Ryeosung Hoa Dai
em đi lạc, lạc giữa một rừng hoa, sắc màu rực rỡ của nó như muốn in lên cả bầu trời trong xanh
em ngơ ngác nhìn quanh, đôi chân trần dẫm lên đám cỏ tươi non
bàn chân em trần trụi và ướt sương
em bối rối
hoa quấn lấy em, len lỏi vào giữa mái tóc đen nhánh, và dường như chui cả vào trong con ngươi đẹp đẽ như hai viên ngọc trai kia
em khẽ cười, chẳng vì gì cả
lần tới tôi sẽ tặng em một bó hoa dại, nhé em.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com