TruyenHHH.com

S T C E

Sao trời của em 🌌

Học thêm.

Edit: Xiao Yi.

Dư Triết Nhã ngủ một giấc tới khi trời sáng, thể lực bị mất đi bấy giờ mới hoàn toàn trở lại.

Thấy Trương Tinh Thần trong lúc ngủ vẫn đang ôm mình, Dư Triết Nhã cảm thấy ngọt ngào tận tim, quần áo trên người cô hẳn là do anh thay giúp. Mấy câu không đầu không đuôi hôm qua của anh... chắc là nói rằng anh cũng thích cô nhỉ?

Lại nhớ tới bản thân bất tỉnh trong lúc làm tình, khoé miệng còn đang nhếch lên của Dư Triết Nhã lập tức méo xuống.

Mất mặt quá đi! ! !

Dư Triết Nhã vùi vào lòng Trương Tinh Thần như chim đà điểu, hít lấy mùi hương trên người anh.

"Em không biết rằng đàn ông vào sáng sớm không thể trêu chọc à?" Dứt lời, Trương Tinh Thần còn xoa mông cô, mang theo ý xâm lược.

"Anh dậy rồi~ Chào buổi sáng!" Dư Triết Nhã hơi sợ thật.

Cô không ngờ mình làm tình mệt quá nên xỉu, càng nghĩ càng mất mặt mà!

Nhìn ra sự lo sợ của cô, Trương Tinh Thần cười khúc khích, hôn lên trán cô vài cái, "Trêu em thôi."

"Thế cơ à~" Dư Triết Nhã nảy sinh ý muốn trêu chọc anh, cố tình bày ra dáng vẻ tiếc hận.

Đôi mắt của Trương Tinh Thần híp lại, "Đương nhiên là nếu em muốn, anh không ngại làm em thoả mãn thêm một lần."

Dư Triết Nhã vốn không địch nổi anh, tuy tức giận nhưng chỉ có thể lảng sang chuyện khác, "Hôm qua em bị sao thế?"

"Bị anh làm tới mệt xỉu, quá yếu." Trương Tinh Thần suy nghĩ, hơi nghiền ngẫm nhìn cô.

"Mất mặt thế..." Dư Triết Nhã ôm đầu, không dám nhìn anh.

"Không đâu, em khiến anh rất có cảm giác thành tựu, tuy ban đầu hơi sợ một chút." Trương Tinh Thần hồi tưởng, nói.

"Anh đừng nói nữa mà." Dư Triết Nhã vội bịt miệng anh lại.

"Mình đi ăn gì đi, sau đó anh kèm em ôn bài." Trương Tinh Thần mặc áo tắm dài vào, dẫn Dư Triết Nhã đi rửa mặt.

Thật sự phải dạy kèm cho em à? Phiền thật đó, em không muốn học, em muốn trầm mê vào nam sắc thôi, bắt đầu từ nay, Quân vương em không muốn lâm triều nữa. – Đương nhiên, Dư Triết Nhã chỉ dám nghĩ trong đầu.

Phòng bếp dưới lầu, mùi cơm tản ra bốn phía, hẳn là sau khi nấu cơm cho họ xong, dì giúp việc mới ra về.

"Hôm nay anh không phải ra ngoài ạ?" Dư Triết Nhã vừa ăn cơm, vừa hỏi người con trai đối diện."

"Hôm nay kèm em học đã."

"Đua xe thì sao?"

"Thiếu một ngày cũng không sao, anh muốn ở bên cạnh em nhiều hơn, vì sắp tới anh có thể không tới trường trong khoảng thời gian dài." Sắc mặt của Trương Tinh Thần trầm xuống, ngay sau đó lại bình tĩnh như cũ.

"Thành tích tốt thì anh có thể kiêu ngạo thế à?" Dư Triết Nhã không phát hiện ra sự trầm mặc chỉ trong chớp mắt của anh.

"Phì~ được rồi." Trương Tinh Thần khẽ cười một tiếng, yêu thương xoa đầu cô.

Bé con của anh vẫn không hề hay biết, sau hôm nay, rất nhiều chuyện sẽ diễn ra với tốc độ mà hai người trở tay không kịp.

Ăn cơm xong, Trương Tinh Thần lấy sách bài tập lớp mười hai mà cô cần và rất nhiều vở ghi chép của mình ra, "Em phải nghiêm túc tìm hiểu cho anh. Nếu em cố gắng học tập thì thi Đại học sẽ không là vấn đề."

"Anh nói cứ như em không còn gặp anh được nữa vậy." Dư Triết Nhã vô tư nói.

Thật ra, Trương Tinh Thần cũng không biết, mọi chuyện vẫn phải chờ sau khi tới Anh quốc rồi mới tính tiếp.

Vừa thoát khỏi suy nghĩ, anh lại thấy Dư Triết Nhã đang nhìn chằm chằm mình, tới đề cũng không làm.

Trương Tinh Thần có hơi suy ngẫm, "Sao thế? Muốn làm tình với anh à?"

"Anh đẹp trai thật đấy!"

"Rồi sao?"

"Em cảm thấy không chân thật chứ sao?"

"Ngốc này."

"Đúng rồi, mùi hương trên người anh là mùi gì thế?"

"Mùi hương?"

"Dạ, nó rất thơm, cũng rất thoải mái, hình như là bạc hà lẫn với mộc hương thì phải."

"Quần áo của anh đều do dì giúp việc giặt, sữa tắm hay gì cũng do dì ấy mua, để xem... Thế em phải nhớ kỹ dáng vẻ của anh đấy!" Thấy Trương Tinh Thần tự hỏi tự trả lời, Dư Triết Nhã có hơi xấu hổ nhưng lại không nhịn được ngước nhìn người trước mặt.

Rốt cục, bây giờ cô đã có thể danh chính ngôn thuận ngắm nhìn anh rồi.

Được nhìn dáng vẻ khi ngủ của anh, được nhìn chiều dài lông mi của anh, được ngửi hương vị từ hơi thở của anh, được cảm nhận nhiệt độ lòng bàn tay của anh, được hưởng thụ sức lực khi anh làm tình với cô, được nhìn dáng vẻ khi thả lỏng của anh,...

Tất cả những gì người khác không hiểu về anh, chỉ có mỗi cô là biết được, đó là hạnh phúc tới nhường nào?

Dư Triết Nhã sẽ không chia sẻ với ai hết.

Ngắm anh một hồi, cô kìm lòng không đặng, chồm người qua, hôn anh một cái.

Trương Tinh Thần sững người một chút, sau đó cúi đầu không nói gì, cô có biết hành động vừa rồi rất nguy hiểm hay không?

"Anh giận sao?" Thấy sắc mặt của anh không tốt, Dư Triết Nhã cứ ngỡ rằng mình đã chọc giận anh.

"Không giận, anh chỉ đang kìm chế bản thân," Trương Tinh Thần nói: "Anh không muốn làm em đau, cho nên em ngoan ngoãn một chút."

Nghe xong, Dư Triết Nhã lập tức kìm chế tâm tình vui sướng của mình. Từ khi bị Trương Tinh Thần chạm vào, cô đã trở nên kỳ lạ, luôn muốn dựa vào anh, luôn muốn thiếp đi trong vòng tay của anh.

Sau đó, Dư Triết Nhã lại ôn bài, không khí trở nên hoà hoãn hơn, Trương Tinh Thần vẫn luôn ngồi đối diện cô, cố tình tránh tiếp xúc cơ thể với cô.

Địa điểm thi rất nhanh được thông báo cụ thể.

...

Lời editor:

Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com