S T C E
Sao trời của em 🌌Chỉ là ôm nhau ngủ.Edit: Xiao Yi.Trương Tinh Thần vốn là một người kiệm lời, lúc này anh chỉ yên lặng ngắm nhìn cô, nhẹ nhàng vờn nghịch lọn tóc xinh đẹp mà anh vừa giúp cô sấy khô."Tinh Thần.""Ừm?""Vừa nãy anh muốn em gọi anh là gì thế?""Em muốn gọi anh là gì?""Thiên Tinh... được không?" Dư Triết Nhã vô thức xấu hổ vì cách gọi thân mật này.Trương Tinh Thần khẽ cười một tiếng, ôm cô vào lòng, "Em muốn gọi anh là gì cũng được cả.""Phải không đấy? Vậy thì... em gọi anh là Thiên Tinh nhé?" Dư Triết Nhã đột nhiên muốn trêu đùa anh."Em còn muốn bị làm nữa đúng không?" Trương Tinh Thần nghiền ngẫm vuốt ve bờ mông của cô.Dư Triết Nhã lập tức xin tha, "Không có mà~" Cô có hơi không nhìn thấu được suy nghĩ của anh.Dù sao với cô, đây cũng là lần đầu tiên, trước mặt chàng trai dường như không hề biết mệt này, bụng nhỏ và hạ thân của cô đều than đau, nhưng vẫn không thể chối bỏ được một sự thật:Cô và Trương Tinh Thần đâu là gì của nhau? Cô cũng không thể không biết điều mà đòi hỏi mình phải được đặc quyền thân mật với anh...Lên giường cùng anh cũng là cô cam tâm tình nguyện, nếu lấy chuyện này để ép anh cho mình một danh phận thì... Dư Triết Nhã không làm được.Mà Trương Tinh Thần...Thật ra anh muốn nói: Chỉ cần người đó là em thì có muốn gì cũng được.Nhưng sao anh có thể dễ dàng nói ra câu này? Dù sao thỏ trắng đã sa lưới rồi, anh chỉ cần chậm rãi tóm lấy là được.Nếu biết tương lai sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, Trương Tinh Thần đã chai lì đeo bám cô, vô lại tưởng tượng ra những tư thế làm cô trong đêm."Em ngủ đi, khả năng nhịn của anh có hạn." Trương Tinh Thần tự ý thức được thú tính của mình là như thế.Vần vũ một hồi cũng đã gần sáng."Anh đáng ghét~" Dư Triết Nhã không kìm được, vùi mình sâu trong lòng anh, khi ngửi thấy mùi hương riêng biệt từ anh, bỗng nhiên cô hơi buồn ngủ.Ngày mai cô nhất định phải hỏi anh dùng sữa tắm gì mà mùi hương dễ ngửi quá vậy?Không biết có phải vì người trước mặt là người mà Dư Triết Nhã vẫn luôn nhung nhớ hay không, mà giờ phút này, cô ngủ trong lòng anh có hơi không thể an giấc.Nửa tỉnh nửa mê ngắm nhìn sườn mặt của anh, Dư Triết Nhã bỗng nhiên cảm thấy không chân thật.Nhưng sự đau nhức dưới bụng và hạ thân đều nói cho cô biết rằng cô và Trương Tinh Thần thật sự đã làm tình, giữa họ còn vô cùng nồng nhiệt nữa.Khi ngủ, sắc mặt của Trương Tinh Thần bớt đi sự sắc bén thường ngày. Có lẽ vì trời sinh anh đã mi thanh mục tú [1], dù đang ngủ cũng không giấu được khí chất anh dũng.Lông mi dày đậm của anh sở hữu chiều dài mà ai là con gái đều phải ganh tỵ.Dư Triết Nhã muốn vươn tay chạm lên hàng mi của anh một chút, không ngờ Trương Tinh Thần như cảm giác được mở mắt ra, sau đó cúi đầu hôn cô."Sao vậy em?" Chất giọng hơi khàn của anh mang theo sự buồn ngủ mà lười biếng."Không có gì ạ."Trương Tinh Thần ôm cô thật chặt, khẽ vuốt tóc mai của cô như muốn dỗ dành người trong lòng nhanh chóng ngủ ngoan.Không bao lâu sau, hai người dần thiếp đi.Một giấc này Dư Triết Nhã ngủ rất ngon....Lời tác giả:E hèm, lần đầu tiên của con gái nhất định phải dành cho người mà cô ấy yêu thương~Tuy rằng uống rượu để thúc đẩy cũng hợp lý nhưng bổn tác giả vẫn khuyên các cô gái xinh đẹp nên trân trọng bản thân, làm chính mình tốt đẹp thì mới hấp dẫn người khác một cách chân chính được.Bởi vì hình mẫu của Trương Tinh Thần – em gái Tiểu Nhã là kiểu người như thế, không biết viết thế này có khiến mọi người thích không nhỉ?Bổn tác giả lặn đây, hoan nghênh mọi người để lại bình luận ủng hộ nhé!...Lời editor:Truyện được convert bởi Reine Dunkeln | edit bởi Xiao Yi và đăng tại https://minhthaole.wordpress.com/_____[1] Mi thanh mục tú: mắt ngọc mày ngài – diễn tả ngũ quan đẹp đẽ của con người.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com