TruyenHHH.com

Sách của Tịnh Nhi.

Chương 30

NhiThunAn

Haha, cũng có người hóng truyện của tui rồi!!!

——

Hạ An là một cô gái trẻ mới 19 tuổi, cô là con gái của Quản gia Lưu, tính cách của cô và Hàn Tịnh Nhi cực kì hợp nhau nên cô được đặt cách tự do ra vào nhà mèo nhỏ để dọn dẹp và chăm sóc chúng nó.

Bản thân cô cũng đặc biệt thích động vật nên cô đang học làm phụ tá.

Vẫn như mọi khi, sau khi học trên trường xong Hạ An theo thói quen qua nhà mèo nhỏ một lúc để chơi với chúng.

Vừa bước vào căn biệt thự trống trải khiến cô có linh cảm không hay, bình thường lúc cô đến những chú mèo con đã thay nhau chạy ra rồi.

"Chị Nhi? Chị đến đây sao?"

Hạ An khẽ từng bước từng bước lên gác, không gian như tĩnh lặng chỉ nghe thấy tiếng bước chân nhẹ của cô.

*Két...

Tiếng đẩy cửa nhẹ vang lên.

Hạ An nhìn vào căn phòng mà Hàn Tịnh Nhi dùng để ở.

Trên giường một cô gái đang co người nằm ngủ, bộ dạng hoàn toàn không có chút cảm giác an toàn, xung quanh cô được bao bọc bởi những chú mèo con to bằng hai bàn tay, lâu lâu có thể thấy chúng nó cọ cọ vào người cô gái như muốn làm nũng, cô gái ngược lại như né tránh sự đụng chạm ấy, cả người cô càng co rụt vào trong chăn.

"Chị Nhi..." Hạ An nhanh chóng tiền gần đến giường tốc chăn lên, khuôn mặt đỏ ửng của Hàn Tịnh Nhi đập thẳng vào mặt cô khiến Hạ An sửng sốt, "Chị Nhi?! Chị tỉnh lại đi!?"

Hạ An một tay sờ trán Hàn Tịnh Nhi một tay nhanh chóng móc điện thoại gọi cho bác sĩ của Hàn gia.

——

Ba mẹ Hàn là hai người còn thương con gái hơn cả bản thân, ngay khi nghe Quản gia Lưu nói Hàn Tịnh Nhi phải vào bệnh viện hai người lập tức bỏ dở công việc mà chạy đến.

Khi hai người tiến vào phòng bệnh đúng lúc bác sĩ vừa kiểm tra xong, mẹ Hàn đã túm bác sĩ lại hỏi gấp.

"Con gái tôi, nó sao rồi."

Bác sĩ như cũng quen với người nhà bệnh nhân như vậy, từ tốn trả lời, "Bệnh nhân bị sốt nhẹ, bộ phận sinh dục... có dấu vết bị..."

Bác sĩ nói đến đây rồi không nói nữa, cô cũng biết Hàn tiểu thư được nuông chiều như thế nào, sự việc này sảy ra sợ lại gây mưa to gió lớn.

"Tâm lí của bệnh nhân có thể bị tổn thương, tôi khuyên mọi người nên dành thời gian cho cô ấy mấy ngày này."

Mẹ Hàn sững người, bên kia ba Hàn đã tức giận cho người điều tra mọi việc.

———

Hàn Tịnh Nhi khẽ mở mắt, khung cảnh màu trắng xoá lại đập vào mắt cô.

Cô vừa mới mơ một giấc mơ, cô chết rồi sống lại trong cơ thể của một cô gái khác, tại đó cô lại gặp những người hoàn mỹ đến nỗi cô cảm thấy tự ti trước họ, và rồi cô và họ phát sinh quan hệ.

Hàn Tịnh Nhi chớp chớp mắt như để quen với khung cảnh một chút, theo thói quen cô nhìn xuống cơ thể mình.

Điều ngạc nhiên là không suất hiện những loại dây chằng chịt mà cô vẫn luôn được tiêm vào người, ngay lúc ngây người một lúc, tiếng mở cửa nhẹ vang lên.

Một người phụ nữ khuôn mặt thanh tú bước vào, "Tiểu Nhi, con cảm thấy trong người sao rồi?"

"Mẹ?" Hàn Tịnh Nhi ngơ ngác hỏi lại, Ah hoá ra nó không phải mơ.

"Tiểu Nhi..." Mẹ Hàn nghẹn ngào, bà hít lấy hại hơi rồi vẫn tỏ vẻ bình thường, "Con bị sốt, là Hạ An đưa con vào viện."

"Ừm..." Hàn Tịnh Nhi nhìn xung quanh một lúc, không thấy chiếc tủ sách mà cô vẫn thường để nơi dễ nhất.

Trong mắt mẹ Hàn là cô đang né tránh, bà vô cùng thương con gái biết rằng lúc này không nên nhắc đến truyện đó nhưng bà lại không biết phản ứng như thế nào.

"Con đói chưa, mẹ có hầm canh gà này."

"Vâng." Trong hoàn cảnh này Hàn Tịnh Nhi cũng không muốn nói nhiều, cô cũng không biết nên nói từ đâu.

Cô biết mẹ Hàn rất thương cô nhưng thật sự bản thân chưa từng trải qua truyện này, nếu người không hỏi thì cô cũng băn khoăn nên nói hay không?!

Hàn Tịnh Nhi vừa ăn hết bát canh thì ba Hàn tiến vào, ông lắc đầu nhẹ với mẹ Hàn rồi quay sang Hàn Tịnh Nhi.

"Con cảm thấy sao rồi?"

"Khoẻ rồi ạ." Hàn Tịnh Nhi nói nhẹ.

"Tịnh Nhi, con có nhớ truyện sảy ra hôm trước không?" Ba Hàn là một người đàn ông, gánh nặng tâm lí của ông không như mẹ Hàn, ông chỉ biết nên xử lí những tên súc sinh kia.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com