TruyenHHH.com

Sat Nhan

- Cậu là ai? Vì sao lại cứ đi theo tôi?

Tiếng nói của một nữ sinh vang lên. Kẻ mặc đồ đen che kín mặt kia đã đi theo nàng nhiều ngày rồi, hình như bắt đầu từ một tháng trước. Hắn ta đúng nghĩa là một tên biến thái. Hàng ngày đều đi theo nàng, có nhiều lần bưu kiện được gửi đến nhà nàng bên trong là một con chim nhỏ cả người đẫm máu, thân mình bị rạch nát nhìn vô cùng dã man. Mà mỗi lần bưu kiện kia gửi đến đều sẽ thấy hắn ở cách đó không xa nở nụ cười lạnh lẽo.

- Không phải tôi đã cảnh cáo cô rồi sao? Tránh xa người của tôi ra! Nhưng mà cô đâu có nghe. Kiên nhẫn của tôi đạt giới hạn rồi.

Nói xong liền một đường lao tới, một con dao sắc bén nhắm ngay trúng tim nàng xuyên qua.

- Chết đi!

Khuôn mặt nàng trắng bệch, sợ hãi nhìn vào khuôn mặt kẻ biến thái vừa đâm mình. Đôi mắt màu xanh lạnh lẽo, nụ cười băng giá nhếch lên.

- Ngô ...

Lời vừa định nói ra liền bị một dòng máu đỏ tươi tuôn ra chặn lại.

Nữ sinh cứ thế gục xuống, cả một mảng đất xung quanh đều nhiễm một màu máu tươi.

Kẻ sát nhân lạnh lùng quay lưng, bỏ lại nữ sinh nằm đó.

* * *

' Ngày hôm nay, ngày 10 tháng 10 chúng tôi đã ghi nhận được thêm một vụ án mạng. Nạn nhân là một nữ sinh trung học tên là Mẫn Doãn Nhiên, là học sinh lớp 2A-1 trường Margaret. Được biết nữ sinh này ngày hôm qua do phải đi học phụ đạo nên về khuya, lợi dụng điểm này kẻ sát nhân đã ra tay với em. Theo quan sát ban đầu, vụ án này có thể có liên quan đến ba vụ án mạng liên hoàn trước đây mà chúng tôi đã đưa tin. Nếu như quý vị có bất cứ thông tin gì, xin hãy lập tức liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại 335xxxxx. Nếu thông tin cung cấp có giá trị truy bắt thủ phạm, chúng tôi sẽ trao giải thưởng lên tới 1.000.000 tệ... '

- Ai... Thời buổi này cũng thực loạn lạc, tại sao bọn họ lại thích giết nhau như vậy? Tính đến nay là nửa năm mà đã có liên tiếp bốn vụ án mạng rồi. Vậy mà cảnh sát chưa tìm được thông tin gì, kể cũng thực kỳ quái.

Một lão nhân đã già ngồi xem TV phiền não thở dài.

- Mà tiểu Hàm, cái trường trên TV vừa nói đến, cái trường tên nước ngoài đó đó, có phải trường của con không?

Lão nhân lại quay qua Lộc Hàm hỏi.

- Đúng vậy ạ. Bây giờ con phải tới dự lễ tang của chị ấy. Thật tội nghiệp. Chị ấy là một học tỷ vô cùng tốt, luôn giúp đỡ con. Thôi tạm biệt nội, con đi đây. Có thể hôm nay con sẽ về muộn nên người cùng với anh hai không phải đợi con đâu.

Chỉnh sửa quần áo xong, Lộc Hàm liền nhanh chóng chạy ra khỏi nhà, đi tới lễ tang của Mẫn Doãn Thiên.

* * *

- Chào nội con đã về.

Thanh niên cao lớn, u ám bước vào nhà, cả người mặc một thân đồ đen làm hắn lại trông càng u ám. Mỗi một bước hắn đi đều để lại hàn khí đủ để người khác khiếp sợ.

- Đã về rồi sao? Con còn coi ta là nội của con à? Thử nhìn xem, lúc nào con cũng đi sớm về muộn, một tuần con liệu có ở nhà quá ba ngày? Lúc nào về nhà con cũng chỉ có một bộ dạng vừa nhiều âm khí, vừa nhiều sát khí. Ta nói con biết, tiểu Hàm vô cùng lo lắng cho con, tốt hơn hết nên nghĩ cho thằng bé một chút. Nó từ nhỏ chỉ có con làm chỗ dựa, con tốt nhất đừng làm gì khiến nó buồn. Bà già như ta chả sống được mấy ngày, hơn nữa ta cũng không phải người nuôi lắm thằng bé, tình cảm cũng không thể giống như con và thằng bé. Nhớ kỹ những điều ta nói.

Lão nhân nói xong dứt khoát đứng lên, từ từ chống gậy đi vào phòng nghỉ, bỏ lại TV vẫn đang chiếu về vụ án mạng mới xảy ra đêm qua.

Mà nam nhân đang đứng kia - Ngô Thế Huân cũng nhìn chằm chằm vào TV, đáy mắt lại hiện lên tia giận dữ. Bàn tay nắm lại thành quyền.

- Eun Bi -

Mọi người đừng quên VOTE và FOLLOW tui nhé. Yêu tất cả các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com