Sakura Hoa Anh Dao Trong Anh
Đến nơi rồi!
Bà ơi! bà mau giúp chị này với.
Vừa về tới nhà cậu bé được sakura cứu hớt hải chảy vào nhà.Thấy bà đang ngồi cạnh bếp lửa.
Sao sao sao cháu thoát ra được? Ayumi đâu?
Cháu đây bà! ayumi bước đến bên bà mình. Hai người này đã cứu chúng cháu. Nhưng cô gái này bị trúng độc do tên Hazaku rồi bà ạ.Bà cứu cô ấy đi.Cô ấy đã trị thương cho Nazu đấy bà ạ.
Cô gái này ư? bà đi xung quanh anh dò xét. ( Vì anh đang cõng cô mà,cõng bằng 1 tay nha)
Bà có thể giải độc được không? anh lạnh lùng hỏi.
Ta không thể.
Cái gì? anh gằn giọng.
Nhưng ta biết cách để giải độc.Bây giờ cho nó uống viên thuốc này đi.Nó có thể kìm hãm nổi đau mà cô gái này đang chịu đựng.
Đỡ cô nằm xuống sàn,anh nhận viên thuốc từ bà cụ rồi cho cô uống. Cô dần mở mắt.
Sakura! em thấy thế nào rồi?
Sasuke_kun! Sao cậu...
Em không phải nói nữa,từ nay anh sẽ chăm sóc cho em.Rồi anh lôi từ trong túi áo ra chiếc vòng cổ in hình huy hiệu uchiha.Sakura! hãy mang họ của anh.Mang tên Sakura Uchiha.
Inner Sakura
Chuyện gì vậy trời! sasuke_kun tự nhiên đổi cách xưng hô, rồi lại nói vậy.Thế là cầu hôn ư?Lại trong hoàn cảnh này.Sasuke_kun! cậu đang cầu hôn tớ ư? Trong hoàn cảnh này ư?
Đúng vậy! Em không muốn sao? Chẳng phải đây là ước mơ của em sao?
Vâng nhưng tớ đang bị thương và tên kia nói rằng tớ chỉ có thể sống được 30 ngày.
Không sao.Anh sẽ không để em phải chết. Bà già này sẽ giúp chúng ta.Còn giờ hãy trả lời câu hỏi của anh đi.Em đồng ý chứ?
Vâng,Đây là điều mà em mong muốn.
Em nhận lấy đi.Xin lỗi anh không thể đeo vòng cổ cho e được. Nhưng dù cho anh chỉ có 1 tay anh vẫn che chở,bảo vệ cho em.
Mắt cô ướt nhèm, tự tay đeo chiếc vòng.Rồi cô ôm chầm lấy anh.Dù anh không thể ôm em bằng hai tay thì cũng không sao cả.em sẽ thay anh làm việc ấy.em sẽ ôm chặt anh.Em yêu anh Sasuke_kun!
Thôi diễn phim tình cảm đi.Ở đây còn có 3 người này.Thuốc của tôi chỉ có tác dụng tạm thời thôi.Cứ tình cảm như thế kia thì càng đau đớn và nhanh đến cái chết thôi.
Phải làm sao mới giải được độc tố trong người.Anh lạnh lùng hỏi
.
Bên trong thác của thung lũng tận cùng có một cái hang động, trong đó có cỏ tiên du,hãy cho cô ta ăn chúng sẽ khỏi thôi.Nhưng ta không dám chắc là nó còn mọc ở đấy.Vì đã từ rất lâu rồi, hang động đấy không ai dám bước chân vào, những con bạch xà canh giữ cỏ tiên du.
Không sao,tôi sẽ mang nó về đây.
không. phải ăn trực tiếp mới có tác dụng.Nếu ngươi đem về tới đây ta e nó mất hết tác dụng của nó rồi.
Sasuke_kun!!!
Đừng lo sakura,anh sẽ đưa em đi cùng,anh sẽ bảo vệ em.Bây giờ tối rồi em hãy nghỉ ngơi một chút đi,sáng ngày mai chúng ta sẽ lên đường.Rồi quay sang bảo với bà lão: phiền bà cho chúng tôi tá túc lại đêm nay.
Được thôi.
Màn đêm buông xuống là lúc con người ta cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Anh thở dài mệt mỏi.
Xin lỗi nhé Sakura ! Anh đã không thể bảo vệ được cho em.Giờ phút này đây anh cảm nhận được nỗi sợ hãi của em 8 năm về trước. Trong khu rừng cấm khi phải đối mặt với ninja làng Mây em đã bảo vệ anh và Naruto.Vì anh,em đã bỏ cả tuổi thanh xuân của mình để chạy theo anh,vì anh em có thể hi sinh tất cả.Vậy mà anh....a.n.h....anh đã không thể bảo vệ em.Hơn 1 lần muốn giết em.Sakura!!!
Sasuke_kun! anh sao vậy? anh đang khóc đấy ư?
Sakura!
Anh dùng cánh tay mình ôm chặt cô vào lòng nức nở. Giống như khi xưa Itachi ôm anh vào lòng.Anh khóc như một đứa trẻ.
Sasuke_kun?
Em không phải nói gì cả.Em hãy nghỉ ngơi đi,anh muốn ôm em như vậy.
Sasuke_kun! dù sao em vẫn rất hạnh phúc ,vì anh đã chấp nhận em.Đây là lần đầu em thấy một sasuke_kun như vậy,tràn đầy tình yêu và ấm áp.
Vậy sao? Anh cuối xuống nhìn sâu vào đôi mắt lục bảo xinh đẹp.
Vâng!Từ rất lâu rồi em luôn mong muốn được anh chấp nhận. Anh chẳng phải đã luôn bảo vệ em khi chúng ta chung một đội sao.Em vẫn luôn tin tưởng và yêu anh.Chính anh là người tiếp thêm cho em sức mạnh. Khi anh rời xa em em rất đau khổ.Em tưởng như mất cả thế giới vậy.Và giờ đây anh đang bên em,đang ôm em vào lòng. Đấy là điều hạnh phúc lớn đối với em.Quá khứ, hiện tại và tương lai em luôn yêu anh.Cho dù có thế nào đi chăng nữa người mà Haruno Sakura này muốn bên cạnh là Uchiha Sasuke. Em muốn chia sẻ nỗi đau trong lòng anh.Muốn ủ ấm trái tim lạnh giá của anh.Em muốn anh là anh của ngày xưa,em muốn nhìn thấy nụ cười như nắng mai của anh,muốn cho anh một mái nhà mà anh mơ ước. Em muốn... um
Anh đặt nhẹ lên môi cô một nụ hôn
cô vòng tay ôm anh.
Sakura! Anh xin lỗi đã để em chịu đau khổ vì anh.Anh cũng cảm động em vì đã luôn luôn chờ đợi anh.Anh không nhìn thấy một điểm gì để em yêu anh cả.Nhưng em vẫn luôn ở đây luôn tin tưởng và yêu anh.Cảm ơn em,tình yêu của anh.Còn giờ anh muốn em nghỉ ngơi,anh muốn em mau chóng bình phục.
Anh cũng nghỉ sớm đi,em không muốn trở thành gánh nặng cho anh.Em có thể ôm anh ngủ không? Cô thẹn thùng ngước đầu lên hỏi anh.
Được! Anh sẽ ôm em cả quảng đời còn lại.Dù chỉ có một cánh tay nhưng anh sẽ luôn ôm trọn em.Hãy tin anh. Cả hai cùng im lặng.Cô nép vào ngực anh,hít hà mùi hương bạc hà tỏa ra từ cơ thể người con trai cô yêu.Hai con người, hai trái tim, nhưng chung một nhịp đập,chung một ý nghĩ,chìm dần vào giấc ngủ.Ngoài kia,những nguy hiểm vẫn đang đợi họ.Sáng hôm sau.Sasuke_kun! cô giật mình tỉnh giấc
Chị làm sao vậy? Ayumi từ ngoài đi vào nghe tiếng cô hớt hải chạy lại.
Sasuke_kun đâu rồi? Sao không thấy cậu ấy đâu cả?
Anh ấy đang ở bên ngoài đấy ạ.Bà em cần dặn anh ấy một số điều, chỉ bà em và anh ấy thôi.Sakura!
Sasuke_kun, bà dặn dò gì anh vậy? Em đã rất sợ.Sợ anh lại rời bỏ em.
Sao có thể được chứ.Em cảm thấy trong người thế nào.
Rất ổn.
Vậy em hãy chuẩn bị đi,chúng ta lên đường.
Em có thể đi theo hai người không? Ayumi bất chợt lên tiếng.
Không. Anh lạnh lùng nói.
Tôi nghĩ cô nên ở lại chăm sóc bà và Nazu thì tốt hơn, tôi sợ sẽ làm luy lụy đến cô.Chúng tôi có rất nhiều kẻ thù. Cô đu cùng e là không tiện.cô khẽ lên tiếng.
Tôi không sợ,hãy cho tôi đi cùng.
Tôi nói là không được. Anh gằn giọng
rồi quay sang nói với cô.Chúng ta đi thôi.
Lướt qua bà và Nazu đang đứng bên ngoài, cô khẽ cuối đầu chào nói: cháu cảm ơn bà rất nhiều. Mong có cơ hội báo đáp.
Ta chúc hai người may mắn. Bà cười hiền lành.
Mong chị sớm bình phục ạ.Chị sakura!
Chỉ có một người cảm thấy khó chịu và không vui.Đứng từ cửa nhìn theo bóng anh và cô. Sakura tôi và cô rất giống nhau, từ màu tóc cho đến đôi mắt và tôi muốn thay thế cô.Tôi muốn trở thành Uchiha Ayumi.
Bà ơi! bà mau giúp chị này với.
Vừa về tới nhà cậu bé được sakura cứu hớt hải chảy vào nhà.Thấy bà đang ngồi cạnh bếp lửa.
Sao sao sao cháu thoát ra được? Ayumi đâu?
Cháu đây bà! ayumi bước đến bên bà mình. Hai người này đã cứu chúng cháu. Nhưng cô gái này bị trúng độc do tên Hazaku rồi bà ạ.Bà cứu cô ấy đi.Cô ấy đã trị thương cho Nazu đấy bà ạ.
Cô gái này ư? bà đi xung quanh anh dò xét. ( Vì anh đang cõng cô mà,cõng bằng 1 tay nha)
Bà có thể giải độc được không? anh lạnh lùng hỏi.
Ta không thể.
Cái gì? anh gằn giọng.
Nhưng ta biết cách để giải độc.Bây giờ cho nó uống viên thuốc này đi.Nó có thể kìm hãm nổi đau mà cô gái này đang chịu đựng.
Đỡ cô nằm xuống sàn,anh nhận viên thuốc từ bà cụ rồi cho cô uống. Cô dần mở mắt.
Sakura! em thấy thế nào rồi?
Sasuke_kun! Sao cậu...
Em không phải nói nữa,từ nay anh sẽ chăm sóc cho em.Rồi anh lôi từ trong túi áo ra chiếc vòng cổ in hình huy hiệu uchiha.Sakura! hãy mang họ của anh.Mang tên Sakura Uchiha.
Inner Sakura
Chuyện gì vậy trời! sasuke_kun tự nhiên đổi cách xưng hô, rồi lại nói vậy.Thế là cầu hôn ư?Lại trong hoàn cảnh này.Sasuke_kun! cậu đang cầu hôn tớ ư? Trong hoàn cảnh này ư?
Đúng vậy! Em không muốn sao? Chẳng phải đây là ước mơ của em sao?
Vâng nhưng tớ đang bị thương và tên kia nói rằng tớ chỉ có thể sống được 30 ngày.
Không sao.Anh sẽ không để em phải chết. Bà già này sẽ giúp chúng ta.Còn giờ hãy trả lời câu hỏi của anh đi.Em đồng ý chứ?
Vâng,Đây là điều mà em mong muốn.
Em nhận lấy đi.Xin lỗi anh không thể đeo vòng cổ cho e được. Nhưng dù cho anh chỉ có 1 tay anh vẫn che chở,bảo vệ cho em.
Mắt cô ướt nhèm, tự tay đeo chiếc vòng.Rồi cô ôm chầm lấy anh.Dù anh không thể ôm em bằng hai tay thì cũng không sao cả.em sẽ thay anh làm việc ấy.em sẽ ôm chặt anh.Em yêu anh Sasuke_kun!
Thôi diễn phim tình cảm đi.Ở đây còn có 3 người này.Thuốc của tôi chỉ có tác dụng tạm thời thôi.Cứ tình cảm như thế kia thì càng đau đớn và nhanh đến cái chết thôi.
Phải làm sao mới giải được độc tố trong người.Anh lạnh lùng hỏi
.
Bên trong thác của thung lũng tận cùng có một cái hang động, trong đó có cỏ tiên du,hãy cho cô ta ăn chúng sẽ khỏi thôi.Nhưng ta không dám chắc là nó còn mọc ở đấy.Vì đã từ rất lâu rồi, hang động đấy không ai dám bước chân vào, những con bạch xà canh giữ cỏ tiên du.
Không sao,tôi sẽ mang nó về đây.
không. phải ăn trực tiếp mới có tác dụng.Nếu ngươi đem về tới đây ta e nó mất hết tác dụng của nó rồi.
Sasuke_kun!!!
Đừng lo sakura,anh sẽ đưa em đi cùng,anh sẽ bảo vệ em.Bây giờ tối rồi em hãy nghỉ ngơi một chút đi,sáng ngày mai chúng ta sẽ lên đường.Rồi quay sang bảo với bà lão: phiền bà cho chúng tôi tá túc lại đêm nay.
Được thôi.
Màn đêm buông xuống là lúc con người ta cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Anh thở dài mệt mỏi.
Xin lỗi nhé Sakura ! Anh đã không thể bảo vệ được cho em.Giờ phút này đây anh cảm nhận được nỗi sợ hãi của em 8 năm về trước. Trong khu rừng cấm khi phải đối mặt với ninja làng Mây em đã bảo vệ anh và Naruto.Vì anh,em đã bỏ cả tuổi thanh xuân của mình để chạy theo anh,vì anh em có thể hi sinh tất cả.Vậy mà anh....a.n.h....anh đã không thể bảo vệ em.Hơn 1 lần muốn giết em.Sakura!!!
Sasuke_kun! anh sao vậy? anh đang khóc đấy ư?
Sakura!
Anh dùng cánh tay mình ôm chặt cô vào lòng nức nở. Giống như khi xưa Itachi ôm anh vào lòng.Anh khóc như một đứa trẻ.
Sasuke_kun?
Em không phải nói gì cả.Em hãy nghỉ ngơi đi,anh muốn ôm em như vậy.
Sasuke_kun! dù sao em vẫn rất hạnh phúc ,vì anh đã chấp nhận em.Đây là lần đầu em thấy một sasuke_kun như vậy,tràn đầy tình yêu và ấm áp.
Vậy sao? Anh cuối xuống nhìn sâu vào đôi mắt lục bảo xinh đẹp.
Vâng!Từ rất lâu rồi em luôn mong muốn được anh chấp nhận. Anh chẳng phải đã luôn bảo vệ em khi chúng ta chung một đội sao.Em vẫn luôn tin tưởng và yêu anh.Chính anh là người tiếp thêm cho em sức mạnh. Khi anh rời xa em em rất đau khổ.Em tưởng như mất cả thế giới vậy.Và giờ đây anh đang bên em,đang ôm em vào lòng. Đấy là điều hạnh phúc lớn đối với em.Quá khứ, hiện tại và tương lai em luôn yêu anh.Cho dù có thế nào đi chăng nữa người mà Haruno Sakura này muốn bên cạnh là Uchiha Sasuke. Em muốn chia sẻ nỗi đau trong lòng anh.Muốn ủ ấm trái tim lạnh giá của anh.Em muốn anh là anh của ngày xưa,em muốn nhìn thấy nụ cười như nắng mai của anh,muốn cho anh một mái nhà mà anh mơ ước. Em muốn... um
Anh đặt nhẹ lên môi cô một nụ hôn
cô vòng tay ôm anh.
Sakura! Anh xin lỗi đã để em chịu đau khổ vì anh.Anh cũng cảm động em vì đã luôn luôn chờ đợi anh.Anh không nhìn thấy một điểm gì để em yêu anh cả.Nhưng em vẫn luôn ở đây luôn tin tưởng và yêu anh.Cảm ơn em,tình yêu của anh.Còn giờ anh muốn em nghỉ ngơi,anh muốn em mau chóng bình phục.
Anh cũng nghỉ sớm đi,em không muốn trở thành gánh nặng cho anh.Em có thể ôm anh ngủ không? Cô thẹn thùng ngước đầu lên hỏi anh.
Được! Anh sẽ ôm em cả quảng đời còn lại.Dù chỉ có một cánh tay nhưng anh sẽ luôn ôm trọn em.Hãy tin anh. Cả hai cùng im lặng.Cô nép vào ngực anh,hít hà mùi hương bạc hà tỏa ra từ cơ thể người con trai cô yêu.Hai con người, hai trái tim, nhưng chung một nhịp đập,chung một ý nghĩ,chìm dần vào giấc ngủ.Ngoài kia,những nguy hiểm vẫn đang đợi họ.Sáng hôm sau.Sasuke_kun! cô giật mình tỉnh giấc
Chị làm sao vậy? Ayumi từ ngoài đi vào nghe tiếng cô hớt hải chạy lại.
Sasuke_kun đâu rồi? Sao không thấy cậu ấy đâu cả?
Anh ấy đang ở bên ngoài đấy ạ.Bà em cần dặn anh ấy một số điều, chỉ bà em và anh ấy thôi.Sakura!
Sasuke_kun, bà dặn dò gì anh vậy? Em đã rất sợ.Sợ anh lại rời bỏ em.
Sao có thể được chứ.Em cảm thấy trong người thế nào.
Rất ổn.
Vậy em hãy chuẩn bị đi,chúng ta lên đường.
Em có thể đi theo hai người không? Ayumi bất chợt lên tiếng.
Không. Anh lạnh lùng nói.
Tôi nghĩ cô nên ở lại chăm sóc bà và Nazu thì tốt hơn, tôi sợ sẽ làm luy lụy đến cô.Chúng tôi có rất nhiều kẻ thù. Cô đu cùng e là không tiện.cô khẽ lên tiếng.
Tôi không sợ,hãy cho tôi đi cùng.
Tôi nói là không được. Anh gằn giọng
rồi quay sang nói với cô.Chúng ta đi thôi.
Lướt qua bà và Nazu đang đứng bên ngoài, cô khẽ cuối đầu chào nói: cháu cảm ơn bà rất nhiều. Mong có cơ hội báo đáp.
Ta chúc hai người may mắn. Bà cười hiền lành.
Mong chị sớm bình phục ạ.Chị sakura!
Chỉ có một người cảm thấy khó chịu và không vui.Đứng từ cửa nhìn theo bóng anh và cô. Sakura tôi và cô rất giống nhau, từ màu tóc cho đến đôi mắt và tôi muốn thay thế cô.Tôi muốn trở thành Uchiha Ayumi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com