Sau Khi Bi Cha Ruot Cua Con Trai Tim Toi Cua
Editor: Gấu Lam"Tôi đại biểu thầy cô toàn trường cảm tạ ngài Mặc viện trợ tài chính cho nhà trẻ chúng tôi !" Ngài hiệu trưởng cực kỳ cảm kích đối với cha bé Mặc Trạch Dương, nước mắt cũng sắp rơi xuống. Nhà trẻ này của bọn họ chính là nơi sinh hoạt ở nhân gian của các đứa trẻ yêu tinh, trẻ con trong trường bé nào cũng lăn qua lộn lại, thường thường không cẩn thận lại hư hao thiết bị dạy học , có người nhà còn tốt, có thể tìm gia trưởng bồi thường. Nhưng cũng nhiều người không muốn tiểu yêu tinh, mấy đứa bé đó không thể hóa hình, có thể ăn có thể uống có thể chơi, mỗi năm chi ngân sách nhiều như vậy, nhưng không thể ủy khuất bọn nhỏ, lúc thật sự không có tiền giáo viên bọn họ chỉ có thể tự xuất tiền túi. Đáng tiếc chính là tiền lương bọn họ cũng không cao, một tháng cũng chỉ có hai ngàn đồng , mỗi ngày trôi qua đặc biệt túng quẫn.Ông chủ lớn trước mắt này, mới đây đã cho mười triệu quỹ dạy học , mục đích chỉ có một: Chỉ cần chiếu cố con của hắn thật tốt!Sớm biết Mặc Trạch Dương có một người cha có tiền như vậy, ông sớm đã xem bé như mèo chiêu tài cung phụng! Bé và cả anh em kết nghĩa của bé nữa!Mọi người đều là yêu, cần bối phận làm gì?Mặc Uẩn Tề khách khí nói: "Hiệu trưởng Mao không cần khách khí, làm cha của Mặc Trạch Dương, tôi thực cảm tạ các thầy mấy năm gần đây chiếu cố nó, về sau Mặc Trạch Dương có bất luận vấn đề gì, nếu ba nó không có thời gian, các thầy có thể trực tiếp liên hệ với tôi, đây là danh thiếp của tôi."Hiệu trưởng Mao mặt ngoài thoạt nhìn cũng mới hai mươi, trên thực tế là tiểu yêu tinh 600 tuổi , trên mũi đeo mắt kính có độ không thấp, tựa như một sinh viên trung thực . Tiếp nhận tấm danh thiếp vàng , Hiệu trưởng Mao cẩn thận cất vào trong túi mình, đây chính là danh thiếp của kim chủ ba ba, nhất định không thể ném.Lại xem khí độ của Mặc Uẩn Tề , trên người một chút yêu khí cũng không có, hiệu trưởng Mao bồn chồn trong lòng , ông không cảm thụ được yêu khí của người này , người này khẳng định là lão yêu quái.Chọc không được!Nghĩ đến đây, thái độ của hiệu trưởng Mao càng thêm cung kính, đến nỗi Mặc Uẩn Tề thân là nhân loại, ông căn bản không hề suy xét sang phương diện này . Bởi vì bạn nhỏ Mặc Trạch Dương , bé hấp thu một trăm năm yêu lực của Cố Giai Mính để dựng dục ra linh thai, toàn thân hoàn mỹ kế thừa năng lực của hồ yêu .Trừ bỏ bề ngoài lớn lên giống người, mọi chỗ khác đều không giống!Khác với tiểu yêu tinh còn không thể hóa thành hình người , bạn nhỏ Mặc Trạch Dương đã có thể lên đường lớn đi dạo, có thể khiến tiểu hồ yêu từ nhỏ đã có loại năng lực này, hai người cha của bé khẳng định đều là đại yêu tinh, chỉ có đại yêu, mới có thể dùng yêu lực dựng dục linh thai. Đặc biệt là những lúc cùng tiểu yêu tinh đánh nhau, móng vuốt nhỏ của Mặc Trạch Dương rất nhanh, toàn trường lên mới đánh nỗi, một hồ ly không e ngại bất luận sài lang hổ báo nào, một giây đã cào các tiểu yêu tinh khác thành vụn bào, hàng này sinh ra đã có sẵn sức chiến đấu, tuyệt đối là huyết thống cao quý truyền xuống.Thái độ hiểu trưởng Mao khiêm tốn , thư ký đi theo Mặc Uẩn Tề Vương xem xem, đoán chính là nghèo tới sợ rồi.Vì tiền tiểu hiệu trưởng cũng không dám nói lời nào, Mặc tổng hỏi cái gì ông ta nói cái đó, một câu dư thừa vô nghĩa đều không có, tấm tắc, thật đáng thương.Trời xui đất khiến, Mặc Trạch Dương bảo vệ được thân phận của mình.Hiệu trưởng Mao trở về nói bóng nói gió hỏi Mặc Trạch Dương mấy vấn đề, biết được mấy ngày nay cha ruột tìm tới cửa, còn theo chân bọn họ ở cùng một chỗ, hiệu trưởng Mao lập tức hiểu vì sao Cố Giai Mính lại giao phó như vậy .Vợ chồng son giận dỗi đó!Cố Giai Mính vừa thấy chính là tiểu yêu tinh làm ra vẻ , tiểu hồ ly tinh lại có thể tùy hứng , hiện tại tiểu yêu trẻ tuổi đều như vậy, ngoài miệng nói không cho bạn lữ đi đón đứa con, trên thực tế vẫn ở cùng một chỗ. Ngài hiệu trưởng thâm trầm đẩy đẩy mắt kính thật dày , tỏ vẻ đây là tình thú của người trẻ tuổi hiện đại , nhập gia tùy tục, yêu cũng không ngoại lệ, ông hiểu mà ~Cố Giai Mính còn không biết người mình nhờ phòng bị đã đơn giản thô bạo dùng tiền len lỏi vô trong , thành thật nghiên cứu kịch bản một ngày , chạng vạng đón Mặc Trạch Dương về, sinh hoạt như cũ đâu vào đấy.Hôm nay Mặc Uẩn Tề trở về tương đối sớm, Cố Giai Mính vừa đến nhà, xe Mặc Uẩn Tề đã dừng ở cổng lớn, cửa lớn mở ra, xe trực tiếp tiến vào, đậu ở bên cạnh một chiếc trên bãi cỏ.Mặc Uẩn Tề hôm nay tự mình lái xe về.Cố Giai Mính nhướng mày, có hơi ngoài ý muốn.Vừa tới nhân gian, thời gian rất lâu cậu đều cho rằng ông chủ lớn có tiền cái gì cũng không làm, xem trên TV , bản thân lại không dịch cái mông, nữ hầu lột vỏ quả nho đút ăn, lại nhích mông lại gần, lại lột vỏ quả nho , lại đút...... Tóm lại sinh hoạt của ông chủ lớn bình dân bọn họ không hiểu nổi. Sau đó tư tưởng chậm rãi chuyển biến, cũng biết rất nhiều ông chủ lớn đều mang theo vài trợ lý, lại nhìn hiện tại, Mặc tổng ngày thường mang theo thư ký Vương, thế nhưng cũng tự mình lái xe, chậc ~ nhân loại này có thật sự là người giàu không, hay là không làm buôn bán?Sau cơm chiều , Cố Giai Mính ôm tiểu tể tử ngồi ở một góc sô pha , không sai biệt lắm giống tư thế Cát đại gia nằm(?). Mặc tổng ở bên đầu sô pha vẫn mang dáng ngồi "Quý tộc" ưu nhã , trên đùi đặt một notebook, đang xem tin tức kinh tế tài chính , cùng phong cách hai cha con bên này hoàn toàn bất đồng.
(?): Giống tư thế BJ 🤧, (bạn NekoAoi90 giúp đỡ).
Làm một gia chủ thế hệ mới của Mặc thị , Mặc Uẩn Tề chưởng quản Mặc thị trải rộng kinh doanh ở nhiều quốc gia, Hoa Quốc tự nhiên cũng có sản nghiệp Mặc thị , chẳng qua không nhiều bằng ở Y quốc mà thôi. Bây giờ trọng điểm quay lại phát triển trong nước, Mặc Uẩn Tề ban ngày phải xử lý mọi chuyện bên trong tập đoàn, kinh doanh từ xa nơi bên kia đại dương, buổi tối lại nhìn tin tức kinh tế tài chính trong nước, mau chóng nắm giữ hướng đi trong nước.Trên TV đang chiếu phim hoạt hình phiêu lưu cho con nít《Phiêu lưu thế giới khủng long》, bạn nhỏ Mặc Trạch Dương thực nghiêm túc hỏi: "Rồng sống ăn ngon không?""Ừm......" Cố Giai Mính trầm ngâm một chút, "Nhìn dáng vẻ không ngon lắm, quá xấu."Mặc Trạch Dương lập tức ăn theo gật đầu, ba nói không thể ăn, khẳng định không thể ăn.Lúc này Mặc Uẩn Tề giống như vô tình hỏi: "Em nhận một bộ phim?"Cố Giai Mính lười biếng đáp: "Đúng vậy, hẳn là sắp bắt đầu quay, nghe nói đạo diễn chuẩn bị thật lâu."Mặc Uẩn Tề gật gật đầu, không thâm hỏi sự tình đoàn phim nữa, "Tôi có thể đón đưa Trạch Dương......""Không cần!" Cố Giai Mính không đợi hắn nói xong, đã khẩn trương ôm chặt thú con trong lòng , ánh mắt phòng bị nhìn chằm chằm Mặc Uẩn Tề, thực hoài nghi đối phương muốn nhân cơ hội này mang con trai cậu đi.Mặc Uẩn Tề nhìn động tác phòng bị , bất đắc dĩ thở dài, đặt máy tính lên sô pha, đứng dậy vào phòng của mình .Mặc Trạch Dương từ trong lòng ngực Cố Giai Mính bò ra , tò mò dùng ngón tay chọc chọc máy tính của cha bé, phát hiện hình ảnh trang web cùng ba bé ngày thường xem hoàn toàn bất đồng, không khỏi càng thêm tò mò lại ấn ấn."Cố Đại Tráng!" Cố Giai Mính vươn chân, đạp cái mông béo của thú con , "Không được tùy tiện động đồ vật của người khác !Mặc Trạch Dương vẻ mặt ghét bỏ toét miệng, Đại Tráng! Ba chỉ không thông minh ở chỗ này, chính là lấy nhũ danh như vậy cho bé.Trong tình huống bình thường, Cố Giai Mính đều l thân mật kêu nhãi con a nhãi con, Mặc Trạch Dương lúc phạm vào sai lầm nhỏ, sẽ bị kêu Cố Đại Tráng, phạm vào sai lầm lớn, khẳng định không thuận theo bé, nhất định bị kêu đại danh.Họ Mặc mới có thể phạm sai lầm, họ Cố thì không!Cũng giống lúc kêu bé Mặc Trạch Dương , bạn nhỏ nhất định phải che lại mông, lúc này hẳn phải bị đánh mông.Lần đầu nghe được nhũ danh của Mặc Trạch Dương , Mặc tổng thực nghi hoặc, cái tên văn nghệ như Mặc Trạch Dương là ai đặt cho thế?Phát hiện hắn đã trở lại, Mặc Trạch Dương nhanh chóng bò lại bên người Cố Giai Mính , tay chân cùng sử dụng, bò thập phần nhanh chóng.Mặc Uẩn Tề đặt một phần hợp đồng đã chuẩn bị tốt đưa cho Cố Giai Mính, "Ký bản hợp đồng này, con vĩnh viễn là của em, ở bất luận tình huống gì, tôi đều không có quyền cướp đi con của em."Cố Giai Mính tiếp nhận nhìn thoáng qua, không yên tâm hỏi: "Sẽ không có bẫy rập gì chứ?"Mặc Uẩn Tề lạnh mặt, con ngươi đen nhánh không hề gợn sóng nhìn chằm chằm Cố Giai Mính, cho dù không nói gì, cũng khiến Cố Giai Mính hoảng sợ, rõ ràng đối phương cái gì cũng chưa nói, biểu tình cũng không thay đổi, vẫn làm cậu cảm giác được : Mặc Uẩn Tề tức giận.Không nghĩ tới một nhân loại sẽ tạo thành áp lực cho cậu như vậy, quả nhiên không hổ là người đàn ông lúc còn trẻ vô tri tui đã từng coi trọng!Bị hoảng sợ, Cố Giai Mính làm ra vẻ hừ hừ, "Tôi chỉ thuận miệng nói, lại không phải thật sự hoài nghi nhân phẩm của anh."Nhận lỗi cũng nhận rất có khí thế.Cũng may ánh mắt của Mặc Uẩn Tề lại ấm áp, không có so đo, hắn cầm lấy notebook của mình , tiếp tục rũ mắt xem tin tức, ngữ điệu ôn hòa như cũ: "Nghe nói em trước khi đóng phim , con vẫn luôn để ở nhà trẻ, nhờ thầy cô chiếu cố, có đôi khi thời gian rất lâu không thấy được con."Cố Giai Mính ngực tê rần, đây là chọc dao nhỏ vào ngực cậu!Không phải bất đắc dĩ, cậu sao bỏ con trai ở nơi đó chứ?"Về sau lúc em đóng phim , tôi mỗi ngày đều đón nó về nhà, mỗi ngày gọi điện thoại video cho em , thứ bảy sẽ dẫn con đi thăm em, mặc kệ là ở thành trấn hay là ở trong núi, tôi có máy bay tư nhân, tùy thời đều có thể qua ." Thanh âm Mặc Uẩn Tề thực nhu hòa, mỗi một câu đều có lực dụ hoặc cực lớn với Cố Giai Mính , ngay giữa hồng tâm Cố Giai Mính .Không thể phủ nhận, tưởng tượng đến mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Mặc Trạch Dương, tâm Cố Giai Mính rộn ràng.Thật động tâm làm sao bây giờ?Nhưng, tưởng tượng đến Mặc Uẩn Tề và thú con đáng yêu của cậu tiếp xúc thời gian lâu rồi, bảo bối yêu nhất của cậu sẽ bị bắt cóc...... Cố Giai Mính ôm ngực, không dám nghĩ!Mặc Uẩn Tề ngước mắt nhìn cậu một cái, khóe miệng hơi hơi gợi lên, thanh âm không nhanh không chậm mang theo tiết tấu của riêng mình hắn, chậm rãi đánh ở ngực Cố Giai Mính , gõ từng chút tầng phòng bị bao vây bên ngoài , "Hợp đồng này chính là bảo đảm, con trai vĩnh viễn là của em, em không cần lo lắng tôi sẽ đoạt với em."Con trai, chính là uy hiếp duy nhất của Cố Giai Mính .Cậu yêu bé, để ý bé, bảo hộ thiên y vô phùng, để ý đứa nhỏ này như vậy , Cố Giai Mính đem bé giao cho trường học chiếu cố, một mình ra ngoài đóng phim tâm tình luôn âu lo.Quả nhiên, Cố Giai Mính rõ ràng có buông lỏng, rối rắm nhìn bản hợp đồng kia, miệng nhẹ nhàng nhấp lên.Cố Giai Mính hiện tại tâm loạn như ma, nói cách khác, xem Mặc Uẩn Tề là bảo mẫu?Không được! Nói phải trả nợ, như vậy về sau phải nói thế nào?Chuyện này vi phạm chuẩn tắc nuôi Mặc tổng thành heo để trả nợ !Mặc Uẩn Tề ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Tôi dù sao cũng là cha ruột của nó, đây là trách nhiệm làm cha, đến quyền lợi này em cũng phải cướp đoạt sao?"Cố Giai Mính há miệng thở dốc, bị những lời này làm câm nín, cậu xác thật tước đoạt quyền lợi làm cha của đối phương , 5 năm không cho đối phương thấy liếc nhìn Mặc Trạch Dương một cái, thậm chí ích kỷ phong ấn ký ức đối phương , đào hôn, đến con trai tồn tại hắn cũng không biết."Tôi chỉ là giúp em đón con về mà thôi, trường học dù sao cũng không phải nhà mình, ở nơi đó thời gian dài, sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt với tâm lý phát triển của con." Mặc Uẩn Tề nhìn ánh mắt lập loè của Cố Giai Mính , hỏi cậu: "Em có từng nghĩ tới, con sẽ nhớ em? Con nhỏ như vậy, có thể sẽ hiểu lầm em không cần con không?"Cố Giai Mính cúi đầu, đối mặt với một đôi mắt to thuần tịnh , trong lòng đột nhiên căng thẳng, nghĩ đến câu nói Mặc Trạch Dương từng hỏi cậu có thể tới đón bé hay không , hốc mắt nóng lên.Thật sự rất luyến tiếc!Mặc Uẩn Tề tiếp tục dẫn dắt: "Con trai em vĩnh viễn là con em, điểm này em yên tâm."Cố Giai Mính: "......" Đột nhiên, tâm động làm sao bây giờ?Lúc này, di động của Mặc Uẩn Tề rung , hắn tùy tay cầm lên nhìn, tiếp tục nói: "Dù sao cũng không vội, em có thể chậm rãi suy xét, tôi có việc đi ra ngoài một chuyến."Nói đoạn hắn đặt notebook lên bàn, đứng lên nhìn Cố Giai Mính một cái, trở về phòng cầm áo khoác. Hiện tại là đầu mùa xuân, buổi tối có chút lạnh , Cố Giai Mính nhìn bóng dáng đối phương , tay nắm bản hợp đồng dần dần dùng sức.Lúc này liền cảm giác một bàn tay béo nhỏ từ trên eo cậu chọc chọc chọc, Cố Giai Mính sợ ngứa, nháy mắt liền đem lực chú ý kéo trở về, cậu cúi đầu nhìn thú con trong lòng ngực , tâm tình thập phần rối rắm."Ba , con muốn về nhà." Mặc Trạch Dương không nghe hiểu cái khác, chỉ nghe hiểu có thể mỗi ngày đều về nhà. Hai chữ về nhà , đối với bé có lực hấp dẫn trí mạng .Một câu nãi thanh nãi khí, làm Cố Giai Mính nháy mắt rơi nước mắt , ôm thú con bảo bối của cậu không ngừng cọ, được! Nhãi con nói cái gì chính là cái đó! Hợp đồng này cậu ký! Cậu có thể thiếu nợ, cậu có thể chậm rãi trả, cậu có thể vì bảo bối của cậu từ bỏ hết thảy, thành tiên thành thần đều để sau, quan trọng nhất chính là nhãi con của cậu!Mặc Trạch Dương bị ôm đau, đôi tay nâng mặt Cố Giai Mính , để cậu bình tĩnh một chút, trước mắt quan trọng nhất chính là: "Anh muốn đi tìm dã hồ li sao? Tìm dã hồ li thì không cho anh trở lại nữa?"Mặc Uẩn Tề đang đổi giày bỗng dừng lại chút, bất đắc dĩ nói: "Tôi đi gặp bác sĩ tư nhân , hai người đi ngủ sớm một chút."Bác sĩ?Hai cha con đồng thời nhìn phía cửa, quan tâm nhìn người ở cửa : Cái nhân loại yếu ớt này, làm sao vậy?Tác giả có lời muốn nói:Mặc tổng: "Thực tốt, kế hoạch gánh tức phụ nhi( aka vợ) cùng con trai về nhà lại nhanh thêm một bước."Cố Giai Mính: "Tui nói cho anh, lúc tui xù lông mười cái đuôi nổ tung hết tựa như khổng tước xòe đuôi, lại đoạt nhãi con của tui tui liền đánh anh anh tin hay không?"Editor: Hiu, đã lâu không làm, tui sẽ cố trong 1 tuần được nghỉ làm thiệt nhiều để trả nợ cho 3 tuần lười biếng của tui T.T
(?): Giống tư thế BJ 🤧, (bạn NekoAoi90 giúp đỡ).
Làm một gia chủ thế hệ mới của Mặc thị , Mặc Uẩn Tề chưởng quản Mặc thị trải rộng kinh doanh ở nhiều quốc gia, Hoa Quốc tự nhiên cũng có sản nghiệp Mặc thị , chẳng qua không nhiều bằng ở Y quốc mà thôi. Bây giờ trọng điểm quay lại phát triển trong nước, Mặc Uẩn Tề ban ngày phải xử lý mọi chuyện bên trong tập đoàn, kinh doanh từ xa nơi bên kia đại dương, buổi tối lại nhìn tin tức kinh tế tài chính trong nước, mau chóng nắm giữ hướng đi trong nước.Trên TV đang chiếu phim hoạt hình phiêu lưu cho con nít《Phiêu lưu thế giới khủng long》, bạn nhỏ Mặc Trạch Dương thực nghiêm túc hỏi: "Rồng sống ăn ngon không?""Ừm......" Cố Giai Mính trầm ngâm một chút, "Nhìn dáng vẻ không ngon lắm, quá xấu."Mặc Trạch Dương lập tức ăn theo gật đầu, ba nói không thể ăn, khẳng định không thể ăn.Lúc này Mặc Uẩn Tề giống như vô tình hỏi: "Em nhận một bộ phim?"Cố Giai Mính lười biếng đáp: "Đúng vậy, hẳn là sắp bắt đầu quay, nghe nói đạo diễn chuẩn bị thật lâu."Mặc Uẩn Tề gật gật đầu, không thâm hỏi sự tình đoàn phim nữa, "Tôi có thể đón đưa Trạch Dương......""Không cần!" Cố Giai Mính không đợi hắn nói xong, đã khẩn trương ôm chặt thú con trong lòng , ánh mắt phòng bị nhìn chằm chằm Mặc Uẩn Tề, thực hoài nghi đối phương muốn nhân cơ hội này mang con trai cậu đi.Mặc Uẩn Tề nhìn động tác phòng bị , bất đắc dĩ thở dài, đặt máy tính lên sô pha, đứng dậy vào phòng của mình .Mặc Trạch Dương từ trong lòng ngực Cố Giai Mính bò ra , tò mò dùng ngón tay chọc chọc máy tính của cha bé, phát hiện hình ảnh trang web cùng ba bé ngày thường xem hoàn toàn bất đồng, không khỏi càng thêm tò mò lại ấn ấn."Cố Đại Tráng!" Cố Giai Mính vươn chân, đạp cái mông béo của thú con , "Không được tùy tiện động đồ vật của người khác !Mặc Trạch Dương vẻ mặt ghét bỏ toét miệng, Đại Tráng! Ba chỉ không thông minh ở chỗ này, chính là lấy nhũ danh như vậy cho bé.Trong tình huống bình thường, Cố Giai Mính đều l thân mật kêu nhãi con a nhãi con, Mặc Trạch Dương lúc phạm vào sai lầm nhỏ, sẽ bị kêu Cố Đại Tráng, phạm vào sai lầm lớn, khẳng định không thuận theo bé, nhất định bị kêu đại danh.Họ Mặc mới có thể phạm sai lầm, họ Cố thì không!Cũng giống lúc kêu bé Mặc Trạch Dương , bạn nhỏ nhất định phải che lại mông, lúc này hẳn phải bị đánh mông.Lần đầu nghe được nhũ danh của Mặc Trạch Dương , Mặc tổng thực nghi hoặc, cái tên văn nghệ như Mặc Trạch Dương là ai đặt cho thế?Phát hiện hắn đã trở lại, Mặc Trạch Dương nhanh chóng bò lại bên người Cố Giai Mính , tay chân cùng sử dụng, bò thập phần nhanh chóng.Mặc Uẩn Tề đặt một phần hợp đồng đã chuẩn bị tốt đưa cho Cố Giai Mính, "Ký bản hợp đồng này, con vĩnh viễn là của em, ở bất luận tình huống gì, tôi đều không có quyền cướp đi con của em."Cố Giai Mính tiếp nhận nhìn thoáng qua, không yên tâm hỏi: "Sẽ không có bẫy rập gì chứ?"Mặc Uẩn Tề lạnh mặt, con ngươi đen nhánh không hề gợn sóng nhìn chằm chằm Cố Giai Mính, cho dù không nói gì, cũng khiến Cố Giai Mính hoảng sợ, rõ ràng đối phương cái gì cũng chưa nói, biểu tình cũng không thay đổi, vẫn làm cậu cảm giác được : Mặc Uẩn Tề tức giận.Không nghĩ tới một nhân loại sẽ tạo thành áp lực cho cậu như vậy, quả nhiên không hổ là người đàn ông lúc còn trẻ vô tri tui đã từng coi trọng!Bị hoảng sợ, Cố Giai Mính làm ra vẻ hừ hừ, "Tôi chỉ thuận miệng nói, lại không phải thật sự hoài nghi nhân phẩm của anh."Nhận lỗi cũng nhận rất có khí thế.Cũng may ánh mắt của Mặc Uẩn Tề lại ấm áp, không có so đo, hắn cầm lấy notebook của mình , tiếp tục rũ mắt xem tin tức, ngữ điệu ôn hòa như cũ: "Nghe nói em trước khi đóng phim , con vẫn luôn để ở nhà trẻ, nhờ thầy cô chiếu cố, có đôi khi thời gian rất lâu không thấy được con."Cố Giai Mính ngực tê rần, đây là chọc dao nhỏ vào ngực cậu!Không phải bất đắc dĩ, cậu sao bỏ con trai ở nơi đó chứ?"Về sau lúc em đóng phim , tôi mỗi ngày đều đón nó về nhà, mỗi ngày gọi điện thoại video cho em , thứ bảy sẽ dẫn con đi thăm em, mặc kệ là ở thành trấn hay là ở trong núi, tôi có máy bay tư nhân, tùy thời đều có thể qua ." Thanh âm Mặc Uẩn Tề thực nhu hòa, mỗi một câu đều có lực dụ hoặc cực lớn với Cố Giai Mính , ngay giữa hồng tâm Cố Giai Mính .Không thể phủ nhận, tưởng tượng đến mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Mặc Trạch Dương, tâm Cố Giai Mính rộn ràng.Thật động tâm làm sao bây giờ?Nhưng, tưởng tượng đến Mặc Uẩn Tề và thú con đáng yêu của cậu tiếp xúc thời gian lâu rồi, bảo bối yêu nhất của cậu sẽ bị bắt cóc...... Cố Giai Mính ôm ngực, không dám nghĩ!Mặc Uẩn Tề ngước mắt nhìn cậu một cái, khóe miệng hơi hơi gợi lên, thanh âm không nhanh không chậm mang theo tiết tấu của riêng mình hắn, chậm rãi đánh ở ngực Cố Giai Mính , gõ từng chút tầng phòng bị bao vây bên ngoài , "Hợp đồng này chính là bảo đảm, con trai vĩnh viễn là của em, em không cần lo lắng tôi sẽ đoạt với em."Con trai, chính là uy hiếp duy nhất của Cố Giai Mính .Cậu yêu bé, để ý bé, bảo hộ thiên y vô phùng, để ý đứa nhỏ này như vậy , Cố Giai Mính đem bé giao cho trường học chiếu cố, một mình ra ngoài đóng phim tâm tình luôn âu lo.Quả nhiên, Cố Giai Mính rõ ràng có buông lỏng, rối rắm nhìn bản hợp đồng kia, miệng nhẹ nhàng nhấp lên.Cố Giai Mính hiện tại tâm loạn như ma, nói cách khác, xem Mặc Uẩn Tề là bảo mẫu?Không được! Nói phải trả nợ, như vậy về sau phải nói thế nào?Chuyện này vi phạm chuẩn tắc nuôi Mặc tổng thành heo để trả nợ !Mặc Uẩn Tề ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Tôi dù sao cũng là cha ruột của nó, đây là trách nhiệm làm cha, đến quyền lợi này em cũng phải cướp đoạt sao?"Cố Giai Mính há miệng thở dốc, bị những lời này làm câm nín, cậu xác thật tước đoạt quyền lợi làm cha của đối phương , 5 năm không cho đối phương thấy liếc nhìn Mặc Trạch Dương một cái, thậm chí ích kỷ phong ấn ký ức đối phương , đào hôn, đến con trai tồn tại hắn cũng không biết."Tôi chỉ là giúp em đón con về mà thôi, trường học dù sao cũng không phải nhà mình, ở nơi đó thời gian dài, sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt với tâm lý phát triển của con." Mặc Uẩn Tề nhìn ánh mắt lập loè của Cố Giai Mính , hỏi cậu: "Em có từng nghĩ tới, con sẽ nhớ em? Con nhỏ như vậy, có thể sẽ hiểu lầm em không cần con không?"Cố Giai Mính cúi đầu, đối mặt với một đôi mắt to thuần tịnh , trong lòng đột nhiên căng thẳng, nghĩ đến câu nói Mặc Trạch Dương từng hỏi cậu có thể tới đón bé hay không , hốc mắt nóng lên.Thật sự rất luyến tiếc!Mặc Uẩn Tề tiếp tục dẫn dắt: "Con trai em vĩnh viễn là con em, điểm này em yên tâm."Cố Giai Mính: "......" Đột nhiên, tâm động làm sao bây giờ?Lúc này, di động của Mặc Uẩn Tề rung , hắn tùy tay cầm lên nhìn, tiếp tục nói: "Dù sao cũng không vội, em có thể chậm rãi suy xét, tôi có việc đi ra ngoài một chuyến."Nói đoạn hắn đặt notebook lên bàn, đứng lên nhìn Cố Giai Mính một cái, trở về phòng cầm áo khoác. Hiện tại là đầu mùa xuân, buổi tối có chút lạnh , Cố Giai Mính nhìn bóng dáng đối phương , tay nắm bản hợp đồng dần dần dùng sức.Lúc này liền cảm giác một bàn tay béo nhỏ từ trên eo cậu chọc chọc chọc, Cố Giai Mính sợ ngứa, nháy mắt liền đem lực chú ý kéo trở về, cậu cúi đầu nhìn thú con trong lòng ngực , tâm tình thập phần rối rắm."Ba , con muốn về nhà." Mặc Trạch Dương không nghe hiểu cái khác, chỉ nghe hiểu có thể mỗi ngày đều về nhà. Hai chữ về nhà , đối với bé có lực hấp dẫn trí mạng .Một câu nãi thanh nãi khí, làm Cố Giai Mính nháy mắt rơi nước mắt , ôm thú con bảo bối của cậu không ngừng cọ, được! Nhãi con nói cái gì chính là cái đó! Hợp đồng này cậu ký! Cậu có thể thiếu nợ, cậu có thể chậm rãi trả, cậu có thể vì bảo bối của cậu từ bỏ hết thảy, thành tiên thành thần đều để sau, quan trọng nhất chính là nhãi con của cậu!Mặc Trạch Dương bị ôm đau, đôi tay nâng mặt Cố Giai Mính , để cậu bình tĩnh một chút, trước mắt quan trọng nhất chính là: "Anh muốn đi tìm dã hồ li sao? Tìm dã hồ li thì không cho anh trở lại nữa?"Mặc Uẩn Tề đang đổi giày bỗng dừng lại chút, bất đắc dĩ nói: "Tôi đi gặp bác sĩ tư nhân , hai người đi ngủ sớm một chút."Bác sĩ?Hai cha con đồng thời nhìn phía cửa, quan tâm nhìn người ở cửa : Cái nhân loại yếu ớt này, làm sao vậy?Tác giả có lời muốn nói:Mặc tổng: "Thực tốt, kế hoạch gánh tức phụ nhi( aka vợ) cùng con trai về nhà lại nhanh thêm một bước."Cố Giai Mính: "Tui nói cho anh, lúc tui xù lông mười cái đuôi nổ tung hết tựa như khổng tước xòe đuôi, lại đoạt nhãi con của tui tui liền đánh anh anh tin hay không?"Editor: Hiu, đã lâu không làm, tui sẽ cố trong 1 tuần được nghỉ làm thiệt nhiều để trả nợ cho 3 tuần lười biếng của tui T.T
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com