chỉ tốn một ít chất xám thôi. _Chị đúng là sến thật đó, làm em nỗi hết da gà lên rồi nè.
Nàng nâng cánh tay lên trước mặt tôi._Thật vậy luôn đó hả?
Tôi vuốt ve cánh tay nàng, dọc từ vai xuống đến mu bàn tay._Chị vuốt như vậy làm nó nổi lên nhiều hơn đấy.
Nàng ngúng nguẩy trong lòng tôi._Vậy tôi làm gì đó hơn thế này nhé. Tôi siết vòng tay ôm nàng chặt hơn, rồi đặt một nụ hôn lên sau tai nàng. _Em không có quà cho chị, nhưng thay vào đó, em sẽ ở bên chị nguyên ngày hôm nay luôn, chịu không?_Qua hết đêm luôn hả?_Ừm, đến sáng hôm sau luôn.Nàng khẽ xoay người đối diện với tôi, vòng tay ôm quanh cổ tôi.
Nàng khép mắt lại, dịu dàng hôn lên trán tôi, rồi hôn lên hai bên mi mắt tôi, nàng di chuyển nụ hôn xuống chóp mũi, đặt một nụ hôn lên khóe miệng và cuối cùng bờ môi nàng cũng bắt lấy đôi môi của tôi. ...Mãi sau này, khi tôi đã nói chuyện với mẹ nàng và được bà đồng ý giao hạnh phúc của nàng vào tay tôi, thì tôi mới thật sự hiểu hết về gia cảnh của nàng. Ba nàng ra đi, nhưng cũng để lại một số tiền bảo hiểm khá lớn. Hai năm trước khi ông qua đời, ông đã âm thầm mua một hợp đồng bảo hiểm, có lẽ ông đã tính toán mọi thứ cho vợ con của mình rồi mới đi đến thế giới bên kia, về khoản này thì "ba vợ" của tôi quả thật là một người đàn ông rất có trách nhiệm. Còn về phần mẹ nàng, bà cũng là một phụ nữ mạnh mẽ, bà rất giỏi trong cả công việc ngoài xã hội và cả việc quán xuyến gia đình, nên một mình bà vẫn nuôi dạy hai cô con gái rất tốt. Dù vậy thì nàng vẫn thích đi làm thêm, để tự kiếm tiền, chỉ vì hai lý do, thứ nhất nàng muốn tránh mặt mẹ mình, thứ hai là vì nàng không muốn phải dùng đến tiền bảo hiểm của ba nàng để lại và càng không muốn bản thân mình là gánh nặng cho mẹ. Thế đấy, những suy nghĩ của nàng có chút kì quặc, nhưng chính nó đã nuôi dưỡng tính tự lập của nàng, khiến nàng trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Và còn một chuyện nữa, là nàng không hề bị tâm thần phân liệt như lời Cath đã nói, mà người bị chẩn đoán mắc căn bệnh đó là bố nàng, cũng vì căn bệnh tâm thần quái ác đó đã cướp đi mạng sống của ông, để lại cho gia đình nàng, một nỗi đau khó có thể vượt qua. Nhưng không biết, cách tiếp nhận thông tin từ Annie qua đến Cath thế nào, mà nó lại sai lệch hoàn toàn như vậy. Riêng về phần mẹ tôi, bà đã đồng ý chuyện của tôi và nàng một cách dễ dàng, khi chỉ vừa nhìn thấy hình nàng, được tôi gửi qua tin nhắn cho bà. Tôi đoán chắc mẹ cũng đã bị nàng hớp hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên giống tôi, hoặc cũng có thể bà chị Nayoung của tôi đã góp một phần nhỏ trong chuyện tác động đến suy nghĩ của mẹ, nhưng dù sao thì chúng tôi cũng đã được hai bên gia đình chúc phúc rồi, đâu cần xét đến lý do để làm gì....Ngày 12 tháng 3 năm 2019, tôi dành cho nàng một điều bất ngờ, đó là cầu hôn nàng. Mặc dù đã định sẵn là khi mẹ và em nàng rời Hàn Quốc, thì nàng cũng sẽ dọn về nhà tôi, nhưng tôi vẫn muốn làm chuyện này cho nàng và cũng để lưu giữ lại những kí ức đẹp cho quãng đời sau này của hai chúng tôi.Chẳng có hoa hay nến lung linh, xếp thành hình trái tim thật to, đủ cho hai người đứng bên trong, mà cũng không có pháo bông tưng bừng trên trời, như trong mấy bộ phim ngôn tình và đương nhiên cũng chẳng có một chiếc nhẫn đính viên kiêm cương 1, 2 carat, bởi vì tôi biết chắc, nếu làm những việc đó, thể nào nàng cũng lại mắng tôi là không chín chắn, tiêu pha phung phí vào mấy chuyện vô bổ. Ngày hôm đó đơn giản lắm, tôi cùng nàng nắm tay nhau, đi dạo dọc bờ sông Hàn, từ phía bên này chúng tôi có thể nhìn thấy được ánh sáng rực rỡ đầy sắc màu của cây cầu Banpo. Không gian xung quanh vắng lặng, không một bóng người, tạo điều kiện thuận lợi cho tôi thực hiện kết hoạch của mình. Chúng tôi thinh lặng sánh bước bên nhau, với hai bàn tay nắm chặt và những ngón tay đan vào nhau. Tôi đợi đến khi nàng vừa bước đến đúng vị trí đã dự tính trước đó, thì liền níu tay nàng lại và khuỵu gối, quỳ một chân xuống trước mặt nàng._Em có đồng ý về sống chung một nhà với tôi không?
Một tay tôi vẫn còn nắm lấy bàn tay nàng, còn tay kia thì đang cầm một chiếc hộp nhỏ, hình chữ nhật, loại hộp bọc nhung bên ngoài thường dùng để đựng nhẫn cầu hôn, mà đưa lên trước mặt nàng. Nàng chỉ nhìn tôi mà không vội đáp lại, khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười. Nàng đón lấy chiếc hộp trên tay tôi, rồi lập tức mở ra, vừa nhìn thấy cái thẻ tín dụng của tôi bên trong, nụ cười của nàng lại vụt tắt._Cái gì đây, chị cầu hôn mà không thèm tặng nhẫn cho em luôn hả?
Nàng nhướng chân mày nhìn tôi. _Em dở cái thẻ lên đi. Nàng làm theo lời tôi, lấy cái thẻ tín dụng ra khỏi hộp, làm lộ ra cặp nhẫn màu bạch kim, bên trên có đính một viên đá nhỏ, mà cô nàng ở cửa hàng nữ trang nói với tôi đó là kim cương, biểu tượng của tình yêu vĩnh cữu. Chân mày nàng lại giãn ra, khéo môi nàng lại nở ra nụ cười, đôi mắt sáng lấp lánh, khuôn mặt nàng được ánh đèn phía sau lưng tôi phản chiếu lại càng trở nên đẹp rạng rỡ hơn._Cầu hôn mà chỉ có vậy thôi hả? Nàng nghiêm mặt lại nhìn tôi. _À, ừm..thì tôi chỉ nghĩ được nhiêu đây thôi, em có chấp nhận không, hay là em muốn có thêm gì nữa, cứ nói đi, tôi sẽ cố gắng đáp ứng hết.
Đột nhiên lại bị nàng bắt bẻ, nên tôi lại ấp úng._Em đùa đấy, chị mau đứng dậy đi, quỳ như vậy lâu tê chân lắm đấy. _Vậy là em đồng ý rồi hả? Tôi hỏi lại một cách ngây ngô hết mức, hình như tôi đã lây cái bệnh "ngây ngô" của nàng rồi. _Đồ ngốc, đương nhiên là em đồng ý rồi, mau đeo nhẫn vô cho em đi.
Nàng lại nhếch môi cười, rồi chìa bàn tay cùng hai chiếc nhẫn ra trước mặt tôi.Tôi chọn một chiếc mãnh hơn và phía bên trong có khắc tên tôi,xỏ vào ngón áp út của nàng. Nàng cũng làm tương tự, cầm tay tôi và đeo chiếc nhẫn còn lại có khắc tên nàng vào ngón tay tôi. _Đẹp thật.
Nàng đưa bàn tay có chiếc nhẫn của mình về phía ánh đèn và ngắm nhìn nó, nét mặt nàng đầy mãn nguyện.Tôi lại ngẩn ngơ, ngắm nhìn nàng, rồi bất giác không tự chủ được bản thân, mà nhướng người tới, đặt một nụ hôn lên đôi môi quyến rũ của nàng. Bình thường nàng rất ghét bị tôi hôn trộm ở những nơi công cộng thế này, nhưng hôm nay nàng lại đồng thuận theo nụ hôn của tôi. Nàng vòng tay quanh cổ, giữ môi tôi lại lâu hơn, bàn tay nàng luồn vào tóc tôi, những ngón tay khẽ chạm vào gáy tôi, hơi ấm trong lòng bàn tay của nàng tỏa ra,làm toàn thân tôi như bị phóng điện, tê liệt hoàn toàn.
Cử động môi của nàng càng lúc càng nhịp nhàng hơn, không còn chỉ yên phận và phó mặc cho sự dẫn dắt của tôi nữa. Cuối cùng để kết thúc nụ hôn, tôi núc nhẹ vào bờ môi trên của nàng, dùng đôi môi mình kẹp lấy cánh môi nàng, giữ lại một lúc, trước khi dứt ra khỏi nụ hôn dài đê mê kia, với hơi thở gấp gáp, nhịp tim thì rộn ràng.Sau nụ hôn dài, tôi và nàng lại rơi vào khoảng không thinh lặng, nhìn sâu vào mắt nhau._Mình về nhà nhé?
Tôi cất lời, phá tan sự im lặng. _Nhà ai?_Nhà tôi và cũng là nhà của chúng ta._Chị muốn em chuyển về bây giờ luôn sao?_Không đâu, tôi không muốn cướp mất khoảng thời gian còn lại em ở cùng mẹ và Evelyn đâu, chỉ là hôm nay cho tôi được ích kỉ, giữ em lại một đêm thôi, có được không?_Ừm, cũng được, nhưng thật sự thì em vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó đâu. Nàng ngượng ngùng thú nhận với tôi._Không sao đâu, tôi chỉ muốn ở với em hết đêm nay thôi._Em xin lỗi, chị đừng buồn nhé._Sao lại buồn chứ, hôm nay tôi đang rất vui đấy, vì bây giờ em đã thật sự thuộc về tôi rồi mà.
Tôi nâng bàn tay nàng lên, mân mê chiếc nhẫn trên ngón áp út của nàng._Phải rồi, chị cũng là của em rồi đó, cấm chị tháo nhẫn ra đấy._Ừm, biết rồi, mình mau về thôi, tôi bắt đầu thấy lạnh rồi đấy. _Đưa tay cho em nào. Nàng nắm lấy bàn tay tôi, chà sát trong hai bàn tay nàng, đưa lên miệng phả hơi nóng vào đó, rồi để vào trong túi áo khoác cùng với bàn tay của nàng.Chúng tôi cùng sánh vai nhau bước đi, với bàn tay của tôi nằm yên vị trong túi áo nàng, cho đến khi bước vào taxi, thì nàng vẫn cứ giữ chặt bàn tay tôi bên trong túi áo khoác, mà bỏ qua ánh mắt soi mói của những người đi đường và cả tài xế taxi....Ba tháng sau ngày tôi "cầu hôn" nàng, là lúc mẹ và em gái nàng cũng rời khỏi Hàn Quốc, còn nàng thì ở lại, cùng tôi tạo dựngmột gia đình nhỏ của riêng mình.Hôm nay là ngày nàng chuyển về nhà tôi, nếu chúng tôi làm lễ cưới thì cũng có thể gọi buổi tối hôm nay là đêm tân hôn của tôi và nàng. Tôi nhận thấy thái độ của nàng rất lạ, nàng tắm lâu hơn thường ngày, cách mặc đồ ngủ cũng thay đổi. Bình thường lúc nào nàng cũng chọn mặc những bộ đồ ngủ rất kín đáo, có cả quần và áo, nhưng hôm nay nàng lại chọn mặc độc một chiếc áo ngủ, kiểu dáng như áo sơ mi tà dài và lại không kèm theo quần.Tôi há hốc mồn khi nhìn thấy nàng vừa từ trong phòng tắm bước ra. Đôi chân suông dài của nàng lộ ra dưới tà áo ngủ, tôi thề là nó còn quyến rũ hơn khi nàng mặc quần short nhiều, khuôn ngực của nàng thì đang ẩn hiện phía sau lớp áo mỏng, khiến tôi không làm sao rời mắt khỏi cơ thể nàng._Chị nhìn gì ghê vậy?
Nàng bối rối, khi bắt gặp ánh mắt khác thường của tôi đang dán lên người nàng._Tại hôm nay em lạ quá._Có lạ gì đâu, vẫn như mọi ngày mà, mau đi ngủ thôi. Nàng nói xong, thì bỏ ngay vào phòng ngủ._Ờ, ừ..
Tôi lắp bắp vì sự thay đổi quá mức của nàng, mỗi khi nàng qua đêm ở đây, thì tôi toàn là người phải chủ động kêu nàng lên giường ngủ, kèm với lời thề thốt sẽ không làm gì nàng, vậy mà hôm nay, nàng lại là chủ động nhắc tôi đi ngủ.Tôi vào phòng thì thấy nàng nằm sẵn trên giường, cùng chiếc chăn đắp ngang trên bụng. Tôi do dự một lúc, rồi cũng bước đến bên giường, chui vào trong chăn nằm xuống cạnh nàng._Em đã sẵn sàng rồi.
Nàng nằm đơ người, mắt nhắm tịt lại, gồng mình lên như sắp phải nhận lấy một hình phạt gì ghê gớm lắm vậy._Sẵn sàng gì chứ?_Cho đêm đầu tiên của chúng ta ấy._Hôm nay tôi sẽ không làm chuyện đó với em đâu.
Bây giờ tôi mới thật sự hiểu được, nguyên nhân sự thay đổi đầy bất ngờ của nàng._Tại sao chứ, chị hết hứng thú với em rồi hả, hay là chị đã tìm được người khác nên không còn muốn em nữa. Nàng nói với tông giọng cao vút, mỗi lần như vậy, tôi biết rằng nàng lại bắt đầu ghen tuông vu vơ._Ôi trời, cái suy nghĩ ngớ ngẩn đó ở đâu ra vậy, không phải là tôi không còn hứng thú với em, mà là vì tôi muốn đợi đến khi em chính thức bước vào tuổi trưởng thành, tôi còn muốn chuyện đó phải đến một cách thật tự nhiên, chứ không phải để em tự gượng ép mình như vậy đâu.
Tôi nhẹ hôn lên trán nàng sau lời giải thích của mình._Em không ngờ là Sedong của em cũng có lúc biết suy nghĩ như vậy đấy.
Nàng xoay người nằm đối diện với tôi, cơ mặt nàng đã giãn ra._Gì đây, em lại đang chế giễu tôi đấy hả?_Em không có ý đó, là tự chị nghĩ vậy thôi nha, nhưng mà chị có thấy hai chúng ta rất là buồn cười không?
Nàng ngước đôi mắt to tròn nhìn tôi._Sao lại buồn cười chứ?_Lúc trước khi em chưa sẵn sàng cho chuyện đó, thì chị lại tấn công em, còn bây giờ em đã sẵn sàng thì chị lại muốn đợi, không phải là rất tếu sao?
Cách nói chuyện của nàng bây giờ không khác gì một cô bé con._Này, lúc đó tôi không phải tấn công em vì có ý muốn quan hệ với em đâu nha, chỉ là những lúc bên cạnh em, tay chân tôi nó không tự chủ nên táy máy chút thôi, em nói như vậy giống như tôi là đứa biến thái thèm khát chuyện đó lắm vậy.
Lòng tự trọng của tôi lại bị đụng chạm, nên mặt mày tôi lại sưng xỉa lên như đứa con nít đang hờn giận._Được rồi, em chỉ nói đùa thôi mà, lại giận nữa rồi, bé cưng của em ngoan nè. Nàng đưa hai tay lên ôm lấy mặt tôi, rồi hôn lên môi tôi.Lợi dụng sự chủ động của nàng, tôi đưa tay ôm lấy cổ nàng, kéo nàng vào với một nụ hôn sâu hơn. Vừa dứt khỏi môi nàng, tôi lại vòng tay ôm nàng siết vào lòng, rồi khẽ thì thầm bên tai nàng. _Cưng à, mình không làm chuyện đó, nhưng nếu dạo đầu một chút, thì không sao chứ?Nàng không đáp lại lời tôi, mà chỉ khẽ gật đầu thay cho lời đồng ý, rồi từ từ khép mắt lại chờ đợi. Tôi bắt đầu bằng nụ hôn lên bờ môi quyến rũ của nàng, ngậm lấy hai cánh môi thơm mềm mại. Bàn tay tôi luồng vào dưới áo ngủ, ve vuốt làng da mịn màn nơi vùng hông eo của nàng. Tôi di chuyển đôi môi dọc xuống cổ nàng, để đầu lưỡi mơn trớn nhẹ nhàng trên cần cổ trắng nõn, ngan ngác hương thơm của nàng. Bên tai tôi là tiếng hơi thở gấp gáp, cùng những âm thanh khe khẻ thoát ra trong cổ họng nàng, đó là một tín hiệu cho tôi thấy nàng đã sẵn sàng. Bàn tay tôi bắt đầu lần mò cởi bỏ từng nút áo trên ngực nàng, trong khi miệng tôi vẫn say đắm nơi bả vai và không ngừng hôn lên hõm xương quai xanh của nàng. Hai bầu ngực căng tròn, đầy đặn của nàng đã lộ ra sau lớp áo ngủ, tôi dừng lại, nhìn ngắm khuôn ngực đẹp đẽ và cũng để quan sát cả biểu cảm của nàng xem có gì bất thường hay không, tôi sợ rằng nàng lại đang phải gồng mình để chịu đựng. _Sao chị nhìn em ghê vậy? Nàng ngại ngùng, đưa hai tay lên che trước ngực, để trốn tránh ánh mắt thèm muốn của tôi._Vì em đẹp quá.
Cuối cùng tôi cũng đã thốt lên thành lời, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy thân thể của nàng, bên dưới những lớp áo quần._Chị không định làm gì nữa sao, vậy em mặc áo vào lại đó. _Em còn muốn tiếp tục chứ, em vẫn không sao hết đúng không, nếu thấy khó chịu quá thì cứ nói, mình có thể.. Nàng ôm lấy cổ, ép chặt đôi môi lên miệng tôi, chặn đứng câu nói vẫn chưa thoát ra hết. _Đồ ngốc à, muốn làm gì thì làm nhanh đi, nếu không em đổi ý đó.
Nàng nói khe khẻ trên môi tôi.Được sự cho phép của nàng, tôi trở nên mạnh dạn hơn, miệng tôi lại bắt lấy đôi môi nàng, hai bàn tay tôi không ngừng mân mê, nắn bóp bầu ngực mềm mại của nàng. Tôi lại tiếp tục hành trình đầy đê mê của những nụ hôn, bây giờ không còn thứ gì có thể gây cản trở cho tôi được nữa. Đôi môi, chiếc lưỡi, rồi lại rớt xuống cần cổ, đến xương quai xanh, di chuyển ra hai bên bã vai, tôi hôn lên khắp cánh tay nàng, từ mu bàn tay kéo đến từng đầu ngón tay, tôi thật sự không muốn bỏ sót một phần da thịt nào trên người nàng. Nàng oằn mình lên theo từng nhịp chuyển động của đôi môi và chiếc lưỡi của tôi, tay nàng bấu vào cổ tôi, thỉnh thoảng tôi nghe thấy tiếng rên khe khẽ khi đôi môi của tôi chạm vào những vị trí nhạy cảm trên cơ thể nàng. Tôi ngừng lại một lúc, chờ xem phản ứng của nàng, rồi lại cúi xuống áp mặt vào giữa hai bầu ngực đang mời gọi của nàng, hít lấy mùi hương đầy mê hoặc trên da thịt nàng. Tôi nghe được cả tiếng trái tim nàng, đang đập dồn dập bên dưới khuôn ngực đầy đặn kia. Những nụ hôn của tôi lại rơi xuống, rải đều trên hai bầu ngực, khe ngực, kéo đến bụng, tôi tỉ mỉ hôn vào cả cái rốn nhỏ xinh xắn, hôn lên phần eo thon gọn săn chắc của nàng. Tôi kết thúc cuộc hành trình, bằng một cái núc nhẹ lên phần bụng dưới của nàng. Màn ân ái đã xong, tôi trở về lại đầu giường, giúp nàng mặc lại áo và khẽ ôm nàng vào lòng mình._Em có thấy khó chịu lắm không? _Có một chút, nhưng em không rõ đó có phải là cảm giác khó chịu không nữa._Lúc đó em có muốn tôi dừng lại không?_Cũng không._Vậy thì trong đầu em đã nghĩ đến điều gì nhiều nhất?_Em chỉ tò mò muốn biết tiếp theo chị sẽ làm gì thôi. _Tiếp theo sẽ là tôi ôm em và mình cùng ngủ cho đến sáng. _Vậy là xong rồi hả?_Ừm, hôm nay như vậy là đủ rồi, đến khi em tròn 20 tuổi mình sẽ tiếp tục phần còn lại nhé. _Sedong à, em yêu chị. Nàng thì thầm thật khẽ, trong khi đang giấu mặt nơi ngực tôi._Tôi cũng yêu em, nhiều lắm..
Tôi hôn lên tóc nàng, để thay cho câu chúc ngủ ngon. ...Hai giờ sáng, trong khi tôi vẫn đang ôm nàng trong vòng tay, thì chuông báo tin nhắn trên điện thoại của tôi lại vang lên. Tôi giật mình thức giấc, khua tay với lấy cái mắt kính trên bàn cạnh giường đeo vào, rồi mò mẫn dưới gối tìm điện thoại của mình, trong khi mắt vẫn nhắm hờ hờ. _Chị đang tìm điện thoại hả?
Giọng nói của nàng bất ngờ vang lên bên tai tôi. _Ừm, đúng rồi, sao em thức dậy làm gì, mau ngủ tiếp đi. Tôi mở mắt ra thì thấy điện thoại của mình đã nằm trên tay nàng._Shin Yura là cô nào hả ? _Là đồng nghiệp cùng công ty thôi. _Chỉ là đồng nghiệp, mà nhắn tin mùi mẫn vào lúc đêm khuya như vậy hả ?_Mùi mẫn gì chứ, đâu em đưa tôi coi.
Tôi cố giành lấy điện thoại trên tay nàng._Tôi đưa rồi chị lại xóa mất chứng cớ thì sao, cái gì mà « tôi muốn chạm vào cơ thể của em, tôi khao khát bờ môi của em», chị giải thích sao đây hả, hai người đã lén lút qua lại bao lâu rồi hả ? Mỗi lần nàng tức giận, là nàng lại chuyển cách xưng hô với tôi. _Ôi trời ơi, có lén lút gì đâu chứ, đó là lời bài hát thôi, em đừng làm dữ vậy nữa, mau đi ngủ tiếp đi.
Tôi nhoài người tới ôm lấy vai nàng, nhấn nàng nằm xuống giường. _Tránh ra đi, giải thích vậy mà cũng nghe được hả ? Nàng co chân đạp ngay bụng tôi một phát, làm tôi lọt xuống sàn nhà._Lại nóng tính nữa rồi, đã đọc rồi sao em không đọc cho hết đi.
Tôi ôm bụng, xoa mông ngoi đầu lên lại giường._Chị cài mật khẩu làm sao tôi mở được mà đọc cho hết chứ ?_Em lấy ngón tay cái mở thử coi. Tôi lại lết tới gần nàng hơn._Ơ, mở được nè, chị lấy dấu vân tay của tôi lúc nào vậy ? Nàng ngạc nhiên khi ngón tay của nàng, cũng có thể mở khóa được điện thoại của tôi._Lúc em đang ngủ ấy, tôi đã âm thầm làm vậy để tạo bất ngờ cho em mà, sao hả, đọc lớn lên đi. Nàng đã đọc thấy trọn vẹn đoạn tin nhắn giữa tôi và cô nàng kia, nhưng lại không dám đọc lớn lên, mà cũng không còn dám hùng hổ với tôi nữa. _Sao chị ta cứ thích nhắn tin kiểu dễ gây hiểu lầm vậy chứ, muốn chỉnh lại lời bài hát thì cứ nhắn rõ ràng ra đi. Nàng trề môi lầm bầm, trách móc vu vơ cô nàng nhắn tin cho tôi. _Cũng tại em nóng như lửa, nên mới sinh ra hiểu lầm đấy.
Tôi trách cứ nàng, còn trong thâm tâm tôi cũng đang thầm trách móc cô đồng nghiệp của mình, vì cái kiểu nhắn tin ngắc câu không đúng lúc của cô nàng, đã vô tình gây ra sự hiểu lầm không đáng này. _Em xin lỗi.
Nàng cụp mặt xuống. _Được rồi, lần sau có muốn ghen, thì nhớ tìm hiểu cho kĩ trước rồi hãy ghen nhé. Tôi kéo nàng vào lòng, vuốt ve tóc nàng._Đã ghen mà còn tâm trí đâu mà tìm hiểu trước chứ, nếu muốn em không ghen nữa, thì đừng có làm chuyện mờ ám dễ gây hiểu lầm. Nàng nói khe khẽ trong khi úp mặt vào ngực tôi._Thôi tôi hiểu số phận của mình rồi, nói kiểu nào thì người sai trái cũng là tôi mà, đừng đôi co nữa, mau ngủ tiếp đi, mai em còn phải đi học đấy._Em biết rồi, vì ai mà giấc ngủ của em bị gián đoạn chứ hả ? _Là vì tôi, tôi xin lỗi, được chưa, mau nhắm mắt lại ngủ tiếp đi. Đó là đêm đầu tiên của tôi và nàng, vừa được ân ái nàng và rồi chỉ vài giờ sau, lại bị nàng đạp rớt xuống giường, cứ như thế này, thì không biết cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao đây....Nàng bây giờ đã là cô sinh viên năm cuối trường đại học, còn tôi thì đã trở thành một nhạc sĩ độc lập và cũng đã có một chút tiếng tăm. Nói chung thu nhập của tôi cũng không thuộc loại siêu sao, nhưng cũng đủ sức lo cho cuộc sống riêng của hai đứa và nhất là lo cho việc học của nàng._Cừng à, mình đổi xe nhé, chiếc này đẹp không?
Tôi đưa hình chiếc mô tô BMW, ra trước mặt nàng. Từ ngày về sống chung với nhau, bất kể chi tiêu lớn nhỏ gì tôi đều phải thông qua nàng hết, ngay cả tiền tiêu vặt của tôi cũng do nàng phát mỗi tháng, cho bao nhiêu thì xài bấy nhiêu, cấm đòi hỏi, vì nàng là chủ gia đình mà._Chiếc kia còn chạy được mà, đổi làm gì?
Nàng liếc vào màn hình cái ipad, rồi nhanh chóng quay về lại màn hình laptop của mình._Nó cũng cũ rồi, đến lúc phải đổi xe mới chứ? _Chị chạy bao lâu rồi mà bảo là cũ hả? _Mua nó một năm trước khi quen em, vậy là chạy được 6 năm rồi còn gì._Mới có 6 năm thôi mà, vẫn còn chạy được. _Vậy thêm mấy năm nữa thì em mới cho chị đổi xe hả? _Thế chị định yêu em thêm mấy năm nữa hả?
Thay vì trả lời tôi, nàng lại hỏi tôi._Em hỏi gì kì vậy, đương nhiên là chị phải yêu em suốt đời rồi.
Tôi đặt cái ipad xuống ghế sofa, vòng tay ôm nàng và chưng bộ mặt đáng yêu của mình ra._Vậy thì chị cứ chạy chiếc đó đến hết đời nó đi, khi nào không còn chạy được nữa, thì hãy nghĩ đến chuyện mua xe mới nhé.
Nàng vẫn tỏ ra lạnh lùng không lay chuyển ý định._Nhưng mà chạy xe cũ sẽ nguy hiểm lắm.
Tôi lại viện lý do._Nếu sợ nguy hiểm, thì tìm một chiếc xe hơi đi, nếu có em bé thì còn có chỗ cho con mình ngồi chứ._Em bé, con của chúng ta hả?_Ừm, em dự định mình sẽ có hai đứa, con gái là Mochi, con trai là Mocha. _Sao nghe giống tên của chó quá vậy ? _Đúng rồi, mình sẽ nuôi chó mà, chị liên tưởng đến chuyện gì khác hả ?_Chị tưởng là em sẽ sinh con cho chị chứ ?_Mơ đi, chị thích thì tự mà sinh nhé, em chỉ thích nuôi chó thôi._Thôi khỏi đi, một mình em là chị đủ mệt rồi, không muốn hầu thêm hai đứa con nít nữa đâu._Ai hầu ai chứ hả, cho chị nói lại đó.
Nàng liếc tôi một cái như đang đe dọa._Không có ai hầu ai hết, chúng ta chăm sóc yêu thương lẫn nhau ha.
Tôi sửa lại lời nói của mình, để nó mang tính trung lập hơn, vì nói kiểu nào cũng sẽ bị nàng bắt bẻ lại thôi. Nàng lại quay về với cái laptop, để cố hoàn thành bài luận của mình._Vậy cuối cùng là sao, chị có được đổi xe mới không ? _Không, tìm một chiếc xe hơi đi. Vậy là giấc mơ BMW của tôi tiêu tan rồi, có một cô vợ gia trưởng là vậy đó, nhưng đã lỡ yêu nàng quá nhiều, thì dù có khổ tôi cũng phải vui vẻ chấp nhận thôi...._Yah, Kim Yase, chị còn định chiếm toilet bao lâu nữa hả, mau lê mông ra đây nhanh lên, em sắp trễ giờ làm rồi đấy. Đó là cách nàng hay gọi tôi, Kim Yase, "Kim biến thái", có khi là "Kim biến đi" mỗi khi nàng tức giận với tôi, còn những khi chúng tôi âu yếm nhau, nàng lại gọi tôi là "Kim mặt sệ", rất hiếm hoi nàng gọi tên tôi một cách tử tế, hay chí ít có thể gọi tôi "Sedong" cũng được mà._Yah, "Kim biến thái", em đã nói bao nhiêu lần là trước khi dội nước phải dở nắp bồn cầu lên mà, chị có nghe lọt lỗ tai không hả, còn nữa sao lại cứ vứt đồ lót dơ lung tung như vậy chứ, em còn phải đi theo thu gom mấy thứ này cho chị đến bao giờ đây hả? Đấy là những lời "ngọt ngào" tôi nghe mỗi buổi sáng, bắt đầu từ lúc chúng tôi về sống chung một nhà, thỉnh thoảng tôi cứ có cảm tưởng là mình vừa rước "má chồng" về, chứ không phải "cưới vợ" về nhà. Chỉ có những lúc làm chuyện ấy, nàng mới từ một nàng cọp hung dữ mà biến thành một cô mèo con, đáng yêu và mềm rũ trong vòng tay tôi thôi._Mới sáng sớm mà đã suy nghĩ gì đen tối trong đầu vậy hả, sao còn đứng đơ ra đó, mau thay đồ chở em đi làm nhanh lên coi. Nàng đạp vào mông tôi một cái, khi tôi lại vô tình đang đứng chắn đường nàng. Vẫn cách cư xử như thế, cho dù chúng tôi yêu nhau đã được 9 năm và cũng sống chung gần 7 năm rồi, nhưng chuyện tình yêu của tôi và nàng cứ như chỉ mới ngày hôm qua.._Dù thế nào đi chăng nữa, Somi à, tôi vẫn rất yêu em. Tôi nhào tới hôn vào môi nàng một cái, khi nàng đang ngồi bên bàn trang điểm, rồi ngay lập tức nhảy lùi ra sau, trước khi lại bị nàng tung cho một "cước"._Chị lại lên cơn tăng động đấy hả, bực mình thật, mới tô son xong.Nàng không vung tay đánh tôi, mà chỉ đang cố chỉnh lại đường son môi đã bị cái hôn của tôi làm lem mất....Nàng là Ennik Som, hay là Ennik Somi , là người yêu, là người tình, có khi là một người "vợ" có lúc lại như "má nhỏ" của tôi, cũng có khi khó tính khó nết như một bà "mẹ chồng", cũng có những khi tôi phải đội nàng lên đâu, như một "bà hoàng". Nhưng tóm gọn lại, nàng vẫn là tình yêu duy nhất của tôi, không phải là tình đầu nhưng là tình cuối, là nàng thơ trong các bản tình ca của tôi. _Kim biến thái, chị đâu rồi. Mỗi lần bước vào nhà, việc đầu tiên nàng làm là đi tìm tôi. _Chị ở trong đây, cưng à. _Đang viết cái gì vậy? Nàng ghé mắt nhìn vào màn hình laptop của tôi, nàng hay làm như vậy, chắc để kiểm tra xem tôi có đang tì tẹo hay gian díu với cô nào sau lưng nàng không đây mà._Chuyện tình của chúng ta. _Chị rảnh quá ha, chuyện chúng ta có gì để viết chứ, mau ra dọn cơm cho em ăn đi, đói sắp chết rồi nè. Nàng buông người xuống giường và dùng giọng điệu của một bà hoàng, để ra lệnh cho con nô tì của nàng là tôi._Dạ, mẹ. Tôi cho chiếc máy tính của mình đi ngủ, rồi đứng dậy bước đến bên cạnh nàng. _Ai là mẹ chị chứ, muốn bị ăn đập không hả?_Vậy thì thưa "bà nội" của tôi. Tôi lết tới gần nàng hơn, kề sát mặt nàng. _Ý chị là chê em đang già đi đấy hả?
Nàng trừng mắt nhìn tôi._Em biết rõ ý chị là gì mà, cưng à, hay là mình "hái hoa bắt bướm" một chút, rồi mới ăn cơm nha.
Tôi đưa tay vuốt ve vùng eo thon của nàng và còn dùng ánh mắt gợi tình để nhìn nàng. _Không, đang mệt lắm, mau biến ra dọn cơm cho em đi. Nàng hất bàn tay đang lộng hành của tôi ra, rồi co chân lên, đạp tôi ra khỏi người nàng._Nhanh thôi mà, cả ngày hôm nay chị rất nhớ cưng đấy. Tôi lại nhào vô, vòng tay ôm lấy nàng, cúi xuống dán một nụ hôn lên đôi môi đang hé mở của nàng. Vừa hôn được một chút, tay tôi đang mò mẫn cởi nút áo của nàng, thì bất giác nàng chụp cổ tay tôi và gạt ra khỏi ngực nàng. _Vậy là đủ rồi, đói lắm, không có hứng thú làm gì đâu, muốn gì thì đợi lúc đi ngủ rồi làm. Nàng đẩy người tôi ra, rồi đứng phắt dậy mở tủ lấy áo quần và đi nhanh vào phòng tắm. Tôi lại bị từ chối, khi mồi đã dâng lên đến miệng, nhưng không sao, đời còn dài và quan trọng là nàng vẫn ở ngay bên cạnh tôi mà, chờ đến lúc đi ngủ vậy..The end.
Một buổi sớm mùa hè trong khi còn đang say giấc, bất chợt tôi lại bị đánh thức bởi mùi thức ăn. Mắt nhắm mắt mở, tôi bước xuống khỏi giường, lò dò đi theo hướng của mùi thơm ra đến phòng khách, thì đã thấy nàng ở đấy, ngay trong bếp. Nàng mặc chiếc áo thun ôm sát, cùng chiếc tạp dề thắt ngang hông, tóc nàng búi cao, làm tôn lên đường cong mềm mại trên cơ thể nàng. Tôi rón rén áp sát phía sau, luồn tay ôm quanh hông nàng, rúc mặt hít lấy hương thơm nơi gáy nàng, dựa cả thân người lên lưng nàng. _Sao chị không ngủ thêm đi, dậy sớm quá làm gì? _Tại mùi thức ăn của em thơm quá, mà em cũng thơm nữa._Nếu vậy thì đi rửa mặt đánh răng đi. _Để chút nữa đi.
Tôi nhắm mắt mơ màng trên lưng nàng._Đã bảo là đừng có làm phiền lúc em đang nấu ăn mà._Em quyến rũ nhất là khi em đang nấu ăn đó, vậy thì làm sao tôi có thể không làm phiền em đây hả?_Nói vậy chỉ có lúc nấu ăn là em quyến rũ thôi, còn lúc bình thường thì không sao? Nàng lại lém lĩnh bắt bẻ câu chữ của tôi._Tôi nói là nhất đấy, còn lại thì lúc nào nhìn thấy em con tim tôi cũng thổn thức hết. _Chị đang nói theo lời bài hát đấy hả?_Ừm ha, đó là một gợi ý hay đấy, tôi sẽ thử viết một bài lấy cảm hứng từ việc làm bếp của em xem sao? _Đừng có nói nhăng nói cuội nữa, mau đi đánh răng rửa mặt đi, hôm nay chị không được ở dơ đâu._Hôm nay, là ngày gì sao? Tôi ngơ ngác hỏi lại nàng._Chị quên hôm nay là ngày gì rồi hả?
Nàng bất giác quay ngoắt lại, nhìn thẳng vào mắt tôi, vẻ mặt nghiêm trọng._Chờ đã, hôm nay là ngày mấy vậy?_28 tháng 6 đấy, chị có nhớ là ngày gì không?
Nàng trả lời tôi và lại cau mày hỏi tôi lần nữa._Oh men, nếu vậy chỉ còn một ngày nữa là đến hạn chót gửi bài hát đi thu âm rồi.
Tôi ôm đầu sửng sốt, như nhớ ra một chuyện cực kì hệ trọng._Đứng lại đó, chị mau trả lời đi, chị quên hôm này là ngày gì rồi hả?_Để chút nữa tôi nhớ ra sẽ trả lời em nhé, bây giờ tôi còn nhiều việc phải làm lắm. Tôi nói nhanh, rồi bỏ chạy vào phòng tắm. Mấy phút sau tôi lại thò đầu ra từ cửa phòng tắm, mà réo gọi nàng. _Somi à, em vào phòng lấy khăn tắm với áo quần cho tôi đi.
Nói xong, tôi đóng cửa lại, bắt đầu lắng tai nghe ngóng bước chân của nàng và đến khi nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ mở ra, tôi lập tức nhấn nút play. "Somi à, vậy là mình yêu nhau được một năm rồi đấy, nhưng mình lại cùng nhau trãi qua đến sáu mùa, hai mùa xuân, hai mùa hè, một mùa thu, một mùa đông và đương nhiên là tôi còn muốn bên em lâu thật lâu, cho đến khi tôi không còn đếm nỗi các mùa nữa.. Tình yêu của chúng ta không phải lúc nào cũng là màu hồng, cũng có những cãi vả, bất đồng, rồi cũng có cả những giận hờn, ghen tuông.. nhưng sau tất cả những điều đó cũng không làm tôi hết yêu em, mà càng khiến tôi nhận ra em quan trọng với tôi đến mức nào.. Lần đầu tiên khi gặp nhau, em đã gieo vào tim tôi một "hạt giống tình yêu", mùa xuân bên em là lúc hạt giống ấy nảy mầm, mùa hè mầm non được ánh nắng từ em nuôi lớn , mùa thu là lúc những tán cây đã vươn cao, vượt ra khỏi tầm kiểm soát của tôi và rồi cái cây ấy lại được em sưởi ấm qua mùa đông khắc nghiệt, để chờ đến mùa xuân lại đâm trồi nảy lộc..Nghe sến quá đúng không, vậy nên tôi mới phải nghĩ ra cách thu âm thay vì nói trực tiếp với em, nếu phải nói trước mặt em, tôi sợ mình sẽ nuốt mất hết chữ..và cuối cùng là câu tôi luôn muốn nói cho em nghe mỗi ngày..Somi à, tôi yêu em.. Còn đây là quà kỉ niệm một năm yêu nhau, tôi tặng em, bài hát "The day you come"."Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, nàng đứng trước tủ áo quần, hai vai nàng run lên, tôi bước đến phía sau, vòng tay ôm trọn lấy nàng. _Em có hài lòng với món quà này không? Vì lời dặn tiết kiệm của nàng, mà tôi đã phải vắt óc mới nghĩ ra cách sến súa thế này, để làm nàng bất ngờ và quan trọng là không tốn kém tiền bạc, chỉ tốn một ít chất xám thôi. _Chị đúng là sến thật đó, làm em nỗi hết da gà lên rồi nè.
Nàng nâng cánh tay lên trước mặt tôi._Thật vậy luôn đó hả?
Tôi vuốt ve cánh tay nàng, dọc từ vai xuống đến mu bàn tay._Chị vuốt như vậy làm nó nổi lên nhiều hơn đấy.
Nàng ngúng nguẩy trong lòng tôi._Vậy tôi làm gì đó hơn thế này nhé. Tôi siết vòng tay ôm nàng chặt hơn, rồi đặt một nụ hôn lên sau tai nàng. _Em không có quà cho chị, nhưng thay vào đó, em sẽ ở bên chị nguyên ngày hôm nay luôn, chịu không?_Qua hết đêm luôn hả?_Ừm, đến sáng hôm sau luôn.Nàng khẽ xoay người đối diện với tôi, vòng tay ôm quanh cổ tôi.
Nàng khép mắt lại, dịu dàng hôn lên trán tôi, rồi hôn lên hai bên mi mắt tôi, nàng di chuyển nụ hôn xuống chóp mũi, đặt một nụ hôn lên khóe miệng và cuối cùng bờ môi nàng cũng bắt lấy đôi môi của tôi. ...Mãi sau này, khi tôi đã nói chuyện với mẹ nàng và được bà đồng ý giao hạnh phúc của nàng vào tay tôi, thì tôi mới thật sự hiểu hết về gia cảnh của nàng. Ba nàng ra đi, nhưng cũng để lại một số tiền bảo hiểm khá lớn. Hai năm trước khi ông qua đời, ông đã âm thầm mua một hợp đồng bảo hiểm, có lẽ ông đã tính toán mọi thứ cho vợ con của mình rồi mới đi đến thế giới bên kia, về khoản này thì "ba vợ" của tôi quả thật là một người đàn ông rất có trách nhiệm. Còn về phần mẹ nàng, bà cũng là một phụ nữ mạnh mẽ, bà rất giỏi trong cả công việc ngoài xã hội và cả việc quán xuyến gia đình, nên một mình bà vẫn nuôi dạy hai cô con gái rất tốt. Dù vậy thì nàng vẫn thích đi làm thêm, để tự kiếm tiền, chỉ vì hai lý do, thứ nhất nàng muốn tránh mặt mẹ mình, thứ hai là vì nàng không muốn phải dùng đến tiền bảo hiểm của ba nàng để lại và càng không muốn bản thân mình là gánh nặng cho mẹ. Thế đấy, những suy nghĩ của nàng có chút kì quặc, nhưng chính nó đã nuôi dưỡng tính tự lập của nàng, khiến nàng trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Và còn một chuyện nữa, là nàng không hề bị tâm thần phân liệt như lời Cath đã nói, mà người bị chẩn đoán mắc căn bệnh đó là bố nàng, cũng vì căn bệnh tâm thần quái ác đó đã cướp đi mạng sống của ông, để lại cho gia đình nàng, một nỗi đau khó có thể vượt qua. Nhưng không biết, cách tiếp nhận thông tin từ Annie qua đến Cath thế nào, mà nó lại sai lệch hoàn toàn như vậy. Riêng về phần mẹ tôi, bà đã đồng ý chuyện của tôi và nàng một cách dễ dàng, khi chỉ vừa nhìn thấy hình nàng, được tôi gửi qua tin nhắn cho bà. Tôi đoán chắc mẹ cũng đã bị nàng hớp hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên giống tôi, hoặc cũng có thể bà chị Nayoung của tôi đã góp một phần nhỏ trong chuyện tác động đến suy nghĩ của mẹ, nhưng dù sao thì chúng tôi cũng đã được hai bên gia đình chúc phúc rồi, đâu cần xét đến lý do để làm gì....Ngày 12 tháng 3 năm 2019, tôi dành cho nàng một điều bất ngờ, đó là cầu hôn nàng. Mặc dù đã định sẵn là khi mẹ và em nàng rời Hàn Quốc, thì nàng cũng sẽ dọn về nhà tôi, nhưng tôi vẫn muốn làm chuyện này cho nàng và cũng để lưu giữ lại những kí ức đẹp cho quãng đời sau này của hai chúng tôi.Chẳng có hoa hay nến lung linh, xếp thành hình trái tim thật to, đủ cho hai người đứng bên trong, mà cũng không có pháo bông tưng bừng trên trời, như trong mấy bộ phim ngôn tình và đương nhiên cũng chẳng có một chiếc nhẫn đính viên kiêm cương 1, 2 carat, bởi vì tôi biết chắc, nếu làm những việc đó, thể nào nàng cũng lại mắng tôi là không chín chắn, tiêu pha phung phí vào mấy chuyện vô bổ. Ngày hôm đó đơn giản lắm, tôi cùng nàng nắm tay nhau, đi dạo dọc bờ sông Hàn, từ phía bên này chúng tôi có thể nhìn thấy được ánh sáng rực rỡ đầy sắc màu của cây cầu Banpo. Không gian xung quanh vắng lặng, không một bóng người, tạo điều kiện thuận lợi cho tôi thực hiện kết hoạch của mình. Chúng tôi thinh lặng sánh bước bên nhau, với hai bàn tay nắm chặt và những ngón tay đan vào nhau. Tôi đợi đến khi nàng vừa bước đến đúng vị trí đã dự tính trước đó, thì liền níu tay nàng lại và khuỵu gối, quỳ một chân xuống trước mặt nàng._Em có đồng ý về sống chung một nhà với tôi không?
Một tay tôi vẫn còn nắm lấy bàn tay nàng, còn tay kia thì đang cầm một chiếc hộp nhỏ, hình chữ nhật, loại hộp bọc nhung bên ngoài thường dùng để đựng nhẫn cầu hôn, mà đưa lên trước mặt nàng. Nàng chỉ nhìn tôi mà không vội đáp lại, khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười. Nàng đón lấy chiếc hộp trên tay tôi, rồi lập tức mở ra, vừa nhìn thấy cái thẻ tín dụng của tôi bên trong, nụ cười của nàng lại vụt tắt._Cái gì đây, chị cầu hôn mà không thèm tặng nhẫn cho em luôn hả?
Nàng nhướng chân mày nhìn tôi. _Em dở cái thẻ lên đi. Nàng làm theo lời tôi, lấy cái thẻ tín dụng ra khỏi hộp, làm lộ ra cặp nhẫn màu bạch kim, bên trên có đính một viên đá nhỏ, mà cô nàng ở cửa hàng nữ trang nói với tôi đó là kim cương, biểu tượng của tình yêu vĩnh cữu. Chân mày nàng lại giãn ra, khéo môi nàng lại nở ra nụ cười, đôi mắt sáng lấp lánh, khuôn mặt nàng được ánh đèn phía sau lưng tôi phản chiếu lại càng trở nên đẹp rạng rỡ hơn._Cầu hôn mà chỉ có vậy thôi hả? Nàng nghiêm mặt lại nhìn tôi. _À, ừm..thì tôi chỉ nghĩ được nhiêu đây thôi, em có chấp nhận không, hay là em muốn có thêm gì nữa, cứ nói đi, tôi sẽ cố gắng đáp ứng hết.
Đột nhiên lại bị nàng bắt bẻ, nên tôi lại ấp úng._Em đùa đấy, chị mau đứng dậy đi, quỳ như vậy lâu tê chân lắm đấy. _Vậy là em đồng ý rồi hả? Tôi hỏi lại một cách ngây ngô hết mức, hình như tôi đã lây cái bệnh "ngây ngô" của nàng rồi. _Đồ ngốc, đương nhiên là em đồng ý rồi, mau đeo nhẫn vô cho em đi.
Nàng lại nhếch môi cười, rồi chìa bàn tay cùng hai chiếc nhẫn ra trước mặt tôi.Tôi chọn một chiếc mãnh hơn và phía bên trong có khắc tên tôi,xỏ vào ngón áp út của nàng. Nàng cũng làm tương tự, cầm tay tôi và đeo chiếc nhẫn còn lại có khắc tên nàng vào ngón tay tôi. _Đẹp thật.
Nàng đưa bàn tay có chiếc nhẫn của mình về phía ánh đèn và ngắm nhìn nó, nét mặt nàng đầy mãn nguyện.Tôi lại ngẩn ngơ, ngắm nhìn nàng, rồi bất giác không tự chủ được bản thân, mà nhướng người tới, đặt một nụ hôn lên đôi môi quyến rũ của nàng. Bình thường nàng rất ghét bị tôi hôn trộm ở những nơi công cộng thế này, nhưng hôm nay nàng lại đồng thuận theo nụ hôn của tôi. Nàng vòng tay quanh cổ, giữ môi tôi lại lâu hơn, bàn tay nàng luồn vào tóc tôi, những ngón tay khẽ chạm vào gáy tôi, hơi ấm trong lòng bàn tay của nàng tỏa ra,làm toàn thân tôi như bị phóng điện, tê liệt hoàn toàn.
Cử động môi của nàng càng lúc càng nhịp nhàng hơn, không còn chỉ yên phận và phó mặc cho sự dẫn dắt của tôi nữa. Cuối cùng để kết thúc nụ hôn, tôi núc nhẹ vào bờ môi trên của nàng, dùng đôi môi mình kẹp lấy cánh môi nàng, giữ lại một lúc, trước khi dứt ra khỏi nụ hôn dài đê mê kia, với hơi thở gấp gáp, nhịp tim thì rộn ràng.Sau nụ hôn dài, tôi và nàng lại rơi vào khoảng không thinh lặng, nhìn sâu vào mắt nhau._Mình về nhà nhé?
Tôi cất lời, phá tan sự im lặng. _Nhà ai?_Nhà tôi và cũng là nhà của chúng ta._Chị muốn em chuyển về bây giờ luôn sao?_Không đâu, tôi không muốn cướp mất khoảng thời gian còn lại em ở cùng mẹ và Evelyn đâu, chỉ là hôm nay cho tôi được ích kỉ, giữ em lại một đêm thôi, có được không?_Ừm, cũng được, nhưng thật sự thì em vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó đâu. Nàng ngượng ngùng thú nhận với tôi._Không sao đâu, tôi chỉ muốn ở với em hết đêm nay thôi._Em xin lỗi, chị đừng buồn nhé._Sao lại buồn chứ, hôm nay tôi đang rất vui đấy, vì bây giờ em đã thật sự thuộc về tôi rồi mà.
Tôi nâng bàn tay nàng lên, mân mê chiếc nhẫn trên ngón áp út của nàng._Phải rồi, chị cũng là của em rồi đó, cấm chị tháo nhẫn ra đấy._Ừm, biết rồi, mình mau về thôi, tôi bắt đầu thấy lạnh rồi đấy. _Đưa tay cho em nào. Nàng nắm lấy bàn tay tôi, chà sát trong hai bàn tay nàng, đưa lên miệng phả hơi nóng vào đó, rồi để vào trong túi áo khoác cùng với bàn tay của nàng.Chúng tôi cùng sánh vai nhau bước đi, với bàn tay của tôi nằm yên vị trong túi áo nàng, cho đến khi bước vào taxi, thì nàng vẫn cứ giữ chặt bàn tay tôi bên trong túi áo khoác, mà bỏ qua ánh mắt soi mói của những người đi đường và cả tài xế taxi....Ba tháng sau ngày tôi "cầu hôn" nàng, là lúc mẹ và em gái nàng cũng rời khỏi Hàn Quốc, còn nàng thì ở lại, cùng tôi tạo dựngmột gia đình nhỏ của riêng mình.Hôm nay là ngày nàng chuyển về nhà tôi, nếu chúng tôi làm lễ cưới thì cũng có thể gọi buổi tối hôm nay là đêm tân hôn của tôi và nàng. Tôi nhận thấy thái độ của nàng rất lạ, nàng tắm lâu hơn thường ngày, cách mặc đồ ngủ cũng thay đổi. Bình thường lúc nào nàng cũng chọn mặc những bộ đồ ngủ rất kín đáo, có cả quần và áo, nhưng hôm nay nàng lại chọn mặc độc một chiếc áo ngủ, kiểu dáng như áo sơ mi tà dài và lại không kèm theo quần.Tôi há hốc mồn khi nhìn thấy nàng vừa từ trong phòng tắm bước ra. Đôi chân suông dài của nàng lộ ra dưới tà áo ngủ, tôi thề là nó còn quyến rũ hơn khi nàng mặc quần short nhiều, khuôn ngực của nàng thì đang ẩn hiện phía sau lớp áo mỏng, khiến tôi không làm sao rời mắt khỏi cơ thể nàng._Chị nhìn gì ghê vậy?
Nàng bối rối, khi bắt gặp ánh mắt khác thường của tôi đang dán lên người nàng._Tại hôm nay em lạ quá._Có lạ gì đâu, vẫn như mọi ngày mà, mau đi ngủ thôi. Nàng nói xong, thì bỏ ngay vào phòng ngủ._Ờ, ừ..
Tôi lắp bắp vì sự thay đổi quá mức của nàng, mỗi khi nàng qua đêm ở đây, thì tôi toàn là người phải chủ động kêu nàng lên giường ngủ, kèm với lời thề thốt sẽ không làm gì nàng, vậy mà hôm nay, nàng lại là chủ động nhắc tôi đi ngủ.Tôi vào phòng thì thấy nàng nằm sẵn trên giường, cùng chiếc chăn đắp ngang trên bụng. Tôi do dự một lúc, rồi cũng bước đến bên giường, chui vào trong chăn nằm xuống cạnh nàng._Em đã sẵn sàng rồi.
Nàng nằm đơ người, mắt nhắm tịt lại, gồng mình lên như sắp phải nhận lấy một hình phạt gì ghê gớm lắm vậy._Sẵn sàng gì chứ?_Cho đêm đầu tiên của chúng ta ấy._Hôm nay tôi sẽ không làm chuyện đó với em đâu.
Bây giờ tôi mới thật sự hiểu được, nguyên nhân sự thay đổi đầy bất ngờ của nàng._Tại sao chứ, chị hết hứng thú với em rồi hả, hay là chị đã tìm được người khác nên không còn muốn em nữa. Nàng nói với tông giọng cao vút, mỗi lần như vậy, tôi biết rằng nàng lại bắt đầu ghen tuông vu vơ._Ôi trời, cái suy nghĩ ngớ ngẩn đó ở đâu ra vậy, không phải là tôi không còn hứng thú với em, mà là vì tôi muốn đợi đến khi em chính thức bước vào tuổi trưởng thành, tôi còn muốn chuyện đó phải đến một cách thật tự nhiên, chứ không phải để em tự gượng ép mình như vậy đâu.
Tôi nhẹ hôn lên trán nàng sau lời giải thích của mình._Em không ngờ là Sedong của em cũng có lúc biết suy nghĩ như vậy đấy.
Nàng xoay người nằm đối diện với tôi, cơ mặt nàng đã giãn ra._Gì đây, em lại đang chế giễu tôi đấy hả?_Em không có ý đó, là tự chị nghĩ vậy thôi nha, nhưng mà chị có thấy hai chúng ta rất là buồn cười không?
Nàng ngước đôi mắt to tròn nhìn tôi._Sao lại buồn cười chứ?_Lúc trước khi em chưa sẵn sàng cho chuyện đó, thì chị lại tấn công em, còn bây giờ em đã sẵn sàng thì chị lại muốn đợi, không phải là rất tếu sao?
Cách nói chuyện của nàng bây giờ không khác gì một cô bé con._Này, lúc đó tôi không phải tấn công em vì có ý muốn quan hệ với em đâu nha, chỉ là những lúc bên cạnh em, tay chân tôi nó không tự chủ nên táy máy chút thôi, em nói như vậy giống như tôi là đứa biến thái thèm khát chuyện đó lắm vậy.
Lòng tự trọng của tôi lại bị đụng chạm, nên mặt mày tôi lại sưng xỉa lên như đứa con nít đang hờn giận._Được rồi, em chỉ nói đùa thôi mà, lại giận nữa rồi, bé cưng của em ngoan nè. Nàng đưa hai tay lên ôm lấy mặt tôi, rồi hôn lên môi tôi.Lợi dụng sự chủ động của nàng, tôi đưa tay ôm lấy cổ nàng, kéo nàng vào với một nụ hôn sâu hơn. Vừa dứt khỏi môi nàng, tôi lại vòng tay ôm nàng siết vào lòng, rồi khẽ thì thầm bên tai nàng. _Cưng à, mình không làm chuyện đó, nhưng nếu dạo đầu một chút, thì không sao chứ?Nàng không đáp lại lời tôi, mà chỉ khẽ gật đầu thay cho lời đồng ý, rồi từ từ khép mắt lại chờ đợi. Tôi bắt đầu bằng nụ hôn lên bờ môi quyến rũ của nàng, ngậm lấy hai cánh môi thơm mềm mại. Bàn tay tôi luồng vào dưới áo ngủ, ve vuốt làng da mịn màn nơi vùng hông eo của nàng. Tôi di chuyển đôi môi dọc xuống cổ nàng, để đầu lưỡi mơn trớn nhẹ nhàng trên cần cổ trắng nõn, ngan ngác hương thơm của nàng. Bên tai tôi là tiếng hơi thở gấp gáp, cùng những âm thanh khe khẻ thoát ra trong cổ họng nàng, đó là một tín hiệu cho tôi thấy nàng đã sẵn sàng. Bàn tay tôi bắt đầu lần mò cởi bỏ từng nút áo trên ngực nàng, trong khi miệng tôi vẫn say đắm nơi bả vai và không ngừng hôn lên hõm xương quai xanh của nàng. Hai bầu ngực căng tròn, đầy đặn của nàng đã lộ ra sau lớp áo ngủ, tôi dừng lại, nhìn ngắm khuôn ngực đẹp đẽ và cũng để quan sát cả biểu cảm của nàng xem có gì bất thường hay không, tôi sợ rằng nàng lại đang phải gồng mình để chịu đựng. _Sao chị nhìn em ghê vậy? Nàng ngại ngùng, đưa hai tay lên che trước ngực, để trốn tránh ánh mắt thèm muốn của tôi._Vì em đẹp quá.
Cuối cùng tôi cũng đã thốt lên thành lời, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy thân thể của nàng, bên dưới những lớp áo quần._Chị không định làm gì nữa sao, vậy em mặc áo vào lại đó. _Em còn muốn tiếp tục chứ, em vẫn không sao hết đúng không, nếu thấy khó chịu quá thì cứ nói, mình có thể.. Nàng ôm lấy cổ, ép chặt đôi môi lên miệng tôi, chặn đứng câu nói vẫn chưa thoát ra hết. _Đồ ngốc à, muốn làm gì thì làm nhanh đi, nếu không em đổi ý đó.
Nàng nói khe khẻ trên môi tôi.Được sự cho phép của nàng, tôi trở nên mạnh dạn hơn, miệng tôi lại bắt lấy đôi môi nàng, hai bàn tay tôi không ngừng mân mê, nắn bóp bầu ngực mềm mại của nàng. Tôi lại tiếp tục hành trình đầy đê mê của những nụ hôn, bây giờ không còn thứ gì có thể gây cản trở cho tôi được nữa. Đôi môi, chiếc lưỡi, rồi lại rớt xuống cần cổ, đến xương quai xanh, di chuyển ra hai bên bã vai, tôi hôn lên khắp cánh tay nàng, từ mu bàn tay kéo đến từng đầu ngón tay, tôi thật sự không muốn bỏ sót một phần da thịt nào trên người nàng. Nàng oằn mình lên theo từng nhịp chuyển động của đôi môi và chiếc lưỡi của tôi, tay nàng bấu vào cổ tôi, thỉnh thoảng tôi nghe thấy tiếng rên khe khẽ khi đôi môi của tôi chạm vào những vị trí nhạy cảm trên cơ thể nàng. Tôi ngừng lại một lúc, chờ xem phản ứng của nàng, rồi lại cúi xuống áp mặt vào giữa hai bầu ngực đang mời gọi của nàng, hít lấy mùi hương đầy mê hoặc trên da thịt nàng. Tôi nghe được cả tiếng trái tim nàng, đang đập dồn dập bên dưới khuôn ngực đầy đặn kia. Những nụ hôn của tôi lại rơi xuống, rải đều trên hai bầu ngực, khe ngực, kéo đến bụng, tôi tỉ mỉ hôn vào cả cái rốn nhỏ xinh xắn, hôn lên phần eo thon gọn săn chắc của nàng. Tôi kết thúc cuộc hành trình, bằng một cái núc nhẹ lên phần bụng dưới của nàng. Màn ân ái đã xong, tôi trở về lại đầu giường, giúp nàng mặc lại áo và khẽ ôm nàng vào lòng mình._Em có thấy khó chịu lắm không? _Có một chút, nhưng em không rõ đó có phải là cảm giác khó chịu không nữa._Lúc đó em có muốn tôi dừng lại không?_Cũng không._Vậy thì trong đầu em đã nghĩ đến điều gì nhiều nhất?_Em chỉ tò mò muốn biết tiếp theo chị sẽ làm gì thôi. _Tiếp theo sẽ là tôi ôm em và mình cùng ngủ cho đến sáng. _Vậy là xong rồi hả?_Ừm, hôm nay như vậy là đủ rồi, đến khi em tròn 20 tuổi mình sẽ tiếp tục phần còn lại nhé. _Sedong à, em yêu chị. Nàng thì thầm thật khẽ, trong khi đang giấu mặt nơi ngực tôi._Tôi cũng yêu em, nhiều lắm..
Tôi hôn lên tóc nàng, để thay cho câu chúc ngủ ngon. ...Hai giờ sáng, trong khi tôi vẫn đang ôm nàng trong vòng tay, thì chuông báo tin nhắn trên điện thoại của tôi lại vang lên. Tôi giật mình thức giấc, khua tay với lấy cái mắt kính trên bàn cạnh giường đeo vào, rồi mò mẫn dưới gối tìm điện thoại của mình, trong khi mắt vẫn nhắm hờ hờ. _Chị đang tìm điện thoại hả?
Giọng nói của nàng bất ngờ vang lên bên tai tôi. _Ừm, đúng rồi, sao em thức dậy làm gì, mau ngủ tiếp đi. Tôi mở mắt ra thì thấy điện thoại của mình đã nằm trên tay nàng._Shin Yura là cô nào hả ? _Là đồng nghiệp cùng công ty thôi. _Chỉ là đồng nghiệp, mà nhắn tin mùi mẫn vào lúc đêm khuya như vậy hả ?_Mùi mẫn gì chứ, đâu em đưa tôi coi.
Tôi cố giành lấy điện thoại trên tay nàng._Tôi đưa rồi chị lại xóa mất chứng cớ thì sao, cái gì mà « tôi muốn chạm vào cơ thể của em, tôi khao khát bờ môi của em», chị giải thích sao đây hả, hai người đã lén lút qua lại bao lâu rồi hả ? Mỗi lần nàng tức giận, là nàng lại chuyển cách xưng hô với tôi. _Ôi trời ơi, có lén lút gì đâu chứ, đó là lời bài hát thôi, em đừng làm dữ vậy nữa, mau đi ngủ tiếp đi.
Tôi nhoài người tới ôm lấy vai nàng, nhấn nàng nằm xuống giường. _Tránh ra đi, giải thích vậy mà cũng nghe được hả ? Nàng co chân đạp ngay bụng tôi một phát, làm tôi lọt xuống sàn nhà._Lại nóng tính nữa rồi, đã đọc rồi sao em không đọc cho hết đi.
Tôi ôm bụng, xoa mông ngoi đầu lên lại giường._Chị cài mật khẩu làm sao tôi mở được mà đọc cho hết chứ ?_Em lấy ngón tay cái mở thử coi. Tôi lại lết tới gần nàng hơn._Ơ, mở được nè, chị lấy dấu vân tay của tôi lúc nào vậy ? Nàng ngạc nhiên khi ngón tay của nàng, cũng có thể mở khóa được điện thoại của tôi._Lúc em đang ngủ ấy, tôi đã âm thầm làm vậy để tạo bất ngờ cho em mà, sao hả, đọc lớn lên đi. Nàng đã đọc thấy trọn vẹn đoạn tin nhắn giữa tôi và cô nàng kia, nhưng lại không dám đọc lớn lên, mà cũng không còn dám hùng hổ với tôi nữa. _Sao chị ta cứ thích nhắn tin kiểu dễ gây hiểu lầm vậy chứ, muốn chỉnh lại lời bài hát thì cứ nhắn rõ ràng ra đi. Nàng trề môi lầm bầm, trách móc vu vơ cô nàng nhắn tin cho tôi. _Cũng tại em nóng như lửa, nên mới sinh ra hiểu lầm đấy.
Tôi trách cứ nàng, còn trong thâm tâm tôi cũng đang thầm trách móc cô đồng nghiệp của mình, vì cái kiểu nhắn tin ngắc câu không đúng lúc của cô nàng, đã vô tình gây ra sự hiểu lầm không đáng này. _Em xin lỗi.
Nàng cụp mặt xuống. _Được rồi, lần sau có muốn ghen, thì nhớ tìm hiểu cho kĩ trước rồi hãy ghen nhé. Tôi kéo nàng vào lòng, vuốt ve tóc nàng._Đã ghen mà còn tâm trí đâu mà tìm hiểu trước chứ, nếu muốn em không ghen nữa, thì đừng có làm chuyện mờ ám dễ gây hiểu lầm. Nàng nói khe khẽ trong khi úp mặt vào ngực tôi._Thôi tôi hiểu số phận của mình rồi, nói kiểu nào thì người sai trái cũng là tôi mà, đừng đôi co nữa, mau ngủ tiếp đi, mai em còn phải đi học đấy._Em biết rồi, vì ai mà giấc ngủ của em bị gián đoạn chứ hả ? _Là vì tôi, tôi xin lỗi, được chưa, mau nhắm mắt lại ngủ tiếp đi. Đó là đêm đầu tiên của tôi và nàng, vừa được ân ái nàng và rồi chỉ vài giờ sau, lại bị nàng đạp rớt xuống giường, cứ như thế này, thì không biết cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao đây....Nàng bây giờ đã là cô sinh viên năm cuối trường đại học, còn tôi thì đã trở thành một nhạc sĩ độc lập và cũng đã có một chút tiếng tăm. Nói chung thu nhập của tôi cũng không thuộc loại siêu sao, nhưng cũng đủ sức lo cho cuộc sống riêng của hai đứa và nhất là lo cho việc học của nàng._Cừng à, mình đổi xe nhé, chiếc này đẹp không?
Tôi đưa hình chiếc mô tô BMW, ra trước mặt nàng. Từ ngày về sống chung với nhau, bất kể chi tiêu lớn nhỏ gì tôi đều phải thông qua nàng hết, ngay cả tiền tiêu vặt của tôi cũng do nàng phát mỗi tháng, cho bao nhiêu thì xài bấy nhiêu, cấm đòi hỏi, vì nàng là chủ gia đình mà._Chiếc kia còn chạy được mà, đổi làm gì?
Nàng liếc vào màn hình cái ipad, rồi nhanh chóng quay về lại màn hình laptop của mình._Nó cũng cũ rồi, đến lúc phải đổi xe mới chứ? _Chị chạy bao lâu rồi mà bảo là cũ hả? _Mua nó một năm trước khi quen em, vậy là chạy được 6 năm rồi còn gì._Mới có 6 năm thôi mà, vẫn còn chạy được. _Vậy thêm mấy năm nữa thì em mới cho chị đổi xe hả? _Thế chị định yêu em thêm mấy năm nữa hả?
Thay vì trả lời tôi, nàng lại hỏi tôi._Em hỏi gì kì vậy, đương nhiên là chị phải yêu em suốt đời rồi.
Tôi đặt cái ipad xuống ghế sofa, vòng tay ôm nàng và chưng bộ mặt đáng yêu của mình ra._Vậy thì chị cứ chạy chiếc đó đến hết đời nó đi, khi nào không còn chạy được nữa, thì hãy nghĩ đến chuyện mua xe mới nhé.
Nàng vẫn tỏ ra lạnh lùng không lay chuyển ý định._Nhưng mà chạy xe cũ sẽ nguy hiểm lắm.
Tôi lại viện lý do._Nếu sợ nguy hiểm, thì tìm một chiếc xe hơi đi, nếu có em bé thì còn có chỗ cho con mình ngồi chứ._Em bé, con của chúng ta hả?_Ừm, em dự định mình sẽ có hai đứa, con gái là Mochi, con trai là Mocha. _Sao nghe giống tên của chó quá vậy ? _Đúng rồi, mình sẽ nuôi chó mà, chị liên tưởng đến chuyện gì khác hả ?_Chị tưởng là em sẽ sinh con cho chị chứ ?_Mơ đi, chị thích thì tự mà sinh nhé, em chỉ thích nuôi chó thôi._Thôi khỏi đi, một mình em là chị đủ mệt rồi, không muốn hầu thêm hai đứa con nít nữa đâu._Ai hầu ai chứ hả, cho chị nói lại đó.
Nàng liếc tôi một cái như đang đe dọa._Không có ai hầu ai hết, chúng ta chăm sóc yêu thương lẫn nhau ha.
Tôi sửa lại lời nói của mình, để nó mang tính trung lập hơn, vì nói kiểu nào cũng sẽ bị nàng bắt bẻ lại thôi. Nàng lại quay về với cái laptop, để cố hoàn thành bài luận của mình._Vậy cuối cùng là sao, chị có được đổi xe mới không ? _Không, tìm một chiếc xe hơi đi. Vậy là giấc mơ BMW của tôi tiêu tan rồi, có một cô vợ gia trưởng là vậy đó, nhưng đã lỡ yêu nàng quá nhiều, thì dù có khổ tôi cũng phải vui vẻ chấp nhận thôi...._Yah, Kim Yase, chị còn định chiếm toilet bao lâu nữa hả, mau lê mông ra đây nhanh lên, em sắp trễ giờ làm rồi đấy. Đó là cách nàng hay gọi tôi, Kim Yase, "Kim biến thái", có khi là "Kim biến đi" mỗi khi nàng tức giận với tôi, còn những khi chúng tôi âu yếm nhau, nàng lại gọi tôi là "Kim mặt sệ", rất hiếm hoi nàng gọi tên tôi một cách tử tế, hay chí ít có thể gọi tôi "Sedong" cũng được mà._Yah, "Kim biến thái", em đã nói bao nhiêu lần là trước khi dội nước phải dở nắp bồn cầu lên mà, chị có nghe lọt lỗ tai không hả, còn nữa sao lại cứ vứt đồ lót dơ lung tung như vậy chứ, em còn phải đi theo thu gom mấy thứ này cho chị đến bao giờ đây hả? Đấy là những lời "ngọt ngào" tôi nghe mỗi buổi sáng, bắt đầu từ lúc chúng tôi về sống chung một nhà, thỉnh thoảng tôi cứ có cảm tưởng là mình vừa rước "má chồng" về, chứ không phải "cưới vợ" về nhà. Chỉ có những lúc làm chuyện ấy, nàng mới từ một nàng cọp hung dữ mà biến thành một cô mèo con, đáng yêu và mềm rũ trong vòng tay tôi thôi._Mới sáng sớm mà đã suy nghĩ gì đen tối trong đầu vậy hả, sao còn đứng đơ ra đó, mau thay đồ chở em đi làm nhanh lên coi. Nàng đạp vào mông tôi một cái, khi tôi lại vô tình đang đứng chắn đường nàng. Vẫn cách cư xử như thế, cho dù chúng tôi yêu nhau đã được 9 năm và cũng sống chung gần 7 năm rồi, nhưng chuyện tình yêu của tôi và nàng cứ như chỉ mới ngày hôm qua.._Dù thế nào đi chăng nữa, Somi à, tôi vẫn rất yêu em. Tôi nhào tới hôn vào môi nàng một cái, khi nàng đang ngồi bên bàn trang điểm, rồi ngay lập tức nhảy lùi ra sau, trước khi lại bị nàng tung cho một "cước"._Chị lại lên cơn tăng động đấy hả, bực mình thật, mới tô son xong.Nàng không vung tay đánh tôi, mà chỉ đang cố chỉnh lại đường son môi đã bị cái hôn của tôi làm lem mất....Nàng là Ennik Som, hay là Ennik Somi , là người yêu, là người tình, có khi là một người "vợ" có lúc lại như "má nhỏ" của tôi, cũng có khi khó tính khó nết như một bà "mẹ chồng", cũng có những khi tôi phải đội nàng lên đâu, như một "bà hoàng". Nhưng tóm gọn lại, nàng vẫn là tình yêu duy nhất của tôi, không phải là tình đầu nhưng là tình cuối, là nàng thơ trong các bản tình ca của tôi. _Kim biến thái, chị đâu rồi. Mỗi lần bước vào nhà, việc đầu tiên nàng làm là đi tìm tôi. _Chị ở trong đây, cưng à. _Đang viết cái gì vậy? Nàng ghé mắt nhìn vào màn hình laptop của tôi, nàng hay làm như vậy, chắc để kiểm tra xem tôi có đang tì tẹo hay gian díu với cô nào sau lưng nàng không đây mà._Chuyện tình của chúng ta. _Chị rảnh quá ha, chuyện chúng ta có gì để viết chứ, mau ra dọn cơm cho em ăn đi, đói sắp chết rồi nè. Nàng buông người xuống giường và dùng giọng điệu của một bà hoàng, để ra lệnh cho con nô tì của nàng là tôi._Dạ, mẹ. Tôi cho chiếc máy tính của mình đi ngủ, rồi đứng dậy bước đến bên cạnh nàng. _Ai là mẹ chị chứ, muốn bị ăn đập không hả?_Vậy thì thưa "bà nội" của tôi. Tôi lết tới gần nàng hơn, kề sát mặt nàng. _Ý chị là chê em đang già đi đấy hả?
Nàng trừng mắt nhìn tôi._Em biết rõ ý chị là gì mà, cưng à, hay là mình "hái hoa bắt bướm" một chút, rồi mới ăn cơm nha.
Tôi đưa tay vuốt ve vùng eo thon của nàng và còn dùng ánh mắt gợi tình để nhìn nàng. _Không, đang mệt lắm, mau biến ra dọn cơm cho em đi. Nàng hất bàn tay đang lộng hành của tôi ra, rồi co chân lên, đạp tôi ra khỏi người nàng._Nhanh thôi mà, cả ngày hôm nay chị rất nhớ cưng đấy. Tôi lại nhào vô, vòng tay ôm lấy nàng, cúi xuống dán một nụ hôn lên đôi môi đang hé mở của nàng. Vừa hôn được một chút, tay tôi đang mò mẫn cởi nút áo của nàng, thì bất giác nàng chụp cổ tay tôi và gạt ra khỏi ngực nàng. _Vậy là đủ rồi, đói lắm, không có hứng thú làm gì đâu, muốn gì thì đợi lúc đi ngủ rồi làm. Nàng đẩy người tôi ra, rồi đứng phắt dậy mở tủ lấy áo quần và đi nhanh vào phòng tắm. Tôi lại bị từ chối, khi mồi đã dâng lên đến miệng, nhưng không sao, đời còn dài và quan trọng là nàng vẫn ở ngay bên cạnh tôi mà, chờ đến lúc đi ngủ vậy..The end.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com