TruyenHHH.com

Rv3 Mot Chut Dang Yeu

Chap này có Đạt với Masiu ( Tuấn Anh ) nha

' ' là nói thầm

_________________

" Hề lô mọi người lại là Chao đây

Mình chuẩn bị làm 1 bài

.

.

.

Ôi tròi ôi 7 ngàn người xem thật là nhiều quá đii

Xin chào các bạn thật ra mình dụ các bạn thôi bây giờ là đến chương trình của mình

Như mọi người đã biết thì giờ mình chuẩn bị tới trường. 1 ngày nữa là lễ chào đón tân sinh viên rồi hihi "

Đù!

Mới chuyển chủ đề cái mất 300 người

Nói mọi người biết trường mình học nổi tiếng lắm đó, nó...bla..bla.. "

Chuyện là Chao Bẩn đang flex trên live về ngôi trường mới của mình. Luyên thuyên một hồi em cũng tới trường, mới bước vào cổng thì đụng trúng một người

" Á! "

" Sao không? "

" Sao sao con cặc! Đụ mẹ bị mù à? Mắt để ngắm đất ngắm mây à mà đường rộng bao nhiêu không đi lại đi đâm vào tao???

???

Ủa Đạt! Ủa Tuấn Anh hả? "

" Mỏ hỗn quá đấy, nếu tao mà là người khác chắc mày nhai đầu tao quá "

" Hì hì thôi bỏ qua cho tao đi. Tao không ngờ tụi mình gặp nhau ở đây "

" Ủa tụi mình hẹn nhau gặp ở đây mà? Đừng nói này quên rồi nha "

" Ơ đ-đâu có đâu "

Em nói rồi quay mặt đi chỗ khác huýt sáo

" Mày nói dối tệ thật đấy "

" A a đau đau đau đờ mờ Tuấn Anh đừng có véo má tao "

" Vậy để tao véo nốt bên này "

" Thêm mày nữa hả!!?? Aaaaaaa "

" Đi! Vô nhanh mày hét tao nhục quá "

" Cứu tao mọi người nhìn kìa muốn đội chục cái quần quá "

Em đi theo Đạt và Tuấn Anh lên kí túc xá, vì 3 người đều thống nhất với nhau nên cả 3 đều cùng 1 khoa và cùng 1 phòng. Thật ra trước đó 3 đứa bọn em đã xin nhà trường cho cả 3 ở chung, em còn khủng bố nữa.

Đến phòng em háo hức muốn biết căn phòng mình ở sẽ như thế nào

" Woa phòng rộng rãi thoải mái ghê "

Em liền vứt đồ đạc sang một bên rồi đi xem mọi ngóc ngách trong phòng

" Há há há quả nhiên vô đây không sai, kí túc xá gì mà như ở nhà. Có nhà vệ sinh riêng luôn, uầy có tủ lạnh nữa kìa "

" Mày quá khích rồi đó Bảo "

" Trật tự dùm cái "

" Ê Bảo đừng lên đấy "

" Ủa tại sao? Tụi mày ngủ dưới thì tao phải ngủ trên chứ? "

" Mày ngủ với tụi tao đi! "

" Hong~ thích~ "

Căn phòng rất rộng rãi nhưng người ta đã thiết kế thêm 1 tầng ở bên trên làm giường để tiết kiệm không gian. Em thấy rất hứng thú với thiết kế lạ này. Em vừa lên vừa thầm nghĩ

" Lũ keo kiệt, không muốn cho mình lên thì chắc chắn giấu gì đó "

" Mày mau làm gì đi Đạt "

" Tao chịu. Để nó thấy rồi nó tự biết đằng xuống "

Em đặt mình xuống chiếc đệm êm ái và chiếc chăn đầy hương thơm

" Thơm quá

Á!!!! "

" Chuyện gì vậy Bảo! "

" Nên làm gì giờ "

Em thấy có người nằm trong chăn, em hoảng sợ tính chạy xuống với 2 thằng bạn mà bị người đó kéo lại

" Không phải em thích mùi hương của anh sao? Hãy ngửi đến khi em chán đi "

" C-cái l gì zậy "

Hắn ta đang ôm em trong lòng, ôm rất chặt, em không thể thoát ra được và cũng không dám cầu cứu. Tụi nó sẽ cười vào mặt em mất

" Không ngờ lại có thể chung phòng với em ấy "

" Hức... "

" ????
Hửm???
Bảo khóc đấy à? "

" Hic... tên chó chết "

" Thôi thôi anh xin lỗi không trêu em nữa, không ôm em nữa "

" A-anh là ai? Sao anh biết tên tôi.. hic
Anh là tên khốn, tên biến thái, ấu d@m "

" B-bé đang nấc cục kìa, dễ thương quá! Chỉ muốn cắn cho phát cho bõ ghéc "
" Bảo không nhớ anh sao? Anh là anh hai em nè, anh chờ rất lâu để được gặp em vậy mà... "

" Anh hai? Nè nhá tui chỉ có 1 người anh hai ruột và một người an-
Anh Khoa!!! "

" Còn ai nữa, em không nhận ra anh làm anh buồn lắm đó "

Anh muốn trêu em thêm chút nên đã tỏ vẻ đáng thương như sắp khóc đến nơi

" K- không có! Do em cứ cắm đầu xuống đất không nhìn rõ mặt anh nên em không biết. Em xin lỗi "

" Hong! Anh dận bé ròi "

" Thoi mà em chinh nhỗi, chinh nhỗi mà, nhá! "

Em giở chiêu" gương mặt thiên thần " " ánh mắt long lanh " ra nhìn anh khiến anh không cưỡng lại được

" A(jwi@₫thichvailon_+#
Em làm cái gì vậy Bảo? Tính giết anh à? "

Tai anh ửng đỏ

" Hức... anh không hết giận e khóc cho anh xem "

" ?????
Thôi nha em hay giở chiêu này ra dụ mọi người lắm, anh quen rồi nhá "

"... hức "

.

.

" Thôi anh hết dận rồi, anh không hề giận "

" Lêu lêu dễ dụ "

" Cái thằng nhóc này "

Anh không trêu cậu nữa, nằm bịch xuống trông mệt mỏi lắm

" Mà sao anh lại ở đây? "

" Kí túc xá họ xếp ngẫu nhiên mà, tất nhiên xin cũng được. Vốn dĩ phòng này có anh, em, một người bạn của em và một người bạn của anh. Giờ thì là 2 người bạn của em rồi "

" T-tụi em xin lỗi "

" Em xin lỗi gì chứ? Bạn thì có sao đâu? Miễn được ở cùng em là anh mãn nguyện rồi "

" Anh hay nói mấy lời sến sẩm quá. Lỡ mọi người tưởng tụi mình yêu nhau thì sao? Năm cấp 3 tụi mình bị đồn yêu nhau làm không ai dám tiếp cận em luôn "

" Haha rồi rồi anh xin lỗi, anh chỉ muốn trêu một chút thôi mà "

" Với ai anh cũng vậy sao? "
" ????
Mình hỏi câu này làm gì?? "

" Em nhìn cũng biết rồi mà, trước giờ anh chưa từng làm vậy với ai ngoài em "

Mặt em ửng hồng, em có chút ngại vì hỏi một câu rất ngớ ngẩn

" Ồ~ Em ghen sao? "

" Anh tào lao vờ lờ! Ghen con khỉ khô í, xí! "

" Haha anh đùa "

" Thật lòng anh mong em sẽ ghen, dù chỉ một chút "

.

.

.

" Giới thiệu với tụi mày đây là Khoa, anh hai tao "

" Chào hai em "

" Chào anh "

" Đúng là mày có anh hai nhưng tao nhớ đâu phải ông này. Anh này phẫu thuật thẩm mỹ à?? "

" Nói chuyện cưng ghê, cưng vô lây
Đây là anh hai tao, nhưng là anh hai không có ô dù "

" Àaaaaa "

" Hai anh em cũng giống nhau phết ha "

" Kaka tao với anh ấy là anh em guộc đó "

Em vừa nói vừa khoác vai anh kéo sát lại mặt mình. Anh có hơi bất ngờ

" Gần quá

Mình cảm nhận được hơi thở của em ấy luôn "

Em cứ khéo anh lại gần mình rồi khoe khoang với Đạt và Tuấn Anh. Anh thích lắm, mặt đỏ ửng rồi. Không phải vì được khen mà vì được gần em

" Biểu cảm gì đây? "

Một trong hai người bạn của Bảo đã để ý hành động và biểu cảm của anh khi ở gần Bảo. Cậu cảm nhận được ánh mắt anh dành cho em nó không được bình thường

" Chắc là mình nhìn nhầm "

__________________


Hôm nay là lễ chào đón tân sinh viên nên em mặc đồ trông rất thư sinh, cute hết phần thiên hạ

" Hì hì mình đẹp trai quá đi "

" Cute thì có "

" Anh không đẹp trai được như em nên ganh tị hả? "

" Anh nói sự thật "

" Đạt!! Mày thấy tao đẹp trai không? "

" Trông như học sinh cấp 3 "

" Tao không hỏi mày, Tuấn Anh! "

" Ừ bạn đẹp trai nhất bạn là số 1 "

" Mày đẹp thứ hai không ai chủ nhật "

" Xí! Mấy người có mắt như mù không biết thưởng thức cái đẹp "

" Anh biết mà, em dễ thương quá trời~ "

" Hong!! "

Anh véo má em, em thì phụng phịu

' Ê mày có thấy gì đó sai sai không '

' Mày phát hiện muộn quá đấy '

" Nè hai người nói xấu tui đúng hong "

" Không làm gì có "

" Vậy hai người nói gì đoá "

" Không có mà "

" Hong chịu đau mấy người đều là bạn tồi "

" Thoi thoi anh thương, thơm miếng nè "

" Ai cho mà thơm "

" ^^
Thôi hai thằng này ra ngoài trước đây "

" Hai người ở lại vui vẻ "

" Xí hong tiễn "

" Bé nhõng nhẽo quá nè "

" Đau đau đau
Mắc chi véo má em "

" Tại em dễ thương "

" Biết dễ thương ròi khen hoài "

" Nhưng dễ thương quá vẫn phải khen "

" Xí! Thích khen đẹp trai cơ "

" Vâng vâng em đẹp trai lắm "

Hai con người nãy bảo đi ra ngoài nhưng thực ra đang nghe lén ngoài cửa. Mọi người đi qua đều nhìn bằng con mắt.....

' Vãi cả lờ
Sao hai người đấy tình tứ vậy? '

' Từ lúc Bảo giới thiệu ông kia tao đã để ý cách ổng nhìn Bảo rồi '

' Sao mày không bảo tao, này tồi thế Tuấn Anh '

' Tồi con mẹ mày
Tao không chắc thôi, nhưng từ qua đến giờ tao chắc chắn ông này thích Bảo '

' Cơ nên nói cho Bảo không '

' Tao thấy ổng cũng chỉ đơn phương thôi kệ đi, bảo để mất tình bạn đẹp của Bảo à? '

' Thằng Bảo được cái cả gái cả trai thích mà nó không phát hiện ra '

' Tính nó thế thì cũng dễ hiểu mà '

Hai người đang thì thầm ngoài cửa thì bỗng cánh cửa mở ra

" Úi địt mẹ "

" Chít! "

" Làm gì đấy? Tưởng đi rồi? "

" Tụi em quên đồ thôi giờ không cần nữa tạm biệt anh "

" Bye anh tụi em đi "

Họ khó hiểu, sao anh biết họ vẫn còn ở ngoài mà ra mở cửa. Tí thì chết

" Trực giác ông này tốt thật "

" Tao cũng thấy thế "

Nãy anh đang trêu bé thì nghe thấy ngoài cửa có ai đang thì thầm nên anh đoán chắc hai người bạn của Bảo đang nghe lén

" Ai ngoài cửa hả anh "

" Có mấy thằng nhóc chơi ngoài cửa anh đuổi đi rồi "

" Ò~ "

" Em cần gì thì mang đi, hai tụi mình cùng xuống "

___________________

" Nhóc Báo! "

" Ủa anh Tuấn
Chị Trang! "

" Lâu rồi không gặp, nhóc vẫn trắng trẻo xinh trai như ngày nào "

" Hì hì chị quá khen "

" Coi cái bộ dạng của nó kìa "

" Đáng yêu mà Tuấn "

" Ừ có ai bảo nó không đáng yêu đâu. Bảo của bạn là nhất! "

" Ăn nói xà lơ, sao con nói dị "
' Mày còn nói nữa tao không nhượng bộ đâu '

" Thôi thôi tao đùa "

" Coi nó với Trang thân chưa kìa, ai nó cũng thân nhỉ? "

" Dễ thương zậy mà, ai ghét được "

" Eo thằng simp lỏ "

" Đang nghĩ xấu tao à? "

" Sao biết? "

" Mặt này viết hẳn lên rồi còn gì "

" Anh Khoa! Anh Tuấn!
Đi thôi sắp bắt đầu rồi hai anh đứng đó đến khi nào "

" Em gọi tụi nó chi, chị với em vào là được rồi kệ tụi nó "

" Ê bà kì quá nha, bạn bè mà bỏ rơi nhau "

" Kì quá nha Trang, tính cướp Bảo hả? "

" Ai dám cướp của ông "

" Thoi mà thoi mà mọi người, tụi mình tới đó nhanh đi "

Buổi lễ không có gì đặc biệt, em thấy chán vờ lờ. Sau khi xong em với Đạt, Tuấn Anh quyết định đi nhậu, tụi em nhậu quán gần kí túc xá cho tiện

Em thì uống bia không tốt nhưng tụi nó cho vô quán nhậu mà nên đành phải uống, sau đó cả 3 đều say vờ lờ. Anh lúc này đang cùng với đám bạn chuẩn bị vô bar quẩy thì tình cờ đi qua quán nhậu và thấy hình bóng quen thuộc. Anh đứng lại nhìn cho rõ thì quả thực là em đang gục trên bàn, 2 thằng bạn vẫn đang uống

" Vãi beep, Bảo đang nhậu xỉn rồi à? Đùa chứ em ấy có uống được bia đâu "

" Chết tiệt "

" Ê đứng lại làm gì đấy, không đi à? "

" Thôi tụi mày đi đi tao có việc bận rồi "

" Ờ tiếc thật đấy, vậy tụi tao đi nha
Tạm biệt"

" Ừ tạm biệt "

Anh chào đám bạn xong vội lao đến bàn của em

" Ủa anh hai cụa Bảo, anh cũng tới nhậu với tụi tui à
Dô đê, 1 2 3 dô 3 2 1 dô 3 2 1 uống "

" Ũa sao anh hông uống?
À Bảo ngủ roi đáy "

" Uống ít thôi không tốt cho sức khoẻ đâu. Tôi đưa Bảo về trước, các cậu tự về được thì về "

" ANH THÍCH BẢO ĐÚNG KHÔNG!!! "

Tuấn Anh đập thật mạnh xuống bàn rồi hét lớn

" Ừ rồi sao "

" Đừng có mà trêu đùa tình cảm của cậu ấy! Tôi mong anh thật lòng với cậu ấy thôi! "

" Tôi không chắc mình có thật lòng không, tôi chỉ mới thích em ấy 3 năm thôi "

" G-GÌ!?

3-3 NĂM LẬN Á!? "

" Này cậu bé miệng lại "

" Xin-xin lỗi "

" Nếu anh đối xử tệ với cậu ấy, tụi tôi không tha cho anh đâu "

" Ừ tôi biết rồi, cảm ơn đã giao Bảo cho tôi
Vậy... tôi đưa em ấy về trước, tạm biệt "

" Đi đường cẩn thận "

" GIỮ AN TOÀN CHO BẢO ĐÓ NHA HÚ HÚ! "

" Đạt ơi mày bớt hú hét đi "

____________________

mn thông cảm nha, mk toàn nghĩ đến mấy tình huống tỏ tình nhau thôi nên toàn viết z
mk lười lắm chỉ vt đc oneshot thôi nên 1 chap nó sẽ hơi dài í
mk thuộc lại vt thoại nên toàn thoại thoi 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com