Sanrin Chu Tinh Doi Ta Lua Tinh Doi Lua
Rindou và Sanzu đang lén lút yêu đương. Nói thì nghe có vẻ luồn cúi hèn nhát, nhưng sự thật chắc chắn là thế, cả hai yêu nhau trong cảnh tội đồ của những bất lương, thả mình vào những trận chiến, lối mòn của sự phạm pháp.Và đương nhiên, cậu út nhà Haitani cùng con chó điên Haruchiyo cũng thừa khả năng nhận biết tình hình về việc "yêu đương nơi công sở" khó khăn và vất vả nhường nào. Gã và em cứ phải chạy từ chốn này sang ngõ kia, tay trên thì đánh nhau, tay dưới thì trêu ghẹo ong bướm. Mảnh tình cỏn con cứ thế bị xé vụn thành mẩu bánh mì li ti, chăng cũng chẳng thể thưởng thức một cách hoàn hảo. Nhưng dẫu có giấu diếm như vậy, cái đốm lửa hồng giữa hai kẻ bất lương vẫn bừng sáng, vẫn cháy rực lửa tình, như thể cái bếp đơn sơ dệt nên sợi tơ hồng, mảnh trái tim đứt lìa cũng gắn kết bởi tình yêu. "Mọi người đi hết rồi đấy Rindou." Sanzu cười mỉm, gã níu cái tay áo của Rindou. Sau một hồi suy xét xung quanh, ngó ngang dọc để tìm bóng dáng con người, đến khi chắc chắn về việc chỉ có độc đôi lứa này ở đây, gã mới háo hức mà nhìn về phía người tình."Được rồi bỏ ra đi!" Rindou dường như hiểu được ý của gã, lông mày nhíu lại thở dài, và chợt như một thói quen lâu ngày, đôi ngươi nhỏ cũng giật liên hồi cảnh giác. Láo liếc tứ phía thể như chắc rằng gã người yêu điên khùng kia không bỏ qua bóng dáng nào."Chắc là không có ai không?" "Chắc mà."Gã nói, với âm trầm đầy vẻ cưng chiều với đối phương. Bàn tay hư cũng lần mò vào những nơi nhạy cảm. "A... bỏ ra! Không muốn, mày bảo là... chỉ... hôn thôi." Khuôn mặt Rindou đỏ lên, rồi chạy dọc từ bờ má tới hai mang tai, vệt đỏ trên làn da chợt như nóng bừng toàn bộ cơ thể. Em rít lên, thân thể cũng chui rúc như chú mèo nhỏ sợ sệt, đôi tay búp măng chầm chậm vỗ vào ngực đối phương như một dấu hiệu dừng lại. "Không chịu, hiếm lắm mới được ở riêng. Tao muốn làm." Nhưng bản tính cứng đầu vốn đanh thép, dẫu gì thì Sanzu cũng là một con chó trung thành, và với lý tưởng riêng biệt, cùng dục vọng kìm nén, gã sẽ chẳng dễ dàng nhẫn nhịn trước dáng vẻ đáng yêu của người mình yêu. "Kh-không... làm thế... đâu... tao ghét mày Haru."Cái giọng lí nhí của Rindou như đường mật chảy vào tai, và lũ kiến bâu đến ngứa ngáy khắp cả cơ thể gã. Thanh âm nhỏ nhẹ như cấy sâu vào dục vọng, dấy lên con quái vật đang kiềm chế bấy lâu, xích rỉ sét, mõm chó cũng được thả ra, từ chú cún ngoan ngoãn, phút chốc thành con chó hứng tình. Và như chẳng nghe thấy bất kì tạp âm nào, Sanzu cười, một nụ cười man rợ báo cho người tình của gã một điều chẳng lành. Rindou yêu gã, nên thừa biết cái tính "hứng bất chợt" ấy của người mình yêu bật công tắc lúc nào, một từ "thằng điên" phát ra, rồi lại hai từ "thằng nứng" thổi vào, em dành mọi từ hay ý đẹp cho gã người yêu xinh đẹp của mình mà không chút nể nang . Rồi bất chợt, khoảng không yên tĩnh xen vào, cắt ngang cho cái mồm nhỏ quậy phá của em, là một nụ hôn ngọt ngào kiểu Pháp dễ dàng đả động đến tâm trí của chú mèo nhỏ đang sợ sệt. Lưỡi chạm lưỡi, lần mò nơi khoang miệng ẩm ướt, Rindou rụt rè, cố trốn tránh cảm giác nhột nhạt nơi đầu lưỡi, khi cảm nhận vị giác của tình yêu, và sự đê mê chẳng dứt như hai con rắn quấn quýt lấy nhau chẳng rời. Đường tình cuốn lấy cả hai trong nụ hôn của sự mãnh liệt, trong giây phút của những hơi thở gấp gáp chiếm đóng cả linh hồn, và thanh âm cọ xát của quần áo đang cố hòa quyện lại. Hông nhỏ uốn éo dí sát vào người đối diện, như bị một quản ngục dẫn dắt tội đồ, mỗi lần lưỡi của gã khuấy đảo bên trong, là thân thể giật run cùng tiếng rên từ thanh quản lại không khống chế được mà phát lên. Dứt ra cho một sợi chỉ bạc quyến luyến giữa hai bờ môi, là vẻ mặt nài nỉ gì đó mà chính Rindou cũng chẳng muốn phô bày."Sao, thích à?" Cái bộ khiêu khích của Sanzu đánh thẳng vào lòng tự trọng mà bấy lâu nay em tự hào. Cảm giác bị sỉ nhục chà đạp vào khuôn mặt xinh xắn của nhà Haitani này đã khiến Rindou có ý định phản kháng trước cơn nứng tình được mang lại. Em cắn bờ môi đỏ mọng, răng in dấu vào trong da thịt để lại vết máu đỏ lòm. Như muốn đóng cửa tâm tình, khóa chặt trái tim, hai bờ môi em mím chặt, đầu lắc lư rồi tiến thẳng vào sống mũi thẳng đẹp của thằng ghệ yêu. Cái tiếng "Cốp" vang lên rõ to, đấy là một âm trầm, to, mượt của sự giao thoa tình cảm ngọt bùi khiến cho mũi Sanzu bắt đầu xuất ra chất lỏng màu đỏ. "Oa... Cái **** *** **, mày làm cái *** gì thế?"Sanzu hốt hoảng khi nhận ra chiếc mũi bạc tỷ bị đả thương bởi chiếc đầu nhỏ xinh mà gã luôn cưng chiều xoa bóp. Nhưng dẫu máu mũi có lũ lượt chảy ra, dẫu cơn nóng trong mồm bực tức mà chửi thề, gã cũng chẳng nỡ lòng mà phản kháng lại Rindou, thôi thì một nhành hoa xinh đẹp, gã không dám bứt một sợi tóc của người thương, huống chi là khiến em phải đau cơ chứ. "Ai bảo." Rindou đáp bằng câu từ củn lủn tỏ vẻ không quan tâm, cái mặt hờn dỗi với cái mỏ chu lên, em lấy ống tay áo lau bớt đi vết máu đang chảy của gã. Xuýt xoa vết thương một cách lạnh lùng, rồi búng tay vào trán như một lời cảnh cáo. Gã cũng biết lỗi lầm của mình, đành lủi thủi ra dấu đưa ngón tay theo dáng "khóa miệng" như một lời đồng tình. Nhưng hành sự thì vẫn phải làm, chuyện tốt nào thể bỏ qua, lần này Rindou có đánh bể đầu gã thì cũng phải trèo đến đỉnh cho bằng được, phải lôi Rindou leo tới đỉnh của dục vọng cùng gã. "Á! Bỏ cái tay!" Rindou nhẹ nhõm thở dài, nhưng rất nhanh cả thân thể giật nảy khi cảm nhận một tác động lả lướt qua lớp áo, đôi tay vẽ thành hình vòng tròn rồi nghịch ngợm trên hai đầu vú nhỏ. Em cựa quậy, cố dùng sức để thoát khói khoái cảm ẩn náu qua một lớp vải, miệng thở dốc, chân tay đuối sức, thêm đó là hành động ngắt nhéo thô bạo từ Sanzu. Sau mười giây, Rindou chính thức gục ngã, cái đầu bù xù lắc lư nãy giờ cũng nghỉ ngơi tại bờ ngực của người thương, mặc cho đôi tay của gã tiến tới từng khuy áo, mặc cho làn da ngăm đang phô bày giữa nơi đường xá vắng vẻ, và càng mặc cho sự mê man của tâm trí đang mụ mị. Rindou cảm nhận rõ, cái xúc cảm từ việc động chạm da thịt, hơi ấm từ làn da gã đè lên em, bàn tay gã lả lướt trên thân thể em, đầy ân cần chiều chuộng nhưng cũng rất đỗi mãnh liệt. Và như một cơn sóng đánh ập vào hạ bộ, có gì đó gáy văng vẳng bên dưới, à phải rồi... là con cu của Rindou. Như một phản xạ có điều kiện, em co quắp cả hai chân lại, rồi lấy tay che đi phần đũng quần đang biểu tình. "Nếu mày muốn thì cứ nói, che làm cái quái gì." "A... k-không!.... A... á! Haru!" Chú mèo nhỏ dựng lông, Rindou tức khắc rít lên một tiếng to khi cảm nhận được núm vú hồng hào đang bị véo mạnh, và bên còn lại đang bị xoa nắn đến đỏ tấy. Em biết là gã thô bạo, lần nào làm tình không xả hết vào lỗ nhỏ, cũng là bắn hết vào mồm xinh, nên là Rindou ghét, làm tình với gã là thứ em thích.... nhưng cũng là ghét nhất. Nhưng Rindou chẳng có quyền nói "không", chẳng có quyền phản kháng hay từ chối, nội việc cảm nhận được cái khúc thịt to tướng của gã đâm chọc vào mông em qua lớp quần, là đủ hiểu bản thân chẳng còn đường để mà lui. Vậy mà lòng kiêu hãnh vẫn muốn giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng, vẫn muốn ra sức chạy trốn, giương đôi mắt đỏ hoe nài nỉ rằng gã sẽ chẳng chơi cái trò bắn tùm lum tởm lợm đấy. Tiếc rằng, thực tại nói không. Cậu chàng Rindou và lỗ nhỏ chuẩn bị ra đi thanh thản khi chứng kiến con hàng khổng lồ ấy đập thẳng vào mặt. "Không! Không làm, lần nào mày làm cũng bắn vào trong. Đau bụng lắm! Anh hai sắp cho tao đi bệnh viện vì tưởng tao viêm ruột thừa đến nơi rồi!" "Vậy làm thêm lần để đi luôn bệnh viện đi!" "Con mẹ mày nữa!!!! Cút!" Hốc mắt đỏ hoe dần ngấn lệ, em ghét Sanzu kinh khủng, ghét cay đắng đến mức chỉ muốn đâm ngàn nhát dao lên gã rồi đấm chết cái mồm khốn nạn ấy. Là gã chẳng quan tâm đến Rindou, là gã chỉ muốn làm tình, Rindou tổn thương, và em ngó lơ gã với đôi mắt nhòe nước. "Ấy, tao xin lỗi. Đùa thôi mà, xin lỗi Rindou. Không bắn vào trong đâu hứa đấy. Nếu bắn vào thì tao sẽ móc ra hết cho. Tắm rửa rồi mua đồ ăn cho, đừng giận, nhé? Rindou?"Gã bẹo má người tình nhỏ, câu từ ngọt đến sến súa khiến cho người đối diện phải nhăn lại cả mặt. Nhưng tuy thế mà hữu ích, trông sến thế mà Rindou vẫn nguyện ngã vào xoáy tình của gã, thì em đúng là chú mèo khờ khạo. Rất nhanh tay em thả lỏng, đồng tử tím biếc long lanh từng giọt van xin, bấu lấy bàn tay gã, rồi lại nhìn vào phần phía dưới đang bị động chạm.Ngón tay gã chạm vào hậu huyệt của Rindou, khuấy đảo vào bên trong màng thịt, bao bọc bởi cảm giác ẩm ướt phía dưới. Một ngón, rồi lại hai ngón, ấn mạnh vào điểm sướng ẩn náu sâu trong trực tràng, Sanzu tách hai ngón ra, rồi lại đâm thọc vào phía trong khiến Rindou giật cả thân người, chỉ biết nhắm tịt mắt phó mặc cho cơn sướng tọa lạc nơi dục vọng. "Ưm... a... H-Haru.. K-khôn... Á!" Xem chừng chẳng quen với nhịp độ như này, bên dưới chợt co thắt lại, mút lấy bàn tay của Sanzu chặt chẳng rời. Rindou thấy ngượng, hai đầu vú em cương cứng, và khuôn mặt em rối bời bởi sắc đỏ điểm trên bờ má. Em hôn gã một cái "chụt" nhỏ, một cái "chụt" lướt trên bờ môi mềm như tìm kiếm sự an ủi, dịu dàng trên từng ngón tay đang khuấy đảo lỗ nhỏ phía hạ bộ. Haitani Rindou đúng là luôn biết cách khiến Sanzu Haruchiyo phải đụ em bắn tùm lum. Chán chê với hai ngón tay cắm sâu trong lỗ nhỏ nhầy nhụa, chiếc dương vật được đặt ra trước cửa huyệt, nghênh đón cho một màn dạo chơi không điểm dừng. "Từ... từ Haru, làm ở bên ngoài... ưm... nó.. Nó có hơi.." Em ngập ngừng, mắt cụp xuống. Chẳng phải là em kêu gã ngừng, mà em muốn gã đổi địa điểm hành sự. Có chết em cũng không muốn có kẻ nhìn thấy hình ảnh một trong hai thống lĩnh của Roppongi rên rỉ trước một cái dương vật như vậy, dâm chết đi được! Nhưng mà... ngẫm lại, Rindou thấy điều đó cũng chẳng phải là quá tệ cho lắm... Dù gì Sanzu cũng nghiện cái cảm giác khiến em phải chết chui chết nhục xuống hố đất. Từ những lần đi tàu ngầm sờ soạng lẫn nhau cho tới từng cuộc họp vuốt ve nhau, em nghĩ là bản thân thích cái xúc cảm lén lút như này, tim vừa đập thình thịch, người vừa chảy mồ hôi, nhưng thân thể lại sung sướng chẳng thốt lên lời. "Mà thôi... cứ tiếp tục đi." Sau khoảng ngập ngừng đấu tranh tâm lý, Rindou quyết định nhường chân cho dục vọng, cho dương vật khổng lồ này ăn hết cơn thèm khát của lỗ nhỏ, khiến cho cả hai đi sâu vào miền cực lạc, cái thế giới chôn chân riêng mình cặp đôi điên khùng này. Em biết thừa dù em nói gì, một kết cục vẫn là vậy, "cậu nhỏ" đáng yêu của em thì rỉ nước, lỗ nhỏ thì gấp gáp theo từng hơi thở mà co thắt, không làm bây giờ thì chết mất, phải làm! "Thì tao biết kiểu gì mày cũng nói thế mà. Là Rindou dụ dỗ tao đó." Sanzu cười hì hì, vẫn cái bộ mặt cún con vô tội như thể bị người chủ dẫn dắt vào mớ hỗn độn của ổ động dục. Và tức thì, sau câu nói nài nỉ khàn đục của Rindou, Sanzu cho phân thân thứ hai của bản thân tiến sâu vào bên trong người tình của mình, trìu mến mà nhấp nhẹ nhàng. Tiện thể chẳng quên tay nhéo vài cái trên núm vú hồng. Gã nghe thấy hơi thở của cả hai dồn dập với nhau, gã cảm nhận được xác thịt của cả hai hòa làm một, nơi chỉ có em và gã chìm trong hố sâu của dục vọng, ôm ấp nhau trong biển tình mặn nồng. Khi mà em rên, thân dưới em càng hòa hợp với gã. Khi mà em đỏ mặt, là lúc ấy gã chỉ muốn bắn hết vào trong em. Giờ này còn ai quan tâm tới việc có ai sẽ phát hiện gã và em? Rindou chẳng thèm để ý, Sanzu cũng chẳng quan tâm. Thứ duy nhất mà cặp tình nhân này để mắt tới là cách đưa đẩy của bờ hông và cách con cặc của Sanzu đã yêu chiều chiếc lỗ nhỏ của cậu chàng của Rindou tới tận đâu. Lửa tình bừng cháy, nhen nhóm trên từng nốt nhạc, khung cảnh xung quanh chợt như mồi câu cho khúc tình ca rên rỉ từ thanh quản cậu út nhà Haitani. Cả hai đã hì hục với nhau như thế đấy, hôn nhau, làm tình với nhau, ôm nhau. Đủ mọi trò, đủ kiểu tư thế, để rồi lại ngất lịm đi trên bờ vai của nhau. Điên nhỉ? Đúng là chẳng ai điên bằng hai thằng này. Và cũng chẳng ai yêu Rindou sâu đậm bằng Sanzu, cũng như cái cách chẳng ai mê luyến thằng chó điên bằng cậu út nhà Haitani này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com